Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 428: Chương 428: Cửu hồn chiến thiên.






Mắt thấy tứ nữ dẫn dụ được đối thủ lần lượt rời đi, Trương Tử Tinh cũng tạm ổn định tâm thần, dừng lại trên một đảo nhỏ trong tay Định Thương kiếm không ngừng huy động nhất thời đánh ngang sức với Hạo Thiên, Kim Mẫu. Hạo Thiên Thượng Đế thầm giật mình: người này tu vi thật cổ quái, bên ngoài rõ ràng là cảnh giới chân tiên nhưng lực lượng lại có thể đạt tới trình độ này, đồng thời chống lại hai huyền tiên thượng giai đỉnh.

Xem ra ngày trước Tiêu Dao Tử một kích giết chết Phù Nguyên tiên ông không phải là nhờ may mắn. Hạo Thiên chợt có một dự cảm, nếu cứ để hắn tiếp tục tồn tại, chỉ sợ sẽ đến một ngày Tiêu Dao Tử trở thành địch nhân đáng sợ nhất của Thiên Giới. Từ lúc bắt đầu sát kiếp đến nay, hắn luôn có một loại cảm giác bất an kì lạ, loại cảm giác này ngay cả Kim Mẫu cũng không hề được biết, vì thế hắn mới cho ác thi phân thân xuống hạ giới thôi động sát kiếp nhằm giảm bớt cảm giác này, nhưng bây giờ hắn chợt nghĩ, chẳng lẽ cảm giác bất an này cùng với Tiêu Dao Tử - Mệnh Ngoại Chi Nhân ( Người ngoài số mệnh) này có liên quan?

Trong đầu Dao Trì Kim Mẫu cùng xuất hiện tràng cảnh năm xưa Khổng Tuyên ở Đại Dư Tiên Sơn dùng thần thông Ngũ Sắc Thần Quang chống cự mình cùng Hạo Thiên, tinh thần thoáng một cảm giác ngẩn ngơ, lúc này cũng xem như cảnh còn người mất, Đại Dư tiên sơn cũng ngay trước mắt mà người đối đầu mang phong độ nhàn nhã bình tĩnh xưa kia đã đổi thành tên Tiêu Dao Tử đáng chết này…

Hạo Thiên cùng Dao Trì đều là huyền tiên đỉnh giai nên mau chóng trấn tĩnh tâm thần: vừa rồi tại sao tinh thần lại dao động như thế?

Trương Tử Tinh thấy người người nhanh như thế đã tỉnh lại thầm hô đáng tiếc, công pháp hắn vừa sử dụng chính là vô thượng ma thể “Huyễn ma chi vực” từ Huyễn Ma trận trước kia mà ngộ ra, cũng không cần phải gọi ra cửu hồn. Huyễn Ma Chi Vực này có thể tìm ra sơ hở bên trong tâm thần, sau đó dùng tâm ma tấn công đối thủ khiến sức chiến đấu giảm đi, nghiêm trọng hơn có thể khiến người ta vĩnh viễn không thể thoát khỏi ảo cảnh.

Hạo Thiên cùng Kim Mẫu vừa tỉnh, Trương Tử Tinh liền cảm thấy áp lực tăng cực mạnh. Phải biết rằng cho dù không thể phát huy được Thiên Vị chi lực thiên giới nhưng hai người này cũng là huyền tiên thượng giai đỉnh. Lúc trước tại Thiên Giới khi cứu Long Cát công chúa, hắn dựa vào lực bạo liệt của song hình trong hỗn độn cửu hình chống đỡ mới có thể cùng hai người bọn họ đánh ngang tay, nhưng dù sao đây cũng chỉ là ngoại lực không thể duy trì lâu, may mắn là Không Tuyên có mặt kịp lúc chỉ sợ hắn còn gặp đại hung hiểm. Lúc này nếu so sánh về tu vi, Trương Tử Tinh cùng hai người bọn họ đánh nhau cho dù là một chọi một thì hắn cũng ở vào thế hạ phong huống chi đây lại là một địch hai, hắn cũng chỉ biết phải cố hết sức mình.

Nước biển chung quanh họ chịu ảnh hưởng từ cuộc chiến không ngừng điên cuồng kích động cùng với loạn thạch từ đảo nhỏ cũng không ngừng bay toán loạn nhưng thủy chung không thể tiếp cận được vào vòng chiến của ba người. Hạo Thiên cũng nhận thấy lực lượng Trương Tử Tinh đã đại tăng, sát khí phát ra mãnh liệt, sau khi huơ vội một kiếm thì âm thầm xuất ra Hạo Thiên Ấn hướng Trương Tử Tinh đánh tới. Trương Tử Tinh vừa định thi triển Hãm Tiên Kiếm Khí, không ngờ lại bị Hạo Thiên dùng pháp bảo đánh lén. Lúc trước hắn ở Thiên giới nhờ có lực lượng hỗn độn cửu hình bảo vệ nên Hạo Thiên Ấn nhiều nhất cũng chỉ có thể làm hắn choáng váng, nhưng hiện giờ hắn thật không dám cường ngạnh, thân ảnh nhoáng một cái rồi dần ảm đạm đi, thay vào đó một một đại hán thân hình vạm vỡ. Người này dáng vẻ thập phần khôi ngô, toàn thân lực lượng sôi sục, tướng mạo hung ác, đôi hắc kích trong tay hóa thành một cự thuẫn chống đỡ trước người Trương Tử Tinh. Hạo Thiên Ấn đánh trúng cự thuẫn, một tiếng đinh tai nhức óc vang lên, đại hán kia liên tiếp lùi về phía sau, mỗi một bước đều lưu lại trên mặt đất một hố sâu, cuối cùng thân hình vững vàng dừng lại, chỉ thấy Chỉ thấy trên mặt hắc thuẫn đã xuất hiện thêm một vài lỗ nhỏ hình vuông rồi lại dần dần trở lại như cũ.

Hạo Thiên Thượng Đế thấy đại hán này có thể thản nhiên đón đỡ một đòn của Hạo Thiên Ấn âm thầm kinh ngạc, bên này Dao Trì Kim Mẫu lại dùng kim trâm từ sau lưng đại hán điểm đến, vừa khi va chạm trên người đại hán bỗng nghe âm thanh kim loại vang lên, lảo đảo vài bước rồi vẫn bình an vô sự. Chợt Dao Trì Kim Mẫu cảm thấy nguy hiểm, thân hình lóe lên rồi xuất hiện tại không trung, chỉ tại chỗ đứng trước kia đã xuất hiện một vị tướng mặt đen thân hình vạm vỡ, xà mâu trong tay vừa đâm xuống.

Kim Mẫu cùng Hạo Thiên đều nhận biết được đại hán mặt đen này. Đây đúng là người được Tiêu Dao Tử dùng để công kích bọn họ khi thi triển Huyễn Ma Trận trên Thiên giới. Chỉ có điều đại hán này đã từ chân tiên trở thành kim tiên, xem ra uy lực chắc chắn là mạnh hơn lần đối đầu trước. Chẳng lẽ Huyễn Ma Trận này còn có thể tự động tăng cường tu vi? Lần trước pháp bảo kỳ dị mà Tiêu Dao Tử dùng để phá hủy Khốn Tiên Tháp bọn họ còn chưa kịp tìm hiểu giờ lại xuất hiện thêm trận pháp này, lại còn có cả cửu đỉnh… Tiêu Dao Tử từ đâu lại có nhiều cực phẩm bảo vật như thế?

Hạo Thiên Thượng Đế bên này cũng không nhàn rỗi, không biết từ đâu xuất hiện một người theo sát hắn như hình với bóng, luôn có thể vô thanh vô tức biến ra sau lưng thi triển công kích mãnh liệt, mà lại còn một đại hán bắn cung phía trước hắn không ngừng phát động những mũi tên có uy lực khủng khiếp.

Hạo Thiên Thượng Đế thoắt tả thoắt hữu, khó khăn lắm mới chống đỡ nỗi đợt tiền hậu giáp kích này, vừa lúc lực cũ hết lực mới chưa sinh, một bóng người đã lao đến, Thanh Long Yển Nguyệt Đao trong tay như khai sơn phá thạch đánh xuống, khí thế này lại có thể làm cho một huyền tiên thượng giai đỉnh như hắn cảm thấy sợ hãi. Lúc trước ở Khốn Tiên Tháp khả năng này chỉ có hán tử mặt đỏ là có khả năng, nhưng lúc này bất kể là đối thủ nào, bất luận tu vi đều có thể gây ra cảm giác này.

Hạo Thiên Thượng Đế biết khí thế này chẳng qua là hư trương thanh thế mà thôi, nhưng Thanh Long Yển Nguyệt Đao trong tay con “hổ giấy” mà Hạo Thiên nghĩ lại chợt nhanh hơn vài phần khiến hắn vội vàng trốn tránh nhưng vẫn không thoát khỏi hoàn toàn. Trên vai bị “Thế” này đánh trúng, nhất thời một vết thương không nhẹ xuất hiện. Sắc mặt Hạo Thiên liền biến đổi, vết thương này cũng không tính là nặng, hắn chỉ cần sử dụng tiên lực là có thể chữa lành hoàn toàn, chẳng qua để cho một kim tiên phá vỡ phòng ngự làm bản thân bị thương thật khiến hắn tức giận vô cùng.

Hạo Thiên thật không biết, bỏ qua phòng ngự đối phương chính là năng lực đặc thù của nghĩa hồn Quan Vũ. Lúc trước tại Khốn Tiên Tháp vì chênh lệch lực lượng song phương quá cao nên chiến hồn chưa phát huy gì đã bị Hạo Thiên cùng Kim Mẫu phá vỡ Huyễn Ma Trận. Bây giờ không chỉ các chiến hồn tu vi đã lên một cấp mà còn có thể thoát ly được hạn chế của Huyễn Ma Trận. Trong phạm vi khống chế của Ma thể chi “Vực”, hắn có thể khiến các chiến hồn xuất hiện, cũng không sợ khi trận pháp bị phá thì các chiến hồn cũng biến mất.

Hạo Thiên Thượng Đế cả giận quát to một tiếng, Hạo Thiên Kiếm trong tay bay lên không trung hóa thành một bạch long giương nanh múa vuốt đánh tới Quan Vũ. Chợt một vị bạch giáp ngân thương tướng mạo oai hùng xuất hiện trước mặt Quan vũ, đúng là tín hồn Triệu Vân. Ngân Thương vừa sử đã xuất hiện kình khí cao tần xoắn ốc đánh tới bạch long. Triệu Vân tựa hồ không dám đối mặt cường ngạnh với bạch long, một bên điểm ngân thương một bên dần lui về sau giảm bớt áp lực. Hạo Thiên tâm niệm vừa động lập tức hóa bạch long thành chín con vây lấy Triệu Vân và Quan Vũ.

Không ngờ Triệu Vân ra tay như chớp, ngân thương hóa thành cửu hình, lấy một đấu chín, một chút thất thế cũng không có. Giữa sân tiếng đàn lại vang lên, tiến đàn tuy không thể ảnh hưởng lớn đến Hạo Thiên cùng Kim Mẫu nhưng cũng khiến nguyên thần hơi rung động. Hạo Thiên cùng Kim mẫu đã từng kiến thức qua việc này tại lúc tranh bảo ở Đại Dư tiên sơn liền giật mình tỉnh ngộ, đây đúng là loại công kích của ngũ âm thú. Bất quá với tu vi của hai người bọn họ, tác dụng của tiếng đàn này cũng không lớn. Triệu Vân bỗng thét lên một tiếng, ngân thương với tốc độ cực nhanh huy động tấn công cửu long. Trong nháy mắt cửu long đều chấn động như ăn phải đòn đau, kết hợp lại thành một đạo bạch quang trở về tay Hạo Thiên. Hạo Thiên cảm giác được Hạo Thiên kiếm như bị tổn thương, tuy có thể dùng Thiên Vị Chi lực phục hồi lại như cũ nhưng cũng không khỏi giật mình. Hạo Thiên Kiếm là gì? Đây chính là một trong tam bảo mà Hồng Quân ban tặng cho Hạo Thiên nhưng giờ đây lại bị một kim tiên làm tổn hại, thật sự khiến người ta phải kinh sợ.

Hạo Thiên vừa xuất ra Hạo Thiên Kính, đột nhiên phát hiện đã bị bao vây bởi mấy trăm người. Những người này đêu mang trọng giáp, đứng đầu là một người cương nghị giống như thủ lĩnh. Đây chính là lễ hồn Cao Thuận đang nhanh chóng cường hóa trạng thái của những người xung quanh. Hạo Thiên cười lơ đễnh, mấy trăm người này thật sự không đáng cho hắn để vào mắt, huống hồ tu vi bọn quân sĩ này cũng thật không đáng nhắc tới. . Nhưng sự khinh miệt đó đã bị chiến lực cường đại của “Hãm trận doanh” đập nát rất nhanh chóng. Hắn không ngờ chỉ trận hình vài trăm quân lại có năng lực công phòng mạnh mẽ đến vậy. Nếu trăm vạn thiên binh thiên tướng kia cũng có sức chiến đấu đáng sợ như vậy thì Tiêu Dao Tử đã bị tiêu diệt từ lâu rồi.. Tuy không thể kết hợp phụ trợ với Chu Du nhưng chiến lực như thế này đã là kinh khủng lắm rồi.

Dao Trì Kim Mẫu cũng gặp phải phiền toái không nhỏ, Trương Phi cưỡi hắc mã không ngừng thuấn di phát động cuồng bạo công kích. Thái Sử Từ dùng cung tiễn phối hợp, nếu Dao Trì Kim Mẫu không có Tố Sắc Vân Giới Kỳ hộ thân e là đã ăn đòn không ít. Dao Trì như thể không cam lòng rơi xuống hạ phong, trong tay xuất ra một kim khâu bay lên không trung, lại hóa thành trăm nghìn cái phi thẳng vào Trương Phi và Thái Sử Từ. Lúc này lại xuất hiện một nam tử tai to, song kiếm huy động tạo thành một cái khiên vô hình, tất cả kim quang đánh tới đề rơi cả xuống đất, trở lại nguyên hình kim trâm. Lúc này nam tử tai to nhìn đến Dao Trì, như gặp lại mẫu thân đã chết của mình ( ), nhất thời lệ rơi đầy mặt. Tiếng khóc vừa vang lên, Hạo Thiên cùng Dao Trì bỗng thấy tốc độ tiên thể nhất thời chậm lại đồng thời cảm thấy một trận suy yếu vô lực như đã cùng địch nhân chiến đấu thiên nhật nhất bàn. ( ngàn ngày liên tiếp… )

Không lâu sau, Gia Cát Lượng cũng xuất hiện. Với thực lực của Hạo Thiên cùng Dao Trì, đem Võ Hầu Bát Quái Trận mà đối phó thì thật khó mang lại tác dụng lớn. Gia Cát Lượng sử dụng lúc này chính là một trận tiểu bát quái trận, dùng tám chiến hồn làm cơ sở, lấy mạnh bù yếu tạo ra lực lượng cường đại. Trận này có thể phối hợp năng lực của các chiến hồn lại với nhau, vô cùng lợi hại. Trung, hiếu, nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, đễ, lễ chín loại vị giai lực dùng một phương thức kì dị kết hợp lại thành một, nếu đối mặt với Thiên Vị Chi Lực của Hạo Thiên cùng Kim Mẫu cũng chắc chắn không rơi vào hạ phong. Nhất thời, cả Hạo Thiên cùng Dao Trì đều bị cửu hồn trói buộc luống cuống chân tay.

Hạo Thiên vất vả một hồi, lấy Hạo Thiên Ấn đánh lui tiểu bát quái trận ra một khoảng, lại đem Hạo Thiên Kính tế ra, giữa không trung hóa thành một đạo hào quang cực lớn đem tiểu bát quái trận này bao lại. Màn hào quang này năng lực rất lớn, ngày trước Trương Tử Tinh phải dùng Liễu Thanh Tâm Quyết điều tiết lại cửu hình chi lực rồi mới phá được, hiện giờ cửu hồn trong trận tuy rằng ra sức đánh vào nhưng tạm thời vẫn không cách nào công phá được. Hạo Thiên nhìn Dao Trì quát lớn: “Tận dụng thời cơ, ta và nàng kết hợp thi triển thần thông!”

Dao Trì Kim Mẫu liền bay qua, trong tay hai người xuất hiện hai ngọn lửa, đúng là do xích dương lực cùng huyền âm lực sinh ra cực âm cực dương chi hỏa, đây cũng là một loại vị giai cường đại. Hai ngọn lửa kết hợp lại với nhau mang theo sức nóng mãnh liệt bay ra ngoài lại hóa thành một hỏa quyển khổng lồ đánh tới. Cửu hồn dùng hết khả năng nhưng vẫn không chịu được ngọn lửa khủng bố này cũng như không thể phá Hạo Thiên Kính thoát ra ngoài, tất cả đều lộ vẻ thống khổ, thân hình dần mờ đi.

“Không thể tưởng tượng được Tiêu Dao Tử lại đem bản thân cùng Huyễn Ma Trận hợp nhất luyện ra, lại có khả năng phân thân tạo thành vị giai lực, uy lực cũng thật kinh người.” Hạo Thiên Thượng Đế thấy đại cục đã định, yên lòng cười nói: “Cho dù là thế nào, cuối cùng cũng khó thoát khỏi họa hình thần câu diệt.”

Dao Trì Kim Mẫu tâm thần cũng đã buông lỏng, gật gật đầu, bỗng nghĩ đến một chuyện: “Tiêu Dao Tử kia không phải có cửu đỉnh sao, sao không thấy hắn dùng để phòng thân?”

Hạo Thiên được nhắc nhở không khỏi chấn động, chỉ thấy tại quang tráo của hỏa quyển quang mang ẩn hiện như phát sinh biến hóa kì dị, trong quầng ánh sáng đó có hào quang ẩn hiện như phát sinh biến hóa kì dị nào khác, ngọn lửa cực âm cực dương đang thiêu đốt bên ngoài không ngờ lại có xu hướng cuốn vào bên trong.

Hạo Thiên cùng Kim Mẫu liếc mắt nhìn nhau, trên mặt xuất hiện vẻ kinh dị.

Bên kia, Vân Tiêu đuổi theo Hắc Đế Trấp Quang Kỷ được một đoạn, chỉ thấy Hắc Đế chợt xoay người, tay rung lên, một đạo huyết quang nghiêng trời lệch đất xé gió đánh tới Vân Tiêu. Vân Tiêu cảm giác huyết vân này mang theo âm hàn xâm thực chi khí, nếu bị vây lấy cho dù là tiên thể sợ cũng sẽ hóa thành máu loãng, con ngươi hóa thành hắc đồng, sử dụng ma thể thần thông. Hắc Vân đọng lại giữa không trung vô pháp hạ xuống, nguyên lai là bị một đạo huyết hồng bao lấy. Hắc Đế thấy Vân Tiêu có thần thông này vội vàng thu hồi huyết mạt, nhưng không ngờ huyết mạt kia đọng lại giữa không trung, một điểm nhỏ phản ứng cũng không có. Hắc Đế còn đang lắp bắp kinh hãi thì Vân Tiêu đã đem Nhật Nguyệt Châu đánh tới. Hắc Đế liền chỉ tay xuống biển, mặt biển liền dựng lên tạo thành một bức tường chặn Nhật Nguyệt châu lại. Nhật Nguyệt châu tuy lực lượng cường hãn nhưng gặp phải bức tường chí nhu này thì không thể phát lực, khí thế dần giảm cơ hồ đã mất đi uy lực. Hắc Đế nhẹ nhàng hóa ra một đạo hắc khí thu Nhật Nguyệt Châu vào tay. Vân Tiêu hóa giải dị năng ngưng cố không gian, huyết mạt như được giải thoát rơi xuống biển bị Hắc Đế điểm chỉ lại quay trở về. ( điểm chỉ : dùng ngón tay ngoắc ngoắc.. ) Tuy biết được thần thông của Vân Tiêu chỉ có thể tạm thời giam cầm trong một thời gian nhưng Hắc Đế cũng không dám quá phận tiếp cận, chỉ cười lạnh nói: “Thần thông Ma Thần tộc bất quá chỉ có thế, uổng cho ngươi một thân tu vi huyền tiên hôm nay lại phải táng mạng tại đây!”. Vân Tiêu thủy chung vẫn giữ vẻ mặt trầm tĩnh, Hắc Đế bỗng cảm giác Nhật Nguyệt Châu truyền đến khí tức nguy hiểm lập tức ném đi đồng thời cả thân thể như thuấn di về phía sau, thân hình một tầng hào quang trong suốt như nước bao phủ lấy.

Quả nhiên Nhật Nguyệt Châu đột ngột bạo liệt, uy lực không nhỏ, tuy rằng Hắc Đế phản ứng cực nhanh, lùi về cũng đã tạo một khoảng cách khá xa nhưng khi bị lực lượng cường đại đó đánh vào vẫn không trụ nổi, hào quang quanh thân ảm đạm dần rồi tắt hẳn, quần áo cũng tơi tả, trên mặt còn có vài vết máu. Nguyên lại Đa Bảo Đạo Nhân tạo Sơn Trại bản pháp bảo không chỉ mô phỏng thần thông cùng pháp lực của pháp bảo mà còn có thêm lực tự bạo, vừa rồi Vân Tiêu sử dụng chính là lực tự bạo của Nhật Nguyệt Châu khiến Hắc Đế ăn quả đắng không nhỏ. Thương thế trên mặt Hắc Đế dần dần khôi phục, vẻ mặt xinh đẹp bỗng hiện lên một chút nanh ác, trong tay liền hiện lên ba đạo ô quang phân ra ba hướng nhằm Vân Tiêu bay đến. Vân Tiêu thi triển Thượng Thanh Tiên Quyết, điểm chỉ lên không trung, ba đạo ô quang kia nhất thời rơi cả xuống biển, đem phụ cận hải vực đó biến cả thành màu đen, lại còn phát ra mùi hôi khó chịu.

Không đợi cho Hắc Đế kịp phản ứng, trên đỉnh đầu đã hiện ra một tòa hắc tháp, hắc tháp nhìn hình thức cổ kính, bên ngoài lại có tứ tượng tinh tú chi văn, vừa xuất hiện đã phát ra tiếng nổ mạnh. Hắc Đế né không kịp, chỉ kịp nghiêng người một cái, bị tứ tượng tháp đập trúng bả vai, tiếng xương vỡ vang lên liền kêu thảm một tiếng rồi quay đầu bỏ chạy. Vân Tiêu vội huơ trường kiếm đuổi theo, chỉ thấy Hắc Đế chỉ chạy vòng quanh một khu vực nhất định, không chịu thừa cơ trốn ra xa, trong lòng không khỏi kinh ngạc.

Hắc Đế bỗng nhiên dừng lại, cặp môi màu đen cười đắc ý: “Ngươi đuổi theo ta lâu như thế, chẳng lẽ không cảm giác được điều gì dị thường sao, hay là ngươi căn bản không sợ huyền thủy chi độc?”

Vân Tiêu thân hình dừng lại, đang muốn thi triển Tứ Tượng Tháp, lại thấy đầu váng mắt hoa, sắc mặt không khỏi thay đổi, lại thấy mặt biển xung quanh đều nổi lên nhưng cổ tử vụ quỷ dị, bên trong như có vô số âm sát quỷ khí thật khiến người khác sợ hãi. Nguyên lai Hắc đế khi lẩn trốn đã thừa dịp tạo ra Huyền Thủy Độc trận. Hắc Đế thấy thân hình Vân Tiêu trên không trung đã lung lay sắp ngã, đắc ý trên mặt càng đậm, trên tay uống vào một viên đan dược, vết thương trên bả vai nhất thời khỏi hẳn. Vân Tiêu miễn cưởng bay đến một nơi khác trên đảo như muốn đào tẩu, chỉ là tiên lực không còn, chỉ đành chống kiếm thở dốc. Hắc Đế đang muốn tiến đến hạ sát thủ, chợt thấy tay Vân Tiêu run lên, một đạo kim quang chói mắt xuất hiện, Hắc Đế đột nhiên cảm thấy lồng ngực đau thắt, đã bị một kim sắc tỏa liên tỏa trụ ( khóa lại), tỏa liên này liên hoàn tương khấu, lại khắc phù văn kì dị, năm khấu lớn nhất của tỏa liên cũng theo bộ ngực cao ngất kia xâm nhập vào cơ thể. Hắc Đế cảm thấy tâm, can, tỳ, phế, thận truyền đến một trận đau nhức, trong lồng ngực ngũ khí nhất thời ngưng sáp bất thông, vô pháp đề tụ tiên lực, thần thông gì cũng không dùng được không khỏi sợ hãi. Lúc này Vân Tiêu đã chậm rãi đi tới.

Hắc Đế đã sắp không còn chịu đựng được vội nói: “Đạo hữu, ngươi thân trúng huyền thủy kịch độc, nếu không có độc môn giải dược của ta, cho dù là huyền tiên cũng vô phương thoát được, bây giờ ta đưa ngươi giải dược, ngươi cho ta một sinh lộ, ý ngươi như thế nào?”

Vân Tiêu lạnh nhạt cười: “Điều ngươi hỏi lúc trước là đúng, ta thực sự không sợ huyền thủy chi độc. Ngươi đến mục đích là làm hại vợ chồng ta, ta làm sao lại thả ngươi?”

“Nguyên lai vừa rồi ngươi…” Hắc Đế giờ mới biết Vân Tiêu vừa rồi dùng trá thuật không khỏi hối tiếc, Vân Tiêu vận pháp quyết điểm chỉ ( lại ngoắc ngoắc ngón tay.. ), Hắc Đế vô pháp kháng cự lập tức lảo đảo ngã xuống đất.

“Ta vốn không phải như thế, nhưng từ khi gặp một phu quân quỷ kế đa đoan cuối cùng đã bị lây nhiễm không ít tập tính xấu…” Vân Tiêu lẩm bẩm nói với Hắc Đế vừa ngất xỉu một câu, nhắc đến vị phu quân “giả dối” kia trong mắt chợt lộ ra vẻ ôn nhu nhìn về phía xa, sau đó lại lập tức khôi phục bình thường mang Hắc Đế đã hôn mê bất tỉnh bay về hướng Tiên phủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.