Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 458: Chương 458: Cuộc chiến thiên giới! “Kỳ vật” đối thiên binh.






Dưới thần thông của Trương Tử Tinh. Tiêu Dao Tiên Phủ giống như một chiến hạm khổng lồ, bay lên không trung. Khi Tiên Phủ lên tới “Tầng khí quyển”. Trương Tử Tinh hét lớn một tiếng. Bay lên trời. Tiên lực chợt tăng vọt. Bên cạnh ẩn hiện ra chín ký hiệu. Chín ký hiệu phát ra quang mang nhàn nhạt. Hiện ra hình một cái cự đỉnh.

Từ trên miệng cự đỉnh phát ra một cột sáng màu trắng. Thẳng lên đến tận chân trời. Lực lượng trong không gian không khỏi run rẩy. Không lâu sau liền xuất hiện một cái cửa hình lốc xoáy, cái cửa càng ngày càng rộng hơn.

Ở trên tiên phủ đám người Văn Trọng cảm giác được từ trên người Trương Tử Tinh tản mát ra một cỗ tiên lực vô cùng to lớn. Tất cả đều kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm. Nếu nói lúc trước thiên tử ở Mục Dã chẳng qua là lợi dụng cấm thuật cùng “Trời sinh thần lực” để vượt qua cực hạn của phàm nhân. Nhưng hiện giờ lực lượng hiện ra, quả thật đã là tiên lực. Hơn nữa lại còn cường đại vượt quá mức tưởng tượng!

Hoàng Đế cùng Thần Nông chính là lần đầu nhìn thấy Trương Tử Tinh thi triển Càn Khôn Đỉnh, âm thầm gật đầu, lộ ra vẻ vui mừng.

Tiêu Dao Tiên Phủ to lớn dần dần bay lên, cho đến khi hoàn toàn biến mất vào bên trong lốc xoáy. Sau đó không lâu, lốc xoáy kia lại bắt đầu thu nhỏ lại. Cuối cùng biến mất không tăm tích.

Ba mươi ba thiên có thể coi là tầng khí quyển trong thế giới này. Mà một bộ phận lực lượng của “Bàn Cổ” biến thành. Chỉ có “Địa Cầu” mới có. Diện tích Ba mươi ba thiên cực kỳ rộng lớn. Còn hơn xa đại địa, không gian kết cấu cũng thập phần kỳ lạ. Ba mươi hai thiên hoàn toàn liên kết với nhau, giống như sự tuần hoàn. Ở giữa là đại trung ương thiên nơi ở của Hạo Thiên cùng Kim Mẫu.

Thiên giới có thể tương ứng cùng phố hợp với lực lượng huyền diệu của các vì sao trên vũ trụ, kết hợp với lực lượng của “Bàn Cổ”, trở thành nguồn suối Thiên Vị Chi Lực. Có thể nói, nếu các vì sao bất diệt, thì thiên giới chi lực cũng bất diệt.

Từ khi Bất Chu Sơn bị Cộng Công tức giận mà hủy đi, trừ phi Thiên Đế cho phép nếu không chỉ có thể dựa vào cảm ngộ đối với lực lượng của thiên giới hoặc dùng thần thông mạnh mẽ phá vỡ không gian tiến vào thiên giới. Nếu không thể làm thế, như vậy xông lên không trung chỉ còn cách trực tiếp thông qua tầng khí quyển, đi vào không gian vũ trụ bên ngoài ba mươi ba thiên.

Lần trước khi Trương Tử Tinh lên thiên giới cứu Long Cát Công Chúa, là từ Nguyệt Lão lấy Thông Thiên Lệnh trực tiếp đi tới Thương Lôi Tiên Sơn, ven đường cũng không có bị ngăn trở gì; mà đám người Hình Thiên, Không Tuyển xâm nhập thiên giới là lấy huyền tiên lực mạnh mẽ phá vỡ không gian mà đến; về phần Long Cát Công Chúa cùng vị Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ đã hàng phục kia đối với thiên giới như là xe nhẹ chạy đượng quen vậy.

Nhưng mà tình cảnh tiến vào thiên giới đích thực có chút dị thường. Các tiên sơn trên không ở phụ cận hay xa xa đều bao trùm vẻ xanh um. Trên tiên sơn chỗ nào cũng đu đưa những cây cỏ. Màu xanh dạt dào vốn là chuyện tốt. Nhưng nếu ngay cả dưới chân đám mây đều biến thành màu xanh biếc. Vậy có vẻ quỷ dị.

Trương Tử Tinh nhớ rõ lần trước khi đến thiên giới. Cũng không phải là có bộ dáng như thế này. Đang nhíu mày lại. Thì chợt nghe Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ kinh hô một tiếng:

- Huyền thai bình dục thiên!

Huyền thai bình dục thiên? Trương Tử Tinh sửng sốt. Long Cát Công Chúa ở bên bổ sung một câu:

- Đâu là một trong Đông Phương Bát Thiên. Không phải là Đại Trung Ương Thiên.

- Đây là chuyện gì?

Trương Tử Tinh là dựa theo vị trí Long Cát Công Chúa nói phá vỡ không gian mà đi. Theo lý thuyết hẳn là phải thẳng tới Đại Trung Ương thiên. Như thế nào lại đi tới Đông Phương Bát thiên?

Trấp Tiên Kỷ thầm vận tiên lực. Nhắm mắt cảm ứng. Sau đó không lâu. Mở to mắt nói:

- Chủ thượng. Bắc Phương Bát thiên của ta cũng bị người dùng thần thông mượn đến. Hiện giờ thứ tự ba mươi ba thiên đã điên đảo. Chắc là do Thiên Đế, Thiên Hậu kia thi triển Thiên Vị Lực gây nên. Cuối cùng nếu muốn đến Đại Trung Ương thiên. Chỉ sợ vẫn phải đột phá ba mươi hai thiên phương mới có thể tới được.

Lông mày Trương Tử Tinh nhăn lại. Lúc này hỏi:

- Ngươi cũng có Bắc phương tiên đế lực. Có thể lấy Thiên Vị Lực đem nó trở lại như cũ?

Trấp Tiên Kỷ lộ ra vẻ khó xử:

- Chủ thượng. Vốn tứ phương tiên đế thiên vị lực đều kém xa Thiên Đế, Thiên Hậu. Mà Bắc phương bát thiên bị Thiên Đế, Thiên Hậu khống chế. Lực lượng của ta đã tổn hại to lớn. Huống chi hai người kia còn mượn việc Thanh Đế, Bạch Đế, Xích Đề đều chết cả. Cướp lấy vị giai lực của phương Đông, phương Nam, phương Tây. Khiến cho thiên vị lực đột nhiên tăng mạnh. Cho nên có thể đảo điên ba mươi ba thiên. Giờ phút này cho dù ta muốn đem Bắc phương bát thiên của bản thân trở lại như cũ, cũng là lực không đủ, càng không nói tới thay đổi thế cục của toàn bộ ba mươi ba thiên.

Khi Trấp Tiên Kỷ nói đến việc này, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ ân hận sâu sắc: lúc trước Hạo Thiên Thượng Đế cùng Dao Trì Kim Mẫu đến thỉnh tứ phương tiên đế xuất chiến bản thân lại là một hồi âm mưu. Ngoài việc đối phó với đại địch là Tiêu Dao Tiên Tử, còn mượn lực lượng Tiêu Dao Tiên Tử trừ bỏ tứ phương tiên đế, ý đồ cướp lấy địa bàn ba mươi hai thiên cùng vị giai lực. Kết quả độc kế này quả nhiên đã thực hiện được. Không chỉ có Tiêu Dao Tử cùng Tam Hoàng trúng kế, khiến Đả Thần Tiên bị trộm mất. Hơn nữa tứ phương tiên đế cũng chết ba người. Hạo Thiên cùng Kim Mẫu trở thành ngư ông đắc lợi, là kẻ thu được lợi ích lớn nhất.

Hành vi đảo lộn ba mươi ba thiên này chắc hẳn là Hạo Thiên Cùng Kim Mẫu đề phòng vạn nhất.

- Hôm nay nếu đã đi vào thiên giới là đã không tính đường về rồi!

Tuy rằng hiểu được hành trình sắp tới rất gian nan nhưng ánh mắt Trương Tử Tinh vẫn kiên định không có nửa phần ý muốn lùi bước. Nơi đó không chỉ có cừu nhân Hạo Thiên, Kim Mẫu còn có vật mấu chốt là Đả Thần Tiên, càng trọng yếu hơn chính là Thiên Dao….

- Nếu con đường phía trước không thuận, ta sẽ đột phá một mạch ba mươi hai thiên, sẽ cùng Hạo Thiên, Kim Mẫu quyết một trận cuối cùng! Chư vị có dị nghị gì không?

Những lời này vừa nói ra, Ma tộc, Văn Trọng cùng chúng nhân đều trào dâng ý chí chiến đấu, lớn tiếng hưởng ứng. Trong đó Vân kêu là hăng say nhất. Ngay cả Thanh Tuyền tiểu muội dùng sức kéo vạt áo nàng cũng chưa thể làm cho tiểu la lỵ đang hưng phấn này bình tĩnh lại. Bích Vân Đồng Nhi đối với thiên giới vốn sợ hãi sâu sắc, nhưng thấy sắc mặt Long Cát Công Chúa bình tĩnh, lại có mọi người ở một bên tiếp thêm can đảm cho nên cũng đánh bạo ở một bên nhỏ giọng hò hét theo.

Bọn người Hình Thiên, Vũ Dực Tiên đều thập phần chiến ý. Vẻ mặt Khổng Tuyên lạnh nhạt, trong mắt lóe ra tự tin. Phục Hi Tam Hoàng mặt mang vẻ tươi cười. Bất quá Hoàng Đế tươi cười mang theo vài phần ý tứ hàm xúc kỳ quái. Bởi vì năm đó ngài còn cùng Ma Tộc đánh nhau kẻ chết ta sống. Hiện giờ lại đồng tâm hiệp lực, cùng nhau thảo phạt thiên giới, cho nên cảm giác có chút khác thường.

Ứng Long không nói tiếng nào, gắt gao nắm chặt tay lại. Trương Tử Tinh biết vị nghĩa đệ này trong lòng chất chứa cừa hận vô cùng thống khổ, vỗ bờ vai của hắn. Ứng Long hướng Trương Tử Tinh gật đầu, tỏ vẻ bản thân không có việc gì.

Trong các vị thê tử của Trương Tử Tinh, sắc mặt Tam Tiêu, Hạm Chi Tiên vẫn tự nhiên. Nhưng Khương Văn Sắc, Dương Cửu, Hoàng Phi Yến vẫn là lần đầu “Xuất chinh”. Khó tránh khỏi có chút khẩn trương. Ngay cả Thương Thanh Quân cũng không ngoại lệ. Đặng Thiền Ngọc cùng Nguyệt Cơ cũng coi như là thân kinh bách chiến, có vẻ rất trấn định. Long Cát Công Chúa tỏ vẻ bình tĩnh dị thường. Nhưng tia thống khổ ẩn sâu trong ánh mặt cũng không thể gạt được Trương Tử Tinh.

Hắn nhẹ nhàng tiến tới phía trước, cầm lấy tay nàng. Long Cát Công Chúa thấy hắn trước mặt mọi người nắm tay mình, mặt không khỏi đỏ lên, vội cựa tay thoát ra, cảm xúc cũng nhẹ nhàng hơn không ít.

Phải đột phá ba mươi hai thiên cũng không phải tiến vào phạm vi thiên giới đơn giản như vậy. Phải tìm ra mỗi “Giới” của mỗi tầng trời. Cũng nói thêm. Tiên Thiên Chí Bảo Côn Lôn Kính vốn có khả năng xuyên thấu “Thời không”, có thể trực tiếp xuyên qua mà đi. Nhưng lúc Trương Tử Tinh luyện hóa Côn Lôn Kính là khi mê man trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, dựa theo tiên quyết được Dao Chân Nhân tặng cho, tuy rằng cũng coi như là chủ nhân của Côn Lôn Kính, nhưng trước mắt chỉ có thể phát huy ra năng lực tấn công phòng ngự nhất định. Còn chưa có tìm hiểu ra khả năng đặc biệt của nó.

Nếu so với Càn Khôn Đỉnh kia là do hỗn độn cửu hình thay nhau bạo liệt. Hình thái lúc đầu của cửu đỉnh cũng được hắn tìm hiểu trước một bước. Sau khi luyện hóa tất nhiên là phục hồi trạng thái vốn có, có thể phát huy ra lực lượng chân chính.

Trương Tử Tinh lúc này an bài một phen, thả “Trinh sát giả” ra khắp nơi. Loại “Trinh sát giả” này bề ngoài có chút cùng loại với ruồi, là sinh vật kỹ thuật chế tạo ra, mang theo máy thăm dò mini, có công năng biển đổi màu sắc để che dấu. Lực công kích không mạnh, chủ yếu là dùng cho công tác điều tra. Cùng lúc đó, toàn bộ Tiêu Dao Tiên Phủ cũng bị vây trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu, chuẩn bị đối phó với địch nhân có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.

Ở trong thiên giới, lực lượng mọi người đã bị Thiên vị lực tác động mà bị áp chế. Nhưng những vũ khí khoa học kỹ thuật này bị ảnh hưởng không nhiều. Chẳng qua về phương diện hao tổn năng lượng cao hơn bình thường một ít mà thôi. Đối với loại tình huống này, Trương Tử Tinh cũng sớm có chuẩn bị, cho nên trước đó đã tiêu phí đại lượng thời gian cải tạo hệ thống lưu trữ năng lượng.

Trương Tử Tinh phân công nhiệm vụ xong, đi lên núi, tiếp tục dùng thần niệm khống chế tiên phủ phi hành. Chỉ thấy Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ bỗng nhiên bay tới, hành lễ nói:

- Chủ thượng. Ta có một chủ ý có thể trợ giúp chủ thượng hiệu quả hơn một chút.

Trấp Tiên Kỷ hàng phục vốn là bất đắc dĩ để bảo toạn tính mệnh mà thôi. Hiện giờ tựa hồ có vẻ đặc biệt chủ động. Trương Tử Tinh nhíu mày, hỏi:

- Là chủ ý gì?

- Chủ thượng có ý định công phá ba mươi hai thiên để đến đại trung ương thiên, Sao không nhân tiện làm suy yếu vị giai lực của Thiên Đế, Thiên Hậu? Cuối cùng khi đến đại trung ương thiên. Thiên Đế, Thiên Hậu vì mất đi vị giai lực của ba mươi hai thiên. Chiến lực tất nhiên sẽ suy yếu.

Trương Tử Tinh là loại người nào. Ngay lập tức liền hiểu được ý định đích thực của Trấp Tiên Kỷ. Thản nhiên nói:

- Quả nhiên là hảo kế! Ngươi muốn mượn sức mạnh của ta để hấp thu ba mươi hai thiên Thiên vị lực kia.

Trấp Tiên Kỷ lộ ra vẻ sợ hãi, vội vàng quỳ rạp trên đất, nói:

- Chủ thượng! Ta nào dám có tư tâm! Chỉ là ba mươi ba thiên vị giai lực kia quá mức cường đại. Cho dù chủ thượng có đại thần thông. Nếu muốn đánh bại Hạo Thiên cùng Kim Mẫu tại thiên giới cũng không phải là chuyện dễ. Kế này có thể từng bước làm suy yếu thiên vị lực của Hạo Thiên cùng Kim Mẫu. Mà chỉ cần ta tích lũy thiên vị lực tới một trình độ nhất định. Tự khắc có thể hóa giải lực lượng gây cản trở, giúp chủ thượng có thể nhanh chóng đột phá đến đại trung ương thiên.

- Phải không?

Trương Tử Tinh hỏi lại một câu. Tựa hồ đang suy nghĩ gì đó. Trong mắt bắn ra quang mang lãnh điện.

Trấp Tiên Kỷ kinh hãi trong lòng, vội nói:

- Bản mạng nguyên hồn của ta đã hiến dâng cho chủ thượng. Huống hồ chủ thượng lại mang đại thần thông. Ngay cả Thiên Đế Thiên Hậu cũng không phải là đối thủ của chủ thượng. Ta làm sao lại có hai lòng? Huống hồ lực lượng của ta càng mạnh. Đối với chủ thượng trợ lực lại càng lớn.

Trấp Tiên Kỷ ngừng lại một chút. Thấy chung quanh không người, lại thấp giọng nói thêm một câu:

- Ta tự biết sắc đẹp bình thường, không bằng một góc các vị chủ mẫu. Nhưng nếu chủ thượng không chê, ta nguyện trở thành nữ nhân của chủ thượng …

Tuy rằng Trấp Tiên Kỷ cố ý không nói tiếp nhưng ngữ khí và thần thái lại càng dẫn dụ người ta có lòng hưu ý vượn, cực kì hấp dẫn.

Trương Tử Tinh nghe thấy câu cuối cùng của nàng, không khỏi sửng sốt. Không thể tưởng được Trấp Tiên Kỷ này lại có loại tính toán này! Hơn nữa là lại vào thời điểm này!

Nói thực ra, tướng mạo Trấp Tiên Kỷ cũng không ở dưới chúng nữ. Hơn nữa còn có một loại phong vận yêu dị, làm cho người ta một loại cảm xúc là “Độc quả phụ”. Nếu có thể giữa lấy nữ tử như vậy. Nhất định có cảm giác chinh phục. Chẳng qua ….

Giao dịch sao? Trong lòng Trương Tử Tinh cười lạnh một tiếng. Thu hồi ánh mắt sắc bén, gật đầu nói:

- Kế này có khả thi hay không. Để ta suy nghĩ một phen rồi sẽ quyết định. Về phần việc còn lại. Không cần nhiều lời.

Trấp Tiên Kỷ không dám nhiều lời. Nhanh chóng lui ra.

Nhưng vào lúc này. Trên tiên phủ vang lên tiếng cảnh bảo. Tín hiệu mà “Trinh sát giả” truyền lại cho thấy. Địch nhân đang tới gần. Trương Tử Tinh lúc này cũng cảm giác được cái gì đó. Đình chỉ tiên phủ di động,. bay thẳng lên cao. Nhìn lại phía trước chỉ thấy khoảng không ở xa xuất hiện những điểm đen rậm rạp.

Năm đó tứ phương tiên đế sau khi thất bại, Hạo Thiên Thượng Đế cùng Dao Trì Kim Mẫu nhanh chóng hợp nhất binh lực cùng địa bàn của ba mươi hai thiên. Tuy rằng Hắc Đế chưa chết, khiến cho thiên vị lực Bắc phương không thể cướp lấy. Nhưng là đem thiên vị lực ở tầng trời Bắc phương áp chế tới điểm thấp nhất. Do đó làm điên đảo ba mươi ba thiên, biến thành tầng tầng lớp lớp, đem đại trung ương thiên ở tầng trên cùng. Mà lần đó Băng Tuyết tiến vào đại trung ương thiên cũng gặp không ít hiểm trở. May mắn được Dương Tiễn ngầm trợ giúp, cuối cùng mới thuận lợi đến được.

Sau khi phát sinh sự kiện Băng Tuyết, Hạo Thiên cùng Kim Mẫu càng thêm cảnh giác, hạ lệnh canh giữ các tầng trời. Phàm là phát hiện người xâm nhập thiên giới mà chưa được phép đều giết không tha. Nếu có chút buông lỏng, người phụ trách thống lĩnh thiên binh thiên tướng nhất loạt bị trị tội.

Phụ trách canh giữa Huyền Thai Bình Dục Thiên là Linh Huyền Thiên Tương. Biết được cảnh nội dị thường, không dám chậm trễ, lập tức dẫn thiên binh thiên tướng đến điều tra. Quả nhiên thấy ở phương xa có một tiên sơn không giống như thuộc về thiên giới đang trôi nổi.

Linh Huyền Thiên Tướng nhìn thấy tòa tiên sơn xa lạ kia, đang muốn sai người đi trước điều tra. Chỉ thấy trên tiên sơn kia bỗng nhiên bắn ra một cỗ bạch quang chói mắt. Độ sáng bạch quang này thậm chí không kém gì thái dương.

Bạch quang này nháy mắt đã tới trước mặt. Tốc độ cực nhanh, vượt xa tưởng tượng. Phạm vi đạo quang tuyến kia rất lớn. Trước sau có mười mấy tên thiên binh bất ngờ không kịp phòng ngự bị bạch quang lướt qua một lượt. Chỉ thấy những thiên binh thiên tướng này trên mặt còn đọng nét kinh ngạc rồi trong nháy mắt, toàn bộ thân thể liền tiêu biến. Ngay sau đó là đám thiên binh ở phụ cận cũng gặp nạn, chỉ chịu một chút ánh sáng còn sót lại, cả nửa người liền biến mất. Kẻ có pháp lực yếu kém thì chết ngay lập tức, người có pháp lực cao cường thì miễn cưỡng rơi xuống trên những đám mây màu xanh biếc, kiệt lực vận chuyển tiên lực để giữ mạng.

Đây là pháp bảo gì! Lạicó thể công kích khoảng cách xa như thế! Uy lực lại còn khủng bố như vậy!

Linh Huyền Thiên Tướng giật mình kinh hãi. Lập tức trong tiên thức phát ra triệu hoán. Hiệu lệnh quân chủ lực ở Huyền Thai Bình Dục Thiên nhanh chóng tập hợp lại đây. Lúc này, trên tiên đảo kia “Thái dương” lại lóng lánh. Hơn nữa không chỉ một cái. Lần này nhóm thiên binh mặc dù đã có sự phòng bị. Nhưng tấm chắn bất đắc dĩ kia cũng không thể ngăn cản quang mang của “Thái dương”. Giây lát qua đi, lại hơn mười người bị chôn vùi.

Linh Huyền Thiên Tướng không rõ thực hư, nhất thời không dám tiến lên, chỉ lệnh cho mọi người tản đội hình ra cẩn thận tránh né. Đồng thời chờ đại quân đến.

- Những kẻ này chẳng lẽ muốn là làm bia ngắm cho M hạt chủ pháo? Bất quá …. Thanh nhi vì cái gì không khuếch tán đường dẫn pháo? Cũng được. Hiện tại chiến đấu chẳng qua là đánh nhỏ mà thôi. Để cho quan chỉ huy này thử trước đi.

Trương Tửu Tinh lơ lửng trên không, nhìn những chủ pháo trong căn cứ liên tiếp phát xạ, lắc lắc đầu, giống như vì vận mệnh nhóm thiên binh thiên tướng mà tiếc hận.

Đám người Phục Hi cùng Hoàng Đế bay lên, kinh ngạc hỏi han:

- Bệ hạ. Đây là loại pháp bảo nào? Dĩ nhiên ở khoảng cách xa phát huy ra uy lực như vậy. Lại không có nửa phần dao động pháp bảo?

Trương Tử Tinh cười nói:

- Không dối gạt thánh hoàng. Vật ấy chính là một trong những kì binh do ta chế tạo. Cho dù người không hề có pháp lực cũng có thể dùng được. Tuy rằng không so được với pháp bảo nhưng nói tới chủ pháo. Cũng xem như có chút uy lực.

Loại quang mang thái dương này đúng là “Kỳ binh” do thiên tử chế tạo ra? Nhưng lại chỉ có thể xem như “Có chút uy lực” mà thôi?

Tam Hoàng nghe vậy ngơ ngác nhìn nhau. Nghiêm khắc mà nói, loại vũ khí này so sánh cùng với hậu thiên tinh anh pháp bảo quả thật có chênh lệnh không hể nhỏ. Nhưng phàm nhân lại có thể khống chế được. Càng trọng yếu hơn là có thể sát thương, thậm chí giết chết tiên nhân!

Nói cách khác. Phàm nhân chỉ cần có loại vũ khí này nơi tay. Có thể tiêu diệt tiên nhân!

Tiên nhân tu vi thấp, có thể dựa vào pháp bảo đánh bại tiên nhân tu vi cao hơn. Điểm này trong giới tu luyện giả cũng không phải chuyện hiếm. Nhưng nếu phàm nhân có thể sử dụng “Pháp bảo” giết chết tiên nhân thì lại quá mức tưởng tượng. Quả thực là một loại đảo điên. Loại vũ khí này cùng với đầu thạch xa, nỗ xa gì đó căn bản là không phải cùng một loại khái niệm.

Nếu ngày đó thiên tử đem loại vũ khí này dùng trong cuộc chiến nhân giới…

Trách không được. Thiên tử đối với việc Tây Chu xâm lấn có vẻ lạnh nhạt. Cho dù ba phương chư hầu vây khốn Triều Ca cũng không quan tâm. Hóa ra là không có sợ hãi. Cho dù không có nhiều mưu tính như vậy. Hai vùng Nam Bắc cũng không có phản chiến lại. Dựa vào loại vũ khí này thì có thể dễ dàng tiêu diệt Chu Quân. Đương nhiên, hiệu quả cuối cùng tạo thành tất nhiên là kém xa việc thiên tử bày ra lực chấn nhiếp cùng thuyết phục.

- Chẳng qua vật ấy cũng có hạn chế tương đối, chỉ có thể chuyên chở cố định trên tầu hoặc phát xạ trên đài mới có thể phát huy ra uy lực. Nếu trang bị ở đơn vị di động, khó tránh khỏi uy lực giảm sút. Đương nhiên, đây cũng chỉ là một trong những loại vũ khí bí mật mà thôi ….

Trương Tử Tinh đang nhận xét M hạt pháo không đủ. Đám người Phục Hi lại nhìn thấy từ nơi nào đó trên tiên đảo phóng ra rất nhiều những vật hình ống tròn có đuôi lửa.Đồng thời vốn chùm sáng màu trắng lại trở thành màu hồng. Loại chùm sáng này phạm vi nhỏ lại nhưng tỉ suất bắn so với bạch quang lại nhanh hơn vài lần. Hơn nữa dường như phóng ra từ nhiều chỗ, liên tiếp không ngừng. Phía xa trên không chỉ thấy tiếng nổ mạnh cùng ánh lửa vang lên không ngừng. Thỉnh thoảng có điểm đen nặng nề rơi xuống. Thiên binh hiển nhiên là tổn hại không nhỏ.

Đám người Phục Hi biến sắc: quả nhiên loại vũ khí lúc trước chỉ là một trong nhiều loại mà thôi. Như vậy xem ra chỉ sợ trong tiên phủ này còn có rất nhiều “Kì binh” bí mật! Trách không được ngày đó Côn Lôn tiên sơn của Xiển Giáo chỉ trong khoảng thời gian ngắn bị phá hủy hoàn toàn … May mắn vị thiên tử này không phải địch nhân …

Hoàng Đế trong lòng khẽ động, nhịn không được hỏi một câu:

-Xin hỏi bệ hạ. Cuộc chiến này là do vị đạo hữu nào chỉ huy?

Trương Tử Tinh cười nói:

- Không dối gạt thánh hoàng, chỉ huy chiến đấu chính là thê tử của ta Thương Thanh Quân.

Do nữ tử chỉ huy? Tam hoàng lắp bắp kinh hãi. Đám người Khổng Tuyên cùng Hình Thiên sắc mặt vẫn tự nhiên, giống như là tập mãi thành thói quen vậy.

Thần Nông thấy tràng diện có chút xấu hổ. Vội nói:

- Thương nương nương là Đại Thương quốc mẫu. Tài danh lan xa, cũng không ngờ còn có tài như thế. Quả là người vợ tuyệt vời.

Trương Tử Tinh lơ đễnh mỉm cười, cũng không thảo luận thêm về vấn đề này. Phải biết rằng mấy năm nay Thương Thanh Quân ở trong căn cứ so với Trương Tử tinh còn hơn nhiều lắm. Đối với các loại vũ khí lại có nghiên cứu sâu sắc. Đặc tính, tầm bắn, các phương diện đều là thuộc làu. Hơn nữa Thanh nhi tập trung học chính là hệ chỉ huy…

Nhưng vào lúc này, trên trời ở phía xa bỗng nhiên xuất hiện đại lượng thân ảnh của thiên binh. Chỉ sợ không ít hơn vài vạn. Hiển nhiên là quân chủ lực đã tới.

Trong căn cứ, Thương Thanh Quân đang đối mặt với các màn hình máy tính chung quanh, không ngừng nghe các trợ thủ báo cáo. Vẻ mặt thập phần trấn định. Nhưng trong lòng bàn tay nàng lại có mồ hôi. Muốn nói không khẩn trương thì đó là gạt người. Tuy rằng nàng trải qua vô số lần thực tập chỉ huy, hơn nữa cũng từng nghiên cứu sức chiến đấu của tiên nhân, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên chỉ huy thực chiến.

Mới vừa rồi xem như là đội quân thăm dò. Dựa vào vũ khí tầm xa tấn công, khiến cho địch nhân còn chưa tiếp cận thì đã bị thương nặng. Mà hiện giờ mới là bắt đầu chiến đấu chân chính.

Linh Huyền Thiên Tướng thấy rốt cục quân chủ lực của Huyền Thai Bình Dục Thiên rốt cục đã tới, tinh thần đại chấn, lệnh quân lính nhanh chóng phân tán ra, tạo thành một nửa vòng tròn, nhanh chóng vây quanh tiên sơn.

Thương Thanh Quân quyết đoán ra lệnh một tiếng. Tiêu Dao Tiên Phủ rốt cục lộ ra bộ mặt nanh vuốt chân chính. Những vũ khí công kích tầm xa chuẩn bị lâu ngày đồng thời rít gào. Vô số chùm tia sáng lao tới các thiên binh đang vây quanh. Nhất thời bay múa đầy trời.

Những chùm sáng ngũ sắc xinh đẹp kia tạo thành đả kích tính mạng thập phần ghê gớm. Các thiên binh kinh ngạc phát hiện, tốc độ bản thân căn bản không thể né tránh loại “Pháp bảo” không biết đáng sợ này. Hơn nữa tác dụng của pháp quyết phòng ngự cũng vô cùng ít ỏi. Ánh sáng này có thể dễ dàng tiến nhập vào cơ thể, cho dù có thể bảo trụ tánh mạng, cũng tạo thành tổn thương tương đối nghiêm trọng, nhất thời mất đi sức chiến đấu. Dù sao, tu vi thiên binh cũng không cao. So với cấp bậc chân tiên, kim tiên cũng kém khá xa.

Tiên sơn kia tựa hồ là quái vật đang huy động vô số đạo “Tử vong chi thủ”. Mỗi một lần vũ động đều vô tình lấy đi rất nhiều tánh mạng. Ngay khi các thiên binh đang kinh hoàng tránh né, lại phát hiện trong các chùm sáng dày đặc, lại mang theo một loại đuôi lửa gì đó. Không như lúc trước đội quân đi trước được quân đội bạn nhắc nhở, đồ vật này liền bạo liệt, phát ra uy lực khủng bố, cho dù là tiên giáp bình thường có năng lực phòng ngự nhất định cũng không thể ngăn cản. Không ít thương binh còn chưa kịp dùng tiên lực chữa trị những tổn thương thân thể do bị chùm sáng đả thương hoặc thoát đi đã bị lực nổ mạnh này hoàn toàn tiêu diệt. Trên không lộ ra dòng khí cường đại thổi ngã liêu xiêu các thiên binh.

Chúng thiên binh càng đánh càng cảm giác buồn bực. Vũ khí của địch nhân thập phần kỳ quái. Hoặc là với tốc độ bất khả tư nghị chỉ cần phóng ra là cơ bản khó có thể tránh thoát; mà phi đạn có tốc độ tương đối chậm chạp thì như có linh tính, còn có thể tự động truy đuổi, cơ hồ không thể lẩn tránh. Đánh nửa ngày, ngay cả bóng người cũng chưa thấy, chỉ thấy một phương đã tổn hại vô số.

Linh Huyền Thiên Tướng thấy tình thế không ổn, nhanh chóng chỉ huy từng nhóm thiên binh lấy cung tiễn tiến hành phản kích. Tuy rằng tiễn này tầm bắn cũng có thể đạt tới tiên sơn nhưng sau khi tiến vào rừng cây bao phủ bên ngoài tiên sơn lại như trâu đất(1) xuống biển, căn bản không có phản ứng gì.

(1) trâu đất là con trâu nặn bằng bùn đất ấy chứ không phải là cái con trong câu “khỏe như trâu” đâu nhé ^^

Nếu lấy kiếm tiên cùng vũ khí công kích bình thường thì với khoảng cách trước mắt căn bản là không thể tới tiên sơn.

Trong lòng Linh Huyền Thiên Tướng càng ngày càng kinh hãi, cũng không dám lui binh. Mặc dù mấy ngày trước đã nghe nói Thiên Đế Thiên Hậu phản hồi Đại trung ương thiên liền bế quan chữa thương không ra nhưng thủy chung hắn vẫn là thân trúng nguyền rủa lực của Dao Trì Kim Mẫu. Nếu như hắn dám rút lui, chỉ sợ kết cục so với chết còn muốn thê thảm hơn. Rơi vào đường cùng, Linh Huyền Thiên Tướng bắt buộc hiệu lệnh chúng thiên binh, vừa tận lực tản ra tránh né công kích, vừa liều mạng phi hành về phía trước, rút ngắn cự ly.

Bởi vì số lượng thiên binh rất nhiều.Tuy rằng bị số vũ khí này tấn công khiến hao tổn không ít nhưng vẫn có không ít người “Lọt qua” được. Hình Thiên nhìn thấy rõ ràng, trong mắt toát ra chiến ý hừng hực, đang muốn bay lên trước giải quyết lại bị Trương Tử Tinh giữ chặt lại một phen.

Quy mô cùng sức chiến đấu của địch nhân trước mắt, so với trăm vạn thiên binh vây khốn Đông Hải tiên phủ năm đó có chênh lệch rất lớn, vừa là lúc rèn luyện năng lực chỉ huy của Thương Thanh Quân. Dù sao có đám người Trương Tử Tinh cùng Khổng Tuyên ở đó, binh lực này căn bản không uy hiếp được cái gì. Chân chính chiến đấu ác liệt còn ở phía sau. Mà theo bước đầu kế hoạch mà xem, năng lực chỉ huy tiên phủ của Thương Thanh Quân là một trong những lực lượng trọng yếu để đối phó với thiên giới. Hơn nữa ở một số thời điểm còn có thể phải thoát ly Trương Tử Tinh một mình đảm đương một phía. Cho nên cuộc chiến trước mắt đúng là cơ hội rèn luyện tốt nhất.

Đối mặt với địch nhân càng ngày càng đến gần. Những vũ khí phòng ngự cự ly ngắn bắt đầu phát động công kích. Các dòng xạ kích càng thêm dày đặc, khiến cho thiên binh thật vất vả mới tới gần chịu thêm nhiều đau khổ.

Không hề ít thiên binh thông minh quan sát thấy hướng chân núi dưới tiên sơn là góc chết, nhanh chóng bay đến phía dưới, muốn tránh né công kích hoặc mượn đường đi lên. Cũng không hiểu sao mới đến phía dưới liền cảm giác thân thể trầm trọng gấp mấy lần, quả thực không thể phi hành. Phía dưới núi lại hiện ra nghìn nghịn miệng pháo, đối với hành động gian nan của thiên binh bắn phá một trận. Loại pháo này tựa hồ căn cứ theo trọng lực điều chỉnh góc độ bắn. Sau khi ngắm trúng mục tiêu, thì không truợt phát nào.

Linh Huyền Thiên Tướng thật vất vả cùng một số người mới đến được phía trước tiên sơn, chỉ thấy lúc này trên tiên sơn lại bay ra một đám vật thể kỳ dị. Linh Huyền Thiên Tướng tập trung nhìn vào, hóa ra là một khối làm từ sắt thép, cao chừng mấy trượng, cầm trong tay kỳ kiếm cùng tấm chắn phát sáng, trôi nổi trên không, giống như chiến sĩ kỳ dị mắc khôi giáp.

Ở giữa đám đó dường như có một thủ lĩnh, toàn thân màu xích hồng, lưng đeo khiên lớn, tay cầm trường mâu.Bên cạnh lại là một cái màu vàng lợt, mười ngón tay là những trường câu dài sắc bén, cánh tay trang bị hai cái khiên cỡ nhỏ.

- Chiến đấu ky giáp …. Rốt cục xuất động rồi sao.

Trương Tử Tinh đã bay lên trên không, ánh mắt theo dõi tràng cảnh chiến đấu này.

- Yêu nghiệt phương nào! Lại dám mạo phạm thiên giới ta!

Linh Huyền Thiên Tướng cuối cùng cũng thể thể chính diện chiến đấu với địch nhân. Loại cảm giác bị địch nhân đánh từ xa vừa nãy thật sự là quá mức uất ức.

- Ta là ….

Khối sắt thép màu đen vàng kia vừa định nói chuyện đã bị màu xích hồng cắt ngang.

Khối sắt thép màu xích hồng hành động đầu tiên là tấn công. Trường mâu trong tay giống như tia chớp màu đỏ đánh về phía Linh Huyền Thiên Tương.

Linh Huyền Thiên Tướng thấy tốc độ đối phương quá nhanh, không thèm phân trần đã tấn công, thầm giật mình, nhanh chóng lùi về phía sau, đồng thời hạ lệnh thiên binh phát động công kích. Cơ giáp màu xích hồng dường như nhận thức được Linh Huyền Thiên Tướng chính là nhân vật đầu lĩnh, sau lưng phun ra bạch quang, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, đánh tới. Linh Huyền Thiên Tướng tất nhiên là mạnh hơn nhiều so với thiên binh bình thường , vừa lui lại, vừa vận dụng thần thông, đem thân hình trở nên cao lớn hơn so với xích hồng cơ giáp kia, trong tay hiện ra một thanh trường đao cùng một tấm khiên, sau đó ổn định thân hình, nghênh đón chính diện.

Ám kim sắc cơ giáp kia thấy đồng bọn đã giành tấn công trước, mười ngón tay sắc bén toát ra bạch quang, dẫn cơ giáp chiến sĩ còn lại phát động công kích về phía mấy trăm thiên binh kia.

Mới giao thủ một lần. Linh Huyền Thiên Tướng đã âm thầm kêu khổ. Địch nhân là thiết giáp màu xích hồng này quả thực so với người thật còn muốn linh hoạt hơn. Hơn nữa lực lớn vô cùng. Càng làm người ta đau đầu chính là cái loại công kích này quả thực có thể dùng hai từ điên cuồng để hình dung. Tất cả đều là thế công, không một chiêu phòng ngự. Trường đao của hắn chém lên cánh tay của cơ giáp kia lún vào vài phần, nhất thời cũng vô pháp chặt đứt. Còn chưa kịp tiếp tục phát lực, cơ giáp đã lợi dụng khoảng cách, một mâu liền tạo một lỗ máu trên người hắn. Hắn vội vàng vận tiên lực chữa thương, thiếu chút nữa trường đao đang dính ở trên cánh tay cơ giáp cũng không nhổ ra được.

Linh Huyền Thiên Tướng tự nghĩ là đã trải qua không ít chiến đấu. Hiện giờ vận khí không tốt, gặp phải “Kẻ điên” này lại chỉ có thể chống đỡ công kích. Mà tiên thể hắn cũng không thể nào hoàn toàn chống đỡ được uy lực trường mâu của đối phương. May mắn hắn có tấm khiên kia, kịp thời đỡ được không ít công kích.

Cơ giáp hồng sắc thấy Linh Huyền Thiên Tướng dùng tấm khiên phòng ngự thật là chặt chẽ. Mà cánh tay bị chém kia tựa hồ có chút không linh động. Lúc này vừa tấn công, vừa âm thầm đem vật thể hình vuông cao ngất ở trên vai chuyển vị trí tới cánh tay. Ngay sau đó liên tiếp vang lên tiếng súng nổ.

Linh Huyền Thiên Tướng cảm giác đối phương công kích dường như chậm lại, đang muốn phản kích, bỗng nhiên trường mâu của xích hồng cơ giáp hung hăng đâm tới. Hắn nhanh chóng dùng tấm khiên chặn lại. Lúc này trên tấm khiên bỗng nhiên chấn động. Dường như bị một vật gì khác đánh vào. Mà trường mâu của đối phương hiện giờ lại đang đỡ trường đao của mình. Linh Huyền Thiên Tướng nghiêng người đi thì liền thấy cơ giáp kia một tay cầm mâu, còn trên lá chắn của mình lại có một vật thể kim loại kỳ dị hình trụ.

Trong lòng Linh Huyền Thiên Tướng dâng lên một điềm xấu. Không đợi hắn làm ra phản ứng tiếp theo, ống kim loại kia đột nhiên phun ra quang diễm màu đỏ. Linh Huyền Thiên Tướng cảm giác được một cỗ lực lượng mạnh mẽ đem toàn bộ cơ thể bản thân đẩy ra ngoài. Tấm khiên trong tay giống như gặp phải lực lượng đáng sợ gì đó, cơ hồ bị nóng chảy ra. Chỉ có điều cánh tay không chịu nổi lực lượng kia, huyết nhục bay tán loạn, cơ hồ lộ cả xương trắng ra ngoài. Miệng vết thương kéo dài đến tận vai. Mà đây là kết quả khi đã lấy tiên lực toàn lực phòng hộ.

Cơ thể xem như đây là loại pháo kích đơn lẻ. Không chỉ uy lực làm cho người ta sợ hãi. Hơn nữa dường như không có sức giật. Hồng sắc cơ giáp gần như không bị ảnh hưởng gì.

Linh Huyền Thiên Tướng chỉ cảm thấy đau nhập tim phổi. Hét to một tiếng. Đang muốn xuất ra đan dược nuốt vào, nào biết hồng sắc cơ giáp không để cho hắn có cơ hội thở dốc, sau lưng phun ra bạch quang, đảo mắt đã tiếp cận gần. Linh Huyền Thiên Tướng rơi vào đường cùng đành phải nghênh địch. Vốn hắn đã cố hết sức ứng phó, hiện giờ tấm khiên đã bị hủy, cánh tay lại mang trọng thương. Mới tiếp vài hiệp, trên người đều đã là máu tươi.

Bên kia. Ám kim sắc cơ giáp cũng là tận lực thể hiện, hành động thập phần mạnh mẽ, tốc độ động tác còn trên cả hồng sắc cơ giáp. Hơn nữa mười ngón tay công kích sắc bén vô cùng, thậm chí xuyên thấu khiên của các thiên binh trực tiếp chạm vào cơ thể. Nhất thời tan tác. Các cơ giáp chiến sĩ còn lại cũng phát huy ra sức chiến đấu cường đại.

Đao kiếm thiên binh tuy rằng so với thế gian phải lợi hại hơn nhiều lắm. Nhưng so ra vẫn kém với những gì tiên binh đích thực. Ngẫu nhiên đánh trúng đối phương cũng không các nào tạo thành tổn thương chân chính bên ngoài cơ giáp. Mà quang kỳ kiếm của nhóm cơ giáp kia thì các thiên binh lại không có khả năng chống đỡ. Cho nên thiên binh chỉ có thể đem phi kiếm thả ra, du đấu từ xa. Nhưng các cơ giáp chiến sĩ không chỉ có năng lực cận chiến. Vũ khí công kích tầm xa lực sát thương cũng kinh người. Thương vong của các thiên binh cũng không ngừng gia tăng.

Linh Huyền Thiên Tướng chiến đấu cùng hồng sắc cơ giáp rốt cục đã không chịu nổi, chém bừa một đao, xoay người bỏ chạy. Hồng sắc cơ giáp vội vàng cản lại. Chỉ thấy Linh Huyền Thiên Tướng mạnh mẽ quay người lại. Một viên châu ánh sáng màu vàng rời tay. Hạt châu kia đón gió liền dài ra, như một viên cự thạch đánh về phía hồng sắc cơ giáp. Hồng sắc cơ giáp không kịp trốn tránh, trên người đột nhiên thả ra một màn hào quang bán trong suốt, vừa kịp ngăn cản hạt châu kia lại ở bên ngoài.

Hạt Châu chấn động phát ra tiếng vang. Áp lực cường đại phát ra khiến cho thân hình hồng sắc cơ giáp không tự chủ được thối lui về phía sau. Trong quá trình lui về phía sau, sau lưng bạch quang đại thịnh. Rồi đột nhiên lùi xéo về một bên, thoát khỏi kim châu.Linh Huyền Thiên Tướng sau khi thả ra pháp bảo, không dám ham chiến. Thân hình thu nhỏ lại thành nguyên trạng, hóa thành một đạo bạch quang. Nhanh chóng bỏ chạy về phía sau. Sau khi hắn lui về ,. vẫn bị một đoàn bạch quang từ phía sau phóng ra đánh trúng, kêu thảm một tiếng, cuối cùng không dám quay đầu lại, dùng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi hiểm cảnh.

Các thiên binh vốn dĩ đã không còn ý chí chiến đấu. Sau khi nhận được tín hiệu rút quân như trút được gánh nặng, đều đạp mây mà chạy.

Hồng sắc cơ giáp đuổi theo Linh Huyền Thiên Tướng không kịp, đem lửa giận phát tiết lên người đám thiên binh đang đào tẩu ở phụ cận. Hồng sắc cơ giáp uy lực hơn xa cơ giáp bình thường, thiên binh như thế nào có thể địch được? Nhất thời chết thảm trọng. Hồng sắc cơ giáp đang điên cuồng giết chóc, bỗng nhiên một bóng người hiện ra ở trước mặt.

Hồng sắc cơ giáp vốn đang muốn công kích, vừa thấy người này. Khó nhọc ngăn trường mâu trong tay lại, tàn binh nhân cơ hội này đào tẩu.

- Đủ rồi. Na Tra ….

Người tới chính là Trương Tử Tinh. Mà hồng sắc cơ giáp chính là Na Tra. Trương Tử Tinh biết việc cha mẹ tạo áp lực trong lòng Na Tra từ rất lâu, cần phát tiết. Mà trong chiến đấu quả thật không thể đối với địch nhân lưu tình. Nhưng phàm là việc gì đều có mức độ. Nếu bởi vậy mà trở nên khát máu, điên cuồng, thì lại mất nhiều hơn được.

- Đồ nhi. Cùng sư tôn trở về đi ….

Hồng sắc cơ giáp chậm rãi giơ trường câu lên cao đặt lại phía sau lưng, yêu lặng đi theo hắn phản hồi về phía tiên phủ.

Vũ khí trên tiên phủ dần dần đình chỉ bắn. Các cơ giáp chiến sĩ cũng rút lui về, tiến hành tu sửa cùng bổ sung năng lượng. Trương Tử Tinh mang theo tiểu Na Tra đi vào trong căn cứ chỉ huy. Thương Thanh Quân vừa thấy Trương Tử Tinh liền tự kiểm điểm mình. Như lần này chỉ huy quá mức khẩn trương. Thầm nghĩ tạo thành đả kích đối với địch nhân, khiến năng lượng hao phí quá lớn …… Trương Tử Tinh thấy bộ dáng khẩn trương của nàng, mỉm cười cổ vũ vài câu, lại trong tiên thức trêu đùa một trên. Tỷ muội Vân Tiêu cũng chạy tới khen, cuối cùng mới khiến cho Thương Thanh Quản buông lỏng tâm tình.

Theo Huyền Thai Bình Dục Thiên Quân coi như hoàn toàn tan tác. Trận này thiên giới thua thảm hại

Tuy rằng đạt được thắng lợi nhưng nhóm người Trương Tử Tinh cùng Thương Thanh Quân đều rõ ràng, khảo nghiệm chân chính còn ở phía sau.

Trong đám người hoan hô thắng lợi ở tiên phủ, Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ mỉm cười nhìn Trương Tử Tinh, trong mắt chớp động quang mang kỳ dị.

Lúc này, ở đại trung ương thiên trong ba mươi ba thiên, nhận được tin tức Huyền Thai Bình Dục Thiên đại bại do Tương Linh Phong Thiên Tương khẩn cấp truyền tới khiến những kẻ bên ngoài Lăng Tiêu Thiên Phú lòng như lửa đốt, lo lắng không yên.

Bởi vì Hạo Thiên Thượng Đế cùng Dao Trì Kim Mẫu còn đang ở bí cảnh nào đó ở Lăng Tiêu Thiên Phủ bế quan. Nguyên nhân là thương thế trong cuộc chiến mấy ngày trước vẫn không có phục hồi lại được. Kia chỉ là một cú vấp ngã mà thôi. Nhưng vết rạn trên Hạo Thiên Kính lại không phải là nhỏ, phải cẩn thận chữa trị. Mà bả vai Dao Trì Kim Mẫu lại bị Côn Lôn Kính gây thương tích, các thương thế tấm thường sao có thể sánh bằng, cũng cần thời gian để khôi phục nguyên khí. Nếu không có mệnh lệnh của hai người, bất luận kẻ nào cũng không thể quấy nhiễu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.