Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1347: Chương 1347: Quý gia ra tay




Trước mặt mọi người, Quý Âm đi ra, dao động Đạo Cảnh ầm ầm bùng nổ trên người nàng, đây là khí tức căn nguyên, làm cho không gian rung chuyển!

Dao động trào ra, mấy người Phàm Đông Nhi đều biến sắc, thần sắc rung động, mặc kệ là ai cũng không ngờ tới, Quý Âm... không phải Quý Âm chân chính!

Điểm này, ngay cả Địa Tổ Phương gia, Mạnh Hạo, cũng không ai nhìn ra dấu vết gì!

Không một tiếng động, một vị cường giả Đạo Cảnh xuất hiện bên ngoài Đông Thắng Tinh, cảnh này làm tất cả tông môn gia tộc Đệ Cửu Sơn Hải đều kinh hãi.

- Làm chúng ta không phát hiện, chỉ có... Quý gia năm vị đại năng Đạo Cảnh... Quý Tú Phương!

- Giỏi cho Quý gia... Các lão tổ Đạo Cảnh Đệ Cửu Sơn Hải thì thào, Đông Thắng Tinh, Địa Tổ Phương gia sắc mặt âm lãnh nhìn Quý Âm ở trước mặt mình, gằn giọng. - Quý Tú Phương!

Tiếng cười khẽ phát ra từ Quý Âm, nhân quả vô tận trên người nàng đều tiêu tán, hiện ra dung mạo nữ nhân trung niên.

- Phương Thủ Đạo, đã lâu không gặp, có ta ở đây, ngươi không qua được. Nữ nhân này, chính là Quý Tú Phương mà Địa Tổ Phương gia vừa nói.

Địa Tổ Phương gia im lặng, ánh mắt xẹt qua sát cơ, bước lên, trực tiếp đánh lên với Quý Tú Phương trong không gian.

Ầm ầm, không gian vỡ vụn, Đạo Cảnh đại chiến rung chuyển Sơn Hải.

Hai người vừa đánh lên, quầng sáng phong ấn ngoài Đông Thắng Tinh lại xuất hiện 3 bóng người, mỗi người đều tỏa ra dao động Đạo Cảnh, ngồi xuống, ầm ầm tỏa ra tu vi, khiến cho phong ấn mạnh mẽ cùng cực.

Làm cho nó hoàn toàn phong ấn Đông Thắng Tinh.

Tu sĩ các tông gia tộc Đệ Cửu Sơn Hải tận mắt thấy cảnh này, trong lòng đều nổi lên sóng gió tận trời.

Tất cả đã không nói cũng hiểu... Phương gia kịch biến, có liên quan tới Quý gia! Hơn nữa Quý gia đã bày tỏ thái độ, trận chiến này, Quý gia... nhất định phải được!

Đệ Cửu Sơn Hải kinh hô, lão tổ Đạo Cảnh các tông gia tộc, trong lòng trào ra ý lạnh, đến từ Phương gia đại loạn, Quý Tú Phương xuất hiện, ba người đại năng Đạo Cảnh hiện thân.

Trước đó, bọn họ đều không nhận ra Quý Âm khác thường, bỏ qua nàng là người duy nhất đến đây lại không đánh với Mạnh Hạo.

Nhưng cố tình hồi tưởng lại, mọi chuyện cứ như diễn biến tự nhiên, nhưng nếu không có Quý Tú Phương, Phương gia rối loạn, chỉ cần Phương Thủ Đạo xuất hiện, sẽ lập tức giải quyết.

Nghĩ tới đó, tất cả lão tổ Đạo Cảnh đều càng thêm phát lạnh.

- Quý gia... ra tay, đối phó Phương gia, điều động bốn vị Đạo Cảnh. Quý gia không tính là cùng thiên đồng thọ, nhưng Quý chủ không còn là tu sĩ, tổng cộng cũng chỉ có 5 vị Đạo Cảnh mà thôi!

- Quý gia chủ yếu theo đạo nhân quả, đã rất lâu không ra tay, nghe đồn, Quý gia ra tay thường sẽ đi trước một bước!

- Đi trước một bước... Như là 6 vị cường giả Cổ Cảnh Phương gia, Quý gia đã bố cục từ trước, làm cho bọn họ không thể tham dự nội đấu, còn Phương Thủ Đạo, bọn họ đã bố trí Quý Tú Phương!

- Như vậy, hiện tại bọn họ xuất hiện 3 vị đại năng Đạo Cảnh, bố trí phong ấn này, lại là vì sao? Các lão tổ Đạo Cảnh trầm ngâm, đột nhiên biến sắc, nhìn về phía ba đại đạo môn.

Lúc này, ba đại đạo môn truyền ra dao động tận trời, ầm ầm vang dội, có bóng người bay ra!

Ba đại đạo môn, cũng tham dự vào!

Rõ ràng bọn họ không phải giúp Quý gia, bọn họ muốn... ngăn cản Quý gia diệt Phương gia!

Lúc này, mọi người đều chợt hiểu, phong ấn ngoài Đông Thắng Tinh, mục đích chính là ngăn cản ba đại đạo môn, đồng thời vì không ai đi vào, như vậy tác dụng của Quý Tú Phương sẽ vô cùng lớn.

Nhưng khi ba đại đạo môn bùng lên khí thế sắp ra tay, đột nhiên khí thế lại tắt mất, những bóng người bay ra cũng quay trở về tông môn.

Cảnh này, người ngoài không rõ, nhưng các lão tổ Đạo Cảnh lại biến sắc, nhìn sang.

Rất nhanh, ánh mắt bọn họ co rút, trong đầu nổ vang.

Cửu Hải Thần Giới, những bóng người vừa chạy đi Đông Thắng Tinh cứu trợ, nhưng vừa mới chạy ra, trong tông môn đã có 1 phần đệ tử bùng nổ... phản loạn!

Thậm chí còn có trưởng lão tông môn tham dự, khiến cho Cửu Hải Thần Giới hỗn loạn.

Cùng cảnh tượng xuất hiện trong Thái Hành Kiếm Tông, Tiên Cổ Đạo Tràng cũng thế, quá sức đột nhiên liền xuất hiện nội loạn, như là ẩn giấu nhiều năm, lúc này đều bùng nổ cùng một mục đích.

Tiếng nổ vang truyền ra từ ba đại đạo môn, đây chỉ là nội loạn nhỏ, không kéo dài lâu, cũng không thể tung trời được, nhưng tác dụng của nó... là kéo dài thời gian!

Cầm chân ba đại đạo môn đi cứu viện Đông Thắng Tinh!

Lại thêm phong ấn này, thời gian kéo dài đã thành chí mạng.

Còn có một tác dụng ẩn, đó là cảnh cáo!

Lão tổ Đạo Cảnh các tông Đệ Cửu Sơn Hải, trong lòng càng thêm lạnh buốt.

- Phương gia... sẽ toàn diệt! Nhưng đến giờ ta vẫn khó tin, gia tộc như vậy làm sao lại hủy diệt như thế!

- Quý gia sẽ không tùy tiện ra tay, nhưng một khi ra tay... sẽ là đòn sấm sét! Đây là một kiếp của Phương gia.. chỉ sợ Quý gia bố cục vẫn chưa hiện ra hết.

- Có thể khiến Quý gia không tiếc bại lộ lực lượng ẩn giấu trong ba đại đạo môn, không tiếc trả giá hủy diệt Phương gia... cuối cùng, là vì sao? Lão tổ Đạo Cảnh các tông đều im lặng, ánh mắt chớp động, có tràn ngập giận dữ, bọn họ nổi giận là Quý gia bố cục, lợi dụng thiên kiêu tông môn bọn họ.

Dù sao, lúc này thiên kiêu các tông vẫn còn bên ngoài Đông Thắng Tinh!

Nhưng dù có nổi giận, nhưng những lão tổ Đạo Cảnh này đều sống rất lâu, bọn họ hiểu được Quý gia dù mạnh mẽ, cũng sẽ không đối địch với tất cả tông môn gia tộc núi thứ chín, thiên kiêu các tông chỉ cần không tự đi tìm chết sẽ không sao. Trận chiến này kết thúc, sẽ được đi ra.

Tổ trạch Phương giamột tiếng gào thét vẫn truyền ra, tất cả tộc nhân chém giết làm máu tươi đầy đất, lúc nào cũng có tộc nhân Phương gia chết đi.

Nội loạn như vậy, làm cho Đông Thắng Tinh im lặng, ngoài Phương gia ra.

Phòng ốc, lầu các sụp đổ, mặt đất rền vàng, Mạnh Hạo ở trên không trung nhin mọi chuyện, mắt liền đỏ lên, dù hắn không có bao nhiêu lòng trung thành với gia tộc, nhưng nhìn tộc nhân bị giết, thấy Phương Tây gặp nguy cơ, sát khí của hắn bùng nổ.

Vỗ túi trữ vật, trong tay Mạnh Hạo xuất hiện Lôi Đỉnh, tia sét lóe lên, Mạnh Hạo biến mất, lập tức đổi chỗ với một tộc nhân bên cạnh Phương Tây.

Nháy mắt đổi chỗ, vừa lúc Phương Tây gặp nguy hiểm, bị tộc nhân dòng chính sắp chỉ trúng mi tâm, Mạnh Hạo không chút chần chờ, bước lên vung tay.

Ầm ầm, 123 tiên mạch cùng bùng nổ, lực lượng khủng bố trực tiếp đánh chết tên kia, nổ tan xác.

Phương Tây cười thảm, nhìn xung quanh, cảm giác bất lực sâu sắc.

Mạnh Hạo im lặng, nhìn Phương Tây, ánh mắt quyết đoán, bắt đầu triệu hoán Binh Dũng phủ xuống, dù hắn đoán được gia tộc phản loạn lần này nhất định là có thế lực ngoài nhúng tay, bằng không, làm sao cấp bậc lão tổ bên trong gia tộc đến giờ còn chưa xuất hiện.

Hắn không biết chiến đấu trong lòng đất tổ trạch, cũng không biết Đạo Cảnh chiến đấu ở ngoài không gian, nhưng không làm khó Mạnh Hạo phán đoán, gia tộc... xảy ra chuyện lớn!

Nhưng khi triệu hoán Binh Dũng, lại cảm nhận được lực cản, có lực lượng vô hình bao phủ Đông Thắng Tinh, khiến cho tổ địa mở ra chậm chạp, Binh Dũng không thể lập tức phủ xuống.

Trong mắt Mạnh Hạo xẹt qua sát cơ, vừa tiếp tục triệu hoán Binh Dũng, xoay người giết vào đám hỗn loạn. Hắn không tìm cường giả Cổ Cảnh, chỉ xuống tay với Tiên Cảnh, ra tay sấm sét, 33 trời giáng xuống, khí thế Chí Tôn Tiên Cảnh bùng nổ, phàm là kẻ phản tộc Tiên Cảnh, toàn bộ đều hét thảm hình thần câu diệt.

Mạnh Hạo như Sát Tiên, ầm ầm lướt qua, giơ tay chỉ ra, m tộc nhân Thất Cảnh Tiên nổ tung mi tâm, chợt xoay người, mắt lạnh quét qua, hai người đánh tới sau lưng như bị nhiếp hồn, không kịp phản ứng, Mạnh Hạo lướt qua, đầu họ bay lên.

Phương Vân Dịch phức tạp nhìn Mạnh Hạo chạy ngang qua, chém giết tộc nhân đánh mình, cứu hắn một mạng, trong lòng chua xót.

Nổ vang trời, giết chóc vô tận.

Giết người, Mạnh Hạo rất giỏi, năm đó hắn giết rất nhiều người trên Nam Thiên Tinh.

Nhất là hỗn chiến thế này, hắn càng quen, Lôi Đỉnh lóe lên, ầm ầm, hắn biến mất, một tên phản tốc xuất hiện ở chỗ cũ, gánh chịu một đòn liên thủ tất sát của 5 cường giả Cổ Cảnh đuổi giết Mạnh Hạo.

Có Lôi Đỉnh, Mạnh Hạo rất khó bị người ta khóa chặt trong hỗn chiến, chỉ một thoáng, đã có mấy chục tộc nhân làm phản chết trong tay hắn.

Đây là lần đầu hắn bùng nổ một mặt hung tàn, khiến những tộc nhân xung quanh nhìn Mạnh Hạo đều rung động.

Càng không nói những tu sĩ các tông Đệ Cửu Sơn Hải, dù có phong ấn, nhưng bọn họ đều có cách để nhìn thấy cảnh tượng trong Phương gia, Quý gia cũng không ngăn cản chuyện này, bọn họ còn muốn để người ta nhìn thấy Phương gia thê thảm, dùng làm uy hiếp.

Nhưng đúng lúc này, tiếng nổ vang rền, truyền ra từ ngọn núi Phương Vệ ngã xuống, Phương Vệ nằm bên trong, xung quanh tràn ngập dao động khủng bố, trong mắt hắn, tròng mắt dần khôi phục.

Dao động khủng bố biến mất, hắn từ từ đứng lên từ đá vụn, ngửa mặt cười to, tiếng cười truyền khắp.

- Khối phân thân này rất tốt, rất tốt... Cảm giác trẻ tuổi, thật là tốt... Nhưng mà yếu quá, không phát huy được thực lực Cổ Cảnh, nhưng... Tiềm lực rất lớn, ngày sau dung nhập thành bản tôn của ta, Cổ Cảnh đỉnh phong sẽ không phải điểm cuối của ta!

- Phương Vệ, là hậu nhân huyết mạch của lão phu, ngươi bỏ ra thân thể, vậy ta cũng giúp ngươi hoàn thành một nguyện vọng. Lúc này trên người Phương Vệ toát ra dao động quỷ dị, hắn bay lên, liếc nhìn Mạnh Hạo chém giết trong đám người.

Sát cơ xẹt qua, bước đi, lao thẳng về phía Mạnh Hạo.

Lúc này, Mạnh Hạo cũng cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, ngẩng đầu nhìn vào mắt Phương Vệ.

Hoặc phải nói, là nhìn vào ánh mắt phân thân đệ lục tổ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.