Tích quốc đã có hơn trăm năm chưa từng đoạt giải quán quân trên đại
hội thi đấu Luyện Đan Sư ở Tây Phương ngũ quốc, lần này chẳng những đoạt giải quán quân, còn xuất hiện Linh đan thánh phẩm ngay cả ở Đan quốc
cũng khó gặp , đương nhiên muốn bất chấp mọi thứ để ăn mừng.
Một dạ yến hoàng cung được cử hành hết sức long trọng, tu sĩ nổi
danh, Luyện Đan Sư trong Tích quốc cùng với khách quý bốn nước còn
lại lần này vì tham gia thi đấu đại hội mà chạy tới Tích thành tụ tập ở
một chỗ, tiện tay chỉ một cái cũng có thể đếm được nhiều tu sĩ Trúc
Cơ kỳ thậm chí là Kết Đan Kỳ .
Đề Thiện Thượng vốn vì tài nghệ luyện đan của Tây Phương
ngũ quốc thấp hơn mà sinh ra mấy phần khinh thường nay đã hoàn toàn thu
lại.
Chỉ nói đến thực lực tu sĩ tại đây, ít nhất đã gấp mười lần phái
Thánh Trí trở lên, càng đừng nói đến lực lượng cường đại của Liên
minh Tây Phương ngũ quốc, mặc dù những người trên yến hội này không cần
thiết nguyện ý bán mạng vì Tây Phương ngũ quốc, nhưng chỉ cần lúc khẩn
cấp xuất thủ trợ giúp, đó chính là một lực lượng khó lường.
Huống chi còn có tất cả mười mấy tông môn tu chân lớn nhỏ sau
lưng ngũ quốc, thực lực này quả thật không phải là phái Thánh Trí
cùng tứ đại phái biên giới Tây Nam có thể sánh bằng.
Đương nhiên Chu Chu là tiêu điểm mọi người chú ý, không ít người
muốn tới đây lôi kéo tình cảm, may là có Trịnh Kiến Huy và Thân Cẩu thay mặt sắp xếp.
Hoàng đế Tích quốc chỉ là một người phàm, đại khái chừng năm mươi
tuổi, lúc bắt đầu yến hội xuất hiện kiểu tượng trưng một
chút, sau đó liền lui về hậu cung.
Đám người Doãn Tử Chương trên mặt trấn định tự nhiên, nhưng trong
lòng đều nhớ thương mục tiêu duy nhất của bọn hắn trong
chuyến đi này, Tử Vân hốt.
Đợi đến khi yến hội chấm dứt, ngoài đại điện một đội thái giám thật
chỉnh tề đi tới, thủ lĩnh là một lão giả tóc bạc tinh thần quắc thước
trên tay nâng một hộp gỗ đen nhánh chậm rãi đi tới giữa đại điện, cao
giọng nói: “Hoàng thượng có chỉ, đặc biệt tặng chí bảo truyền
quốc Tử Vân hốt cho người đoạt giải quán quân đại hội thi đấu Luyện Đan
Sư ngũ quốc lần này, Chu Chu cô nương, cũng phong làm trưởng
lão luyện đan của Tích quốc.”
Lão giả này lúc trước Trịnh Kiến Huy từng giới thiệu với Chu Chu. Hắn là hộ quốc Đại trưởng lão của hoàng thất Tích quốc, tu vi Kết Đan Kỳ,
tên là Bao Nhàn, là một vị Luyện Khí Sư ngũ phẩm, sư phụ của hắn
là Luyện Khí Sư thất phẩm Hồng Bàn chính là người chế tác hai cái hộp
thuốc bạc Chu Chu mới đoạt được.
Bao Nhàn tuyên khẩu dụ của Hoàng đế xong, mở nắp hộp gỗ, lấy ra Tử Vân hốt trong đó trước mắt mọi người tại đây.
Đó là một cái thước dài làm bằng gỗ tử trúc, bên trên có chứa hoa
văn tường vân thiên nhiên, trong từng đám từng đám tường vân, khảm tám
miếng bảo thạch thật nhỏ hoàn toàn khác nhau. Nhìn hình dáng chính
là bắt chước Bắc Đấu Thất Tinh cùng với sao Bắc Cực. mấy người Đề Thiện
Thượng vừa thấy thứ này, trái tim hưng phấn như muốn nhảy ra khỏi lồng
ngực —— hình dáng bên ngoài này xác thực là Bát Bảo Tử Vân hốt bọn
họ một lòng muốn tìm !
Chu Chu nhìn Doãn Tử Chương một cái, đi lên mấy bước hai tay nhận
lấy hộp gỗ đen Bao Nhàn đưa tới, sau đó đưa tới trên tay Doãn Tử Chương, mình thì thi lễ với Bao Nhàn một cái rồi nói: “Đa tạ Bao tiên sinh.”
Bao Nhàn không nghĩ tới Chu Chu sẽ đối đãi khách khí với mình như
vậy, nhất thời có chút thụ sủng nhược kinh. Tây Phương ngũ quốc chính
là đất Luyện Khí Sư tụ tập, Luyện Khí Sư ngũ phẩm ở trong mắt rất
nhiều tu sĩ cao cấp không đáng kể chút nào. Mà Luyện Đan Sư cũng là động vật hi hữu, có được loại đãi ngộ so sánh với Luyện Khí Sư đồng cấp cao
hơn nhiều.
Thường ngày Bao Nhàn nhìn thấy Luyện Đan Sư tứ phẩm Trịnh Kiến
Huy đều khách khí tự cho mình là vãn bối, mặc dù Chu Chu tuổi còn nhỏ tu vi hoàn toàn không có, nhưng bây giờ địa vị của nàng đang ở trong suy
nghĩ tu sĩ Tây Phương ngũ quốc so với Trịnh Kiến Huy chỉ cao hơn
chứ không thấp hơn.
Bao Nhàn vội vàng đáp lễ nói: “Chu Chu cô nương khách khí. Chuyện
này vốn là Hoàng thượng chính miệng đồng ý . Tử Vân hốt nguyên là pháp
bảo thượng cổ do đại năng Tu sĩ Băng hỏa Thần vương luyện chế , đáng
tiếc không biết vì sao bị phong ấn. Nhiều năm qua không người nào
có thể phá giải, Chu Chu cô nương là một người có cơ duyên lớn, nói
không chừng sẽ hiểu thấu bí mật trong đó. Mặc dù nó bị phong ấn,
nhưng vẫn có hiệu quả “Ích hỏa” kì lạ, trong truyền thuyết ngay cả Thiên Hỏa không thể phá hỏng nó .”
“Đa tạ Bao tiên sinh cho hay, khó trách sư phụ nhất định muốn ta tìm
kiếm Tử Vân hốt này, thì ra là nó còn có công
hiệu như vậy, lúc luyện đan có nó tương trợ tất nhiên có thể làm chơi ăn thật.” Chu Chu vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ đáp.
Cơ U Cốc từng đã nói phải nghĩ biện pháp che dấu mục đích bọn họ tìm
kiếm ba vật bảo vật kia, kết quả Bao Nhàn chủ động đưa lên một cái, thật là quá hiểu ý.
Một dạ tiệc cả khách và chủ đều vui mừng. Sau dạ yến Trịnh Kiến
Huy dẫn mấy người Chu Chu này tới một đại điện thanh tĩnh, đại biểu bốn
nước khác phái tới làm trọng tài cho đại hội thi đấu đã đợi ở đây.
Trước khi đến Thân Cẩu đã từng nói, quán quân của Đại
hội thi đấu trong mười năm có thể được năm nước cùng cung phụng. Cũng
trở thành trưởng lão của liên minh ngũ quốc, mà cái giá phải trả là Chu
Chu phải ở nơi này trong mười năm. Hàng năm phải luyện chế một lò đan
dược chỉ định vì năm nước, không ít chi tiết liên quan đến chuyện này,
sẽ thương lượng cùng nàng sau dạ yến, cho nên Chu Chu cũng không
ngoài ý muốn.
Hai bên ngồi vào chỗ của mình, Trịnh Kiến Huy lúc này đi thẳng vào
vấn đề đem phần thưởng cho chức vô địch của Đại hội thi đấu ngũ quốc
Luyện Đan Sư nói rõ ràng, cuối cùng nói: “Mười năm sau này, Chu Chu
cô nương không biết có tính toán gì không?”
Chuyện này, Chu Chu đã sớm thương lượng xong với các sư huynh sư tỷ,
lập tức quăng ánh mắt về phía Cơ U Cốc, việc giao thiệp với cò kè mặc
cả và vân vân, để Nhị sư huynh đi làm tương đối chuyên nghiệp.
Cơ U Cốc mỉm cười nói: “Các vị tiền bối nói vậy đã biết chỗ
của sư môn của chúng ta, Chu Chu tuổi còn quá nhỏ, đối với hoàn cảnh
của Tây Phương ngũ quốc cũng không quen thuộc, chức trưởng lão trách
nhiệm trọng đại, sợ rằng nàng khó mà đảm nhiệm, chỉ mang
danh là đủ, quyết sách của Liên minh ngũ quốc sẽ không tham dự.”
Đại biểu Ngũ quốc nghe lời này, người người đều thở phào nhẹ nhỏm,
thuật luyện đan của Chu Chu cao minh, nhưng từ đầu đến cuối cũng
không xuất thân Tây Phương ngũ quốc, để cho một người ngoài tiến
vào hội trưởng lão của liên minh ngũ quốc khoa chân múa tay, trong
lòng bọn họ đều có chút không thoải mái.
Hơn nữa nàng nhỏ tuổi như vậy lại không có tu vi, vạn nhất có người
lợi dụng bức bách nàng tới làm loạn, vậy thì thật là phiền toái. Nàng
nguyện ý chủ động buông tha sử dụng quyền lực, đó là chuyện tất cả mọi
người cầu còn không được.
Trịnh Kiến Huy thay mặt Liên minh ngũ quốc cũng không khuyên nữa, ngược lại hỏi chuyện Chu Chu luyện đan cho năm nước.
Cái này ban đầu chỉ là quy định tượng trưng, trong quá khứ người đoạt giải quán quân trên đại hội thi đấu lợi hại nhất cũng chỉ là Luyện Đan
Sư tam phẩm, mặc dù đối với Tây Phương ngũ quốc coi như rất cần ,
nhưng không đến nổi thiếu một người như vậy hàng năm luyện một lò đan
dược.
Nhưng Chu Chu không giống! Nàng còn chưa tới trăm tuổi, thuật
luyện đan chỉ sợ đã vượt xa Luyện Đan Sư tứ phẩm, hơn từng luyện
ra Linh đan thánh phẩm, tiền đồ ngày sau không thể đo được,
chỉ sợ trong mười năm đột phá ngũ phẩm thậm chí Luyện Đan Sư lục phẩm
cũng không kỳ quái. một mầm tốt như vậy, đương nhiên bọn họ sẽ không
buông tha.
Phải biết rằng Luyện Đan Sư mạnh nhất Tây Phương ngũ quốc
chỉ là một Luyện Đan Sư ngũ phẩm duy nhất của Kim quốc Tiền Lang
mà thôi, Chu Chu có thể luyện chế ra đan dược tứ phẩm phẩm
chất thượng đẳng, hơn nữa đạt tới tỷ lệ 100% thành đan, bất
kể trong đó có gian trá hay không, đan dược dù sao cũng luyện ra
rồi, tông môn cùng các tu sĩ của Tây Phương ngũ quốc nào không có đạo
lý xua như xua vịt ?
Cơ U Cốc khẽ mỉm cười, muốn cầu cạnh bọn họ ư. . . . . . Cái này có thể tranh thủ chút điều kiện có lợi thật tốt.