Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 248: Chương 248: Ẩn Bí! Thủy Quật Trấn Áp Đích Cường Giả






Hình dạng Hổ Sa do Cương Nha biến hình thành bắn ra hai ngọn đèn rực sáng dưới nước, radar toàn phương vị bên trong cũng khởi động, nhưng do năng lượng nơi này quấy nhiễu, phạm vi dò xét cũng chỉ hữu hạn mà thôi.

Trương Tử Tinh một bên bấm liên tục lên phù hào nửa trong suốt trên bục lớn trước mặt, một bên theo dõi số liệu biến hóa, kinh ngạc nói: “không ngờ thủy vực này lại rộng như vậy, chẳng nhẽ nó thông với siêu thủy vực nào chăng?”

Hạm Chi Tiên nhìn màn hình trước mặt, kỳ quái hỏi: “thủy vực nơi này sao không giống thủy vực Kim Ngao đảo của thiếp, cá cũng không thấy một con nào?”

Nghe nàng nói xong câu này, Trương Tử Tinh cũng phát giác có chỗ cổ quái, trừ một bày Kim dực ngư ở tầng nước trên, nơi này không có bất cứ loài cá nào!, cả đáy sông thiếu hẳn sự sống, khiến người cảm giác quái dị vô cùng.

Khi đi tới một giải đất, hình ảnh do radar trí năng báo về đột nhiên trổ nên mơ hồ, tựa hồ bị gì đó quấy nhiễu rất mạnh, mà sau khi rời khỏi khu vực đó, hình ảnh lại trở nên rõ ràng. Trương Tử Tinh biết có điều quái dị, cẩn thận đi lại một vòng, phát hiện nguồn gây nhiễu loạn tựa hồ là một cái động đá rất lớn ở phía dưới.

Hắn vừa điều khiển Cương Nha đến gần động đá kia, lập tức gặp ngay lực bài xích cực mạnh. Theo hệ thống dò xét của Cương Nha, đây là một trường từ phản tác dụng rất mạnh, nếu cố tình đi vào sẽ biến dị thành từ bạo, khả năng sẽ hỏng mất một số hệ thống dò xét.

Tại lúc Trương Tử Tinh nghiên cứu làm sao an toàn vượt qua từ trường thì Trường Thừa đạo nhân đứng bên bờ sông đã làm ra hành động. Hắn lấy ra một tấm phù chú khắc chữ vàng, miệng niệm chú, sau đó ném tấm phù vào trong nước, tức thì tan thành bụi phấn, hòa vào trong nước.

Bên trong Cương Nha, Siêu Não đang đề xuất một phương án giải quyết, đó là phát xạ sóng từ, thử xem có thể giảm được áp lực của từ trường kia không. Vừa tiến vào động đá, hệ thống cảnh báo đột nhiên vang lên, mật độ và áp lực nước đã phát sinh biến hóa, tăng mạnh tới một trị số đáng sợ, năng lượng lưới phòng ngự cũng rất nhanh bị giảm xuống. Nếu cứ tiếp tục hạ xuống, chẳng may lưới phòng ngự hoàn toàn hao hết năng lượng, vậy cho dù là Cương Nha cũng không chịu nổi áp lực nước lớn thế này. Theo số liệu biểu hiện, loại áp lực này hoàn toàn mới đột nhiên xuất hiện, không liên quan gì tới độ sâu nước, giờ dù Cương Nha có ngược hướng trở lên, nguy cơ vẫn đuổi theo như cũ, còn rất có khả năng chưa lên tới mặt nước lưới phòng ngự đã nát tan rồi.

Mắt thấy áp lực kia vẫn mạnh lên từng giây, lưới năng lượng phòng ngự càng lúc càng yếu, hệ thống không ngừng phát ra âm thanh cảnh báo, tình hình đã đến mức tương đối nguy cấp, Trương Tử Tinh tuy không rõ sao tình huống này lại đột nhiên phát sinh, nhưng tình thế giờ khẩn cấp, hắn cũng không kịp nghĩ nhiều, lập tức cắn răng hạ lệnh Siêu Não tập trung năng lượng, khởi động máy bắn sóng từ, điều khiển Cương Nha nhanh chóng xông qua từ trường kia.

Máy bắn sóng từ rốt cuộc thành công giúp Cương Nha tiến vào từ trường kia, nhưng hệ thống tham trắc bị nhiễu loạn mạnh, xuất hiện hiện tượng từ bạo, rất nhiều linh kiện hỏng ngay lập tức, ngay Siêu Não cũng phải tự đóng hệ thống lại, nhưng rốt cuộc cũng thoát được áp lực nước kỳ quái mà khủng bố bên ngoài kia.

Cương Nha trong từ trường tiến từng bước một, cuối cùng lọt được vào động đá, nhưng theo số liệu hiển thị, trong động đá không khờ không có một chút nước nào!. Trương Tử Tinh vốn định biến Cương Nha thành hình nhện tiến vào dò xét, nhưng giờ rất nhiều linh kiện bị hỏng, không thể thực hiện được nữa. Hắn bất đắc dĩ đành thu Cương Nha lại, cùng Hạm Chi Tiên tiến vào trong động đá.

Trọng lực trong động đá hết sức đặc thù, tựa hồ gấp vài lần trên lục địa. May Trương Tử Tinh và Hạm Chi Tiên đều có tu vi Kim tiên, vận chuyển tiên lực vài vòng là có thể hành động như thường. Trên bề mặt lồi lõm của tường đá, tựa hồ như gắn ít vật chất tự phát sáng kỳ quái, nhìn rất u ám, nhưng vẫn đủ chiếu mờ mờ quanh động đá, tạo một cảm giác hắc ám thực khó chịu.

Mặt đất trong động đá cũng không bằng phẳng, chỗ lồi chỗ lõm, còn ẩm ướt vô cùng, rất dễ dàng dính bẩn lên người. Càng đi về phía trong trọng lực kia càng mạnh, cấu trúc động đá cũng mở lớn dần ra, đầu cuối lại như một đại sảnh rất lớn.

Giữa “đại sảnh” là một thạch thai hình tròn kỳ quái, như do ba khay đá xếp chồng lên nhau vậy, trên khắc đầy hoa văn kỳ dị.

Trương Tử Tinh biết thạch thai này có chỗ cổ quái, đang định tìm tòi thì nghe tiếng kêu mừng rỡ của Hạm Chi Tiên bên kia: “phu quân, mau lại đây xem, nơi này có Thất diệp huyền minh thảo!”.

Trương Tử Tinh vội vàng bước lại, thấy vị trí Hạm Chi Tiên trỏ vào chính là một ụ đất bên góc tường, dưới ánh sáng mờ mờ, có thể nhìn thấy một cây cỏ màu đen bảy lá. Hắn mắt tinh hơn người, phát hiện bức tường tựa hồ còn có thứ gì đó.

Hạm Chi Tiên đang muốn đi qua hái lấy, Trương Tử Tinh đột nhiên cảm giác được khí tức xung quanh có chút ba động, tức thì sinh cảnh giác, chỉ thấy một bóng đen thân dài từ bức tường hắc ám bay ra, nhắm đúng hướng Hạm Chi Tiên.

Trương Tử Tinh hét lớn một tiếng, lực lượng Kim tiên trung giai lập tức bạo phát ra, nháy mắt đã xuất hiện trước người Hạm Chi Tiên, đưa tay kéo nàng lùi lại, Định Thương Kiếm trong tay hóa thành một vầng kim ảnh chém về phía bóng đen.

Hắc ảnh kia tựa như biết được chỗ lợi hại của Kim kiếm, thân thể dài ngoằng kỳ diệu co lại tránh sáng một bên, thoát khỏi kiếp bị chém làm hai nửa.

Bóng đen rơi xuống đất, ngẩng đầu lên phát ra tiếng rít khè khè, như tiếng ma kêu vậy, chính là quái xà ngày trước thôn phệ Kim dực ngư cùng định giết chết hai người. Lực lượng của quái xà này thực kỳ dị, phòng ngự kinh người, ngay Hắc Sát kiếm hết sức sắc bén của Hạm Chi Tiên cũng không thương tổn được nó. Nếu không phải Định Thương kiếm đột nhiên phát ra dị năng của hung khí “Phệ Phách”, vậy còn không thể dễ dàng đánh bại nó được.

Hôm trước quái xà này còn có chiêu thức giữ mạng như thằn lằn cụt đuôi, giờ nhìn cái đuôi kia đã sớm dài lại. Chỉ không biết vì sao nó lại núp tại đây, hẳn là có liên quan tới thạch thai kỳ quái này.

Trương Tử Tinh cầm Định Thương Kiếm lăm lăm nhìn quái xà, miệng quát: “Hạm Chi, mau hái tiên thảo!”.

Hạm Chi Tiên bị tình huống vừa rồi làm thất kinh, nhưng rất nhanh bình tĩnh lại, lập tức lấy ra một cái bát ngọc, bắt đầu thu lấy Thất diệp huyền minh thảo.

Ánh mắt quái xà đầy lục quang xanh lét, căng thẳng nhìn Trương Tử Tinh, từ động tác nhanh chóng vừa rồi có thể thấy nó gần như không chịu ảnh hưởng của trọng lực nơi này.

Trương Tử Tinh có lòng muốn tru diệt quái xà, kim quang của Định Thương Kiếm rực lên, khí hung phệ bị giam giữ từ lâu lập tức tái hiện. Quái xà có cảm ứng, quang mang trong mắt lòe lòe, thân hình từ từ lui lại, tựa hồ có chút sợ hãi.

Tại lúc này, Trương Tử Tinh cảm thấy mặt đất đột nhiên an tĩnh lại, tựa như rơi vào một địa phương kỳ dị, ngay Hạm Chi Tiên, quái xà cũng không cảm ứng được, chỉ nghe thấy tiếng tim đập thình thịch. Tiếp đó, một thanh âm như dẫn dắt vang lên, cẩn thận nghe lại, lại là một loại nhịp đập tùy theo tiết tấu của hắn.

Đầu tiên âm thanh đó phối hợp với nhịp tim của hắn, sau đó biến thành thứ dẫn dắt nhịp tim đập theo. Tiết tấu càng lúc càng quái dị, khiến Trương Tử Tinh hết sức khó chịu, cả trái tim lúc nào cũng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Trong tiên thức, nửa tinh vân kim sắc sáng lên, cơ hồ hoàn toàn che đi ánh xám trong đó, hình ảnh Huyền Vũ từ lâu vẫn ngủ yên từ từ mở mắt, ánh mắt không ngờ toàn sắc đỏ. Mà nửa bên tinh vân màu đen kia từ từ mở rộng ra, từ từ nuốt lấy tinh vân kim sắc, cuối cùng không ngờ nuốt lấy hoàn toàn, cả tinh vân biến thành màu đen. Kỳ quái là, Hà Đồ hoặc vòng tròn kia không như trong tưởng tượng làm ra phản ứng gì, ngay Kim long cũng không cách nào chịu nổi loại lực lượng này.

Hắc sắc tinh vân xoay tròn một vòng, Kim long vốn bị bao trùm kia rốt cuộc làm ra phản ứng, nó nghểnh đầu gầm vang một tiếng, ánh sáng bốn màu đột nhiên xuất hiện hội tụ trên phía đầu nó. Ánh sáng kia có yếu có mạnh, màu sắc bất đồng, cuối cùng hội tụ lại thành kim quang tán ra, tinh vân màu đen lại hóa thành màu vàng.

Tại lúc ánh sáng bốn màu đó hội tụ, Trương Tử Tinh đột nhiên cảm thấy một loại cảm giác hết sức vi diệu trong người, đúng lúc hắn muốn dò xét xem cụ thể là gì lại không thấy cảm giác kia đâu nữa. Kim sắc tinh vân xoay vài vòng, cả tinh vân lại hồi phục lành hình thái cực nửa vàng nửa xám như lúc đầu.

(cái tinh vân của thằng này lúc xanh, lúc vàng, lúc xám, lúc đen, ai mà nhớ nổi)

Trương Tử Tinh cũng thoát khỏi nhịp tim đập kỳ quặc đó, không chịu thêm ảnh hưởng nào, ảnh tượng trước mặt lại trở về động đá, tay vẫn cầm Định Thương Kiếm đối mắt với quái xà, bao nhiêu biến hóa vừa qua tựa như xảy ra trong nháy mắt vậy.

Thế nhưng, Trương Tử Tinh còn phát hiện ra, sự tình vừa rồi tuyệt không phải ảo giác, nguyên nhân chính tới từ thạch thai hình tròn kia!, Lúc này hắn đã cảm ứng được, thạch thai tỏa ra một loại khí tức đặc biệt kích thích tiên lực trong người hắn. Loại khí tức này tựa hồ có chút quen thuộc, như cùng căn nguyên với loại lực lượng nào đó trên người hắn.

Lúc này Hạm Chi Tiên đã hái xong Thất diệp huyền minh thảo, thu bát ngọc lại, lấy ra Hắc Sát kiếm, đứng bên người hắn đối mặt với quái xà.

Quái xà kia như tự biết không địch nổi, từ từ lui về phía thạch thai. Thạch thai đột nhiên phát ra một làn ánh sáng quỷ dị, Trương Tử Tinh và Hạm Chi Tiên chỉ chân mình chùng xuống, cả người tự nhiên bị nặng hơn rất nhiều, tiếp đó, một cỗ áp lực mãnh liệt từ trong thạch thai bắn ra.

Trương Tử Tinh cảm giác áp lực này sắc bén như dao kiếm, lại còn có một loại uy hiếp rất nặng nề. Hắn lo lắng Hạm Chi Tiên chịu không nổi, bước lên ngăn trước người nàng.

Áp lực này thực quá mạnh mẽ, cho dù Trương Tử Tinh đã tiến giai lên mức Ki tiên trung giai vẫn thấy rất khó chịu đựng. Hạm Chi Tiên càng yếu ớt hơn, mồ hôi lạnh đã toát ra tự bao giờ. Chỉ có quái xà kia như không bị chút ảnh hưởng nào, lại từ từ bò tới, mắt xạ hung quang, như đang muốn lợi dụng lúc hai người nguy cấp cắn trộm một ngụm vậy.

Trương Tử Tinh khẽ động tâm niệm, Định Thương kiếm trong tay run lên, không ngừng tiếp nhận tiên lực hắn truyền vào, kim quang trên kiếm lập tức rực hẳn, hiển lộ ra đặc tính thôn phệ, dễ dàng nuốt sạch áp lực trước mặt kia. Quái xà thấy kim kiếm trong tay hắn đáng sợ như vậy, nhất thời rụt đầu lại, không dám xông lên nữa.

Thế nhưng vừa thôn phệ xong, Trương Tử Tinh đã bắt đầu cảm giác lực lượng trong cơ thể mình không chịu khống chế tràn ra Định Thương Kiếm. Hắn nhớ lại lời mô tả của Hoàng Đế về Phệ Phách năm đó, không khỏi kinh sợ, vội vàng cắt tiên lực đang truyền vào kim kiếm.

Phía dưới thạch thai phát ra một thanh âm kỳ dị, tựa hồ là tiếng kinh ngạc, áp lực cường đại kia cũng theo đó biến mất.

Một thanh âm nam tử trầm trầm vang lên: “ngươi là hậu nhân của hệ nào?”

Trương Tử Tinh và Hạm Chi Tiên cùng kinh hãi, thì ra dưới thạch thai này lại có người!. Quái xà kia nghe giọng nói đó bèn lui lại, chỉ có đôi mắt vẫn cảnh giác nhìn hai người.

Trương Tử Tinh dần dần tỉnh táo lại, hỏi: “ngươi là người nào? Sao lại ở chỗ này?”

Giọng nói kia không trả lời, mà tiếp tục câu hỏi vừa rồi: “ngươi là người tộc nào? Mau mau trả lời ta!”.

Trương Tử Tinh không rõ hắn hỏi vậy có ý gì, cũng không dấu diếm đáp: “ta là nhân tộc, ngươi hỏi vậy rốt cuộc có ý gì?”

“Hừ!”, giọng nói nam tử đầy vẻ khó chịu: “tưởng giấu được ta hả!, vũ khí trong tay ngươi chính là bảo vật của tộc ta!, ngay lực lượng trong người ngươi cũng cùng căn nguyên với ta, nói cái gì nhân tộc hả?”

Trương Tử Tinh nghe vậy, tâm lý tức thì run lên: Định thương kiếm trong tay hắn rõ ràng là Phệ Phách của Xi Vưu được Hoàng Đế cải tạo, mà lực lượng trong người có tới một nửa là Chân Vũ Linh Quyết, hai thứ này đều có nguồn gốc từ Ma thần tộc, nói vậy, nam tử dưới thạch thai này chẳng lẽ là…

“Đạo hữu, thì ra ngài là người Ma thần tộc!, Ta cùng Ma thần tộc vốn có quan hệ sâu xa, xin hỏi sao ngài lại ở đây, chẳng nhẽ bị người phong ấn ư?”, tâm niệm Trương Tử Tinh đảo lên như chớp, từ tình huống của người này xem, hẳn là bị một người đại thần thông nào đó trấn áp tại chỗ này.

Tuy nói Ma thần tộc giờ đã không nghe tung tích, nhưng hắn nghĩ đến sự tích huy hoàng của Ma thần tộc năm xưa cùng lời nhắc nhở của Hoàng Đế, cho nên không dám khinh thường. Giờ chính đang trong sát kiếp, nếu lại có thêm một Ma thần cường đại xuất hiện, thậm chí lãnh đạo tàn tộc một lần nữa nháo loạn, vậy cục thế lúc đó chẳng phải càng khó khống chế sao? Giờ hãy thử thăm dò người này vài câu, hi vọng nghe ra lai lịch hắn, nếu tình thế không ổn sẽ lập tức dẫn Hạm Chi Tiên thoát đi, dù sao người này bị nhốt ở đây cũng không cách nào thoát thân.

Giọng nói của nam tử kia vẫn hết sức lãnh đạm: “ngươi sao cứ cố vờ vịt thế? Kim kiếm trong tay ngươi chính là trường mâu của Xi Vưu, dù hình thức có thay đổi chút nhưng vẫn không dấu được ta!, ngoài ra lực lượng trong người ngươi chính là lực đích hệ của Thượng cổ ma thần, đâu chỉ là có “quan hệ sâu xa” với tộc ta mà thôi đâu?”

Trương Tử Tinh càng thêm kinh hãi: nam tử này có thể nhìn ra hết bí mật trên người mình, mà từ ngữ khí nghe ra hắn còn là kẻ ngang hàng với Xi Vưu trong Ma thần tộc!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.