Trương Tử Tinh thấy Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương không phục, mở miệng hỏi, cũng không giải thích, lại hỏi ngược lại: “Xin hỏi nhị vị thánh nhân cái gì gọi là phật?”
Chuẩn Đề đạo nhân vẻ mặt kinh ngạc nói: “Phật là một từ bên trong giáo hội ta, không ngờ đạo hữu cũng biết được. Phật giả, giác dã! Hết thảy chúng sinh đều có trí tuệ, nhưng vọng tưởng, cố chấp, bất tài cũng có cùng với trí tuệ. Lấy trí thượng cầu vô thượng bồ đề, lấy bi hạ hóa chúng sinh giả, có thể coi là Bồ Tát."
Tiếp Dẫn đạo nhân cũng nói: “Chúng sinh đều có phật tính, mọi người đều có khả năng thành phật.”
“Tốt lắm, mọi người đều có thể thành phật!” Trương Tử Tinh mỉm cười, đưa ngón tay chỉ vào khoảng trống bên trong Đại Hùng bảo điện nói: “Bần đạo xem ra xu thế của quý giáo không chỉ như vậy. Lấy Đại Hùng bảo điện này mà nói, bên trong có bảy vị phật, tám vị bồ tát, bốn vị kim cương lực sĩ, năm trăm la hán, ba nghìn yết đế, mười một đại diệu, mười tám già lam. Có thể nói vô cùng phồn thịnh. Nhưng mà hiện giờ lại chỉ có ít ỏi mấy người. Ta lúc trước dùng hai từ nghèo khó chính là có ý này!”
Mọi người trong Tây Phương giáo đều kinh ngạc, Chuẩn Đề đạo nhân hỏi: “Đạo hữu sao lại nói như vậy?”
Trương Tử Tinh nói: “Không dối gạt thánh nhân, bần đạo có thiên phú dị bẩm, có khả năng biết được tương lai, tất nhiên thấy được sự hưng thịnh của quý giáo sau này.”
Tiếp Dẫn đạo nhân cùng Chuẩn Đề đạo nhân trong mắt lộ vẻ kinh dị, Tam thế minh vương nhíu mày nói: “Tiêu Dao đạo hữu, lúc này thiên cơ điên đảo. Cho dù là hỗn nguyên thánh nhân cũng không biết rõ ràng, ngươi như thế nào có thể thấy được tương lai?”
Trương Tử Tinh cười nói: “Thiên địa tạo hóa, kỳ dị vô số, như thế nào có thể vơ đũa cả nắm? Ta mệnh cách khác thường, do đó có khả năng này. Nếu đạo hữu không tin, ta cũng không thể nói gì hơn.”
Đối với mệnh cách của Trương Tử Tinh, Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề trong lòng đương nhiên biết rõ ràng. Tiếp Duẫn đạo nhân mở miệng nói: “Ta chỉ biết là đạo hữu có số mệnh thần kỳ, nhưng cũng không biết đạo hữu lại còn có thể làm như vậy! Đạo hữu không biết có thể kể tỉ mỉ cho chúng ta?”
Trương Tử Tinh nghe Tiêp Dẫn hỏi, trong lòng thầm buồn cười, lập tức sử ra hốt du đại pháp ( đại pháp lươn lẹo), bốc phét như thật, đem đời sau cùng với sự hưng thịnh, phát triển của Phật giáo từ giản đơn biến thành phức tạp, miêu tả sự xuất hiện của chư phật, Bồ Tát, nói ba hoa chích chòe một hồi. Nhưng những điều hắn nói cũng không phải hoàn toàn đều là bịa đặt. Nếu dựa theo ghi chép lịch sử của “Thế giới” kia thì phật giáo quả thật là như thế. Chẳng qua thế giới này lại có thần tiên ma quái cùng không gian bình hành. Đến cuối cùng kết cục như thế nào, ai thắng ai thua cũng không thể hiểu hết. Tóm lại một câu lừa dối vô tội."Đâu nghễ hoàn" hữu lý.
Trương Tử Tinh tường tận miêu tả kế hoạch của Tây Phương giáo. Mọi người Tây Phương giáo nghe được hai mắt đều tỏa sáng. Ngay cả Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề cũng không tránh khỏi động dung----nếu lời nói của Tiêu Dao Tử là thực. Tương lai Tây Phương giáo chẳng lẽ không phải còn mạnh hơn cả sự hợp lực của Xiển Triệt nhị giáo?
Trương Tử Tinh thao thao bất tuyệt một hồi, đầu đề câu chuyện lại chuyển: “Bần đạo nói ra tương lai, đều là do linh cơ nhạy cảm, tự bản thân mình hiểu được, cũng không có giả dối. Huống chi bần đạo đối với quý giáo cũng có chút đồng tình. Cho nên đối với quý giáo đã có tâm ngưỡng mộ. Tuy nhiên theo như bần đạo suy tính, trước mắt thời cơ chưa đến, quý giáo tạm thời không nên phát động. Nếu như mạnh mẽ gia nhập, không chỉ có thể vô ích, hơn nữa đối với vận số trong tương lai… …chỉ sợ còn có trở ngại không nhỏ.”
Ánh mắt Tiếp Dẫn đạo nhân chớp động hỏi: “Theo như đạo hữu suy tính, khi nào mới là lúc giáo ta mạnh mẽ phát triển?”
Trương Tử Tinh cũng biết qua một chút lịch sử phát triển của Phật giáo Trung Quốc nên đáp: “Trung thổ có ba ngàn trượng hồng khí bay lên, cùng quý giáo có duyên. Cứ xem Bát Đức Trì trăm năm nở hoa một lần. Phương Tây tuy là cực lạc, khu Đông Nam cũng có thể thành công, cũng là ứng với ở ngàn năm sau. Nếu như theo lúc trước tính toán số mệnh, ước chừng hơn chín trăm năm sau xuất thế mới là tốt nhất. Về phần một ngàn năm trăm năm về sau thì càng lúc càng hưng thịnh. Ước chừng hơn một ngàn tám trăm năm sau thì thần thông cảm hóa nhân giới chí tôn. Khiến cho vạn dân có câu phật tại trong tâm. Bậc đế vương khiến người tâm phúc đi về phía Tây thỉnh kinh, trải qua tám mươi mốt nạn, cuối cùng cũng thu được chân kinh, khắp thiên hạ phát huy mạnh mẽ phật giáo. Quý giáo chi thế càng trở nên cường thịnh, kéo dài không suy.
Cái này có thể nói là mang từ “Tây Du Ký” ra. Có thể nói là cùng một lò ra cả… …
Hai vị thánh nhân Tây Phương giáo lúc trước còn không cho là đúng. Nhưng khi nghe hắn nói còn có chuyện lạ, không khỏi có chút động tâm. Nhất là hồng khí kia, Bát Đức Trì năm trăm năm nở hoa một lần. Đích thực lúc này trong tam giáo thì thế lực của Tây Phương giáo là yếu nhất. Nếu mà tương lai thực sự như lời nói của Tiêu Dao Tử, phát triển mạnh mẽ thì hành động hiện giờ cần phải cẩn thận cân nhắc suy nghĩ.
Tiếp Dẫn đạo nhân liếc mắt nhìn Chuẩn Đề đạo nhân một cái, trong lòng âm thầm tính toán, im lặng không nói. Chuẩn Đề đạo nhân nửa tin nửa ngờ nói: “Số trời khó đoán, ta tuy là thánh nhân cũng không dám khinh suất kết luận. Đạo hữu tuy có khả năng cũng không thể quá võ đoán.”
Trương Tử Tinh mỉm cười, cũng không giải thích. Trên thực tế hắn cũng không có cách nào để giải thích. Dù sao đây cũng là thế giới bình hành song song, cùng với lịch sử thế giới nguyên bản hoặc là sẽ có liên quan, thậm chí đúng như thế, nhưng mà tương lai thì không ai nói chắc được.
Chuẩn Đề thấy bộ dạng hắn bình tĩnh, trong lòng lại càng thêm nghi hoặc. Nhưng hắn là Hỗn Nguyên thánh nhân, chỉ hơi hoang mang một chút trong lòng mà thôi, lập tức mở miệng nói: “Trơ mắt nhìn sát kiếp diễn ra, tam giáo đua tranh vận khí, đạo hữu thân là Đại Thương quốc sư, tất nhiên là nguy cơ bốn phía, không biết đạo hữu có tính toán gì không?”
Trương Tử Tinh trong lòng biết Chuẩn Đề đã muốn nói đến trọng điểm, đối với việc này cũng sớm có tâm lý chuẩn bị, thở dài nói: “Ta mệnh cách đặc dị, cùng thường nhân cực kỳ bất đồng, cũng đã nghĩ tới an phận ở một chỗ để tránh sát kiếp, nhưng cuối cùng do nhân duyên xảo hợp, vẫn là khó tránh khỏi giao thiệp với hồng trần. Ta thời trẻ từng được gặp nhân giáo thánh nhân Bát Cảnh Cung, cũng từng được luận đạo, được thánh nhân ban cho bốn chữ “Tránh cũng không thể tránh”, buộc lòng phải thu hồi ý định ở ẩn, được nhân giáo thánh nhân chỉ điểm ở trong sát kiếp xuất thế cầu ở ẩn. Cho nên mới dấn thân vào nhân giáo, chịu làm quốc sư Đại Thương.”
Trương Tử Tinh nói lời này bảy phần giả, ba phần thực. Đem Lão Tử, thánh nhân Bát Cảnh Cung ra khiến cho Chuẩn Đề nhíu mày nhăn mặt. Vài vị Minh Vương nghe được được Tiêu Dao Tử này cùng nhân giáo thánh nhân “Luận đạo” thì không tin tí nào. Chuẩn Đề đạo nhân năm đó muốn cưỡng chế lưu Trương Tử Tinh lại, ở Đông Hải đã cùng Lão Tử đại chiến một hồi, cuối cùng bại trận dưới tam thanh thần thông. Hắn nhớ rõ lúc ấy Trương Tử Tinh xưng hô với Lão Tử là “Đạo hữu”, mà Lão Tử cũng thản nhiên chấp nhận. Liên tưởng Lão Tử lấy thân phận thánh nhân chi tôn, cố ý tới tương trợ Tiêu Dao Tử tu vi thấp kém, nói như vậy lúc đó hai người có quan hệ rất sâu xa. Điều này hẳn không là giả.
Tiếp Dẫn đạo nhân dùng tiên thức nói cho Chuẩn Đề đạo nhân biết, trong lòng cũng kinh ngạc vô cùng: “Tiêu Dao Tử hiển nhiên cùng Lão Tử có quan hệ sâu xa, xem ra việc hôm nay nếu còn muốn tranh cãi kéo dài. Nhưng Tiếp Dẫn đạo nhân cũng không bởi vì vậy mà dễ dàng buông bỏ mục đích của mình, liền nói: “Đạo hữu tuy rằng mệnh cách phi phàm, tuệ căn thế gian hiếm người có được. Bần đạo ngày đó ở từng yêu cầu đạo hữu gia nhập Tây Phương giáo ta, nhưng vì quan hệ Triệt giáo Thông Thiên thánh nhân, hiện giờ bần đạo nhắc lại chuyện xưa, thỉnh đạo hữu cân nhắc lại một phen. Nếu như đạo hữu gia nhập giáo ta sẽ làm chức tam giáo chủ với kim thân thần thông cùng nhiều diệu khí. Nếu sát kiếp tới, ta cùng Chuẩn Đề sư đệ sẽ tận lực bảo vệ, đạo hữu không phải ngại.”
Chúng môn nhân nghe được giáo chủ đối với Tiêu Dao Tử chỉ có thực lực kim tiên này lại đưa ra địa vị như thế đều lộ vẻ kinh dị. Trương Tử Tinh biết Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề đều có tầm nhìn xa, tâm kế bất phàm, tuyệt không có bắn tên không mục đích. Việc này bề ngoài xem như hai thánh nhân đối với hắn vô cùng yêu thích, cũng hứa cho địa vị, tận lực bảo vệ, nhưng trên thực tế cũng là do nhìn trúng mệnh cách cùng thực lực phía sau hắn.
Người ngoài thiên mệnh rốt cục có thể có tác dụng mấu chốt gì trong sát kiếp, Trương Tử Tinh cũng không rõ ràng lắm. Nhưng tầm quan trọng của mệnh cách ngày càng rõ ràng. Thông Thiên giáo chủ vì thế mà thay đổi ước nguyện ban đầu, Lão Tử cũng vì thế mà cùng Chuẩn Đề đối đầu, Nguyên Thủy Thiên Tôn vì thế mà sai Thân Công Báo ám hại. Hiện giờ nhị vị thánh nhân Tây Phương giáo lại mời chào như thế, chắc chắn tác dụng không phải là nhỏ.
Hơn nữa, thế lực phía sau hắn cũng không kém. Bằng vào tu vi của Khổng Tuyên, Chuẩn Đề đạo nhân đã sớm thấy qua. Sau khi thu được Hỗn Độn Chung cũng từng gặp Chuẩn Đề, trở thành nhân vật cực kỳ quan trọng được Tây Phương giáo mời chào. Mà Hình Thiên ngày đó cùng hắn ở Dương Sơn đoạt thảo nhân, việc này cũng bị Tây Phương giáo biết được. Nếu có thể bởi vậy mà sử dụng được hai vị cường giả huyền tiên thượng giai đỉnh sẽ thành trợ lực lớn cho Tây Phương giáo. Hơn nữa ảnh hưởng của người ngoài thiên mệnh, như vậy thực lực của Tây Phương giáo có thể tăng mạnh, tuyệt đối có thể so với Xiển Triệt hai giáo. Mà Tây Phương giáo chỉ bỏ ra một chức tam giáo chủ hữu danh vô thực cùng mấy thứ gọi là thần thông mà thôi, quả thật là một tính toán quá lời.
Trương Tử Tinh lắc đầu nói: “Hai vị thánh nhân xin thứ lỗi cho bần đạo nói thẳng. Xu thế trước mắt Triệt giáo cùng Xiển giáo đều quá phát triển. Quý giáo nếu như trước kia sớm đã có kế hoạch bí mật, âm thầm thực hiện thì có thể xem là thượng sách. Chỉ tiếc nhị vị thánh nhân lại bị biểu tượng của sát kiếp mê hoặc, để lộ tính toán ra ngoài. Thậm chí ngay cả tinh anh cũng tổn thất. Khí vận đã tổn hại không ít… …”
Nghe được lời này Chuẩn Đề cùng Tiếp Dẫn vô cùng buồn bực. Kỳ thật Tây Phương giáo sớm đã có âm mưu, âm thầm tính toán, cho nên lúc trước mới có cục diện Nam Hải khiến đo các bên đoạt bảo, rồi sau đó lại âm thầm sử dụng Khuyển Nhung xâm lấn, đồng thời bí mật thông đồng với Cơ Phát. Bất kể là dị tộc Khuyển Nhưng hay là Cơ Phát thắng lợi, Tây Phương giáo đều có thể nắm chắc thằng lợi. Nào biết người của Xiển giáo vì báo thù mà xuất hiện, cùng Tây Phương giáo sống mái một hồi khiến cho không chỉ có song phương tổn hại mà còn khiến cho thân phận bại lộ, rồi sau đó Triệt giáo tam tiêu nương nương ra tay, lấy Hoàng Hà trận tổn hại không ít tinh anh của Tây Phương giáo, ngay cả Chuẩn Đề đạo nhân tự ra tay cũng bị Thông Thiên giáo chủ đánh bại. Càng khiến cho Tây Phương giáo kinh ngạc chính là Thông Thiên giáo chủ lại hiểu rõ chuyện đoạt bảo Nam Hải khiến cho Chuẩn Đề đạo nhân không còn gì để nói, kết quả làm cho đám người Bất Động Minh Vương mất mạng.
Kế tiếp Tây Phương giáo chỉ có thể đem hy vọng ký thác lên người vị “Minh chủ” Cơ Phát do lục thánh tính toán trước đó. Nhưng lúc này Xiển giáo Nguyên Thủy Thiên Tôn sớm có tính kế, lại ra lệnh cho Khương Tử Nha rời bỏ chức Thừa tướng Đại Thương mà chạy sang Tây Kỳ. Rơi vào đường cùng, Tây Phương giáo chủ có thể cùng Xiển giáo kết minh, do đó bị bắt phải ra tay giúp đỡ. Kết quả trong trận chiến Kim Kê Lĩnh lại tổn thất Đại Uy Đức Minh Vương cùng Khẩn Na La. Tinh anh Tây Phương giáo đã chết hơn nửa, thực lực tất nhiên suy yếu không ít, cho nên mới nghĩ tới mời chào nhân tài, tăng cường thực lực.
Hiện giờ Tiêu Dao Tử này là người ngoài thiên mệnh, bên cạnh lại có Khổng Tuyên và Hình Thiên, hai vị cường giả Huyền tiên đỉnh giai, còn có tiên thiên chí bảo Hỗn Độn chung, do đó trở thành đệ nhất nhân tuyển của Tây Phương giáo.
Trương Tử Tinh nghe được Tiếp Dẫn lại tung danh hiệu tam giáo chủ này để khuyên hắn gia nhập, âm thầm cười lạnh nói: “Thịnh tình Tiếp Dẫn giáo chủ như thế, bần đạo vốn không thể cự tuyệt. Nhưng mà ta cùng quý giáo không có duyên, lại từng cùng Chuẩn Đề thánh nhân đánh cuộc Thiên Thư, thực là không thể tuân theo. Huống hồ chức vị tam giáo chủ kia đã có một người khác, giáo chủ cần gì phải ép buộc?”
Chuẩn Đề đạo nhân nghe hắn nhắc tới Thiên Thư, cũng chỉ thở dài trong lòng. Ngày đó Thiên Thư tuyệt đối là chí bảo khó lường, đáng tiếc là mình vô duyên, bất luận tìm hiểu như thế nào cũng không thể ngộ ra huyền diệu trong đó. Hiện giờ Tiêu Dao Tử lại đưa ra việc này, cũng không tiện nói nữa. ( Trương Tử Tinh ở một bên giơ ngón giữa, ông bạn, ngươi từ từ mà đi nhá…)
Tiếp Dẫn đạo nhân trầm ngâm nói: “Không biết theo như lời đạo hữu, chức vị tam giáo chủ kia dành cho người phương nào? Hiện giờ giáo ta chết không ít môn nhân, quả thật là số mệnh trắc trở. Đạo hữu xem xem, giáo ta ở bên trong sát kiếp như thế nào?”
Trương Tử Tinh lộ vẻ chần chừ rồi đáp: “Ta tuy có cảm dị năng cảm ứng, nhưng cũng cần nhờ tâm linh khai sáng. Mới vừa rồi cảm ứng được một phần. Huống hồ số trời đã định. Ta hôm nay đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ, nếu như lại tiếp tục tiết lộ không hề cố kỵ, chỉ sợ còn có đại họa giáng xuống.”
Tiếp Dẫn nghe khẩu khí của hắn, đương nhiên cũng biết ngụ ý, thầm nghĩ: thà rằng tin là có, không thể tin là không có. Chuyện tương lai chính bản thần cùng Chuẩn Đề đã nhiều lần thôi tính, nhưng thủy chung không thể thấy rõ ràng. Xem Tiêu Dao Tử này có thuyết pháp gì!
“Đạo hữu mời nói. Nếu thực sự có trở ngại gì, có thể đến Cực Lạc chi cảnh tránh nạn.”
Tránh nạn? Đơn giản là mời gia nhập Tây Phương giáo! Thật là hoàn hảo! Trương Tử Tinh âm thầm khách sáo nói với Tiếp Dẫn một hồi rồi nói: “Hiện tại tới lúc trọng yếu, liên lụy khắp nơi. Nếu tùy tiện tiết lộ thiên cơ, tương lai ta không thể chịu được. Không bằng như vầy, ta lập tức nói ra thiên cơ ảo diệu này, sau đó cùng Tiếp Dẫn giáo chủ đánh cuộc. Nếu ta thắng, thỉnh giáo chủ ban thưởng hai khỏa Vãng Sinh Liên Tử, để tránh họa mai sao, được chứ?
Hai khỏa vãng sinh liên tử! Mấy tên môn nhân Tây Phương giáo không khỏi hoảng sợ. Tiếp Dẫn đạo nhân cũng không nghĩ đến Tiêu Dao Tử lại tham thế, lại có thể đưa ra yêu cầu như vậy---- ---chẳng lẽ là hắn nghiện ăn?
Nếu như Trương Tử Tinh trực tiếp yêu cầu hai khỏa Vãng Sinh Liên Tử để đổi lại cái gọi là “Thiên cơ”, Tiếp Dẫn đạo nhân tuyệt đối sẽ không đồng ý. Nhưng hắn lại đưa ra hạt sen làm tiền đặt cược, Tiếp Dẫn đạo nhân cũng có chút chần chờ.
Chuẩn Đề đạo nhân cười nói: “Hai khỏa Vãng Sinh Liên Tử? Đạo hữu nghĩ đó là vật tầm thường như dưa và trái cây? Phải hiểu hạt sen này là tiên thiên linh bảo linh khí của mười hai đài sen bồi đắp qua hàng tỉ năm mới sinh ra sáu khỏa. Năm đó ta đã dùng ba khỏa, ngày trước cứu đạo hữu dùng đi một viên, cũng chỉ còn lại hai khỏa mà thôi, cũng không biết qua hàng tỉ năm có thể tạo thành không. Đạo hữu hiện giờ muốn lấy hai khỏa, không phải là lấy hết? Như thế nào lại có thể?”
Tiếp Dẫn đạo nhân cân nhắc một lát rồi nói: “Bần đạo có thể đáp ứng Tiêu Dao đạo hữu, chẳng qua đánh cuộc có thua có thắng. Đạo hữu nếu thắng ta sẽ đem hai khỏa vãng sinh liên tử cho đạo hữu. Nhưn nếu bị thua, đạo hữu đồng ý làm tam giáo chủ Tây Phương giáo của chúng ta.”
Trương Tử Tinh suy tư một lát rồi nói: “Ta đã sớm nói qua, tam giáo chủ nhất định là người khác, ta quyết không có đi quá giới hạn. Nhưng nếu ta thua sẽ gia nhập Tây Phương giáo, bái làm môn hạ hai vị thánh nhân, như thế nào?”
Tiếp Dẫn đạo nhân cùng Chuẩn Đề đạo nhân thấy hắn nói như vậy rốt cục cũng buông lỏng, nhìn nhau cười, đồng thời có ý định vô luận như thế nào trước tiên hãy nghe cái gọi là “Thiên cơ” đã. Đến lúc đó nhìn lại đổ tái, điều kiện không hợp ý còn có thể cự tuyệt. Thối lui từng bước một. Bên mình có hai vị thánh nhân, như thế nào lại sợ đánh cuộc với Kim tiên? Tiêu Dao Tử có thể may mắn mà thắng một lần, không có nghĩa lại có thể may mắn. Phải biết rằng “Thiên Thư” kia là độc nhất vô nhị……..
Hai người thực ra cũng nằm trong kế hoạch tính toán của Trương Tử Tinh----Mặc kệ đánh cuộc hay không đánh cuộc, kế hoạch này đã được lập trước. Hiện giờ có đánh cuộc hay không càng khiến cho phân lượng của “Thiên cơ” tăng lên không ít.
“Nhị vị giáo chủ thánh nhân, kế tiếp ta muốn nói đến khả năng thực hiện, có thể sẽ khiến mọi người kinh hãi. Nếu hai vị không tin, có thể cho là lời nói đùa, không cần để trong lòng.” Trương Tử Tinh thần bí cười nói: “Tây Phương giáo có giáo khu đông nam, tương lai cực kỳ hưng thịnh, có nhiều Phật và Bồ Tát, đủ các đại thần thông, được mọi người cúng bái. Nhưng đại thần thông của Phật, Bồ Tát cũng là… …hiện giờ là người ngoài giáo!”
Vừa nghe câu người ngoài giáo này, Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề hai mắt không khỏi lộ kỳ quang, chỉ nghe Trương Tử Tinh lại nói: “Xiển Triệt hai giáo đều có một ít môn nhân, tương lai sẽ làm Phật cùng Bồ Tát của quý giáo. Tam giáo chủ vì Xiển Giáo huyền tiên, Linh Thứu Sơn Nguyên Giác Động Nhiên Đăng đạo nhân. Phật tổ quý giáo có hoành tam thế phật cùng thụ tam thế phật. Nhiên Đăng đạo nhân có thể thành Nhiên Đăng Cổ Phật, một trong thụ tam thế phật - quá khứ chi phật.
Tiếp Dẫn đạo nhân cùng Chuẩn Đề đạo nhân lúc này mới thật sự kinh hãi. Hoành tam thế phật cùng thụ tam thế phật chính là những suy nghĩ trong lòng hai vị Tây Phương giáo chủ về địa vị của Tây Phương giáo. Ngoại trừ hai vị thánh nhân, cho dù là đệ tử cực kỳ thân tín cũng không hề lộ ra nửa phần, không thể tưởng được Tiêu Dao Tử lại nói ra!
Nhiên Đăng đạo nhân cùng lưỡng thánh bí mật tiếp xúc cũng không có người thứ tư biết được. Mà Nhiên Đăng đạo nhân làm quá khứ phật cũng chỉ là suy nghĩ của Tây Phương nhị thánh. Hiện giờ Tiêu Dao Tử lại có thể nói ra, chỉ có một loại khả năng ------hắn thật sự biết được tương lai.
Trương Tử Tinh cũng không biết chính bản thân mình đang nói bậy bạ, đã tạo thành một hiểu lầm tốt đẹp, lại còn sao chép lý luận đời sau của đại thừa phật giáo. Chẳng qua cũng chỉ thêm vào “tính nghệ thuật” mà thôi.
Tam thế phật theo không gian chia thành hoành tam thế phật, theo thời gian chia thành thụ tam thế phật.
Trương Tử Tinh “cấu trúc” hệ thống Phật tổ. Hoành tam thế phật phân thành Tây, Trung, Đông ba vị, phân biệt là Phương Tây cực nhạc thế giới Tiếp Dẫn đạo nhân tức A di đà phật, tả hữu hai bên có “Đại dũng” đại thế Bồ Tát cùng “Đại bi” Quan Thế Âm Bồ Tát. Trung tâm chính là Sa Bà thế giới của Chuẩn Đề đạo nhân, “khách mời” là Thích Ca Mâu Ni, tả hữu hai bên có “Đại trí” Văn Thù Bồ Tát cùng “Đại hành” Phổ Hiền Bồ Tát. Đông Phương Lưu Ly thế giới do dược sư Vương Phật chủ quản Đông Phương Lưu Ly thế giới, tả hữu hai bên có Nhật Quang Phổ Chiếu Bồ Tát cùng Nguyệt Quang Phổ Chiếu Bồ Tát.
Về phần thụ tam thế phật là chỉ Cổ phật Nhiên Đăng, Hiện tại Thích Ca Mâu Ni phật, Tương lai Phật Di Lặc.
Trong số Phật và Bồ Tát, số người của Xiển giáo chiếm một bộ phận lớn, ngoại trừ ba vị giáo chủ “Quá khứ phật” Nhiên Đăng đạo nhân, Văn Thù, Phổ Hiển, Quan Âm ba vị Bồ Tát. Xiển giáo thì có Văn Thù Quảng Pháp thiên tôn, Phổ Hiền chân nhân cùng Từ Hàng chân nhân, tương lai Phật Di Lặc chính là Cù Lưu Tôn.
Trương Tử Tinh lúc này ở phía sau Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề nói ra số mệnh tương lai chủ yếu nhằm vào một trong ba mục đích: Phân hóa quan hệ giữa Tây Phương giáo cùng Xiển giáo.