Đặng Thiền Ngọc cũng không trực tiếp trả lời nghi vấn của Trương Tử Tinh, chỉ là quy củ của sư môn, không thể tiết lộ.
Vẻ mặt biến hóa của nàng rơi vào mắt Trương Tử Tinh, chẳng lẻ thật sự là Lục Áp? Cái này thật là rối loạn. Bất quá vừa nghĩ, nếu Na Tra có thể trở thành đệ tử Tam tiên đảo, thì tại sao Lục Áp không thể trở thành sư phụ của Đặng Thiền Ngọc? Lục Áp đạo thuật cao thâm, ngoại trừ mấy vị thánh nhân ra, sợ rằng chỉ có vài người có thể địch nổi, hồ lô phi đao gặp người là chém người, Đặng Thiền Ngọc có chỗ dựa lớn như vậy, hắn cũng yên tâm không ít.
Khi lên đường, hai nàng mặt buồn bã, lại thì thầm một hồi, rồi mới từ biệt, Thương Thanh Quân đưa mắt nhìn theo bóng Đặng Thiền Ngọc thúc ngựa đi xa, nước mắt ướt cả ngực áo của Trương Tử Tinh.
Trương Tử Tinh an ủi nói: "Chia lìa là vì gặp lại, Thanh Quân, từ biệt khó rời, ta đưa nàng trở về".
"Tử Tinh, chàng thật muốn muốn tới nhà cầu thân?" Thương Thanh Quân ỷ ôi trên vai hắn, tựa hồ không muốn rời đi, đoàn ngời đã sớm chuẩn bị di chuyển ở xa xa, lợi dụng xe ngựa che khuất thân hình.
"Tự nhiên muốn đưa nàng về nhà sớm một chút, để tránh đêm dài lắm mộng," Trương Tử Tinh cười hắc hắc, "Nếu cha nàng phản đối, ta cùng lắm thì cướp nàng về, thật sự không được, chúng ta dứt khoát trốn đi…"
"Ai mà muốn cùng chàng trốn đi…" Thương Thanh Quân mắc cở đỏ mặt, trong lòng lại tính toán kế hoạch có thể thực hiện, hai người không ngừng nói chuyện trêu chọc với nhau, nói không hết nhu tình mật ý.
"Trên người nàng thật thơm…" Trương Tử Tinh tham lam ngửi thấy từ trên người Thương Thanh Quân tản mát ra mùi thơm, cảm giác cùng Đặng Thiền Ngọc hoàn toàn không giống, hơn nữa mùi thơm này như đi thẳng vào trong đầu, quả thực có cảm giác thấm vào lòng người.
Thương Thanh Quân thẹn thùng muốn tránh ra ngoài, lại bị hắn ôm chặt lấy, không lâu sau, bản thân nàng cũng cảm giác được mùi thơm kỳ lạ này, đột nhiên nhớ ra cái gì, từ bên hông lây ra một cái túi thơm tinh sảo, nói: "Vừa rồi ta đi mua Lê hoa cao, thì gặp một việc, lúc ấy ta mang khăn che mặt, lại bị một cô gái nhận ra thân phận giáo viên, còn tặng túi thơm này cho ta. Nói là tạ lễ cho đệ đệ của nàng học thuật toán tại thảo đường, ta không đành lòng chối từ, mới nhận lấy, còn mua chút điểm tâm tặng lại nàng".
Trương Tử Tinh tiếp nhận túi thơm, mở ra nhìn, bên trong có một chút như là phấn hoa gì đó, mùi thơm nọ đúng là từ nơi này truyền đến, thầm khen kỹ thuật hương liệu của cổ nhân: "Quả nhiên hương thơm! Chỉ biết nữ giáo viên đại nhân được hoan nghênh như vậy, sao ta lại không được chuyện tốt như vậy chứ?"
"Chẳng lẻ chàng rất muốn con gái tặng túi thơm cho?" Thương Thanh Quân ngửi ngửi mùi thơm, nhẹ nhàng hừ một tiếng, "Có phải vừa rồi Thiền Ngọc tặng cái gì cho chàng phải không?"
"Không có, nàng ta sao lại tặng đồ cho ta?" Trương Tử Tinh trong lòng có quỷ, âm thầm rờ rờ Thanh Phượng ngọc bội trong lòng, "Nhưng thật ra ta bị nàng lừa lấy rất nhiều tinh thạch, nha đầu nọ lợi hại như vậy, không đi làm gian thương cũng là đáng tiếc".
"Coi chừng ta nói cho Thiền Ngọc, để cho nàng ta tới tìm chàng tính sổ" Thương Thanh Quân cười cười, trong mắt Trương Tử Tinh lại có muôn vàn phong tình.
"Cô gái này thật độc ác, lại tính kế mưu sát chồng!" Vừa nói, Trương Tử Tinh "thuận thế" đánh nhẹ vào mông nàng, chỉ cảm thấy co dãn mười phần, cảm giác thật tốt.
Thương Thanh Quân "Ứ" một tiếng, mặt đỏ như lửa, thân thể mềm mại ngã vào trong lòng hắn, đúng là vô lực đứng lên.
Trương Tử Tinh cảm thấy thân thể mềm mại trong lòng nóng như lửa, cúi đầu vừa nhìn, thấy cặp mắt linh động ngày thường lộ vẻ mê hoặc, ngay cả hô hấp cũng dồn dập hẳn lên, một bộ dáng xuân tình. Cô gái này ngày thường trí tuệ tĩnh táo, nghĩ không ra lại có một mặt yêu mị, quả thực là hồ ly tinh mê người. Trong khi giãy dụa, hồ ly tinh này còn đang khe khẽ chuyển động trong lòng hắn mà cọ sát, cho dù là cách quần áo cũng có thể cảm giác được hai gò bồng đảo đầy đặn kinh người.
Trương Tử Tinh bị nàng thiêu đốt làm cho tà hỏa đại thịnh, mỗi bộ vị nhanh chóng bị kích thích, đôi tay lớn mật luồn vào trong nội y của Thương Thanh Quân, ngay lúc này, thanh âm của siêu não đột nhiên vang lên: "Sóng não cực độ dị thường, có quấy nhiễu không rõ xâm nhập!"
Trương Tử Tinh chợt tỉnh, nhìn Thương Thanh Quân thần trí gần như mê loạn trong lòng, trong lòng thấy khác thường, hắn nhớ tới một số phim trên TV thường có tình húông như vậy, ánh mắt rơi vào trên túi thơm, một bên thầm vận Chân vũ linh quyết đè dục niệm trong lòng xuống, một bên ra lệnh cho siêu não phân tích thành phần trong túi thơm.
Siêu não phân tích kết quả càng làm cho Trương Tử Tinh hoảng sợ, thì ra “cánh hoa” trong túi thơm cùng loại với ma túy, hơn nữa dược tính khá đáng sợ, loại thảo dược này không chỉ có khả năng khiến người chìm trong ảo giác, lại có hiệu quả kích dục mãnh liệt. Mặc dù siêu não đã bài trừ ảo giác quấy nhiễu trong đầu Trương Tử Tinh, nhưng không cách nào tiêu trừ được dược tính kích dục. Dwocj tính của túi thơm này cho dù đạt tới Hóa anh kỳ như Trương Tử Tinh cũng không thể chống cự, đừng nói chi là phàm thế như Thương Thanh Quân.
Trương Tử Tinh hối hận không thôi, bởi vì sợ phiền toái và tiết kiệm năng lượng, hắn bình thường tạm dừng rất nhiều chức năng của siêu não, chỉ ở khi nào phát hiện thân thể có gì dị thường mới tự động đưa ra nhắc nhở, cục diện hôm nay, hắn đã hiểu được Thương Thanh Quân nhất định rơi vào cạm bẫy của người khác. Hắn lập tức toàn lực triển khai linh giác, nhưng không có cảm ứng được dị thường chung quanh, chỉ có siêu não dò xét có một năng lượng sinh mạng kỳ dị đang nhanh chóng tới gần, hơn nữa năng lượng nọ tương đối cường đại.
Gặp quỷ, rốt cuộc là nhân vật lợi hại nào, muộn không đến, sớm không đến, lại đến vào thời khắc mấu chốt này!
Trương Tử Tinh phản ứng đầu tiên chính là người này lực lượng so với mình cao hơn nhiều, không kịp suy nghĩ nhiều, ôm lấy Thương Thanh Quân bỏ chạy, hộ vệ và tùy tùy cùng đoàn xe còn không biết tiểu thư và vị tiên sinh kia đã biến đi đâu không thấy, chỉ là ngây ngốc cùng đợi tại chỗ.
Trương Tử Tinh không dám vào nội thành, vận khởi lực lượng toàn thân, nhằm hướng ngoại thành chạy như điên, chỉ là đến lúc này dược tính phát ra càng thêm lợi hại, hắn cảm giác trong lồng ngực dục hỏa không ngừng nóng lên, đã không cách nào ức chế xuống được. Bất đắc dĩ phải trốn vào trong rừng cây, tìm một chỗ vắng vẻ, từ túi pháp bảo lấy ra Tử la mê chướng, niệm pháp quyết, chung quanh lập tức xuất hiện ảo ảnh che mắt. Mới dừng lại, Thương Thanh Quân thần trí mơ hồ giống như bạch tuột bám chặt lấy hắn. Nhìn nàng mặt đỏ bừng như máu, Trương Tử Tinh hít sâu một hơi, gọi siêu não: "Mở ra năng lượng mô hình mô phỏng! Tiến hành mô phỏng thực thể".
Siêu não sau khi tiếp nhận lệnh, phát ra ánh sáng thần kỳ, hóa ra một cái giường lớn, lơ lửng giữa không trung, cái này đúng là siêu não dùng năng lượng mô phỏng ra vật thật, loại vật mô phỏng này so với vật thật không có gì khác nhau, nhưng chỉ sau mấy giờ hoặc không có năng lượng cung ứng, sẽ biến mất.
Cũng không phải Trương Tử Tinh không muốn thân thể của Thương Thanh Quân, mà là không muốn dưới tình cảnh không phải là hai bên tình nguyện mà cùng nàng phát sinh quan hệ, bất luận là Thiên tử tôn sư hay là Tử Tinh tiên sinh thân phận bình dân, hắn đều muốn cưới Thương Thanh Quân, cũng từng tính cùng nàng ôn nhu một đêm làm cho nàng một đời khó quên, nhưng chưa từng nghĩ hôm nay lại lâm vào kế của người khác, thật sự là là làm cho hắn cảm thấy phẫn nộ.
"Thanh Quân, có lẽ lão tặc thiên trêu cợt chúng ta," Hắn thì thầm bên tai nàng, cũng không biết Thương Thanh Quân có thể nghe được những lời hứa hẹn này không, "Vô luận là như thế nào, ta đã là nam nhân của nàng, sẽ chiếu cố cho nàng cả đời".
Nói xong, hắn không áp chế lực lượng dược tính nữa, cùng với cô gái xinh đẹp này cùng nhau lạc vào trong bản năng nam nữ hoan ái.
Lúc này, trong mật thất của phủ đệ Thượng đại phu Phi Liêm.
"Chủ công, vừa rồi nhận được tin tức của Chư Kiền, nam tử nọ hết sức cảnh giác, sau khi phát giác dị trạng lập tức cùng Thương Thanh Quân đào tẩu, trước mắt ở nơi nào không rõ" Nói chuyện chính là một cô gái mười bảy, mười tám tuổi, tướng mạo xinh xắn động lòng người. Nếu Thương Thanh Quân thấy nàng, nhất định chấn động – nàng ta chính là cô gái đã tặng nàng túi thơm.
Phi Liêm ngồi ở giữa cau mày: "Nghĩ không ra nam tử nọ lại có đạo thuật như thế, có thể tránh né Chư Kiền truy kích!"
Ác Lai ở một bên ngồi không yên đứng lên, nói với Phi Liêm: "Lão nhân, đã sớm nói mưu kế này là vô dụng mà, nay tiểu tử nọ đã trốn thoát, bây giờ nên làm cái gì?"
"An tâm một chút đi! Có đôi khi mưu kế có thể giết địch vô hình, đối với chính mình lại không hề tổn thương, cái này mới là đạo thượng thừa," Phi Liêm liếc nhìn con mình, hướng về cô gái hỏi: "Tiểu Đản, ngươi xác định Thương Thanh Quân tại thị tập đã nhận Thất tình hương?"
Tiểu Đản gật đầu, ngữ khí hết sức dám chắc: "Cô gái nọ là phàm nhân không có pháp lực, ta chỉ cần dùng một thuật nhỏ, khiến cho nàng đối với Thất tình hương yêu thích không buông tay, còn mua một chút điểm tâm tặng ta".
"Đã như thế, cũng không cần lo lắng," Phi Liêm mày giãn ra, cười nói: "Có Thất tình hương, hai người tất có một hồi ngư thủy chi hoan".
Ác Lai nghe được nam tử ngày ấy đả thương mình và cô gái che mặt con của Thừa tướng lại thành tựu chuyện tốt, trong lòng không khỏi khó chịu, hỏi: "Thất tình hương này là vật gì vậy?"
Phi Liêm đáp: "Lúc thiên địa sơ khai, âm phân dương hiểu, vạn vật sinh ra, trong đó một vật tên là Thất tình hoa, thu nạp âm dương khí mà sinh, bản thân sinh ra dị hương, có một diệu dụng. Nam nữ bình thường ngửi mùi thơm này thì bình yên vô sự, nếu là nam nữ có tình, tất bị âm dương khí xâm nhập, tất có chuyện giao hợp, khi giao hợp, âm dương khí tản ra trong cơ thể nam nữ, không chỉ có đối với tu vi hai người đều có ích không nhỏ, lại làm cho tâm thần minh mẫn, có tác dụng dự phòng bách độc. Khi âm dương khí tán đi, Thất tình hoa mới mất đi hiệu lực. Thất tình hương là do Thất tình hoa luyện chế ra, dược tính cực cao, đối với hai người có tình mà nói, có thể nói là vật thiên hạ chí dâm, cho dù chân tiên tu vi, cũng khó thoát khỏi".
Ác Lai trong lòng bất phẫn, nói: "Nói như vậy, kế này không phải tiện nghi cho đôi cẩu nam nữ này sao?"
"Nếu không phải ngươi sinh chuyện thị phi, yêu thân rơi vào trong mắt nam tử nọ, ta làm sao mà phải bỏ ra kỳ vật Thất tình hương này?" Phi Liêm sắc mặt trầm xuống, đối với Ác Lai quát lên: "Nam tử nọ biết ngươi thân phận khác thường, tất nhiên sẽ sinh nghi sang ta, nếu tới tai sư trưởng của hắn, ắt sinh chuyện, nếu như thánh nhân ra mặt, ta chỉ sợ ngay cả chạy trốn cũng không kịp… Kể từ đó, ta khổ tâm ẩn nấp nhiều năm sẽ uổng phí sao? Mà nay nương theo mưu kế của Phí Trọng, vừa lúc đưa người tình đi tới, hắn cùng với con gái của Thương Dung thành tựu nhân duyên, lại được diệu dụng của Thất tình hương, ngày sau nếu có sư trưởng của hắn có điều trách cứ, có thể nhân dịp này mà chấm dứt nhân quả".
Ác Lai cũng biết sự lợi hại của thánh nhân, lập tức cúi đầu, không có lên tiếng.
Tiểu Đản đưa ra nghi vấn của mình: "Chủ công, nếu nam tử nọ không phải là xuất thân danh môn, chỉ là người tán tu, thì phải làm thế nào?"