Vốn tưởng rằng dâu
phụ chính là cùng cô dâu hi hi ha ha ăn cơm, sau đó ở hôn trường chụp
lấy bó hoa là được rồi, đâu ngờ còn phải bận nhiều việc như vậy chứ.
Tuần này hầu như ngày nào Hứa Tử Ngư tan ca cũng đều đến nhà của Bạch
Hinh cả, nào là quá trình hôn lễ, các hạng mục cần chú ý, còn phải giúp
cô dâu chuẩn bị rất nhiều đồ dùng cần thiết trong hôn lễ. Bạch Hinh cũng bận đến muốn ngất, cô ấy phải giữ vững tinh thần, chuyện kết hôn cả đời chỉ có một lần thôi nha, bời vì Hứa Tử Ngư là bạn thân của cô ấy, cho
nên vào thời điểm này nhất định phải giúp một tay.
Một tuần này
cô điên đầu chạy Đông rồi chạy Tây, hầu như mỗi ngày đều rất khuya mới
về đến nhà để ngủ, khi ngủ trong giấc mơ của cô cũng thấy mình đi mua đồ dùng cho hôn lễ. Chỉ là bụng dạ của cô tốt hơn một chút, bởi vì gần đây ngày nào cô cũng vất vả đi lại, cô cảm thấy khẩu vị tốt hơn nhiều so
với trước kia, vất vả vậy mà không hề ốm đi, ngược lại còn mập ra không
ít.
Sau đó có lần Đào Duy Hiên thừa dịp cô nghỉ trưa mà cùng cô đi ăn trưa, còn khen cô dạo này hồng nhuận hơn trước.
Cho nên mới nói, người với người chính là bất đồng, Đào Duy Hiên nói sắc
mặt cô trở nên hồng nhuận, còn Tống Lương Thần chỉ biết nói, cậu mập.
Tên này đúng là ngu ngốc.
Lại nói gần đây bởi vì chuyện kết hôn,
cô và Tống Lương Thần có gặp mặt vài lần, cũng may cô bận nhiều việc hơn so với anh, nên việc ai nấy làm cô cũng không có thời gi¬an để mà lúng
túng nữa. Hứa Tử Ngư hy vọng bọn họ ở chung một chỗ có thể hòa hoãn
không khí ngột ngạt một chút, phụ nữ mang chòm sao Thiên Xứng mà nói thì ở trong sinh hoạt không ngừng theo đuổi thăng bằng, cô thật lòng hy
vọng trong cuộc sống của mình sẽ không xuất hiện cái gì không hài hòa.
Nếu như Tống Lương Thần biết mình ở trong lòng Hứa Tử Ngư là nhân tố ảnh
hưởng đến hài hòa của xã hội, nhất định sẽ hộc máu mà chết, Hứa Tử Ngư
nghĩ như vậy thật là trái với lương tâm, anh vẫn luôn rất hài hòa mà.
Chuyện nhỏ như đồ dùng ăn mặc, chuyện lớn như hoạch định cuộc sống, thậm chí
mỗi ngày còn đúng giờ rời giường, đúng giờ nghỉ ngơi, một ngày ăn mấy
lần trái cây uống mấy lần sữa, đều đã lên xong kế hoạch từ trước. Cuộc
sống của Tống Lương Thần trừ Hứa Tử Ngư này ra, căn bản có thể làm mẫu
về hài hòa xã hội rồi.
Chuẩn bị một màn hôn lễ như vậy, lúc đầu
còn lạ, sau cũng trở nên quen thuộc. Không thể dễ dàng tha thứ cho
chuyện luống cuống tay chân được, nhưng người kết hôn lại không phải là
Tống Lương Thần. Nghĩ tới nghĩ lui anh cảm thấy rất cần thiết nên luyện
tập nó trước một chút, cho nên gần đến ngày đó anh cực kỳ nghiêm túc nhờ Chu Tấn An và Bạch Hinh trợ giúp, căn bản ngày ngày đều vì vấn đề đó mà chạy trước chạy sau. Thậm chí cũng thật lâu về sau, chú rể Chu Tấn An
là người từng trải nói tới việc chuẩn bị kết hôn, luôn là mang theo
giọng châm chọc nói với mọi người là chuẩn bị kết hôn không có vất vả
như vậy đâu —— Tất nhiên rồi, vì Tống Lương Thần đã giúp cậu ta làm tốt
hết toàn bộ mọi việc.
Tống Lương Thần không biết là khi nhìn thấy anh nhiệt tình thu xếp mọi việc như thế, trong lòng của Hứa Tử Ngư cũng âm thầm cảm thán cho anh: Quá vĩ đại, quá văn nghệ rồi! Chuyện đối mặt
với người con gái mình yêu gả cho bạn tốt của mình, mà biểu hiện của anh lại bình tĩnh và tích cực đến quên mình, cảm giác kia thật giống như. . . . . . Chuẩn bị hôn lễ cho mình vậy. Trước đây Hứa Tử Ngư còn cảm thấy Tống Lương Thần cứng nhắc không có chút tế bào lãng mạn, nhưng qua
chuyện này cô thừa nhận mình quá lưu ý đến vẻ bên ngoài rồi, đối mặt với người đàn ông lãng mạn như vậy, thanh niên văn nghệ như vậy có thể nào
bỏ qua được hay không đây?