"Mẹ người nói với cô ấy như vậy?"
"Chuyện đó là đương nhiên, mẹ vẫn rất thích Hạ Lam, nếu như con bé có thể thích con, vậy thì quá tốt rồi." Cao Giang Nguyệt Hoa cầm âu phục trên giá treo lên ướm thử lên người con trai, "Cái này như thế nào?" Cao Học Văn gật đầu một cái, "Lấy nó đi."
"Chọn thêm vài món nữa?"
"Được."
Nghe thấy con trai nói như vậy, Cao Giang Nguyệt Hoa ra dấu một cái, cô gái quầy chuyên doanh (*) lập tức đi lên trước, phu nhân của đổng sự trưởng, phải phục vụ thật tốt.
(* Quầy chuyên doanh: Cửa hàng chuyên bán một loại hàng hoá)
Một buổi chiều, hai mẹ con ở cửa hàng quần áo nam trong "Bách hóa Tường Vi" mua một đống quần áo, gương mặt Cao Giang Nguyệt Hoa vui vẻ, lần gần nhất mua quần áo cho con trai cũng là chuyện mười mấy năm về trước rồi, sau khi đứa bé lên cao trung bắt đầu có sở thích của mình, không muốn bà mua, sau đó anh lại si mê nhạc rock, áo da, quần da, đầu lâu, kim loại, bà không thích, cha mẹ chồng cũng không vui vẻ, nhưng mọi người không thể làm gì.
Buổi sáng trong lúc ở nhà nói chuyện với mẹ chồng, nhận được điện thoại của con trai, nói lúc anh về Đài Loan chỉ mang theo mấy bộ quần áo, hiện tại không đủ mặc, hỏi bà có muốn ra ngoài mua quần áo cùng anh hay không.
Muốn, đương nhiên là muốn. Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn =L-ê+Q-u-ý+Đ-ô-n
Đồ mặc ở nhà, quần áo thoải mái, âu phục, vớ
Cũng không biết đã bao lâu không nói chuyện như vậy rồi, đã mua vài túi, nhưng vẫn hận không thể đi mua một vòng nữa, sau đó con trai thấy bà mệt mỏi, nói không bằng đi lên lầu mười uống trà chiều, lúc này bà mới dừng tay.
Ngồi xuống mặt đối mặt, Cao Giang Nguyệt Hoa nhìn khí sắc con trai không tệ, trong lòng thoáng vui mừng, "Mập một chút nữa là tốt rồi." Nhưng đã tốt hơn lúc nằm viện rất nhiều, chẳng qua cảm giác chưa có da thịt.
Bà vốn không hi vọng con trai có nhiều triển vọng, chỉ hi vọng anh khỏe mạnh bình an là tốt rồi.
"Hiện tại mỗi ngày con đều rất nỗ lực ăn cơm và vận động, yên tâm, lễ mừng năm mới sẽ khôi phục như người bình thường, đến lúc đó sẽ mang cơ thể khỏe mạnh sung sức xuất hiện."
"Buổi trưa hôm nay bà nội của con mới nhắc đến con."
"Vậy cũng hết cách rồi, bà nội không thể ra ngoài, nhưng hiện tại với tình trạng này mà con về nhà, mấy con gà mẹ lại có cơ hội phát huy, con sợ ồn ào."
Cao Giang Nguyệt Hoa thở dài —— chân mẹ chồng không khỏe, mặc dù hiện tại Học Văn đã tốt hơn rất nhiều, nhưng vẫn còn chênh lệch một chút so với trước kia, Tiểu Tam Tiểu Tứ Tiểu Ngũ có thể lại khua môi múa mép với mẹ chồng, nói anh nhất định là có vấn đề...... "Đừng nhắc đến những người đó, con và Hạ Lam có tiến triển hay không?"
"Không có, cô ấy rõ là......"
Cao Học Văn biết mình di truyền vẻ ngoài ưu tú của mẹ, đơn giản mà nói, là mỹ nam có một không hai.
Mỹ nam anh đây, mỗi ngày làm bữa sáng lại làm đồ ăn khuya cho cô, cô sẽ ăn, cũng sẽ nói chuyện phiếm với anh, nhưng cũng chỉ là ăn và nói chuyện phiếm, không có bất kỳ ý gì khác.
Không cảm động, cũng không động lòng, ngược lại lúc nhìn Mao Mao, biểu cảm phong phú, mắt sẽ híp lại thành vầng trăng rằm, cười rất vui vẻ, chỉ cần Mao Mao chạy ra cửa trước đón cô, là có thể nhận được nụ cười ngọt ngào từ đáy lòng cô, thậm chí nó có thể nghênh ngang đi theo cô vào phòng.
"Hạ Lam là một đứa bé ngoan, con nhẫn nại hơn một chút." Cao Giang Nguyệt Hoa đột nhiên giống như nhớ tới chuyện gì đó, "Con không biết hoàn cảnh của Hạ Lam đúng không?"
"Chỉ biết là gia đình đơn thân, còn chuyện khác sao?"
"Thật ra thì Hạ Lam cũng rất đáng thương, dì Trương của con không muốn ly hôn, nhưng đối phương lại đến nhà làm loạn, Lý Quang Tông ở trước mặt con gái bảo vệ Tiểu Tam, nói chỉ cần có thể ly hôn, cái gì ông ta cũng không lấy, không lấy sổ tiết kiệm, phòng ốc cho dì con, đứa bé cũng cho bà, người lớn ầm ĩ, không ai chú ý tới Hạ Lam đứng ở hành lang, tận mắt thấy ba ba vốn rất yêu mẹ lại bảo vệ người phụ nữ khác, tận mắt thấy ba ba mình rất thích nói không cần mình, đợi đến khi người lớn phát hiện, con bé đã nghe hết tất cả." Cao Học Văn cau mày.
"Lý Quang Tông nói rất hay, nhưng thật ra hoàn toàn không phải như vậy, sổ tiết kiệm không tới năm vạn đồng, còn phải trả tiền góp mua phòng ốc thêm vài chục năm, vài năm sau, Lý Quang Tông quay đầu lại cầu xin dì Trương con tha thứ, nói bị người phụ nữ kia lừa, đứa con hoàn toàn không phải của ông ta, dì con nghĩ tới tình cảm vợ chồng, lại nghĩ cho đứa bé còn nhỏ, nếu như quá trình trưởng thành có cha