Ngã Dục Phong Thiên

Chương 420: Chương 420: Thà chết chứ không chịu khuất phục!




Lửa giận từ đáy lòng Mạnh Hạo trong nháy mắt bạo phát ngập trời. Hắn không giống như những người khác, sau khi câu thông với mười vạn lò luyện đan thì có thể hấp dẫn được rất nhiều lò luyện đan, bị hủy diệt vài cái cũng không bị ảnh hưởng quá lớn, còn có lò luyện đan khác để lựa chọn.

Nhưng Mạnh Hạo cực vất vả mới có thể hấp dẫn được một lò luyện đan màu tím đến đây, vả lại chỉ có một cái này, nay lại bị hắc quang trực tiếp làm dập nát, khiến cho hắn nhất thời trở lại hai bàn tay trắng, sự phẫn nộ này sao có thể nhỏ được.

Nhất là hắc quang kia sau khi làm tan nát lò luyện đan của Mạnh Hạo, rõ ràng mang theo một cỗ khí thế ngạo nghễ, hướng phương xa bay nhanh đi, giống như là quân vương tuần tra một vòng lãnh thổ, giết chết vài tên thần tử không vừa mắt sau đó liền muốn rời đi.

Mạnh Hạo thấy rõ ràng trong hắc quang tồn tại một lò luyện đan, lò luyện đan này cả hình thể toàn một màu đen, không hề có ký hiệu gì, vả lại màu sắc cũng không nằm trong bảy màu của thế giới này, giống như không hợp, nhưng đồng thời cũng như bao trùm lên tất cả lò luyện đan ở đây.

- Làm hỏng lò luyện đan của ta vậy thì ngươi phải trở thành lò luyện đan mới của ta!

Mạnh Hạo trong đáy lòng lửa giận ngập trời, ý thức trong khoảnh khắc chấn động, đuổi theo lò luyện đan màu đen kia.

Giờ khắc này Mạnh Hạo sớm đã đem cái gọi là “tự nhiên tùy tâm, bên trong cõi mơ hồ sớm đã có định luận, cảm ứng lò luyện đan bản mạng của mình” ném sang một bên, đó không phải là tính cách của hắn.

Ngươi hủy diệt lò luyện đan thuộc về ta. Như vậy mặc kệ ngươi nguyện ý hay là không muốn, ngươi đều phải thay thế!

Đây mới là tính cách của Mạnh Hạo, giờ phút này hắn tràn ngập tức giận, ý thức của hắn trong khoảnh khắc lao ra, lao thẳng tới hắc quang ở phía xa xa, một đuổi một chạy.

Nhưng càng quá đáng là lò luyện đan màu đen kia giống như không thèm để ý tới Mạnh Hạo chút nào, ngạo nghễ đến cực điểm. Cho dù là đang bị truy đuổi phía sau, vậy mà vẫn thỉnh thoảng hung hăng đánh vào lò luyện đan gặp trên đường, sau khi đụng nát còn cắn nuốt.

Giống như lò luyện đan này có linh tính, đối với Mạnh Hạo tỏ vẻ khiêu khích khinh miệt.

Giờ phút này ở bên ngoài Tử Đông Sơn, ở bốn phía lò luyện đan chi mẫu, Sở Ngọc Yên mở mắt ra, Diệp Phi Mục cùng với bảy người khác cũng đều mở hai mắt ra, khi hai mắt của bọn hắn chớp động một cái lập tức trong tay liền xuất hiện hào quang, hóa thành lò luyện đan.

Không quản lúc trước trong thế giới hư ảo bọn họ đạt được loại lò luyện đan có màu sắc gì, sau khi hào quang xuất hiện, những lò luyện đan này đều biến thành màu trắng.

Sau khi mọi người thức tỉnh hết thì duy chỉ có Mạnh Hạo là còn đang nhắm mắt ngồi lại. Hắn đang cau mày, nghiến răng nghiến lợi, mà ở bên ngoài tiên thổ, trên Đông Lai Sơn, tất cả mọi người bao gồm cả Tử Lô đan sư, bọn họ đều không thể nhìn thấy thế giới trong lò luyện đan chi mẫu, chỉ có thể nhìn qua vẻ mặt của đám người Mạnh Hạo, nay thấy Mạnh Hạo còn chưa thành công, nên đều tập trung nhìn về phía hắn.

Sở Ngọc Yên liếc mắt nhìn Mạnh Hạo một cái nhưng không nói gì, mà thu lấy lò luyện đan trong tay rồi hướng Tử Đông Sơn cách đó không xa đi tới, thân mình Diệp Phi Mục nháy mắt đã lao ra, thẳng đến con đường vào núi đầu tiên.

Bảy người khác cũng đều trầm mặc, rất nhanh nhằm phía Tử Đông Sơn, tùy theo bọn hắn mỗi người lựa chọn một con đường, sau khi bước vào trong đó, con đường này liền biến mất, rất nhanh, con đường vào núi cũng chỉ còn lại có một cái, lưu lại cho người còn đang ngồi dưới chân núi, Mạnh Hạo.

Trong thế giới lò luyện đan hư ảo kia, Mạnh Hạo đang điên cuồng truy kích hắc quang, hắc quang này mang theo Mạnh Hạo chạy khắp trong thế giới này, ý tứ khinh miệt càng thêm mãnh liệt.

- Yêu Phong, đệ bát cấm!

Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, mất đi kiên nhẫn, hắn dần dần nhận thấy thế giới này hoàn toàn phong bế, người bên ngoài không thể cảm nhận được việc xảy ra bên trong, hơn nữa hắn không có biện pháp nào khác, đơn giản trực tiếp triển khai thủ đoạn. Thân thể vô hình khuếch tán, lập tức một đạo linh hồn sóng gợn lấy Mạnh Hạo làm trung tâm, trong phút chốc xuất hiện chung quanh hắn, sóng gợn quanh quẩn, hóa thành từng sợi tơ nhỏ, lao thẳng đến lò luyện đan màu đen, trong nháy mắt đã quấn quanh lấy nó.

Lò luyện đan màu đen dường như sửng sốt, từ khi nó có trí nhớ tới nay đã gặp không ít người như muốn bắt lấy nó, nhưng trong thế giới lò luyện đan này, nó giống như quân vương, không người nào có thể bắt nó. Nhưng hôm nay tại đây, nó thấy thuật pháp kỳ dị chưa bao giờ được gặp qua, nó không thể khống chế bản thân, thân lò khoảnh khắc liền chấn động một cái rồi dừng lại, nhưng cũng chỉ là trong thời gian hai hơi thở, nó liền mạnh mẽ giãy dụa, muốn cấp tốc bỏ chạy.

Một bàn tay hư ảo trực tiếp xuất hiện, gắt gao bắt lấy nó, thân thể Mạnh Hạo vốn là vô hình nhưng hôm nay dùng thuật pháp Yêu Phong đệ bát cấm đã có thể khống chế hư ảnh.

- Ngươi chạy đi nơi nào!

Mạnh Hạo gắt gao nắm lấy lò luyện đan, mặc kệ cho lò luyện đan màu đen mãnh liệt giãy dụa, từng trận lực lượng kinh người truyền lại, thậm chí trong lò luyện đan còn có một gương mặt biến ảo ra.

Khuôn mặt này như là một thiếu niên, vẻ mặt tràn đầy lệ khí, tràn ngập oán độc, sau khi xuất hiện trên lò luyện đan liền gắt gao nhìn chằm chằm vào Mạnh Hạo, phát ra tiếng gầm nhẹ đầy uy hiếp.

Trong mắt Mạnh Hạo chợt lóe hàn quang, tay trái nâng lên vỗ một chưởng về phía khuôn mặt thiếu niên kia, dùng ý thức đánh về phía linh thức của lò luyện đan. Oanh một tiếng, linh thức của lò đan hóa thành thiếu niên, đầu nhô hẳn ra phía ngoài, giống như bị đánh trúng, sau đó mạnh mẽ quay đầu hướng về phía Mạnh Hạo rít gào.

Tiếng gầm kinh thiên như có một cỗ khí thế ẩn chứa ở bên trong, đập thẳng vào mặt Mạnh Hạo, lay động ý thức của Mạnh Hạo, nhưng hắn vẫn cầm chắc lò luyện đan không hề buông, ngược lại còn hừ lạnh một tiếng.

- Không phục? Không phục cũng vô dụng!

Mạnh Hạo lại nâng tay trái lên. Yêu Phong đệ bát cấm triển khai, điểm một chỉ trên gương mặt thiếu niên kia.

- Ngươi nuốt lò luyện đan của những người khác thì ta không quản, nhưng ngươi dám nuốt lò luyện đan vốn nên thuộc về ta, chính là đã kết nhân với ta, giờ phút này ngươi phải trả lại quả!

Tay trái Mạnh Hạo bấm niệm thần chú. Lại triển khai Yêu Phong đệ bát cấm, từng chỉ từng chỉ khắc trên lò luyện đan, giống như muốn phong ấn trấn áp.

Linh hồn của lò luyện đan hóa thành gương mặt thiếu niên càng giãy dụa mãnh liệt hơn nữa, sự oán độc lại càng lớn đến mức trước đây chưa từng có, điên cuồng mở miệng, phát ra một tiếng gào thét bén nhọn.

Thanh âm này trực tiếp truyền khắp toàn bộ thế giới hư ảo, truyền vào mỗi một cái góc nhỏ của thế giới này. Rơi vào từng cái lò đan, khiến cho toàn bộ lò luyện đan trong thế giới này, tại trong nháy mắt nhất tề run run, mạnh mẽ lao ra.

Nhất thời ở bốn phía xung quanh Mạnh Hạo, dùng mắt thường có thể thấy được từng luồng hào quang trong khoảnh khắc xuất hiện, một ngàn, năm ngàn, một vạn, năm vạn, mười vạn…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.