Nga Mỵ

Chương 401: Chương 401: Trọng sinh gặp lại




Ngọn lửa xanh biếc dần dần tiêu tán, Hỏa Linh Phượng Hoàng ngửa đầu nhả ra hai viên đan dược ánh vàng rực rỡ.

Đan dược vừa ra khỏi thân thể Phượng Hoàng, liền được bao phủ bởi tầng tầng lớp lớp sương mù màu trắng, trong sương mù lộ ra vô tận sức sống, phảng phất tự thành hai cái Thiên Địa Càn Khôn nho nhỏ.

Chu Chu tại Đan tộc đã từng nhìn thấy linh đan cửu phẩm, cho dù là ở Đan tộc, đây cũng là chí bảo trân quý cực kỳ hiếm có.

Linh đan cửu phẩm bình thường sẽ có một tầng sương mù đặc thù bao quanh , loại sương mù này có quan hệ tới đặc tính đan dược, chính là cảm ứng Thiên Địa chí lý mà sinh ra, sương mù càng mãnh liệt rõ ràng thì phẩm chất đan dược càng cao.

Đã từng có truyền thuyết nói một tu sĩ Nguyên Anh vì quan sát huyễn tượng linh đan cực phẩm mà cảm ngộ Thiên Địa, đột phá cực hạn tấn chức trở thành tu sĩ Đại Thừa đấy.

Hai viên thuốc nay sương mù sinh ra nhiều hơn rất nhiều so với Chu Chu chứng kiến tất cả linh đan cửu phẩm lúc trước, tinh tế cảm nhận chỉ cảm thấy thâm thúy vô cùng, nhưng giờ phút này Chu Chu căn bản vô tâm đi cảm ngộ cái gì.

Nàng lấy hộp ngọc đựng tốt hai viên thuốc, đẩy ra cửa điện chuẩn bị nói cho Yêu Hồ cái tin vui lớn này.

Bên ngoài đại điện, vẻ mặt Yêu Hồ khẩn trương chờ ở nơi đó, Chu Chu cười chạy đến trước mặt hắn giơ lên hộp ngọc nói: ” Ta, ta luyện chế ra rồi! Đại Luân Hồi đan cửu phẩm!”

Thân thể Yêu Hồ lung lay, nắm một tay của Chu Chu vui mừng nói: “Thật sự? Thật tốt quá! Thật tốt quá!”

Chu Chu vui mừng nên cũng đã quên so đo hắn lại đối với nàng động thủ động cước :” Chúng ta nhanh hơn một chút đi để cho Phần tiền bối ăn đan dược! Nàng ấy sẽ rất nhanh tỉnh lại đúng hay không?”

” Đúng! Đúng!” Yêu Hồ buông Chu Chu ra, một tay lôi kéo nàng đi tới cung điện.

Chu Chu vui mừng tâm tình thoáng thả lỏng một tí thì chợt phát hiện tay Yêu Hồ vô cùng lạnh buốt, nàng kỳ quái nghiêng đầu nhìn mặt Yêu Hồ một cái, lập tức sợ hãi kêu lên một cái.

Trong ấn tượng của nàng Yêu Hồ luôn “Xinh đẹp hơn người” sức sống bừng bừng. Nhưng Yêu Hồ trước mắt lại tiều tụy tái nhợt đáng sợ. Giống như chỉ cần một cơn gió thổi qua sẽ thổi tan hắn.

“Ngươi…ngươi làm sao vậy?” trong lòng Chu Chu dâng lên mãnh liệt bất an, trong khoảng thời gian nàng luyên đan tột cùng sảy ra chuyện gì? khí tức của Yêu Hồ mỏng manh suy yếu tới cực điểm, căn bản không giống trạng thái cấp tám mà yêu tu vốn có.

Nàng chợt nhớ tới con Tam Nhãn Xích Hỏa sư của Tam sư tỷ Thạch Ánh Lục, ngày đó nó mất đi nội đan, từ cấp sáu hạ xuống cấp bốn, trên người cũng phát ra loại thất bại chí khí vô cùng giống như Yêu Hồ bây giờ.

‘Yêu Hồ cười cười, không đếm xỉa tới nói : ” Không có gì, trước hết để cho A Thấm dùng đan dược một lần nữa dung hợp thần hồn cùng với thân thể rồi nói sau.”

Chu Chu trầm trọng. Nhưng cũng biết đối với Yêu Hồ mà nói, không…nữa bây giờ phục sinh cho A Thấm mới là chuyện quan trọng nhất, cho nên đành phải nhịn xuống không nói lời nào, từ trong lòng ngực móc ra rất nhiều đan dược bổ dưỡng nguyên khí đưa cho Yêu Hồ nói : ” Ngươi ăn trước chút ít đan dược, bằng không khi Phần tiền bối tỉnh lại nhìn ngươi như vậy thì Phần tiền bối sẽ đau lòng đấy.”

Chu Chu cố ý nói, quả nhiên Yêu Hồ lập tức nghe lời mà ăn đan dược vào.

Yêu Hồ cẩn thận từng li từng tí tiếp nhận hộp ngọc Đại Luân Hồi đan từ tay Chu Chu, đưa dược vào trong miệng Phần Bích Thấm, dùng pháp lực đẩy đan dược từ trong miệng nàng vào trong bụng, sau đó duỗi ngón tay nhẹ nhàng bắn ra. Một giọt máu của Phần Bích Thấm rơi vào hoa tai đồng bên trên cần cổ nàng.

Cái kia hoa tai đồng lập tức phóng xạ ra một mảnh kim quang, bao vây toàn bộ cơ thể Phần Bích Thấm trong đó, giữa kim quang, lờ mờ có thể thấy tại vị trí đan điền của Phần Bích Thấm chậm rãi ngưng tụ một luồng khí xoáy nho nhỏ. Luồng khí xoáy dần dần mở rộng, thậm chí kim quang cũng bao thân thể Phần Bích Thấm ở trong đó.

” A Thấm nhanh tỉnh lại, ta đã vì nàng cải tạo thân thể , còn có Đại Luân Hồi đan cũng cho nàng ăn rồi, nhanh tỉnh lại nhìn ta một cái. ” Yêu Hồ dịu dàng nói. Hắn đã đợi giờ khắc này cũng đã khá lâu, cơ hồ muốn cho rằng mình vĩnh viễn đều không đợi được nữa rồi.

Luồng khí xoáy đủ một ngày mới dần dần tiêu tán không thấy nữa. Để lộ ra Phần Bích Thấm vẫn ngủ say như trước, bên ngoài thân thể nàng bao trùm tầng tầng lớp lớp ánh sáng tươi sáng, giống như một cái kén lớn bao bọc nàng chặt chẽ.

Yêu Hồ và Chu Chu cũng có thể cảm giác được quang kén trong thân thể nàng tựa hồ thai nghén ra một tia sinh cơ, điểm sinh cơ này lan tràn với tốc độ chậm chạp.

Khi khôi phục sức sống xong thì có lẽ chính là thời điểm nàng thức tỉnh trọng sinh.

Yêu Hồ ngồi ở bên cạnh giường ngọc, đau xót nói :” Phải đợi bao lâu nàng mới có thể tỉnh lại?”

Chu Chu lắc lắc đầu nói: ” Ta cũng không biết… Ngươi, ngươi đến tột cùng làm sao vậy?” So về Phần Bích Thấm chưa từng quen biết, nàng lo lắng cho Yêu Hồ hơn. Tình trạng của Yêu Hồ vô cùng không ổn.

Yêu Hồ xác định Phần Bích Thấm nhất thời vẫn chưa tỉnh lại, bất đắc dĩ thở dài, kể lại chuyện trước khi Chu Chu bế quan luyện đan lúc hai người Diễm Tứ và Diễm Thí Thiên đến tìm tận cửa.

Bọn hắn thầm nghĩ đến ảo thuật của ta lợi hại, lại không nghĩ rằng tuyệt chiêu chính thức của Huyễn Mị Yêu Hồ nhất tộc của chúng ta là mị thuật, mị hoặc nhân tâm dẫn đạo dục niệm trong lòng người, có thể khiến cho bọn hắn làm đủ loại hành vi quỷ dị mà ngày thường làm không được. Huống chi Diễm Thí Thiên và Diễm Tứ đã sớm động sát cơ, ta chỉ thúc đẩy quá trình sớm hơn mà thôi.” Yêu Hồ nói đến đây vẫn là đắc ý vạn phần.

” Tu vi của hai người bọn họ…Ngươi muốn lấy ảo thuật mị thuật đối phó bọn hắn, cũng không đơn giản ? Có phải ngươi bị thương không?” Chu Chu cẩn thận từng li từng tí mà hỏi thăm.

Kỳ thật trong lòng nàng đã có đáp án, Yêu Hồ muốn thần không biết quỷ không hay đồng thời đối phó hai cái tu sĩ có tu vị cao hơn hắn, một người trong đó còn có Cửu Thiên Huyễn hỏa trong tay, có thể khám phá hết thảy ảo thuật, đây tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, tất nhiên là phải bỏ ra một cái giá cực lớn.

Yêu Hồ cười cười nói : ” Yêu đan của ta gần như triệt để vỡ vụn rồi…”

“Cái gì? !” Chu Chu nhảy dựng lên, quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình, trong lòng nàng liên tưởng đến đáng sợ vậy mà lại trở thành sự thật.

” Làm sao bây giờ? Như thế nào mới có thể khôi phục?” Chu Chu run giọng nói.

Yêu Hồ thật vất vả đợi đến lúc Phần Bích Thấm có thể trọng sinh , chính mình lại vì yêu đan sắp vỡ vụn mà phải trở về nguyên hình, nhớ tới Yêu Hồ phải tịch mịch chờ đợi hơn ba nghìn năm, tới cuối cùng lại không cách nào cùng Phần Bích Thấm sẽ trở thành thân thuộc, nàng khổ sở cơ hồ muốn khóc khóc rống thành tiếng.

Tại sao phải như vậy?!

Yêu Hồ đưa tay lau hết nước mắt trên mặt nàng, cười nói: ” Ngươi biết rõ khôi phục không được, ta còn có thể chống đỡ trong chốc lát, ta muốn A Thấm nhìn xem bộ dáng của ta sau khi biến hóa, nàng ấy luôn ngóng trông ta sớm ngày biến hóa…Ngươi nói bộ dáng này của ta, nàng nhất định sẽ ưa thích đúng hay không?”

Chu Chu khóc dùng sức gật đầu.

” Đừng đau lòng, đây hết thảy đều là ta cam tâm tình nguyện, ngày đó ta không thể bảo hộ A Thấm, liên lụy nàng ấy vì ta mà chết, lần này ta cuối cùng cũng có thể bảo vệ nàng ấy, dù phải trở về nguyên hình thì có quan hệ gì, A Thấm mà nguyện ý nói chờ ta…, ta sẽ một lần nữa tu luyện, chỉ cần chúng ta đều còn sống cùng bên nhau là đủ rồi.” Yêu Hồ nhìn xem Phần Bích Thấm, thần sắc điềm tĩnh thậm chí lộ ra nhàn nhạt vui mừng, bất kể như thế nào A Thấm có thể trọng sinh là tốt rồi, hắn rốt cục cũng làm được.

” Cái quyển trục này ở phong ấn bên trong trí nhớ của ta, ngày sau chờ ta một lần nữa tu luyện đến cấp năm, nếu như A Thấm không chê ta phiền, nguyện để cho nàng lại đem quyển trục này đưa cho ta. Ta nhất định phải đợi đến lúc nàng tỉnh lại trông thấy cái bộ dáng này của ta, nàng nhìn thấy ta sau khi biến hóa dễ thương như vậy, nhất định sẽ rất nguyện ý chờ ta đấy.” Yêu Hồ tự mình vui đùa nói, muốn trêu chọc cho Chu Chu vui vẻ.

Nhưng là Chu Chu thật sự cười không nổi.

Yêu Hồ nhìn Chu Chu chốc lát nói: ” Phương pháp cải tạo thân thể còn có tất cả tài liệu Linh Dược có liên quan đều ở phía sau trong đại điện, có lẽ sư huynh của ngươi cần dùng đến.”

Chu Chu có chút giật mình ngẩng đầu lên nhìn về phía hắn, nàng cũng không có đề cập sự tình Doãn Tử Chương với Yêu Hồ, nàng cũng không xác định có thể thàng công luyện chế ra hai viên Đại Luân Hồi đan không, nếu như cuối cùng chỉ được một viên, vậy khẳng định là cho Phần Bích Thấm dùng, nàng không muốn Yêu Hồ vì nàng mà đau lòng.

Chẳng qua cầm hạt giống Luân Hồi Thông Linh thảo trở về trồng, nàng có trong tay Trường Sinh Tiên hỏa, đoán chừng không cần ngàn năm có thể nuôi trồng ra một cây mới.

“Nàng là cô nương tốt, lúc nàng nói thay ta luyện chế Đại Luân Hồi đan, ta đã cảm thấy có chút tò mò, nàng vì cái gì mà bỗng nhiên có dũng khí như vậy? Vì vậy ta đã vụng trộm đi nhìn trí nhớ của nàng…” Yêu Hồ có chút áy náy cười cười.

Khó trách… việc nhìn trộm nhân tâm người khác của Yêu Hồ quả thực lợi hại, Chu Chu không hề có một cảm giác nào, có điều nguyên nhân cũng là bởi vì nàng hoàn toàn không có đề phòng Yêu Hồ.

Thời gian từng chút từng chút mà trôi qua, quang kén sinh cơ trong Phần Bích Thấm càng lúc càng nồng nặc, mà khí tức Yêu Hồ phát ra lại càng trở nên mỏng manh suy yếu, Chu Chu không biết nên mong đợi thời gian trôi qua nhanh một chút hay là chậm một chút.

Yêu Hồ nắm chặt thời gian đem kinh nghiệm mình cải tạo thân thể Phần Bích Thấm tinh tế nói lại một lần, hắn biết rõ chính mình không còn nhiều thời gian, tựa hồ muốn nói hết toàn bộ.

Nhưng mà thân thể của hắn càng ngày càng suy yếu, thời điểm hắn thanh tỉnh càng lúc càng ngắn, chính là muốn nói cái gì cũng không nâng nổi tinh thần rồi.

Hai người cứ như vậy lẳng lặng ngồi bên giường ngọc chờ đợi, càng về sau Yêu Hồ thậm chí đã không còn khí lực để ngồi, hắn đem hết toàn lực để bảo toàn yêu đan trong cơ thể, nhưng là cũng biết chính mình chống không được bao lâu.

Chu Chu đỡ hắn đưa đến bên người Phần Bích Thấm, cùng nàng song song nằm, không ngừng cầu nguyện Phần Bích Thấm mau mau tỉnh lại, có thể gặp mặt Yêu Hồ lần cuối cùng.

Trước khi Yêu Hồ tấn cấp trở thành yêu thú cấp bảy cũng thành công hóa ra hình người, linh hồn Phần Bích Thấm đã chìm vào ngủ say, Yêu Hồ tâm tâm niệm niệm đúng là nàng chưa có xem bộ dáng sau khi hắn biến thành người.

Hí!

Bên trong yên tĩnh, quang kén bỗng nhiên phát ra một tiếng lay động, ánh sáng trong suốt dường như đánh tan đi một ít.

Chu Chu từ trên ghế bật dậy, Yêu Hồ cũng phấn chấn tinh thần nghiêng đầu nhìn lại.

Ahhh, Ahhh, híz-khà-zzz…Tiếng vang rất nhỏ không liên tiếp không ngừng, quang kén trong suốt lấy mắt thường có thể nhìn thấy được tốc độ rất nhanh từng tầng từng tầng tiêu tán, rốt cục triệt để biến mất.

Tiếng hít thở, tiếng tim đập! Là tiếng hít thở cùng với tiếng tim đập của Phần Bích Thấm!

Yêu Hồ trong chốc lát dung quang tỏa sáng, một tay chống người đứng dậy chăm chú nhìn mặt Phần Bích Thấm.

Lông mi Phần Bích Thấm nhẹ nhàng rung rung, chậm rãi mở mắt…

Nàng có chút mờ mịt nhin Yêu Hồ, sau một lúc lâu, trong mắt dần dần lộ ra thần sắc vui mừng, nói khẽ : ” A Cực…”

Đây là tên mà Phần Bích Thấm thay Yêu Hồ đặt danh tự, trong thiên hạ cũng chỉ có nàng sẽ gọi hắn như vậy.

Yêu Hồ nhẹ nhàng cười rộ lên, nói:” A Thấm…” Hắn rốt cuộc cũng chờ được! A Thấm một lần nữa sống lại rồi!

Nụ cười của hắn dịu dàng đến cực điểm cũng thâm tình vô cùng, như hoa quỳnh trong đêm yên tĩnh nở rộ, là ánh sáng duy nhất trong thiên địa, đáng tiếc chỉ ngắn ngủi trong nháy mắt liền tiên tán rồi…

Một mảnh kim quang sáng rực hiện lên, bóng ảnh Yêu Hồ trở nên hư ảo, rốt cục triệt để biến mất trước mắt Phần Bích Thấm và Chu Chu, chỉ còn lại một con hồ ly màu đen nhắm chặt hai mắt lẳng lặng nằm trên người Phần Bích Thấm.

Chu Chu cắn môi, nhịn không được lệ như suối trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.