Đầu thật là đau.
Hạ Lam hoàn toàn cảm nhận được cái gì gọi là tự mình làm bậy thì không thể sống được, tửu lượng kém lại uống rất phóng khoáng, bây giờ kết quả như vậy thật sự là chuyện đương nhiên.
Có lẽ Mao Mao phát hiện cô đã tỉnh, nhảy lên, dùng đầu dụi vào cô.
Hạ Lam vươn tay sờ sờ nó, thở dài, xuống giường cho nó ăn thức ăn cho chó, lại đổi nước, sau đó bò lại lên giường tiếp tục nằm.
Đều do Tiểu Hà hết..., muốn cô làm tưởng tượng đánh giá gì chứ, kết quả cô thật sự nằm mơ thấy Cao Học Văn ở Ấn Độ quen một người bạn gái xinh đẹp, hai người kết hôn trong chớp nhoáng, người đàn ông mang theo cô vợ mới cưới xinh đẹp trở lại khu nhà trên núi Bạch Vân, giới thiệu với vợ rằng, "Đây là Lý Hạ Lam, bạn cùng nhà của anh." Thiếu chút nữa hộc máu.
Trong giấc mơ trong lòng cô OS là: Đúng vậy đó, bạn cùng nhà, bạn cùng nhà luôn phối hợp với thời gian lên lớp của cô rồi cùng nhau ăn sáng, bạn cùng nhà mỗi ngày đều đợi cô về nhà rồi nói với cô "Em về rồi".
Chào hỏi xong, anh liền dẫn vợ mới cưới về phòng của mình, dĩ nhiên Mao Mao lập tức đi theo.
Anh mở cửa phòng, nhường vợ đi vào trước, sau đó Mao Mao, tiếp theo là chính anh, cuối cùng đóng cửa.
Mặc dù chỉ là mơ, nhưng Hạ Lam nhớ, có chút cảm giác bi thương, còn có cảm giác rất không thoải mái, vậy mà cảm giác không thoải mái kéo dài đến sau khi rời giường, tâm trạng vẫn hơi buồn bực...... Không ngủ được, lăn qua lăn lại uốn éo đến mười giờ rưỡi, cảm giác nhức đầu đã đỡ hơn rất nhiều, căn cứ kinh nghiệm buổi chiều sẽ không có việc gì, cô quyết định buổi trưa sẽ nằm chết dí trên giường để hồi sinh.
Thuận tay mở TV, quan tâm chuyện lớn trong nước một chút, lại thấy tin tức mới cập nhật —— một nhà máy panel ở vùng ngoại ô Ấn Độ xảy ra hỏa hoạn, nhiều người bị mắc kẹt, thương vong không rõ.
Hạ Lam Nhất ngồi thẳng người lên, Ấn Độ? Nhà máy panel? Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn [L/ê] {Q.u,ý} (Đ+ô+n)
Người đưa tin nói, gần đây nhà máy panel mở thêm dây chuyền sản xuất vào ban đêm, thật không nghĩ đến hệ thống điện không chịu nổi gánh nặng, trong nháy mắt bốc cháy, bởi vì thiết kế của dây chuyền sản xuất của nhà máy không tốt, cũng không có hệ thống cứu hỏa, hỏa hoạn đã xảy ra là không thể ngăn chặn, đội phòng cháy chữa cháy bận rộn từ mười giờ tối hôm qua đến sáng sớm nay, mới có thể dập tắt lửa.
Hạ Lam vội vàng gọi điện thoại cho Cao Học Văn, lại nghe thấy: Số điện thoại quý khách vừa gọi, hiện đang nằm ngoài vùng phủ sóng. Được, bây giờ Ấn Độ là ban ngày, nhưng điện thoại của anh lại không có tín hiệu.
Mở LINE ra, tối hôm qua hơn mười giờ cô gửi tin nhắn đi đến giờ vẫn chưa hiện là đã đọc?
"Căn cứ tư liệu từ phía chính phủ Ấn Độ, hỏa hoạn bắt đầu từ lúc hơn tám giờ tối, lúc ấy trong nhà máy ngoại trừ hơn một trăm người đang làm việc, người giám sát, còn