Lúc này tuy rằng việc giảng đạo đã chấm dứt, nhưng Tam Hoàng, Khổng Tuyên cùng Hình Thiên hai mắt vẫn nhắm lại, còn đang lĩnh ngộ nhưng gì vừa nghe được, môn nhân Triệt Giáo trong tiên sơn cũng như thế, mọi người trong cung lúc này đều hoàn toàn không biết gì, hồn nhiên không biết Thông Thiên Giáo Chủ dĩ nhiên bởi vì “ Kính Tử” của Trương Tử Tinh mà đình chỉ giảng đạo.
Ngược lại Trương Tử Tinh giống như những người vừa rồi bị “ Kính Tử” xuất hiện mà bị quấy nhiễu, cuối cùng từ trong mộng mà tỉnh dậy.
Kì thật nói Trương Tử Tinh bất học vô thuật, “ Nghe giảng” là ngủ thật ra có chút oan uổng cho hắn, người ta chính là nhà khoa học thiên tài do thế giới công nhận, mỗi một thành quả đều là 90% sự chăm chỉ cố gắng mà chỉ có 10% là thiên phú mà thôi, cũng không phải người lười biếng. Đương nhiên, ở trong thế giới này, tu luyện đạo, có thể tỉ lệ thiên phú chiếm khá cao, nhưng như vậy cũng phải đổ mồ hôi và chăm chỉ luyện tập mới thành công được.
Thông Thiên Giáo Chủ khi bắt đầu giảng đạo, Trương Tử Tinh là nghe được cái hiểu cái không: pháp môn tu luyện vạn vạn thiên thiên, biến hoá vô cùng, cuối cùng là trăm sông đổ về biển lớn, nói thần thông vốn là cố định, như phải dựa vào lý giải độc đáo của mình mà hiểu chân chính được đạo.
Nhưng nghiêm khắc mà nói, hắn cùng với quan niệm “đạo” của thế giới này không phù hợp. Tuy rằng hắn bởi vì xuyên việt mà tới cái không gian kì dị này, hơn nữa đã trải qua việc thần tiên yêu ma hoàn toàn đảo điên trước kia mà có quan niệm chủ nghĩ duy vật, nhưng hắn đối với cái gì là âm dương, hỗn độn, khái niệm lí giải cùng lĩnh ngộ cũng không thể so sánh với tu luyện giả chân chính của “ Thời đại” này được. Ở hắn trong đầu còn một một hệ thống khái niệm tri thức khác nữa, mới nhìn qua hai loại khái niệm này cũng không xung đột, bởi vì khoa học kĩ thuật ở thế giới này cũng có thể áp dụng được.
Nhưng mà, khi lực lượng của hắn theo trình tự mà đề cao lên, hai khái niệm này bắt đầu có sự khác nhau. Tuy rằng với tư chất cùng trí tuệ siêu việt thời đại của hắn, cũng có thể đưa mình hoà nhập vào thế giới kì diệu này, cũng nhanh chóng hiểu được lực lượng mới nguyên bản của thế giới không thể tưởng tượng này, nhưng khi chân chính tới tầng cao nhất. Hắn hiểu được càng ngày càng khó khăn. Loại khó khăn này không chỉ là khó khăn tu luyện tới cảnh giới cao giai, còn có sự nghi hoặc của hắn đối với thế giới này.
Tương tự như so sánh một chuyên gia học tập Tây Y nhiều năm, một lần nữa bắt đầu học tập lý luận của Đông Y. Lý luận của Tây Y là vật chất tồn tại làm cơ sở, chính là thế giới vĩ mô cùng thế giới vi mô, thần kinh, mạch máu, dòng điện sinh vật, xạ tuyến,… đều là khách quan tồn tại; mà trụ cột lý luận của Đông Y lại là Âm Dương Ngũ Hành, Thiên Nhân hợp nhất, huyền diệu khó giải thích, bởi vì nó thập phần trìu tượng. Thậm chí còn bị một bộ phận người nói là “ ngụy khoa học.” Mà dùng Tây Y lý luận giải thích Đông Y, hoặc là dùng Đông Y mà lý luận giải thích Tây Y là không thể thực hiện được. Cái gọi là Đông Tây Y kết hợp cũng chẳng qua là đem tri thức của Đông Y truyền thống cùng phương pháp tri thức của Tây Y mà kết hợp lại mà thôi, cố gắng đạt tới hiệu quả trị liệu lâm sàng tốt nhất, đều không phải là chân chính dung hợp.
Trương Tử Tinh đối với tu luyện “đạo” cũng là như thế, đều không phải là hắn cố ý kiên trì với lý luận của thế giới nguyên bản. Mà là học tập nhận thức lực lượng của thế giới này đồng thời khó tránh khỏi sẽ bị phương diện nhận thức ban đầu làm ảnh hưởng nhất định, tuy rằng hắn có cơ duyên cùng tư chất lên một mạch tu luyện thẳng tới Kim Tiên Thượng Giai, nhưng chân chính vượt tới huyền tiên tầng “cao thâm” này vẫn không thể tránh né chướng ngại mấu chốt. Có thể nói, ở phương diện này mà so sánh với những người khác hắn hiển nhiên là Tiên thiên bất túc.
Đây là lúc hắn bước vào bình cảnh lớn nhất, mới ý thức được điểm này. Ở trong Nữ Oa Sơn Hà Xã Tắc Đồ đã nhiều lần thử quên các sở học trước kia, lấy lí luận huyền diệu mà lãnh ngộ cảnh giới huyền tiên, hoặc là thử qua hai lý luận hợp nhất, nhưng thuỷ chung vẫn không thể thành công. Hiểu ra huyền tiên chi cảnh đối với tiên nhân thế giới này mà nói, cũng là một loại tu vi khó mà đạt được, hắn có lĩnh ngộ mạnh mẽ như vậy, hiển nhiên là làm nhiều công ít.
Cũng may Trương Tử Tinh đối với tu luyện cũng khá, so sánh kinh nghiệm phong phú, cảm giác được loại bình cảnh sau cùng này, cũng không có miễn cưỡng nữa, mà thuận theo tự nhiên lấy đài sen cùng lực lượng của Ngũ Sắc Tinh Thạch hiểu được cảnh giới, nếu gặp trở ngại hoặc ngưng trệ. Lợi dụng “ Thanh tâm bí quyết” được Thông Thiên Giáo Chủ truyền lại để khai thông. Kết quả cũng không biết như thế nào, nhưng không ngờ lại tu hành tới loại cảnh giới kì dị mà ngay cả thánh nhân cũng nhìn không thấu.
Cho nên. Vừa rồi đang nghe Thông Thiên Giáo Chủ nói mình phải dựa vào chính mình tìm kiếm và lý giải “đạo” để tới cảnh giới tối cao, Trương Tử Tinh trong lòng càng nghĩ càng mơ hồ: dùng lý giải đã nắm bắt được của thế giới hiện hữu đã không thể chân chính phát sinh ra chất đột phát, chẳng lẽ phải dùng lý luận sâu sắc nhất của khoa học kĩ thuật sao? Nói vậy, làm sao có thể giải thích được các loại pháp thuật huyền diệu đây? Vật chất đều là từ các hạt nhỏ bé nhất cấu thành? Pháp thuật nguyên lý chính là phương thức tồn tại của các hạt này sao? Nếu thật sự phải cứng nhắc từng chút trong lời nói như vậy, chỉ có thể chui rúc vào sừng trâu mà thôi (*Ý nói làm một việc vô ích)… cuối cùng phải làm thế nào cho phải đây?
Trương Tử Tinh là càng miệt mài theo đuổi, trong tiên thức càng hỗn loạn, ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ ba trăm năm đã khiến cho hắn có thói quen khi không tự chủ được liền xuất ra “ Thanh tâm bí quyết” để bình phục. Dần dần, một cỗ mệt mỏi không thể kháng cự được truyền tới, không ngờ chẳng biết tại sao lại ngủ mất. Cho đến khi bị Thông Thiên Giáo Chủ dùng thần niệm dẫn động “ Kính Tử” kia mới sinh ra cảm ứng mà tỉnh lại.
Trương Tử Tinh nhìn thấy Thông Thiên Giáo Chủ không dời mắt khỏi mình, tự biết vừa rồi mình ngủ quên mất thật là thất lễ, mỉm cười nói: “Giáo chủ giảng đại đạo, quả nhiên không giống người thường, ta nghe được chỗ diệu dụng, không khỏi đắm chìm, có chút thất thố, mong được thứ lỗi.”
Thông Thiên Giáo Chủ âm thầm lắc đầu: đắm chìm? Là đắm chìm ở trong mộng đẹp thì có. Không thể tưởng tượng được, không ngờ hắn cùng giảng kinh hôm này vô duyên… Thật sự là người định không bằng trời định, xem ra mình muốn tạo lên tâm tư của hắn vẫn còn quá nóng nảy. chẳng qua hôm nay chứng kiến được mặt “ Kính Tử” trọng yếu kia, không thể tưởng được, không ngờ hắn lại có thể có hai kiện tiên thiên chí bảo! đây là hồng phúc cùng cơ duyện bực nào! Cho dù hắn là một hỗn nguyên thánh nhân, cũng chỉ có vài phần hâm mộ. nay đã có tới hai kiệm bảo vật, tương lai ở trong Tru Tiên Trận, có thể thêm vài phần chắc chắn, trước mắt xem ra, nếu là vị Tây Vương Mẫu kia theo như dự đoán không đến, thì vị nhân hoàng thiên tử này thật đúng là lựa chọn tốt nhất của cánh cửa Hãm Tiên.
Tam Hoàng, Khổng Tuyên cùng Hình Thiên rốt cục cũng trước sau tỉnh lại, đều đến tạ ơn Thông Thiên giáo Chủ. Nhất là Khổng Tuyên cùng Hình Thiên, lần này hai người được nghe thánh nhân tự mình giảng đạo, cùng có lĩnh ngộ, Trương Tử Tinh nhận thấy trên sắc mặt hai người có vẻ vui mừng, cũng là âm thầm cao hứng.
Thông Thiên Giáo Chủ nhìn ra Khổng Tuyên cùng Hình Thiên cùng có thu hoạch, đối với ngộ tính cùng tư chất của hai người này vẫn là thập phần vừa lòng, bốn cánh cửa huyền tiên lực lượng cành mạnh, tương lai Tru Tiên Trận càng nắm chắc phần thắng, Thông Thiên Giáo Chủ cũng không trông cậy vào Tứ Tiên thêm nữa là Triệu Công Minh có thể thắng được thánh nhân, nhưng ít ra nếu có thể đủ duy trì làm hắn cùng một vị thánh nhân khác quyết ra thắng bại.
Bởi vì Thái Thanh Lệnh Bài còn có thể phát huy một lần tác dụng cuối cùng. Bởi vậy trong tương lai Lão Tử có thể lui; Nữ Oa nương nương đánh cuộc có hạn. Mặc dù không nhất định chân chính xuất lực, nhưng là sẽ bám trụ một vị thánh nhân, như vậy Tru Tiên Trận phải đối mặt với Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, Chuẩn Đề Đạo Nhân, Tiếp Dẫn đạo nhân một trong hai vị. Trong ba người này Thông Thiên Giáo Chủ vẫn có so sánh, so sánh cách đối phó một trong Tây phương nhị thánh, lần trước ở trên Ba Mươi Ba Thiên Ngoại thắng sư huynh Nguyên Thủy Thiên Tôn. Cũng có thành phần ngẫu nhiên bên trong. Mà chống lại Tiếp Dẫn hoặc Chuẩn Đề, cơ hội thắng lớn hơn một chút, nhất là thiên tử gần đây còn lấy đặc dị thần công thôn phệ lục phẩm đài sen của Tiếp Dẫn đạo nhân, oai lực đã giảm khá nhiều. Lý tưởng nhất chính là chống lại vị Tiếp Dẫn Giáo chủ mà Linh Bảo đã bị tổn thương này.
Thông Thiên giáo chủ nghĩ tới đây. Âm thầm cao hứng, nói: “ Các vị đạo hữu không cần khách khí. Hôm nay may mắn gặp dịp, cũng là một phen cơ duyên. Khổng đạo hữu, Hình Thiên đạo hữu, đã xác nhận chấp chưởng Tru Tiên, Lục Tiên cửa, ta lấy Tru Tiên Kiếm cùng Lục Tiên Kiếm phát ra thông linh kiếm khí tiến vào trong cơ thể của nhị vị, ngày thường hai vị đạo hữu có thể thông qua kiếm khí này mà lĩnh ngộ huyền lực bao hàm trong trận đồ chi diệu. Sau khi hoàn toàn lĩnh ngộ xong, đến lúc đó trước ba tháng diễn luyện trận đồ, làm cho thật thành thục.”
Khổng Tuyên cùng Hình Thiên lập tức đáp ứng, Thông Thiên Giáo Chủ tâm niệm vi động, trước người bỗng hiện lên Tru Tiên Tứ kiếm, một lóng tay chỉ vào nhị kiếm. Kiếm kia nhất thời phát ra quang mang nhàn nhạt, bay tới Khổng Tuyên và Hình Thiên. Hai người đã được phân phó, không có kháng cự, kiếm khí tuỳ ý vào trong cơ thể. Kiếm khí kia chậm rãi tiến vào tiên thể, nhưng không gây ra cảm giác trở ngại gì, đồng thời trong ý nghĩ xuất hiện rất nhiều tin tức kỳ dị.
Hai người Khổng Tuyên tĩnh toạ hấp thụ kiếm khí, Thông Thiên Giáo Chủ hướng tới Trương Tử Tinh nói: “ Bệ hạ có thể xuất ra một kiện pháp bảo, bần đạo đem Hãm tiên kiếm khí đưa vào trong pháp bảo đó. Nếu Tây Vương Mẫu nương nương kia đáp ứng, liền đem pháp bảo này cho nàng tìm hiểu. Nếu là vị nương nương kia không muốn tiến đến, Xin mời bệ hạ tự mình lĩnh ngộ kiếm khí này. Pháp bảo này là kiếm tiên tốt nhất. Phẩm chất cũng không tới nỗi nào.”
Trương Tử Tinh ngẫm nghĩ, nhớ năm đó tại Hoả Vân Động Tam Hoàng cải tạo Định Thương Kiếm hỏi: “ Xin hỏi thánh nhân, kiếm này năm đó được ba vị thánh hoàng ban tặng, chẳng biết có thể áp dụng được không?”
Thông Thiên Giáo Chủ nhìn thấy Định Thương Kiếm, hơi lộ vẻ kinh sắc, lại nhìn thoáng qua Hoàng Đế nói: “ Hiên Viên Thánh Hoàng, không thể tưởng tượng được ngay cả vật ấy cũng cho hắn!”
Trương Tử Tinh nghe được lời nói của Thông Thiên Giáo Chủ, tựa hồ cái chuôi vũ khí Phệ Phách từ Xi Vưu cải tạo thành Định Thương Kiếm lại là một kiện pháp bảo khó lường, lộ ra vẻ nghi hoặc nhìn lại Hoàng Đế. Hoàng Đế nhìn Thông Thiên Giáo Chủ mỉm cười, Thông Thiên Giáo Chủ cũng thấy vẻ nghi ngờ trên mặt Trương Tử Tinh, kỳ quái hỏi một câu: “ Bệ hạ, hay là ngươi còn không biết đây là Hiên Viên kiếm?”
Trương Tử Tinh lắp bắp kinh hãi: Đây đúng là Hiên Viên kiếm!
Về Hiên viên kiếm, từ xưa tới nay có rất nhiều truyền thuyết, nhưng có hai điểm giống nhau nhất: một là, kiếm này là phối kiếm cực mạnh của Hoàng Đế, hai là, kiếm này có uy lực cường đại để tiêu diệt Xi Vưu.
Không thể tưởng tượng được Định Thương Kiếm lại là Hiên Viên kiếm, hơn nữa Hoàng Đế đã sớm cho hắn! trách không được Định Thương kiếm uy lực bất phàm, còn có thể dễ dàng chặt đứt vài món pháp bảo.
Chẳng qua, nếu Định Thương kiếm này là Hiên Viên kiếm, như vậy nguyên bản của Kim Mâu phẹ phách đi đâu rồi? Định Thương Kiếm tại sao giống như phệ phách có năng lực thôn phệ?
Dù sao những người đang ngồi cạnh cũng không phải ngoại nhân, cho nên Trương Tử Tinh đơn giản đem toàn bộ nghi vấn này nói ra. Hoàng Đế còn chưa mở miệng Thông Thiên Giáo Chủ đã giải đáp rồi: Hiên Viên kiếm tương truyền là do một khối mảnh nhỏ trên búa của Bàn Cổ khi khai thiên tích địa mà biến thành, vốn là một khối tinh thiết dài, từng bị Thượng Cổ ma thần Chúc Dung thu được. Chúc Dung lấy ma hỏa của bản mệnh mình mà luyện hoá tinh thiết, lại chưa xong toàn bộ được, chính là hình thức ban đầu của kiếm. Sau lại lần lượt có mười đại ma thần vì nó mà chết đi, phôi kiếm gian nan rơi vào tay Hoàng Đế.
Hoàng Đế nhận biết đây là một kiện dị bảo, nên thử luyện hoá thành kiếm, nhưng tinh thiết này ngay cả chi hoả của ma thần chúc dung cũng không thể luyện hoá hoàn toàn được, cho nên Hoàng Đế cũng không thể thành công. Sau Hoàng Đế nghe thê tử Luy Tổ cùng Cửu Thiên Huyền Nữ đề nghị, lấy máu của đế vương tác động khí ngũ hành, cùng lực Ngũ nhạc, rốt cục đem phôi kiếm này luyện hoá thành Hiên Viên kiếm.
Hiên Viên kiếm này là kiếm của hoàng đế trong loài người, đối với yêu, mà đều có khắc chế đặc biệt cùng lực hấp thu. Xi Vưu tu luyện Chân Vũ Linh Quyết, thành tựu tới kim cương ma thể, thập phần mạnh mẽ, lì lợm, không bị thương bởi pháp bảo. Sau khi bị quỳ ngưu cổ làm bị thương tâm thần, lại bị Càn Khôn Đỉnh hút chi tâm của Xi Vưu, cuối cùng Hoàng Đế ở Trấn Thiên Cung dưới sự trợ giúp của Xuyên vẫn tiễn, dùng Hiên Viên kiếm phá vỡ kim cương ma thể, tựa hồ đầu lâu cùng tứ chi bị chém xuống phân ra khắp nơi. Hiên Viên kiếm hiện giờ đúng là đã hấp thu lực lượng của thượng cổ hung khí Phệ Phách, đem kim mâu cùng mình hợp lại làm một., tuy rằng hai loại lực lượng xung đột lẫn nhau là uy lực giảm đi không nhỏ, nhưng không có phệ phách phản phệ mà gây nguy hiểm.
Trương Tử Tinh hồi tưởng lúc mình sử dụng Định Thương Kiếm tới nay, quả thật không thấy tác dụng phụ cùng lực lượng giảm bớt, nguyên lại đúng là do Hiên Viên kiếm. Mà theo Thông Thiên giáo chủ nói, bởi vì trong cơ thể Trương Tử Tinh có đồng thời Hoàng Đế Tâm Kinh cùng Chân Vũ Linh Quyết lực lượng, bản thân lại là nhân hoàng, cho nên còn có thể sử dụng lực lượng thôn phệ trong phệ phách cuả Định Thương Kiếm.
Trương Tử Tinh nghe Thông Thiên giáo Chủ thuyết minh xong, đối với Hoàng Đế thập phần cảm kích, cũng không nói nhiều, đứng dậy hướng tới Hoàng Đế mà thi lễ, ghi tạc trong lòng.
Thông Thiên Giáo Chủ chiếu theo cách cũ, đem Hãm Tiên Kiếm Khí quán nhập vào ĐỊnh Thương Kiếm, giao cho Trương Tử Tinh đặt vào trong túi pháp bảo.
Phục Hi hỏi: “ Bệ hạ còn phải hướng tới Tây Côn Lôn? dựa vào giao tình của bệ hạ cùng Tây Vương Mẫu nương nương chắc không có việc gì nguy hiểm. Có khả năng cho Khổng Tuyên, Hình Thiên hai vị đạo hữu theo ba người chúng ta một chuyến, có một chuyện quan trọng nhờ vào trợ lực của nhị vị đạo hữu.”
Trương Tử Tinh lúc đi Tây Phương Giáo đã từng nghe Phục Hi nhắc tới, phải nhóm cái gì Ngũ Hành đại trận, cho Khổng Tuyên, Hình Thiên, Đa Bảo ở bên trong sáu người huyền tiên đỉnh giai ra tay, hiện giờ Phục Hi nói phải lưu lại Khổng Tuyên cùng Hình Thiên định là vì việc này. Phục Hi nói qua, việc này cùng tương lai của hắn rất có liên hệ, nhưng vẫn không chịu thổ lộ tình huống, biến thành thần bí như vậy.
ThôngThiên Giáo Chủ nghe Phục Hi nói như vậy, khẽ nhíu mày, hỏi một câu: “ Ba vị thánh hoàng thật sự đã hạ quyết tâm chưa, muốn đi tới một nơi đó sao?”
Ba người Phục Hi đồng thời gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ kiên định, Thông Thiên Giáo Chủ nhìn chăm chú ba người một lúc, than nhẹ một tiếng, chậm rãi vuốt cằm: “Đã như thế ta cho tiểu đồ Đa Bảo đi theo các ngươi một chuyến, lấy Hà Đồ Lạc Thư hợp nhất lực, cho dù việc này thất bại, cũng có khả năng chạy ra.”
Phục Hi cười nói: “Đa tạ thánh nhân!”
Lần trước Trương Tử Tinh cùng Phục Hi ba người phân biệt nhau, từng nhờ Phục Hi đi Lạc Thu trả lại cho Đa Bảo Đạo Nhân, hiện giờ Thông Thiên Giáo Chủ nhắc tới việc này, Trương Tử Tinh không khỏi kinh ngạc: “ Một nơi kia” đến tột cùng là địa phương nào? Nghe khẩu khí của Thông Thiên Giáo Chủ, cho dù là lục đại huyền tiên dắt nhau đi tới, đều phải gặp đại hung hiểm, còn dùng Hà Đồ Lạc Thư thoát thân nữa.