Trải qua sự kiện Vu Linh Huyên khiến Mạt Mạt và Lý Tư Giai đều cảm thấy không vui, nhưng cả hai người rất nhanh liền ném cô ta ra sau đầu, hoan hoan hỉ hỉ hưởng thụ bữa trưa cùng Tống Phàm. Ăn
xong, cô một mình trở về ký túc xá. Tống Phàm và Tư Giai, người thì có tiết phải lên lớp, người thì bận phải đến đội cổ động. Vì thế nên hiện tại trong ký túc xá chỉ có một mình cô.
Vừa đăng nhập vào game xong, Lương Mạt Mạt lập tức vào diễn đàn để nghiên cứu phương pháp ấm trứng cho sủng vật. Dạo một hồi, thấy không có gì hay, đang định thoát ra ngoài thì cô vô tình phát hiện có thông tin mới mà hệ thống cập nhập về cuộc đấu võ lôi đài của Yêu Nữ trên kênh [Thế giới], nằm ngay bên cạnh tin cô 'đào' được trứng sủng vật.
[Hệ thống]: Chúc mừng Triêu Dương Quang Đại, Lưu Luyến Không Rời, Phi Mặc Giả đã lọt vào vòng tam cường, nửa tiếng sau sẽ chính thức bắt đầu thi đấu.
Mạt Mạt ngỡ ngàng - ing.
Hồng Hoang Thần Tích và Yên Vũ Phong Các mặc dù là hai bang phái đối địch, nhưng trên phương diện tình cảm, nếu Triêu Dương Quang Đại có ý muốn tham gia luận võ, lấy Yêu Nữ Khuynh Thành làm vợ thì cũng chẳng có ai cấm cản, cầm gậy đi đánh uyên ương làm gì. Mỹ nữ đi với Đại thần, vốn là lẽ dĩ nhiên, dù cho vị mỹ nữ này là một yêu nữ có thanh danh không được tốt cho lắm.
Điều cô thấy kỳ lạ ở đây chính là, Triêu Dương từ trước đến nay luôn được mệnh danh là một vị hiệp khách chính nghĩa, trọng tình, sao nay lại đột nhiên chủ động chạy đi dây dưa không rõ với Thiên hạ Đệ nhất Yêu Nữ? Hay Đại thần tự dưng đổi tính mất rồi?!-- --
Mạt Mạt cảm thấy, chắc chắn cô đã bị ảnh hưởng bởi tiểu thuyết nhiều quá rồi. Đưa tay di chuột đóng cửa sổ lại, cô nhanh chóng xác định tọa độ của NPC sủng vật rồi bay đến đó. Sau khi mua vật liệu, ký khế ước thú cưng, làm xong tất cả các thao tác như hướng dẫn, trên quả trứng màu trắng xuất hiện thêm một cái vòng tròn đếm ngược. Theo như thời gian hiển thị, xem ra phải đợi ba tiếng nữa trứng mới nở.
Cô nhìn đồng hồ.
Hai giờ ba mươi lăm phút.
Còn chưa đến nửa tiếng nữa là đến giờ vào lớp, thì ra cô đã ngồi chơi game lâu đến như vậy rồi sao >0<. Mạt Mạt quyết định logout, tắt máy tính. Cô vào nhà tắm thay đồng phục, chuẩn bị sách vở để đến lớp.
Bước trên con đường đi bộ rộng rãi dẫn đến khu giảng đường, Mạt Mạt nhận được không ít ánh nhìn kỳ dị, sự chỉ trỏ từ các bạn đồng học. Tất cả đều nhờ bài viết của Vân Khởi Lam Ti trên diễn đàn ban tặng.
Khi ngồi nhớ lại, chính cô cũng không khỏi cảm thấy buồn cười. Thân là một thành viên trong Hội học sinh, cô với Hội trưởng tiền nhiệm Ngôn Duyệt cũng có thể coi là có chút giao tình. Ngày hôm đó, vốn dĩ cô chỉ vô tình có việc đi ra ngoài thì gặp được anh ta, hai người nhiều lắm chỉ nói một câu chào hỏi rồi đi ngay, không có một chút lưu luyến, nào ngờ hành động đó rơi vào mắt các bạn đồng học lại biến thành JQ truyền kỳ của đại học A. Cô âm thầm bĩu môi, quả nhiên chuyện có dính dáng đến Đại thần thì chắc chắn sẽ không phải dạng gì tốt đẹp gì. Aishh, loại nhân vật tép riu nho nhỏ như cô tốt nhất vẫn nên an phận thôi, đừng có bất kỳ ý đồ đen tối nào với Ngôn Duyệt, nếu không chắc chắn sẽ bị nước bọt của sinh viên trường nhổ ra dìm chết a.
******
Khó khăn lắm mới bình yên trải qua hai tiết, chuông tan học vừa vang lên, Mạt Mạt dùng tốc độ ánh sáng ba chân bốn cẳng ôm ba lô đã cất sẵn sách vở chạy ra khỏi cửa.
Cô cúi đầu, đi rất nhanh, trong lòng thầm hối thúc bản thân mau nhanh chân trở về ký túc xá, thoát khỏi cái tình cảnh đáng ghét này. Thật không ngờ, vừa đi đến trước ngõ hẻm thì gặp được Ngôn Duyệt, nhân vật truyền kỳ của khoa Luật trường đại học A.
Nói là gặp, nhưng thực ra cô chỉ nhìn thấy người đó từ xa. Anh ta bước đi chầm chậm dưới những hàng cây liễu, dường như mới ra khỏi phòng y tế, trên cổ tay trái bị thương quấn một vòng băng gạc màu trắng. Ánh nắng xuyên qua khe hở, rót xuống loang lổ trên chiếc áo đồng phục giản dị của anh một thứ màu sơn vàng dịu nhẹ, từ xa trông nó như một bức tranh thủy mặc thánh khiết, hư ảo.
Cô không tự chủ được mà đắm chìm trong cảnh tượng đó.
Cùng lúc đó, có một nữ sinh cũng đi đang đến gần Ngôn Duyệt, đưa cho anh ta mảnh giấy nhỏ, giống như phong thư, có lẽ là thư tình, kết quả anh ta không những không nhận mà còn khinh bỉ lướt qua, ngay cả mặt cô bạn còn không thèm nhìn tới.
Mạt Mạt nhìn cành tượng đó, lòng khẽ cảm thán thay cho cô bạn kia, người ngạo mạn như vậy, đến bây giờ vẫn cô đơn là phải.
Con đường nhỏ buổi chiều, đã sớm không còn một bóng người. Cô trở về lại phòng, không có ai bên trong.
Mở máy tính đăng nhập vào game, chờ tải xong, nhân vật của cô đã đứng trong thành Trường An.
Hiện tại đã là năm giờ chiều, trận đấu lôi đài kết thúc cách đây không lâu. Màn hình tin tức của hệ thống hết lần này đến lần khác liên tục phát sáng, cô nhìn thấy mấy tin tức chấn động.
[Hệ thống]: Người chơi Triêu Dương Quang Đại cảm thấy không đủ tài đức để ở bên cạnh Yêu Nữ Khuynh Thành, đã tự nguyện rút tên khỏi cuộc đấu!
[Hệ thống]: Người chơi Phi Mặc Giả cảm thấy không đủ tài đức để ở bên cạnh Yêu Nữ Khuynh Thành, đã tự nguyện rút tên khỏi cuộc đấu!
[Hệ thống]: Chúc mừng người chơi Lưu Luyến Không Rời lực áp quần hùng, giàng được giải nhất!