Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 337: Chương 337: Thiên Đế vị! Tam Hoàng thỉnh cầu






Thần Nông nhìn ra nghi ngờ trong lòng Trương Tử Tinh ,nói:”Vô thượng ma thể của thượng cổ ma thần là dị thể,nếu là người ma thần tộc có được,lực lượng bạo tăng,cũng không tạo thành tổn hại gì . Bệ hạ mặc dù tu được tiên thể,nhưng dù sao cũng là nhân tộc,cùng ma thể vốn có xung đột , mặc dù dùng thần thông hòa hợp làm một thể,cuối cùng vẫn có trở ngại,khó tránh khỏi chịu ảnh hưởng.Nếu là ma công bình thường , dựa vào Phục Hi hoàng huynh dùng Hà Đồ lực lượng là có thể hóa giải lệ khí . Nhưng vô thượng ma thể lực lượng ko nhỏ,hơn nữa bệ hạ đã tới đại thành chi cảnh,ngoại lực không có khả năng giải trừ . Cho nên Hiên Viên hoàng đệ mới ra tay tương trợ .”

Hoàng đế lộ ra vẻ vui mừng , nói : ”Năm đó khi gặp ngươi , ngươi trong cơ thể có ma thần chi công cùng lực lượng tâm kinh của ta thập phần cân đối , hiện giờ thì ma thần lực hơn xa tâm kinh , chỉ sợ đổi khách thành chủ , không chịu cho ngươi nắm trong tay . Cho nên bọn ta mới lần nữa kích phát ma thần lực trong cơ thể ngươi , nhưng ngươi lại thủy chung có thể khống chế lệ khí , tuy có dao động , nhưng cuối cùng

cũng không bị xâm chiếm,ta mới yên lòng Ta xem trong cơ thể người không ngờ tề tụ tứ linh khí,nếu có thể ngưng tụ vào tứ mạch,tìm hiểu hỗn độn, tu vi có thể tiến nhanh,đến lúc đó tự nhiên sẽ không bị ma thể quấy nhiễu . Nếu ngươi có thể đem lực lượng ma thể cùng tâm kinh hoàn toàn hòa hợp một thể , nước lửa cùng chung,tất có thể biến hại thành lợi , thành tựu không thể hạn lượng.Chẳng qua,hiện giờ ngươi cần tăng mạnh tu vi tâm tính,tận lực khống chế lệ khí của ma thể , nếu có chút đặc thù pháp quyết thì càng có lợi . “

Trương Tử Tinh trong đầu linh quang vừa hiện,nhớ tới ngày đó Thông Thiên Giáo Chủ truyền lại Thanh Tâm quyết đến nay , đoạn pháp quyết này hắn cũng từng tu luyện qua một đoạn thời gian , tuy rằng

ngày thường cũng không hiệu quả , nhưng theo Thông Thiên giáo chủ nói , có thể dự phòng việc mất đi lý trí trong tình huống hỗn độn cửu hình bạo liệt . Hiện giờ nhớ tới,lúc ma thể lực khó có thể khống chế là lúc hắn có thể dùng nó để áp chế phản ứng xấu . Tốt xấu gì cũng là thứ mà Hồng Quân truyền ra,tất nhiên là tinh phẩm …

Phục Hi nói:

“ Bệ Hạ , ngươi là kẻ ngoài số mệnh , lại mang đại cơ duyên. Thời gian ngắn ngủn đã nhanh chóng lên Kim Tiên Thượng Giai . Lại thêm công đức dầy rộng , gan dạ sáng suốt hơn người,năm đó ở Nữ Oa miếu cùng thánh nhân đối đáp . Mới vừa rồi Hiên Viên hoàng đệ mạo muội thử một lần , phát hiện bệ hạ tâm chí biến cách vẫn như cũ chưa đổi , lại có lòng can đảm , ba người bọn ta rất là vui mừng.Ta nơi này có một cái kiện đồ vật cực kỳ trọng yếu , liên quan đến tương lại tam giới , không biết bệ hạ có đảm lượng đi vào?”

Liên quan đến tương lại tam giới?Chẳng lẽ lại là cái gì bánh xe vận mệnh,số mệnh linh tinh gì đó ? Trương Tử Tinh không có hứng thú làm cái gì người cứu thế,nhưng không thể không cho Phục Hi mặt mũi.Về phần việc giằng co với Nữ Oa nương nương,tuy nói Tam Hoàng có đôi chút thưởng thức,nhưng Phục Hi dù sao cũng là ca ca của Nữ OA . Hắn tất nhiên là không ở chỗ này khoe ra ý nghĩ , lập tức mặt lộ vẻ khẩn thiết , nói : ” Thánh hoàng thừa nhận , Tử Tân hổ thẹn , việc ngày xưa cũng là do khí phách nhất thời . Không biết thánh hoàng có đại sự gì , xin thỉnh nói rõ .”

Phục Hi nghiêm mặt nói :

“Bệ hạ đừng vội hiểu lầm , ta cùng với thánh nhân Nữ Oa cung tuy là huynh muội . Nhưng việc này liên quan trọng đại , ta tuyệt không vì việc tư làm hỏng việc công . Ta chỉ hỏi một câu , bệ hạ còn hay không dũng khí năm đó cùng thiên mệnh chống đối?”

Trương Tử Tinh trong lòng chấn động , Hoàng Đế mới rồi vừa thử hắn , gần nhất là nhìn hắn có hay không chịu ma thể lệ khí khống chế , thứ hai là xem hắn có thay đổi tâm trí hay không , mà Phục Hi lúc này hỏi hắn , không biết rốt cuộc là có ý tứ gì?

Tinh tế nghĩ đến, năm đó lúc hắn mới gặp Tam Hoàng , Thần Nông tặng dược , Hoàng Đế đưa Định Thương Kiếm , Phục Hi ban thưởng Long mã cùng Hà Đồ . Một loạt hành động này , chỉ sợ không chỉ là vì thưởng thức hắn rất có năng lực làm thiên tử . mà thực ra vì chuyện hôm nay của Phục Hi có liên quan . Xem ra Phục Hi tính kế , từ lúc năm đó

bắt đầu rồi , thánh nhân cũng tốt , thánh hoàng cũng tốt , đều là mưu tính sâu xa , trên người tính kế . Năm đó Nữ Oa miếu địa có dục hương , chính là sau này lại phái ra thần bí nhân Nữ Bạt ….Đủ loại mưu tính,đến nay rất nhiều đáp án vẫn chưa được cởi bỏ .

Tuy rằng hắn có nguyên tác của nội dung vở kịch , bản thân cũng nằm giữ ưu thế của khoa học kỹ thuật hiện đại , phòng ngự chu đáo , làm việc không ít cố gắng , trên đầu cũng có thực lực nhất định,nhưng dù sao Phong Thần chi chiến cũng là một ván cờ phức tạp vô cùng , nhưng những nhân tố có lợi nhiều nhất cũng chẳng qua làm cho hắn có thể từ thân phận “Quân cờ” miễn cưỡng biến thành “Kỳ thủ” mà thôi ,cũng không có nghĩa là có thể nắm trong tay toàn bộ ván cờ . Chẳng những không thể xem bất kì đối thủ nào , mà lại phải đi từng bước cẩn thận , chỉ hơi vô ý , là kết thúc ván cờ.

Trương Tử Tinh từng rất hâm mộ khi đọc một số nhân vật trong tiểu thuyết , người ta xuyên việt hoặc sống lại thì cuộc sống cực kỳ thoải mái , khi xuyên việt lập tức được đảm nhiệm những chức vụ cao hoặc người mang sức mạnh tuyệt thế vô địch, uy chấn bốn phương, có thể dùng trở thành mưu thần tài năng ; chỉ mỉm cười nhẹ cũng khuynh đảo tuyệt sắc mỹ nhân ; nổi giận gầm một tiếng thì quần hùng liền thúc thủ, thiên hạ bái phục . Đáng tiếc , trong thế giới này hắn lại bị người dễ dàng thao túng như một quân cờ , có lẽ kết cục của hắn chỉ có bốn chữ: tất bại vô nghi (thất bại không thể nghi ngờ).

Hoàng đế nhìn Trương Tử Tinh mang vẻ mặt trầm ngâm , nói : ” Năm đó bệ hạ ở miếu Nữ Oa tức giận chất vấn thánh nhân , ngay cả là một chút ánh lửa nhỏ bé trong vũ trụ , cũng có phút chốc quang mang . Hay là bệ hạ đã mất đi lý tưởng hào hùng ?”

Trương Tử Tinh nghe Hoàng Đế kích hắn , trong lòng cười thầm . Thần Nông cũng không nói nhiều,một tay để phía sau thạch bích,mặt trên hiện ra hai hang tự,đúng là ngày đó hắn ở trong miếu Nữ Oa đề câu đối : Thiên ma vạn kích hoàn kiên kính, nhâm nhĩ đông tây nam bắc phong (cái dịch này chịu,các bác dịch nhé ^^!-DG ,)

Trương Tử tinh thấy đối phương như thế , trong lòng điểm khả nghi mọc thành bụi : đến tột cùng Tam Hoàng muốn hắn làm gì , là chuyện đại sự gì?

Hắn dần dần cảm giác,Phục Hi theo như lời nói,có lẽ đồi với tương lai có sự thay đổi,chính là một cơ hội mấu chốt , liền nói : ” Không dối gạt ba vị thánh hoàng,Tử Tân những năm gần đây,vẫn chưa mất đi ý chí năm đó,xác thực ngầm có nhiều mưu tính . Không biết thánh hoàng có đại sự gì , xin nói thẳng,nếu Tử Tân đủ khả năng,tất nhiên là nghĩa bất dung từ ( không thể thoái thác )

Phục Hi vui mừng gật gật đầu , cùng Thần Nông , Hoàng Để trao đổi ánh mắt , nói ” : Bệ hạ , bọn ta ba người thừa dịp sát kiếp này , trợ giúp ngươi lên vị trí thiên giới chí tôn , trong tương lai lĩnh hơn ba trăm vị chính thần , trị vị thiên nhân nhị giới . Bệ hạ nghĩ như thế nào ?”

Trương Tử Tinh cũng bị chấn động lớn : Tam Hoàng không ngờ lại nguyện ý trợ giúp hắn thành Thiên Đế ! Hỏa Vân Động Tam Thánh mưu tính chuyện tình,không ngờ là nghịch “Thiên”!

Nếu có thể lên vị trí Thiên Để,chư nữ cũng có thể bảo toàn , còn có thể thống trị thiên nhân hai giới , bàn tay quyền thế , mỹ nữ bên cạnh , lật tay làm mây,úp tay làm mưa , nghe đến quả thật là mê người vô cùng . Nhưng trong lòng Trương Tử Tinh cảm thấy không quá vui sướng, dường như nội tâm hắn cùng vùng đất Trung Nguyên gắn liền thành một . Chuyện của tương lai , ai nói đều không chính xác . Trước mắt mà nói , Phục Hi chủ động đưa ra việc này , đúng là cùng Tam Hoàng tiến thêm một bước , là thời cơ tốt nhất . Nếu có thể được Tam Hoàng duy trì . Hơn nữa Phục Hi cùng Nữ Oa lại có quan hệ , tương lai phần thắng lại nhiều thêm vài phần .

Trương Tử Tinh trong đầu ý nghĩa xoay chuyển,cẩn thận hỏi một câu : ” Tử Tân cả gan,xin hỏi Phục Hi thánh hoàng,vì sao cũng tham gia vào ván cờ?”

Phục Hi đáp:”Sát kiếp qua đi.Thiên đạo lớn mạnh,thần đạo chấn hưng,thiên giới có ba trăm sáu mươi vị chính thần trở về vị trí cũ , lấy sức trị vì nhân giới . Hạo Thiên , Kim Mẫu tâm trí bị quyền lực chi phối sâu nặng , từ khi trị vì thiên giới tới nay , lợi dụng danh nghĩa trời cao mà tư lợi , khiến đạo của trời lệch lạc . Người trong hạ giới hoặc yêu hoặc sợ , ít có tâm kính trọng thần linh , dã tâm lại càng quá nhiều . Ý đồ cố hữu là khống chế thiên địa . Mà bệ hạ từ khi đăng cơ tới nay , lập tam thư , tạo kỳ vật , giải phóng nô lệ , sửa chế độ cũ , thiên hạ quy tâm , trung , hiếu , nhân , nghĩa , lễ , trí , tín , đễ , tiết , chín loại đức độ làm vạn dân bái phục . Nếu không có sát kiếp thế gian , đương nhiên là vị thiên cổ minh quân !”

Trương Tử Tinh thấy Phục Hi đem ”Công lao” ”Lập” cửu đức quy về trên người hắn , biết chuyện này không thể gạt được Phục Hi . Cười khổ nói : ” Ba vị thánh hoàng công đức vô lượng , Tử Tân ở trước mặt ba vị bệ hạ sao dám đảm đương bốn chữ thiên cổ minh quân .”

Thần Nông cười nói : ” Bệ hạ hà tất phải khiếm tốn ? Bệ hạ năm đó ở Nữ Oa miếu cùng Nữ Oa thánh nhân tranh chấp , nguyện đổi đế vị cùng tu vị bản thân để dân chúng yên vui , chiến sự ko xẩy ra . Đức độ như thế , cho dù ba người bọn ta , cũng không bằng được . Hiện giờ bên trong sát kiếp , bệ hạ thân là thiên tử nhân giới , vốn có đại phong hiểm ( cơn gió nguy hiểm ) , đây là cơ hội để biển chuyển . Nếu là thành công , có khả năng chuyển họa thành phúc ”.

Trương Tử Tinh không ngờ năm đó ở miếu Nữ Oa , chút tâm cơ nói ra khi đó lại được Tam Hoàng coi trọng . lại không tiện giải thích , không khỏi xấu hổ

Hoàng Để sắc mặt ngưng trọng nói : ” Tạo hóa phân chia thiên giới , nhân giới , mặc dù có nhiều người tôn trời , nhưng bản chất cũng là đặt song song , hỗ trợ thiên địa , không được quấy nhiễu nhau . Hạo Thiên Thượng Để cùng Dao Trì Kim Mẫu đã có dã tâm độc bá thiên , nhân hai giới , lại mượn địa vị lực , tự thành đại đạo.Nếu việc này thành , có thể vĩnh viễn nắm giữ thiên địa vị lực , đem tiên , thần , nhân , yêu , ma các tộc nắm giữ trong tay , lúc đó cho dù là Hỗn Nguyên thánh nhân , cũng không làm gì được nữa .”

Trương Tử Tinh giờ mới biết được Hạo Thiên Thượng Để cùng Dao Trì Kim Mẫu không ngờ có “Chí lớn”như vậy . Lại nghe Hoàng Để nói : ” Năm đó ta cùng với Si Vưu đại chiến , Hạo Thiên thượng Để cùng Dao Trì Kim Mẫu dẫn xuất chư tiên tương trợ , ý thực là e sợ Xi Vưu chiếm cứ đại địa , chống lại thiên giới.Trong lúc đó , Hạo Thiên nhiều lần hao tổn tâm cơ , hứa lấy vị trí trọng yếu trên thiên giới , ý đồ thao túng bản thân ta , tiện việc nô dịch nhân giới . Không có kết quả , Kim Mẫu lại sai Cửu THiên Huyền Nũ hạ giới cùng ta song tu , ý là nếu ta có chút biến cố , ngầm hạ độc chú ám hại . Nhưng Cửu Thiên Huyền Nữ đối với ta động chân tình , đem hết thảy chân tướng nói ra . Cuối cùng , ta lĩnh ngộ tứ linh lực , lại được công đức tương trợ , đạt thành ngôi vị thánh hoàng đế giai,làm cho tính toán của Thiên Đế Thiên Hậu thất bại , tất nhiên là đối với ta thống hận thấu xương . Sau đó thiên giới lại có nhiều ý đồ ngầm chiến nhân giới , cũng do ba người chúng ta tìm cách ngăn trở . Về phần Đại Vũ , là lúc hồng thủy tràn ra , Hạo Thiên tương trợ hạ giới trị thủy , cũng là có ý đồ , nhưng Đại Vũ cũng là người phi phàm , được cửu đỉnh trợ giúp , cuối cùng bình định lũ lụt , trở thành người đứng đầu thiên hạ . Đại Vũ vì bị thiên giới bức bách , quyết tâm luyện hóa cửu đỉnh để đối kháng thiên giới , không ngờ cuối cùng cơ duyên tiêu thất , nổ tan xác mà chết , cả ba người chúng ta chỉ có thể thương tiếc mà thôi . “

Trương Tử Tinh cảm khái không thôi,hóa ra năm đó Hoàng Để thảo phạt Xi Vưu,còn có rất nhiều bí ẩn . Mà Đại Vũ không ngờ là vì nhân giới cố gắng luyện hóa cửu đỉnh mà chết,thực đáng để mọi người kính nể .

Thần Nông nói : ” Bệ hạ , người là kẻ thân ngoài số mệnh , không chịu lẽ thường trói buộc , thêm đó lòng lại mang thiên hạ , vạn vật chúng sinh coi ngang hàng , mưu lược tâm trí , kiến thức , phẩm đức đều tề tụ trong người , quả thật là người đảm nhiệm vị trí Thiên Để tốt nhất . Nếu người chấp chưởng thiên giới , tất thiên hạ thái bính ,các giới đều tâm phục.”

Trương Tử Tinh thở dài:

“ Hiện giờ tính thế đối với Đại Thương thập phần bất lợi , tuy có Triệt Giáo tương trợ , Xiển Giáo , Tây Phương Giáo đã cùng liên hợp một chỗ , sau lưng lại tương trợ Tây Chu , ta như thế nào có thể địch lại ? Chỉ sợ cuối cùng khó thu được thiện quả , càng không có vọng tưởng đạt được thiên vị .

Hoàng Để nói : ” Trơ mắt nhìn tình thế thập phần không ổn , việc này đích thực gian nan , có thể nói là cửu tử nhất sinh . Nhưng nếu là buông tha , cũng chính là cửu tử vô sinh . Bệ hạ là người đại trí , đại dũng , tin tưởng cũng hiểu được điểm này.”

Chỉ một câu nói nhưng thực ra đã nói đến ý nghĩ trong tâm khảm Trương Tử Tinh----chẳng có một đường hi vọng,cũng quyết không buông tha . Nếu hắn là kẻ ý chí bạc nhược , đã sớm an vị làm Trụ Vương theo số mệnh , làm xằng làm bậy , rồi ngồi chờ chết .

“Bệ hạ , người vừa rồi vừa mới thi triển cửu đỉnh chống đỡ kiếm khí của ta , cũng biết rõ lai lịch của cửu đỉnh ?”

Trương Tử Tinh trong lòng cũng biết Hoàng Để từng là chủ nhân của Càn Không Đỉnh , lúc này không chút nào giấu diểm , nói ra tất cả những gì cũng cửu đỉnh trải qua .

Tam Hoàng nguyên bổn còn tưởng rằng đến giờ Tử Tinh vẫn không biết lai lịch cửu đỉnh . Hiện giờ nghe tới , mới biết hắn không chỉ có biết được lai lịch Càn Khôn Đỉnh , còn biết Định Hải Thần Thiết , luyện hóa cửu hình chi tứ , thật là ngoài ý muốn

Phục Hi thở dài : ” Bệ hạ cũng biết , cho dù người hoàn toàn luyện hóa cửu hình , cũng không thể vận dụng lực lượng của Càn Khôn Đỉnh?”

Trương Tử Tinh lúc này mới chính thức kinh ngạc,hắn vẫn nghĩ là cửu hình luyện hóa,liền đạt được Càn Khôn Đỉnh , một kiện tiên thiên chí bảo . Hiện giờ nghe Phục Hi nói như vậy,mới biết ý nghĩ trước nay của mình tự nhiên sai lầm.

Phục Hi hỏi ngược lại:

“Bệ hạ ,người có biết Càn Khôn Đỉnh vì sao biến hóa thành cửu đỉnh ?”

Trương Tử Tinh lắc lắc đầu,Phục Hi lập tức nói ra một đoạn bí mật mà ít người có thể biết đến .

Càn Khôn Đỉnh là kiện tiên thiên chí bảo,có thể cất chứa Càn Khôn , người sử dụng không chỉ có đại cơ duyên mà còn phải tu luyện chí tôn hoàng giả chi khí . Nếu không cho dù là thánh nhân, cũng vô pháp phát huy tác dụng . Hoàng Đế năm đó thu mượn lực Càn Khôn Đỉnh,đại phá Xi Vưu,nhưng cuối cùng cùng cửu đỉnh vô duyên , khi đắc thành hoàng vị , cửu đỉnh lại tự động quy về trong biển.

Hoàng Để cảm giác sâu sắc uy lực cửu đỉnh cùng với dã tâm của Thiên Để , e sợ cửu đỉnh bị thiên giới đoạt được , khiến dã tâm của Hạo Thiên được thực hiện , vì thế tìm tới Bát Cảnh Cung bái kiến Lão Tử . Lão Tử bèn hóa thân thành Quảng Thành Tử , truyền đạo cho hoàng để , từ chỉ điểm này thu được Càn Khôn Đỉnh , vì việc này hai người cũng có thân phận thầy trò . Hoàng Để thấy Lão Tử là nhân giáo thánh nhân , cầu Lão Tử đem cửu đỉnh phong ấn , để tránh tương lai nhân giới vì bị thiên giới xâm chiếm mà gây họa

Lão Tử nguyên cũng có ý này , nhưng Càn Khôn Đỉnh là tiên thiên chí bảo , uy lực vô cùng , tuy là thánh nhân , cũng vô pháp dễ dàng phong ấn . Lão Tử tính ra phong ấn Càn Khôn Đỉnh cần hai kiện bảo vật , môt là Hà Đồ,hai là Lạc Thư , ngoài ra cần phải có một người thong suốt đạo Càn Khôn,mới có thể thành sự .

Hoàng Để hướng Phục Hi mượn Hà Đồ , Lão Tử cũng đến nơi nào đó mượn Lạc Thư , mà người hiểu rõ Càn Khôn , cũng là vị đã từng chết trong tay Trương Tử Tinh : Ngọc Đỉnh Chân Nhân !

Ngọc Đỉnh Chân Nhân bản thân không phải là người , mà là thượng cổ kỳ thú bạch trạch !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.