Tiểu Hà gật đầu một cái, đã hiểu, chuyện này mới chính là trọng điểm, trước đó chỉ vì Hạ Lam kiêu ngạo nên vẽ ra thôi, đầu tiên cô ấy luôn phải phủ nhận một chuyện gì đó, rồi mới có thể nói tiếp.
Hạ Lam uống một chút nước, lại ăn nửa cái bánh nướng, tiếp đó lại cười khan mấy tiếng, kỳ lạ một hồi lâu, mới bằng lòng mở miệng, “Kỳ sinh lý của tớ không chính xác, chậm mười ngày rồi.” Ôi, trời, ơi!
Cô và Hạ Lam ở với nhau suốt bốn năm đại học, bên trong kỳ sinh lý của người phụ nữ này giống như là có xây hệ thống tính toán chính xác.
Đột nhiên Tiểu Hà cảm thấy miệng hơi khô, “Cho nên. . . . . .”
“Tớ cũng nghĩ thế. . . . . .”
“Anh ta biết rồi sao?” Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn =L-ê+Q-u-ý+Đ-ô-n
Hạ Lam lắc đầu một cái, “Ngày đó sau khi chúng tớ nói xong, tớ xin anh ấy trở về nhà mình, cho tớ nửa tháng, tớ hi vọng có thể suy nghĩ kỹ dưới tình huống yên lặng không bị ảnh hưởng, nhưng trong quá trình yên lặng tớ lại phát hiện, tớ phát hiện kỳ sinh lý bị chậm —— đây hoàn toàn là biến số ngoài ý muốn, tớ không muốn làm bà mẹ đơn thân, nhưng lại cảm thấy không tin anh ấy lắm, haiz, tớ thật là rối.” “Suy nghĩ kỹ một chút, mặc dù cậu cảm thấy bị lừa gạt, nhưng tớ cảm thấy anh ta thật sự đáng thương đó, biểu hiện của anh ta trong hơn nửa năm qua đều là cấp năm sao, chẳng qua chỉ làm sai một chuyện, cậu liền không tha thứ cho anh ta.
“Có lẽ anh ta chưa từng nghĩ lời nói dối này sẽ khiến cậu suy nghĩ mình là kẻ lừa gạt, sau đó buồn phiền nửa năm, thành thật mà nói, lần cậu đề cập với anh ta về chuyện nàng tiên cá ngay cả tớ cũng kinh ngạc, cho tới bây giờ cậu không phải là người suy nghĩ nhiều như vậy, cậu luôn vô cùng. . . . . . lý tính như toán học, tớ cũng chưa từng nghĩ có ngày cậu sẽ đi theo con đường cảm tính của khoa văn, ngay cả chúng ta đã thân thiết hiểu nhau nhiều năm cũng không ngờ được, vậy anh ta cànd không ngờ được. Có thể từ nhỏ cậu đã thấy tình yêu đều không hoàn mỹ, dì vì tiền mà rất vất vả, mẹ Cao Học Văn có rất nhiều tiền, nhưng cũng không vui vẻ, người thân cận nhất của cậu đều bị hôn nhân làm đau lòng, cho nên cậu khát vọng một tình cảm không có thiếu sót hơn người bình thường, nhưng Hạ Lam, tớ phải nói rằng, thế giới này không có tình yêu hoàn mỹ, cũng không có tình yêu thẳng thắn, mỗi người đều có khuyết điểm, đều sẽ có bí mật nhỏ của mình.
“Trước đây tớ và Vương Quốc Vi qua lại bốn năm, anh ấy vẫn không biết tớ thích xem tiểu thuyết ngược, nhưng tớ giấu giếm chuyện này là vì tốt cho anh ấy, bởi vì nếu như anh ấy biết, nhất định sẽ bị đả kích lớn, được rồi, tớ biết rõ cậu lại muốn nói tình huống không giống nhau, nhưng cậu không thể phủ nhận một chuyện: Lời nói dối của anh ta, hoàn toàn không phải vì muốn tổn thương cậu.
“Bỏ qua những chuyện này, cậu thật sự muốn chia tay với anh ta sao? Bây giờ anh ta đã là phiên bản Đạo Minh Tự chân chính rồi, cậu biết, xã hội thượng lưu luôn ít Đạo Minh Tự, một khi cậu chia tay với anh ta, lập tức sẽ có năm mươi danh viện tấn công anh ta, trong 50 người này chắc chắn sẽ có món anh ta thích, hơn nữa danh viện đều rất hiểu chuyện, người ta rất dịu dàng, biết nên mắt nhắm mắt mở, không nhắc tới chuyện trong tối.
“Đến lúc đó Đạo Minh Tự sẽ cảm thấy, ừ, danh viện vẫn là tốt nhất, anh ta sẽ kết hôn với danh viện, danh viện vì trói buộc người chồng nạm vàng này, ngay lập tức sẽ sinh con cho anh ta, một gia đình có đứa bé, vậy thì hạnh phúc lại tăng cấp, từ đó về sau, anh ta liền trải qua những ngày tháng vui vẻ hạnh phúc, cậu và anh ta trở thành hai đường thẳng chéo nhau, sau khi nhất thời giao nhau ở một điểm, càng ngày càng xa, chờ đến lúc cậu năm mươi tuổi mới hối hận đã không nắm chắc, thì đã quá muộn, Cao Học Văn đã làm ông nội.” Hạ Lam nghe vậy trong lòng giật giật, không thể không thừa nhận, Tiểu Hà dùng chuyện này đe dọa cô, thật sự chính là nghiêm chỉnh huấn luyện.
Cô nhớ lại khi Cao Học Văn đi Ấn Độ công tác, lần đầu tiên cô nói với Tiểu Hà về phiên bản mới của anh, lúc ấy tim mình rung động nhưng lại do dự, vì vậy Tiểu Hà nói với cô chuyện đồng nghiệp của mình hối hận năm đó không thổ lộ với nữ thần, rõ ràng thích nhau, nhưng lại bởi vì không dám nói, vì vậy nữ thần của anh ta đã kết hôn, đồng nghiệp tiếc nuối đến mức không thể do đếm được.
Trừ chuyện xưa này, còn muốn cô tưởng tượng đánh giá, kết quả cô liền nằm mơ thấy Cao Học Văn ở Ấn Độ gặp được nữ thần của mình, mười ngày liền cưới, ngọt ngào trở về Đài Loan, anh và vợ mới cưới không chút kiêng kỵ ở trước mặt cô hôn tới hôn lui, cô buồn bực đến tận lúc tỉnh lại, cho dù đã tỉnh lại, biết đó là giả, vẫn rất khó chịu, rất bi thương.
Cực khổ lắm mới đợi được đến lúc cảm giác khó chịu hơi tản đi, mở ti vi, liền nhìn thấy nhà máy ở vùng ngoại ô Ấn Độ, bởi vì mở thêm dây chuyền sản xuất vào ban đêm mà xảy ra hỏa hoạn, Hạ Lam chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, thật vất vả mới điều tra rõ mọi chuyện, sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi.
Lúc đó cho rằng anh ở trong nhà máy đó, ngay lúc đó bản thân, thật sự hối hận, thật sự rất hối hận. . . . . . Đáp lại anh sớm một chút thì tốt rồi.
Bởi vì bị kinh sợ, chờ anh trở lại Đài Loan, cô cũng không muốn đợi nữa, hỏi anh: Vậy sau này chúng ta phải làm gì?
“Chúng ta”, “Sau này”, ám hiệu rất rõ ràng, anh hoàn toàn hiểu, ngày đó bọn họ lăn lộn trên ra trải giường. Thiếu chút nữa cô đã mất đi anh, cho nên không muốn chờ nữa.
Mà anh, là thật sự đã mất đi cô, cho nên mới. . . . . .
Vậy, được, cô không có giấy chứng nhận, không nói ra được thời gian hẹn trước, cho nên nhân viên tiếp tân ở lầu một Cao thị, không cho cô đi lên.
Hạ Lam biết công ty khoa học công nghệ luôn luôn nghiêm cẩn, vì vậy cũng không nói “Tôi là phu nhân phó tổng giám đốc”, bởi vì lời nói chưa dứt, có thể nhân viên tiếp tân đã gọi bảo vệ đến rồi.
Vì vậy cô ngoan ngoãn lấy điện thoại di động ra, lướt điện thoại, cô vốn giao hẹn với Cao Học Văn sẽ thật nghiên túc suy nghĩ trong nửa tháng, nhưng nếu hai mạch nhâm đốc (*) của cô đã thông, thì không cần đợi đến hạn nửa tháng nữa, anh từng nói, lúc nào cô cũng có thể tới đây.
(* Hai mạch nhâm đốc: Ban đầu nó là một khái niệm trong y học cổ truyền Trung Quốc, nhưng sau khi sử dụng trong một số bộ phim, bây giờ nó có nghĩa là bạn đột nhiên hiểu ra điều gì đó.)
Tối hôm nay có hai lớp, suy nghĩ một chút, buổi chiều cô có thời gian rảnh nên dứt khoát tới đây, giải quyết chuyện này, sau đó mang tâm trạng vui vẻ về dạy hai lớp toán học mười hai tối nay.
Nhưng ngàn tính vạn tính lại tính sót một chuyện, cao ốc Cao thị rất bảo mật để phòng gián điệp, ngay cả thang máy cô cũng không vào được, đừng nói là lên lầu 23.
“Hạ Lam!” Giọng của người đàn ông rất là vui mừng.
“Em ở dưới lầu.”
“Cao thị? Anh lập tức đi xuống.”
A, cô vốn chỉ muốn anh gọi điện thoại nói với nhân viên tiếp tân, giúp cô vào thang máy là tốt rồi, anh lại muốn xuống đón mình, cảm ơn hành động này của anh, nhờ vậy cô mới có thể nhìn thấy vẻ mặt anh lúc chạy ra khỏi thang máy, vẻ mặt nở hoa đến mức khiến cho cô cảm thấy quyết định của mình là đúng.
Trong lúc mọi người xung quanh liếc mắt nhìn, Cao Học Văn kéo cô đi vào phòng làm việc của mình, bước qua cửa, liền đè cô ở trên cánh cửa điên cuồng hôn.
Hành động ngoài dự đoán này khiến người phụ nữ ngây người ba giây mới lấy lại tinh thần, haiz, người đàn ông này, thôi, cô cũng rất nhớ anh.
Vừa hôn vừa sờ, Hạ Lam chợt nhớ tới một chuyện, “Chúng ta còn chưa có làm hòa mà.” “Vẫn chưa có làm hòa sao.” Anh tiếp tục hôn cổ của cô, “Nhưng không phải em đến tìm anh sao?” Nghe được tiếng anh khóa cửa, lại phát hiện nụ hôn của anh có xu hướng đi xuống, Hạ Lam vội vàng ngăn cản, “Dừng, chờ một chút.”
“Không chờ được.” Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn ~`L`ê`~ ~`Q`u`ý`~ ~`Đ`ô`n`~
“Không được.” Haiz, đang sờ chỗ nào vậy, Hạ Lam kéo tay anh từ trong quần áo của mình ra, “Em có lời muốn nói với anh.” “Khuya về nhà rồi hãy nói.”
A, nhất định phải ép cô nói chuyện này trong bầu không khí nóng bỏng như vậy sao.
Cô vốn cho rằng trong tình huống, hai người uống trà, bàn bạc thật tốt, giao ước thật tốt về sau không để chuyện lừa gạt như vậy xảy ra nữa, tiếp đó cô nói chuyện có thể mình đã mang thai, hai người cùng đi đến khoa phụ sản, chứng kiến khoảnh khắc lịch sử này.
Nhưng bây giờ dưới tình huống này, không nói không được, cô ngăn cản không được.
“Cao Học Văn, em có thể có ——”
Người đàn ông vốn không ngừng kiên trì trong nháy mắt cứng đờ, trên mặt liền viết: Em nói cái gì? “Có thể em có rồi.” Cô nghĩ nghĩ, lại bổ sung, “Chắc chắn có.” Anh lập tức đứng thẳng, giúp cô chỉnh sửa áo sơ mi nhăn nhúm lại thật tốt, kéo cô ngồi xuống sofa, có chút không thể tin được, lại có chút đờ đẫn, một lát sau mới ngẩng đầu lên, “Em mới vừa nói. . . . . .” “Có thể em có rồi.”
Lần thứ ba.
Vẻ mặt của người đàn ông vốn đang khó tin bỗng chốc hoàn toàn thay đổi, giống như trong một đêm mộng đẹp trở thành sự thật cho nên khó có thể tin được, vui sướng, kinh ngạc, hết sức phức tạp.
Cao Học Văn ôm cô vào trong lòng ngực mình, “Đi bệnh viện chưa?” “Vẫn chưa, nhưng mà cơ thể em bản thân em biết.”
“Cho nên, anh sắp làm ba. . . . . .”
Hạ Lam không nhìn thấy mặt của anh, nhưng rõ ràng cảm thấy anh hơi run rẩy, vì vậy duỗi tay ôm lấy anh, “Ừ, chúng ta có con rồi.” Chúng ta có con —— một câu nói tốt đẹp biết bao.
Anh đã từng hy vọng biết bao, hai người có thể có một đứa con.
Thích cô, trốn tránh cô, yêu nhau nên không thể sống chung dưới một mái nhà, sau đó đẩy cô ra, cuối cùng cho rằng mình sẽ vĩnh viễn rời khỏi cô.
Nói lại mọi chuyện chẳng qua chỉ dùng vài từ, nhưng những chuyện đã từng trải qua trong hai mươi năm là rất dài.
“Hạ Lam.” Gọi tên của cô, người đàn ông gần như nghẹn ngào, “Đây là chuyện anh mong muốn từ lâu.” “Còn có chuyện gì mà anh không nói cho em biết không?”
“Không có.”
“Bây giờ em có thể hiểu tại sao anh lại giả bộ ký ức bị rối loạn.” Giống như cô vậy, cho rằng suýt chút nữa đã mất đi, cho nên ngay cả một chút thời gian cũng không muốn lãng phí, “Nhưng mà, em hi vọng không có lần thứ hai, đầu óc của em rất thẳng, đầu óc cũng đã chết, lần sau, em không thể nghĩ được nhiều như vậy.” Cao Học Văn vùi mặt ở trên vai cô, liều mạng gật đầu, “Sẽ không.” “Một lời đã định?” “Một lời đã định!”
Thời gian kế tiếp, không ai nói chuyện, chỉ lẳng lặng ôm nhau.
Một hồi lâu, Hạ Lam đột nhiên bật cười, “Đều tại anh hết..., em vốn muốn cùng anh đi đến khoa phụ sản, cùng nhau xem báo cáo xét nghiệm, hoặc là cùng nhau nhìn hình siêu âm, ghi nhớ khoảnh khắc kỷ niệm đáng giá này, nhưng mới vừa rồi anh, ở phòng làm việc này, hại em phải nói ra trong lúc hỗn loạn.” “Bây giờ chúng ta đi cũng được mà.”
“Nhưng anh đã biết, sẽ không còn vui nữa.”
“Cho dù đã biết rõ, anh vẫn muốn xem báo cái xét nghiệm, xem hình siêu âm, ghi nhớ khoảnh khắc này.” Cao Học Văn nhìn đồng hồ đeo tay một chút, “Mới hơn ba giờ, hôm nay em bảy giờ mới có lớp, chúng ta gọi điện thoại hỏi thử có thể hẹn khám ngay chiều nay hay không.” Kế tiếp Hạ Lam mở mang kiến thức về hiệu suất làm việc của người đàn ông này, lập tức gọi điện thoại cho một người không biết là ai, nói vợ mình hình như mang thai, muốn chiều nay đi khám thử, ba phút sau, đối phương điện thoại trả lời, nói với anh đã sắp xếp xong xuôi, xế chiều hôm nay viện trưởng bệnh viện Sức khỏe bà mẹ và trẻ em có khám, có thể trực tiếp qua khám.