Tiếng chuông khai cuộc vừa điểm, Trịnh Kiến Huy liền đại biểu quốc
chủ của Ngũ quốc (vua, hoàng thất) cùng với các đại tông môn tuyên bố
bắt đầu vòng chung kết đại hội Luyện Đan Sư. Sau khi thông báo quy tắc,
mười hai Luyện Đan Sư có tên dự thi ngày hôm nay được mời đến trước đài, mỗi người nhận lấy một phần linh dược và đan phương do những người tổ
chức chuẩn bị.
Trận tỷ thí đầ tiên, yêu cầu bọn họ trong ba canh giờ luyện chế cùng
một loại đan dược nhị phẩm do đại hội chỉ định. Chu Chu vừa nhìn thấy
tên của đan dược thì ngây người tại chỗ, thế nhưng lại là Thông Mạch
đan?
Nàng ngẩng đầu nhìn về Cung Hàng đang ngồi ở chỗ khách quý, thấy lão
híp mắt cười gật đầu với mình, nụ cười kia mười phần giống cáo già.
Đây đại khái là lợi dụng chức vụ làm rối kỷ cương (đi cửa sau)
sao?Lợi dụng thân phận chủ nhà, để cho tuyển thủ nước mình có thể luyện
chế đan dược nắm chắc nhất.Chu Chu âm thầm le lưỡi, bọn họ thật lo lắng
quá nhiều nha.
Mấy tuyển thủ còn lại thấy cái đề mục này thì sắc mặt đều âm trầm,
đoán chừng đang ở trong lòng mắng thầm người ra đề sao lại ra cái đề mục khó khăn này, rõ ràng muốn làm bọn họ bị loại.
Mười hai Luyện Đan Sư dự thi hôm nay, trừ Khổng Hoàn Hi và một Luyện
Đan Sư đến từ Đồng quốc tu vi tam phẩm thì đều là nhị phẩm, đối với bọn
họ Thông Mạch đan quả là khó khăn không nhỏ.
Chu Chu cẩn thận kiểm tra thấy linh dược đại hội cấp cho nàng không sai mới xoay người đi vào phòng luyện đan số 12 của mình.
Thời gian ba canh giờ đối với người tu tiên thì chỉ như một cái nháy
mắt, rất nhanh cửa của mười hai phòng luyện đan đều lần lượt mở ra,
những người dự thi có người vui mừng, có người u buồn lục tục đi ra, Chu Chu ôm Tiểu trư vẫn là người đi ra cuối cùng.
Trận này quan hệ tới việc đánh cuộc trọng đại của nàng với Khổng Hoàn Hi, Thân Cẩu với Chương Cuồng nên nàng không dám giấu tài, phải làm hết sức, cho nên tỷ lệ thành đan ‘có hơi cao’, trong đó đan dược thượng
đẳng cũng ‘có chút’ nhiều.
Thật là thành tích quá mức nghịch thiên, nếu như nàng lại là người
sớm nhất ra khỏi phòng luyện đan, không khỏi có chút quá ‘cao điều’ (nổi bật, khiến người chú ý) nên nàng không chút do dự, chờ những người khác đều đi ra ngoài mới rời khỏi phòng.
Một đám Luyện Đan Sư theo thứ tự đi tới trước mặt trọng tài, đem đan
dược mình đã luyện chế ra đổ vào khay ngọc để cho trọng tài giám định và cho điểm.
Người thứ nhất tiến lên chính là Khổng Hoàn Hi, hắn ngẩng đầu ưỡn
ngực, lòng tin mười phần đi tới trước đài, đổ từng viên từng viên đan
dược trong bình ngọc trên tay xuống khay, âm thanh leng keng liên tục
vang lên chính lần, khiến những người dự thi khác và khách quý trên đài
đều sợ hãi than thành tiếng.
Kết quả truyền ra khỏi Đan phòng, những người đã đặt cược Khổng Hoàn Hi thắng đều lớn tiếng hoan hô.
Đề Thiên Thượng vẻ mặt tràn đầy nụ cười, vui vẻ nói: “Cười sao, cười sao? Cứ chờ đến lúc khóc đi.”
Hắn vừa rồi đi dạo quầy cá cược ở Đấu Pháp đường, lấy tất cả linh
thạch của bản thân và huynh đệ quăng vào cược Chu Chu thắng, cũng tới
mấy chục vạn khối linh thạch.
Chu Chu chỉ là Luyện Đan Sư nhị phẩm, hơn nữa là người nhỏ tuổi nhất, được tiến cử trực tiếp vào trận chung kết cho nên là người có tỷ lệ đặt cược thấp nhất trong những người dự thi, khả năng thắng cũng nhiều 1
bồi 4 (Đặt 1 nếu thắng thì gấp 4 lần).
Đề Thiên Thượng nghĩ tới linh thạch sắp thu được tới tay thì thấy
chuyện gì cũng vô cùng tốt đẹp, ngay cả Chương Cuồng và Khổng Hoàn Hi
đáng ghét thì hắn cũng thấy trở nên khả ái.
Hôm nay đại hội cung cấp lượng linh dược vừa đủ để luyện chế ra tối
đa mười viên Thông Mạch đan. Khổng Hoàn Hi luyện chế ra chín viên, chính là tỷ lệ thành đan 9 phần, cho dù là Luyện Đan Sư tam phẩm luyện chế
đan dược nhị phẩm nhưng kết quả như vậy vẫn đáng giá kiêu ngạo.
Khó khăn nhất chính là, trong chín viên Thông Mạch đan có bốn viên đạt đến phẩm chất trung đẳng.
Vị Luyện Đan Sư tam phẩm của Đồng quốc thấy thành tích như vậy thì
sắc mặt nhất thời chìm xuống, những Luyện Đan Sư nhị phẩm khác thì càng
không cần phải nói.
Khổng Hoàn Hi nhìn quanh toàn trường, khó nén được đắc ý. Chương
Cuồng và Nhị công chúa đứng dậy đi tới dưới đài, không tiếc lời khen
ngợi hắn. Ba người lạnh lùng nhìn về phía Thân Cẩu và mấy người phái
Thánh Trí, lại phát hiện trên mặt bọn họ chẳng những không có nửa phần
ưu sầu gấp gáp, ngược lại ai nấy vẻ mặt hưng phấn, hơn nữa cái tên “Đinh ba tấc” (Đề Thiên Thượng) còn cười đến giống như đứa ngốc.
Chẳng lẽ tiểu thôn cô kia có thể có thành tích tốt hơn?
Ba người không tự chủ được nhìn về phía Chu Chu, thấy nàng một tay ôm Tiểu Trư, một tay đang che miệng ngáp, bộ dáng nhìn vô cùng lười nhác
chán chường thì lại lòng tin mười phần… Chỉ bằng nàng? Kiếp sau cũng
không có thành tích tốt hơn đâu.
Những Luyện Đan Sư khác sau thành tích mở màn của Khổng Hoàn Hi thì
đều lộ ra vẻ kém cỏi. Luyện Đan Sư tam phẩm Đồng Quốc tốt nhất trong mấy người sau, thành đan tám viên, hai viên phẩm chất trung đẳng, còn người kém cỏi nhất chỉ luyện được bốn viên đan dược.
Đến lượt Chu Chu tiến lên, vẻ mặt và ánh mắt Trịnh Kiến Huy rất an
tĩnh, thành thật mà nói lão không ôm hy vọng quá lớn đối với Chu Chu. Có biểu hiện xuất sắc của Khổng Hoàn Hi, lòng tin của lão đối với việc
Tích Quốc đạt giải quán quân cũng tăng lên nhiều, cho dù biểu hiện của
Chu Chu có kém cũng không sao.
Cung Hàng đã từng tận mắt thấy bản lĩnh của Chu Chu ngược lại hơi
khẩn trương.Dù sao Luyện Đan Sư không thể mỗi lần đều giữ vững trình độ, không biết thành quả của nàng ngày hôm nay có xuất sắc giống như hôm
qua không?
Về phần những vị khách quý khác có mặt thì lực chú ý hầu hết đều
không đặt trên người Chu Chu – một Luyện Đan Sư nhị phẩm đi cửa sau vào
trận chung kết, hơn nữa còn là một hoàng mao tiểu nha đầu, có thể trông
cậy nàng có thành tích gì tốt chứ? Không đứng cuối cũng không tệ rồi.
Đinh Đinh Đinh… Các tu sĩ thính lực cao siêu dù không chú ý nhưng vẫn bị một chuỗi âm thanh vang lên ngoài ý muốn khiến cho cả kinh mở to
mắt, có mấy người còn khoa trương dụi mắt, ngoáy ngoáy tai, cho là mình
nghe lầm nhìn lầm.
Mười tiếng vang.Mười viên đan dược mượt mà tròn trịa, đan hương tỏa ra bốn phía hiện ra trong khay ngọc.
Trịnh Kiến Huy không giữ nổi bình tĩnh phải đứng lên, bốn đại biểu
của bốn nước khác phái tới cũng nhịn không được kinh hô, con ngươi mỗi
người đều trừng lớn như muốn lọt khỏi hốc mắt, qua lại đánh giá Chu Chu
cùng với đan dược nàng vừa đổ ra trên khay ngọc.
Thiên tài, tuyệt đối là cực phẩm thiên tài.Tích Quốc làm thế nào có
thể tìm ra một thiên tài luyện đan biến thái như vậy? Cho dù ở Đan Quốc
có thể cũng hiếm thấy nha.
Đám người Khổng Hoàn Hi vốn còn đang vênh mặt lên trời thì hoàn toàn
ngây người.Đây là ảo giác sao? Tiểu thôn cô kia có thể luyện ra mười
viên Thông Mạch đan? Tỷ lệ mười phần thành đan?Đây còn là người sao???
Nhị công chúa không nhịn được đưa tay nắm chặt cánh tay Chương Cuồng, hai vợ chồng nhìn nhau im lặng, sắc mặt đều khó coi vô cùng.
Năm trọng tài trên đài tiểu tâm dực dực (vô cùng cẩn thận) kiểm
nghiệm từng viên đan dược trong khay, phía trên đan dược đều tồn tại hơi thở của lửa, xác xác thật thật là đan dược vừa ra lò không lâu, trong
đó có chín viên là phẩm chất thượng đẳng, chỉ có một viên phẩm chất
trung đẳng.
Kết quả này vừa tuyên bố, cả hội trường chắc chắn sẽ nổ tung, bên
ngoài đan phòng tiếng kêu than càng vang động… Không ai nghĩ Chu Chu co
thể có thuật luyện đan cường đại như vậy, những người đặt cược cho mười
một Luyện Đan Sư khác đều có dự cảm bọn họ nhất định sẽ thua.
Đề Thiên Thượng ngồi trên bàn khách quý hả hả cười không dứt, Thạch
Ánh Lục vui vẻ hưng phấn đến hai mắt sáng long lanh, Cơ U Cốc và Doãn Tử Chương tương đối bình tĩnh hơn. Chu Chu đứng dưới đàingửa đầu nhìn về
bọn họ, không ngờ thấy được trên vẻ mặt băng sơn của Doãn Tử Chương lộ
ra một chút nụ cười, nhất thời cảm thấy vô cùng vui vẻ đắc ý.
Vì các sư huynh, sư tỷ của nàng, vì linh thạch và vì Bát Bảo Tử Vân Hốt, lần đại hội Luyện đan này nàng nhất định phải thắng.