Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 289: Chương 289: Tuyền lưu




Mưu kế của Phong Liêm quả nhiên có hiệu quả , Phí Trọng sau khi nhận được ám chỉ của Tô Hộ , lập tức chủ động cùng Sùng thành hảo hữu , cũng phái sứ giả đến dâng hậu lễ , tỏ vẻ nguyện ý liên thủ loại bỏ Sùng Hắc Hổ . Mà sứ giả khi sứ giả truyền đạt độc kế lại càng làm cho Tô Hộ nảy sinh cảm giác kinh sợ , Phí Trọng truyền đạt đi không phải thư , mà bằng miệng , cũng để tránh cho Tô Hộ bắt được nhược điểm , tâm tư kín đáo có thể thấy được .

Nếu nói thống quân lãnh binh ( chỉ huy binh lính ) , Phí Trọng hoàn toàn không cách nào so sánh được với Tô Hộ , nhưng nói đến âm mưu quỷ kế , mưu tính hại nhau của tên mập , Tô Hộ tự nhận thua không âm hiểm bằng . Cũng may trước mắt là quan hệ minh hữu , có cùng địch nhân Sùng Hắc Hổ kia .

Đương nhiên , cho dù không có ý tốt nhắc nhở của Phong Liêm , Tô Hộ cũng không dám có tâm khinh thường “ Minh hữu “ này , ai biết cái tên mập mạp này lúc nào quay họng súng lại , ở sau lưng đâm cho vài dao .

Nói đến yên tâm , Tô Hộ đối với vị huynh đệ mới kết bái kiêm đệ nhất mưu thần Phong Liêm này thì lại càng ngày càng tín nhiệm , Phong Liêm khôn ngoan hơn người , dưới đề nghị của hắn , Sùng thành được thống trị gọn gàng ngăn nắp , lực ngưng tụ dân chúng ngày càng mạnh .

Mà nữ nhi của Phong Liêm là Phong Đản đến , càng làm cho Tô Hộ bỏ đi một tia nghi ngờ . Nữ tử Phong Đản kia không hổ là nữ nhi của Phong Liêm , cũng đã tu luyện thành người , không chỉ dung mạo thanh tú tiếu lệ , lại còn mang theo cỗ khí chất siêu trần thoát tục mà nữ tử dân gian không thể có được . Tô Toàn Trung mới vừa thấy nàng , ánh mắt đã như bị đóng đinh , không cách nào rời khỏi . Phong Đản vốn phụ mệnh mà đến , đối với Tô Toàn Trung cao lớn tài giỏi cũng có vài phần yêu thích , hơn nữa Tô Toàn Trung tận lực lấy lòng , lập tức ăn ý với nhau . Sau một thời gian , hai người như được ăn mật vậy .

Tô Hộ xem ở trong mắt , hỉ ở trong lòng ( câu này chắc là thành ngữ của Trung Quốc , ta để nguyên , tạm dịch là : mắt nhìn còn lòng vui ) , vậy mà nói “ Phong Đản “ có thiên phú mị lực rất mạnh , vẫn thấy hai người thực sự tình đầu ý hợp đó thôi . Lúc này mới cùng với Phong Liêm bàn ngày cưới hỏi .

Mà Sùng Hắc Hổ được phong làm hữu định Bắc Hầu ( Bắc Hầu ở bên phải ) cũng có tính toán của riêng mình . Hắn kinh doanh ở Tào Châu nhiều năm , đối với sự quen thuộc và nắm giữ Bắc Địa thì hơn xa Tô Hộ và Phí Trọng . Tào Châu còn một ưu thế chính là binh hùng tướng mạnh . Mà Tô Hộ , Phí Trọng chỉ có nhân mã nhiều lắm là không quá sáu vạn . Nếu nói về lực chiến đấu , cho dù là hai hầu cùng liên thủ , Sùng Hắc Hổ cũng có tự tin chống lại . Chẳng qua Sùng Hắc Hổ không có Bạch Mao Hoàng Việt ( Búa vàng lông trắng , cái đồ của thằng Cơ Phát đó ) , hơn nữa nói về thân phận thì không hơn được Tô Hộ vốn là quốc trượng hoặc kẻ từng có địa vị cao như Phí Trọng , cho nên không dám có ý niệm chinh phạt .

Ánh mắt Sùng Hắc Hổ nhắm vào Quỷ Phương nơi Bắc Cương , trước mắt Văn Thái sư đang phải cùng Quỷ Phương khổ chiến , nếu muốn chọn thời cơ tốt nhất để xuất hiện thì chính là trợ giúp Văn thái sư đánh lui Quỷ Phương , hoặc cứu Văn thái sư khỏi tay Quỷ Phương . Công lớn như thế tất nhiên sẽ tạo cho mình một lực hỗ trợ mạnh mẽ trong cuộc tranh vị trí Bắc Bá Hầu ( nguyên văn : hữu lực địa kiếp mã , thật khó diễn giải , bác nào có cách diễn giải hay hơn nhắn tin cho ta nghen ) . Có điều Quỷ Phương hết sức lợi hại , ngay đến cả Văn thái sư và Phương Liên cũng không cách nào thắng được , nếu mà hành động quá sớm , chuẩn bị không tốt còn có thể hao binh tổn tướng , nhưng nếu quá chậm , lại không đoạt được công lớn , cho nên hắn phái ra lượng lớn thám báo quan sát chiến cuộc tại Bắc Cương . Chẳng qua là , đối với Tô Hộ và Phí Trọng , Sùng Hắc Hổ cũng không dám khinh thường , cũng giống với ý nghĩ của hai người kia . Lập công chỉ là một phương diện mà thôi , “ Vương đạo “ chính là hại người mới dễ dàng thắng lợi . Nếu có thể hai bút cùng hạ ( nguyên bản : song quản tề hạ , cũng có thể hiểu là : tiến hành đồng thời ) nhất định có thể nắm chắc phần thắng .

Sùng Hắc Hổ mặc dù tính toán cũng không tệ , nhưng không nghĩ được rằng Tô Hộ và Phí Trọng liên thủ đối phó hắn , mà lại còn liên thủ nhanh như vậy . Kế hoạch “ Hại người lợi mình “ của Sùng Hắc Hổ còn chưa được chuẩn bị thỏa đáng thì trong lãnh địa hắn đã xuất hiện một loạt chuyện làm hắn đau đầu .

Đầu tiên là lợi đồn nổi lên bốn phía , mà trong các loại lời đồn đó , một câu “ Sùng Hắc Hổ bán huynh cầu vinh , ti tiện vô sỉ , hãm hại cả nhà huynh trưởng “ đúng là đâm trúng chỗ đau của hắn thì lại lan ra một cách nhanh chóng .

Sùng Hắc Hổ dưới cơn thịnh nộ , lấy thủ đoạn sắt máu , thực thi lệnh giới nghiêm trong cả lãnh địa , nếu phát hiện kẻ loạn tin đồn lập tức chém không tha . Cũng đã xử trảm không ít người . Song , dưới sự thao túng của nhân tâm , biểu hiện ra bên ngoài là lời đồn đã bị áp chế , nhưng sau lưng ngược lại càng ngày càng mạnh , đồng thời tăng thêm tình tiết Sùng Hầu Hổ dùng thủ đoạn máu tanh đàn áp người dân vô tội . Lời đồn này thậm chí khuyếch tán sang lãnh địa của các chư hầu xung quyanh , thậm chí là cả Bắc Địa . Sùng Hắc Hổ tức giận đến hộc máu , nhưng dù hắn có áp chế được dân chúng trong lãnh đại hắn , thì cũng không thể thò bàn tay sang nơi thuộc quyền sở hữu của các chư hầu khác được . Trong nhất thời , Sùng Hắc Hổ “ Thanh danh đại chấn “ , cả Bắc Địa mọi người đều biết .

Mà lúc này Tô Hộ nơi Sùng Thành kịp thời mở miệng : Sùng Hầu Hổ làm ác vô số , nô dịch Bắc Địa nhiều năm , Sùng Hắc Hổ mặc dù phụ thân tình , nhưng là cử chỉ đại nghĩa , tuy nhiên vì những lời đồn đãi bất lợi mà giết hại bình dân thì là có tội lớn là bội nhân nghĩa .

Phí Trọng nơi Bắc Cương cũng vì nhưng việc làm ác mà “ Khiển trách “ Sùng Hắc Hổ : Năm đó lúc đại hạn , tuy có lời đồn đãi bất lợi với thiên tử , nhưng thiên tử vẫn không thực thi chính sách thô bạo , mà là tu thân cầu mưa , cuối cùng trời giáng mưa rào , giải trừ đại hạn , thiên hạ đều kính ngưỡng . Hôm nay Sùng Hắc Hổ làm ra sự tình này , không chỉ làm trái với đạo đức của Thiên tử , lại còn dùng độc thủ hành hạ dân chúng đến chết , cùng với huynh trưởng Sùng Hầu Hổ thật là cùng một loại người , đã phụ lại sự giao phó của Thiên tử .

Sùng Hắc Hổ biết hai kẻ này lúc cháy nhà tới hôi của , hơn nữa Phí Trọng kia lấy sự tình năm đó của Thiên tử ra làm bình phong , hắn quả thực không thể làm được gì . Có hai người này dẫn đầu , chư Hầu Bắc Địa đều hết sức chỉ trích Sùng Hắc Hổ . Sùng Hắc Hổ thấy đã phạm vào chỗ giận giữ của dân chúng , đối với tình thế trước mắt biết rằng thế mạnh đã mất , đành phải cúi đầu , tự suy ngẫm lại , cũng bồi thường cho một ít dân chúng bị hại .

Chuyện lời đồn đãi mới xong được một đoạn thời gian , bên trong thành Tào Châu lại khởi sinh sự tình khác . Mật thám của Sùng Hắc Hổ báo tin rất nhiều quan viên cùng Tô Hộ , Phí Trọng lui tới , phần lớn thậm chí bị hối lộ , việc này cùng với những lời đồn đãi trước kia chắc chắn có liên quan . Làm cho Sùng Hắc Hổ đau lòng chính là có mấy người trong đó là tướng lãnh tâm phúc của mình . Sùng Hắc Hổ mặt ngoài thì bất động thanh sắc , nhưng sau lưng thì lại dùng thủ đoạn , đem những người này nhốt lại , mặc dù họ không thừa nhận nhưng vì đề phòng vạn nhất , những người nắm giữ yếu vụ hoặc những việc cơ mật của Tào Châu thành đều bị Sùng Hắc Hổ chém chết .

Vậy mà qua một đoạn thời gian sau , mật thám không ngờ lại tra ra là những người này đều bị oan uổng , là có người dùng kế hãm hại , Sùng Hắc Hổ hận đến nghiến răng nghiến lợi , ngay lập tức giết chết mấy tên mật thám , nhưng những tâm phúc lúc trước đã không cách nào sống lại , coi như tự hủy cánh tay mình . Việc này rất nhanh đã bị truyền ra , trong nhất thời , Tào Châu từ quân viên cho tới dân chúng đều cảm thấy bất an , lúc này Sùng Hắc Hổ mới biết là gian kế cảu Tô Hộ và Phí Trọng , hối hận không kịp .

Tin tức xấu cứ một cái tiếp một cái , sau đó không lâu , Sùng Hắc Hổ lại nhận được tin dữ lương thảo bị lưu phỉ đánh cướp mất . Trước mắt Sùng Hắc Hổ đã là Hữu định Bắc Hầu , sở hữu hai khối lãnh địa , một chính là thái ấp Tào Châu , một còn lại là Tân Phong , từ lãnh địa vốn có của Sùng Hầu Hổ phân chia ra . Hôm nay là lúc được nhận lấy lãnh địa , Sùng Hắc Hổ phái người gom góp lương thảo , vận chuyển đến Tào Châu , nhưng giữa đường lại bị “ Lưu khấu “ cướp mất .

Sùng Hắc Hổ giận dữ : Nếu nói phía Nam chiến loạn liên miên thì cái gọi là lưu khấu thổ phỉ chẳng phải của hiếm , nhưng nơi này là Bắc Địa , đào đâu ra lưu phỉ . CHo dù có cũng không dám cướp đoạt lương thảo cảu Sùng Hắc Hổ hắn ! Huống hồ quân sĩ áp tải lương thảo cũng coi như tinh binh , vậy mà bị giết đến một người cũng không còn . Rõ ràng là có người che dấu thân phận , cố ý phá hoại !

Tả định Bắc Hầu Tô Hộ khi biết được tin tức lưu khấu cướp đoạt lương thảo vội vàng ra lệnh cho quân lính ra tay tiêu diệt lưu khấu trong cảnh nội , cũng phái trọng binh áp vận lương thảo của mình , giống như là đã rút kinh nghiệm từ giáo huấn của Sùng Hắc Hổ . Bởi vì Bắc Cương nơi của Phí Trọng cách lãnh địa này quá xa , chỉ có Tô Hộ gần đây , cho nên Sùng Hắc Hổ cũng đoán được “ Lưu khấu “ nọ nhất định là do Tô Hộ phái người gây ra , khổ nỗi không có chứng cớ . Đành phải ghi hận trong lòng .

Bởi vì mấy năm trước mù vụ mất mát do tai họa , lương thảo tồn kho vốn đã không nhiều , đoạn thời gian trước đây lại phải khởi binh đánh Sùng thành , hao phí không ít , mà quan trọng hơn chính là ảnh hưởng đến kế hoạch trợ giúp lương thảo tới phía Bắc cho Văn thái sư của hắn , việc này không được phép quên . Sùng Hắc Hổ dưới sự bất đắc dĩ , đành phải một lần nữa trưng thu của dân chúng cảnh nội , tất nhiên là làm cho dân chúng oán thán , lại rơi xuống đầu cái danh tàn nhẫn bóc lột .

Sùng Hắc Hổ trong lòng cực kỳ căm hận , nhưng mà lại không thể dùng đao thật thương thật làm tới với Tô Hộ , lập thức âm thầm trù tính làm sao trả thù Tô Hộ .

Không đề cập tới chuyện Bắc Địa tranh đấu không ngớt nữa , lúc này Trương Tử Tinh ngây người ra một thời gian tại Triều Ca , cả ngày nghiên cứu bề bộn , vạch kế hoạch cùng với tu luyện , bận muốn chết đi được . Sau chuyện Tam Tiên Đảo lần trước , quan hệ của hắn với Bích Tiêu đã sáng tỏ , cảm tình càng thêm sâu đậm , mặc dù không được gặp mặt nhưng mà “ Chúc tụng bằng điện thoại “ mỗi ngày chưa bao giờ gián đoạn .

Bích Tiêu biết hắn đã chế phục Tu La nữ , muốn khôi phục lực tiên thể để lấy Hồng Liên Hỏa kia luyện chế đan dược , đặc biệt cầu đại tỷ một viên đan dược , bảo Na Tra đưa tới . Đan dược này đúng là dành cho tiên thể của Hỗn Nguyên Kim Đấu mà luyện chế thành , nhằm làm giảm lực của Hỗn Nguyên Kim Đấu , xúc tiến tốc độ hồi phục . Nhưng mà do luyện chế hết sức khó khăn cho nên tổng cộng mới được ba khối .

Có đan dược này , Tu La nữ liền khôi phục lại phần lớn lực lượng vốn có , cũng có thể thuận lợi sử dụng Hồng Liên Hỏa . Nhưng vì thời gian nàng bị Hỗn Nguyên Kim Đấu đả thương kéo dài , cho nên cần phải có ngoại lực trợ giúp phát huy hiệu lực của đan dược . Trương Tử Tinh đã một thời gian không gặp Hạm Chi Tiên , trong lòng hết sức nhung nhớ , lúc này phó thác cho Thương Thanh Quân va Băng Tuyết phối hợp xử lý chuyện trong triều , bản thân thì mang theo Hình Thiên cố tình xuất ngoại du lịch , đem theo Tiêu Thăng , Tào Bảo đi tới Kim Ngao Đảo .

Tiêu Thăng và Tào Bảo tu vi không cao , cho nên độn quang cũng không được nhanh . Ven đường Trương Tử Tinh để Hình Thiên chỉ bảo hai người , mình thì cưỡi Long Mã , như một gã chưởng quỹ vung tay mặc kệ . Hình Thiên cũng nói sang sảng , đem một loại độn thuật của Ma Thần tộc truyền thụ cho hai người , Tiêu Thăng và Tào Bảo tư chất cũng không tồi , rất nhanh đã nắm vững phần lớn yếu lĩnh , tốc độ đề cao dần lên , tất nhiên là hết sức cảm kích với Trương Tử Tinh và Hình Thiên .

Trương Tử Tinh cho dù là da mặt dày , đối với cái loại không làm mà hưởng cũng được cảm kích này cũng cảm thấy xấu hổ . Chẳng qua mới được một lúc , cảm giác xấu hổ này cũng bị vứt lên chín tầng mây bởi vì đã tới Kim Ngao Đảo rồi .

Người đầu tiên nghênh đón Trương Tử Tinh lại không phải Hạm Chi Tiên , mà là Thải Vân tiên tử và Vân đồng tử . Vốn là Vân cùng với tỷ tỷ Thải Vân tiên tử đang ở bờ biển , tiểu nha đầu mắt tinh , vừa đúng lúc thấy Trương Tử Tinh cưỡi Long Mã tới , vội vàng vọt tới , ôm lấy hắn vừa cười vừa nói .

Trương Tử Tinh thương yêu vuốt vuốt cái mũi nhỏ của nàng , tiện tay xuất ra vài món đồ chơi nhỏ , hai mắt của Vân sáng lên , tiếp nhận lễ vật , nhảy dựng lên hôn “ chụt “ một cái vào mặt hắn . Trương Tử Tinh sửng sốt , vô ý thức sờ sờ mặt , bên này Vân cũng tỉnh ngộ là mình qua thất thố , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng như quả táo chín , vội vàng bỏ chạy lên đảo . Tiểu Lolli che dấu sự xấu hổ của mình , vừa chạy vừa kêu to : “ Ca ca tới ! “

Trương Tử Tinh nhìn thấy thần sắc cổ quái của Thỉa Vân tiên tử , trong lòng biết nhất định là bị vị mỹ nữ này hiểu lầm thành nhân vật dạng như “ Quái thúc thúc “ , lúc này không biết phải nói sao . Chẳng qua Thải Vân tiên tử cũng không có phức tạp như tưởng tượng của hắn , cũng biết muội muội rất thích vị ca ca này , cho nên cũng không có để ý , thoải mái cùng hắn chào hỏi .

Chỉ trong chốc lát , Hạm Chi Tiên biết được tin tức thì vô cùng kích động chạy ngay tới , nhìn thấy phu quân , tất nhiên là lòng tràn đầy vui sướng , nếu không có đám người Hình Thiên ở bên đã sớm chui vào ngực hắn . Bên này Tiêu Thăng và Tào Bảo thấy sư mẫu lập tức làm lễ bái , Trương Tử Tinh không thấy Nữ Bạt , lúc hỏi mới biết vị tứ muội này hôm trước mới hình như có sở ngộ , giờ đang bế quan .

Trương Tử Tinh nhìn thần thái mệt mỏi của Hạm Chi Tiên , đau lòng nói : “ Hạm Chi , đừng quá lao lực , chuyện luyện đan không phải là chuyện một sớm một chiều … “

Hạm Chi Tiên biết phu quân quan tâm tới mình , trong lòng ngọt ngào , “ vâng “ một tiếng , còn chưa nói lời nào đã bị Trương Tử Tinh đi tới , nắm lấy bàn tay nhỏ bé . Hạm Chi Tiên nhìn thoáng qua bộ dạng cái gì cũng không thấy của đám người Hình Thiên , nét mặt không khỏi lộ ra vẻ thẹn thùng , nhẹ nhàng bấm một cái vào bàn tay hắn .

Bỗng truyền đến tiếng cười của đám người Tần Thiên Quân , Hạm Chi Tiên xấu hổ , vội vàng rút tay về . Trương Tử Tinh mặt thộn ra , cũng không còn dám làm ra cử chỉ thân mật trước mặt mọi người nữa , tiến lên cùng chư vị Thiên Quân chào hỏi .

Tần Thiên Quân thân thiết nói : “ Tiêu Dao đạo hữu , hôm nay sao lại rảnh rỗi đến thăm đảo của chúng ta ? “

Bạch Thiên Quân cười to nói : “ Tần đạo hữu xấu hổ rồi ! Tiêu Dao đạo hữu rõ ràng là tới thăm Hạm Chi Tiên , cùng với ngươi quan hệ gì đâu ? “

Các Thiên Quân khác ồn ào nói : “ Đúng thế ! Đúng thế ! “

Hạm Chi Tiên sắc mặt đỏ bừng , liếc mắt nhìn Bạch Thiên Quân một cái . Vân đang đứng một bên quan sát sắc mặt , nhất thời bỏ thêm một câu : “ Bạch đạo huynh , hình như rượu tích trữ của huynh đã hết rồi thì phải ? “

Bạch Thiên Quân trong lòng căng thẳng , đảo cặp mắt trắng dã , nhất thời ngậm miệng không dám nói , mấy người đang ồn ào còn lại toàn là hạng người mê rượu , tự nhiên là nghe ra ý uy hiếp , ngay lập tức thu ngay tiếng lại . Nhìn tiểu Loli lộ ra bộ dạng tươi cười đắc ý kiểu hồ ly giả uy hổ , mấy tên tửu quỷ hận phát ngứa cả hàm răng . Một bên Kim Quang Thánh Mẫu và Thải Vân tiên tử nhìn nhau , lộ vẻ hiểu ý tươi cười .

Trong khoảng thời gian này , tiểu Loli lấy quan hệ tỷ muội cùng với Hạm Chi Tiên , lại có chỗ dựa là Kim Quang Thánh Mẫu và Thải Vân tiên tử , nghiễm nhiên trở thành loại nhân vật như người phát ngôn . Nếu mà làm cho nàng không vui , nhất định ảnh hưởng đến số lượng cung ứng tiên tửu , cho nên mấy người nghiện rượu kia chỉ đành chịu thua .

Chúng tiên cùng đám người Trương Tử Tinh đi tới động phủ của Hạm Chi Tiên , Hạm Chi Tiên phân phó cho đồng tử bày ra tiên tửu , mọi người cùng vui vẻ sum họp , tán dóc đối ẩm , thật là tâm đầu ý hợp .

Tần Thiên Quân kính Trương Tử Tinh một chén , đột nhiên hỏi : “ Đạo hữu , gần đây ta cùng với chư vị đạo hữu thao diễn Cửu Tuyệt Trận đã thành thục , đạo hữu ngày trước từng nói muốn thiêt lập một Huyễn Ma Trận , làm cho đủ Thập Tuyệt Trận , không biết hôm nay tiến triển thế nào rồi ? “

Lời này vừa nói ra , cả chín Thiên Quân cùng ngừng uống rượu , đem ánh mắt nhất tề hướng về Trương Tử Tinh .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.