Đồng thời với việc rời xa khỏi đại điện kia, mắt trái Mạnh Hạo liên tục
nháy nháy mấy cái, khí tức tiên nhân chỉ đường trong cơ thể nhanh chóng
dũng mãnh lao vào trong mắt trái. Thế giới ở trong mắt trái của hắn lập
tức thay đổi.
Tòa đại điện mênh mông kia giờ phút này nháy mắt bị một mảnh sương mù
tối đen bao phủ, sương mù đó chính là đến từ ấn ký hồ điệp trên mặt đất
quảng trường. Ở nơi đó, một con hắc điệp khổng lồ đang cực lức nhanh
chóng giãy dụa, có một mảnh sợi tơ màu bạc dài hẹp buộc chặt ở trên
người của nó. Nhưng giờ phút này, những sợi tơ đó đang rất nhanh tiêu
tán.
Mà nền gạch ở đây lúc trước chính là điểm căn bản để trấn áp hồ điệp
này, cũng chính là căn nguyên của sợi tơ bạc kia. Lúc này cấm chế của
nền gạch bị phá vỡ, giúp cho hồ điệp kia thoát khốn.
Cùng lúc đó, bốn phía nơi đây, có vô số hắc long rít gào mà đến, ý đồ
cắn nuốt con bướm kia. Nhưng trong chớp mắt lại gần, lại bị con bướm này quỷ dị hấp thu, đã trở thành động lực cho nó giãy ra.
Mà bên cạnh hồ điệp này, trên mặt Triệu U Lan, giờ phút này chẳng biết
tại sao, lộ ra vẻ cười thảm, trong mắt mang theo bi thương, ẩn ẩn có một tia tuyệt vọng không cách nào nữa tiếp tục che dấu được, ở một khắc
này, hiển lộ đi ra.
Chỉ Hương trên vai nàng, có một hồng tuyến từ trên người nàng, mà nếu
không phải Mạnh Hạo dùng tiên mục thì cũng nhìn không thấy, đang vờn
quanh bốn phía hồ điệp kia, ý đồ muốn kết nối với nó.
Mạnh Hạo đột nhiên bay ra, mặt đất còn có mấy khối nền gạch không có bị
lấy đi, lập tức làm cho Chỉ Hương biến sắc. Khi ngẩng đầu lập tức nhìn
về phía Mạnh Hạo, nhìn qua, là Mạnh Hạo đang cười lạnh.
Trên mặt nàng ta có chút âm trầm, biết được đã bị Mạnh Hạo nhìn ra manh mối.
- Người này tâm cơ quả nhiên thâm trầm, nhưng mà thân thể hắn đặc thù,
cư nhiên sau khi đến nơi này, lại có thể mang đi những tiên thổ, đã bị
yêu tiên của Yêu Tiên cổ tông năm đó nguyền rủa. Từ xưa đến nay, người
này chắc là người đầu tiên không có sự bảo vệ nào, đến được chỗ này,
chẳng những bất tử, còn có thể mang tiên thổ nơi đây đi!
Chỉ Hương nhíu mày, cũng chính là bởi vậy, nàng mới động tâm tư mượn
Mạnh Hạo, phá vỡ cấm chế nơi đây. Nhưng ở thời khắc mấu chốt cuối cùng,
lại bị đối phương phát hiện bỏ chạy. Tuy nói nền gạch tuyệt đại đa số
đều đã bị lấy đi, nhưng còn lại dăm ba khối, nhìn như tán loạn, trên
thực tế mỗi một vị trí đều rất xảo diệu.
- Mạnh đại sư, ngươi đây là ý gì?
Chỉ Hương mang theo nghi hoặc, nhẹ giọng mở miệng, thanh âm hương vị ngọt ngào, tồn tại một chút cảm giác mê hoặc.
- Không có ý gì cả, chỉ là túi trữ vật đầy rồi.
Mạnh Hạo thản nhiên mở miệng, tốc độ nhanh hơn, bay nhanh, đã sắp lao ra khỏi quần thể cung điện nơi đây.
Thu hoạch của hắn đã đầy đủ, không muốn lại tham dự vào kế hoạch của
Yêu nữ Chỉ Hương này nữa, về phần Triệu U Lan kia, Mạnh Hạo giờ phút này cũng đã hiểu được. Trên thực tế, khi hắn ở ngoài thung lũng lúc trước,
lần đầu tiên gặp phải Triệu U Lan thì đã cảm thấy có chút nghi hoặc.
Mặc dù hắn cùng với Triệu U Lan, đôi bên tồn tại mối thù không đội trời
chung, nhưng còn chưa tới cái loại trình độ, vừa thấy mặt, nhất định
phải ngay lập tức xuất hiện sinh tử.
Dù sao chiến tranh giữa Ngũ Độc đại bộ cùng Ô Thần ngũ bộ, thì bản thân
Ngũ Độc đại bộ là một loại xâm lược, mà Mạnh Hạo cũng chỉ kích sát Triệu U Lan một lần, chưa có triển khai lần thứ hai.
Nhưng Triệu U Lan vẫn là cố tình động thủ, lý do rất đầy đủ, thậm chí
đến đầy đủ đến mức làm cho người ta nếu không cẩn thận cân nhắc, rất khó nhìn ra.
Đến nay xem ra, đó là Triệu U Lan cố ý làm thế, lại thêm một ngón tay út mờ mịt lúc nãy, đây có lẽ là một loại tín hiệu cầu cứu.
Nhưng bất kể như thế nào, Mạnh Hạo cho dù là hiểu ra, cũng sẽ không vì cứu Triệu U Lan, mà làm cho mình tiếp tục lưu lại đây.
Con ngươi Chỉ Hương lộ ra một chút lệ mang, cắn răng.
- Tưởng rằng như thế thì ta liền không có cách nào đến sao... Nhưng mà
thật sự có chút đáng tiếc, bé ngoan bảo bối U Lan, không còn cách nào
khác, chỉ có thể đoạt xá ngươi rồi.
Chỉ Hương thở dài, thân thể bỗng nhiên từ trên vai Triệu U Lan bay lên,
nháy mắt dung nhập trong cơ thể Triệu U Lan. Thân thể Triệu U Lan mạnh
mẽ run run, nhưng cũng chỉ là mấy hơi thở, khí chất của nàng liền cải
biến, không còn là lãnh diễm, mà là xuất hiện xinh đẹp yêu mị.
Thân mình nhoáng lên một cái, tay phải nàng nâng lên liên tục điểm năm
lần trên mặt đất. Nhiều tiếng nổ vang, năm khối nền gạch trên mặt đất
toàn bộ vỡ thành bột phấn. Cùng lúc đó, toàn bộ sợi tơ bạc trên người
hắc điệp kia tiêu tán, thân thể bỗng nhiên bay lên!
Trong quá trình bay lên, trên người nó nhanh chóng thiêu đốt, trong phút chốc không còn là vô hình trong mắt người ngoài nữa. Mà ở trong sự
thiêu đốt này, thân thể nó rất nhanh xuất hiện thất thải. Trong quang
mang bảy màu này, thân thể nó dường như đắp nặn một lần nữa, hóa thành
một thất thải hồ điệp lớn cỡ lòng bàn tay, có thể hiển lộ ở dưới ánh mắt của tất cả.
Thậm chí trong cái chớp mắt hồ điệp này xuất hiện, nó tùy ý vỗ cánh, một cơn gió lốc quét ngang toàn bộ mặt đất. Cùng lúc đó, ở trên người của
nó, phóng xuất ra yêu khí nồng đậm đến cực điểm, kinh thiên động địa.
Yêu khí trong người, bề ngoài lại như linh, khi thân thể Mạnh Hạo lui về phía sau, nhìn thấy hắc điệp lột xác thành bảy màu thì tâm thần chấn
động mạnh một cái, trong đầu khoảnh khắc hiện ra hai chữ.
- Yêu linh!
Không từ nào khác có thể hình dung hình ảnh lúc này, con bướm bảy màu lơ lửng ở giữa không trung, như thể nó lột xác từ trong màu đen, tái sinh
từ cõi chết. Giờ phút này nó hóa thành con bướm bảy màu, không tản mát
ra bất kì khí tức nguy hiểm nào, chỉ có một loại xinh đẹp cực hạn lan
tràn trong thiên địa.
Khi nó tùy ý vỗ cánh, thậm chí còn có quang phấn bảy màu, từ trên người
nó nhè nhẹ rơi xuống, tại trong tia sáng này, con bướm này bay lên bầu
trời.
Triệu U Lan... Hoặc là phải nói là Yêu nữ Chỉ Hương, chợt lóe hai mắt,
thân thể nháy mắt bay ra, nhắm thẳng đến con bướm. Nàng đi tới Đạp Tiên
kiều, mục đích chính là vì con yêu linh này!
- Một khi lấy được nó, ta liền có đủ tư cách tiến vào Yêu Tiên cổ giới,
mà bản thân ta chính là đệ tử của Yêu Tiên Tông, một khi có thể đi vào
Yêu Tiên cổ giới, nhất định có thể đạt được tạo hóa!
Tốc độ Chỉ Hương cực nhanh, đã vượt qua thuấn di, lập tức sẽ xuất hiện tại bên cạnh con bướm kia.
Hai mắt Mạnh Hạo lộ ra tinh mang, giờ khắc này, hắn không chần chờ nữa,
theo hắn, vật này... Chính là thứ mình cần đạt được khi đi tới Đạp Tiên
kiều. Đó chính là con yêu linh này.
Có con yêu linh này, hơn hai ngàn người của Ô Thần ngũ bộ chẳng khác nào là có tư cách tiến vào Mặc Thổ, sẽ có khả năng sinh tồn trong đại họa
này.
Mạnh Hạo không kịp nghĩ nhiều, giờ phút này thân thể nhoáng lên một cái, trong phút chốc đồng thời triển khai Huyết Băng Thiểm và thuấn di, toàn thân huyết khí ngập trời, bay thẳng đến con bướm yêu linh kia.
Hơn nữa, trước khi tới, trên người Mạnh Hạo tản ra mùi rượu, sau đó một đạo Đạp Ca Kiếm Khí, ngưng tụ ở trong người.