Ngài Tổng Giám Đốc, Buổi Tối Gặp!

Chương 22: Chương 22: Cô không mặc, thì cởi sạch sẽ! 2




Editor: Sinlly Linh

Beta: Thơ Thơ

“Tổng giám đốc Lục, xin lỗi tôi đã tới muộn!”

“Không muộn không muộn, Tổng giám đốc Tưởng là quý nhân, không cần vội!”

Bỗng nhiên, người đàn ông bụng bự dùng ánh mắt dâm đãng nhìn về phía Kỷ Ngôn Tâm.

“Người phụ nữ này là ai?”

“Cô ấy là thư kí của tôi!”

Giọng nói Tưởng Đình Kiệt không nhẹ không nặng làm như biểu thị công khai chủ quyền.

Đồng thời, anh liếc mắt nhìn Kỷ Ngôn Tâm đang thất thần, nói: “Đây là Tổng giám đốc Lục của tạp chí giải trí Tinh Đồ.”

Kỷ Ngôn Tâm nghe vậy khẽ mỉm cười, đương nhiên là bộ dáng tươi cười xinh đẹp.

“Chào ngài, Tổng giám đốc Lục!”

Nhưng mà cô không biết, trong mắt Lục Phong Niên, nụ cười của cô tràn ngập ám chỉ mời gọi khiêu khích.

Lúc này, Lục Phong Niên nghĩ đến chuyện gì đó, bỗng nhiên nụ cười trên mặt trở nên đáng khinh.

“Thư kí thật xinh đẹp, Tổng giám đốc Tưởng đúng là có phúc!”

Trong lúc nói chuyện, tầm mắt Lục Phong Niên trước sau đều không có rời khỏi người Kỷ Ngôn Tâm.

Nhưng mà, dường như Kỷ Ngôn Tâm không nhận ra được điều khác thường, cười tủm tỉm đứng ở bên cạnh Tưởng Đình Kiệt. Bởi vì cô không biết bản thân nên làm gì.

Tưởng Đình Kiệt nheo nheo mắt, nhẹ nhàng nghiêng người bảo vệ Kỷ Ngôn Tâm ở sau lưng. Đồng thời, anh thấp giọng nói: “Tổng giám đốc Lục, không bằng chúng ta vừa uống vừa nói chuyện được không?”

“Được, tất nhiên phải uống một ly!”

Lục Phong Niên liền kêu phục vụ khui rượu vang đỏ. Thế nhưng lại đuổi hai người phụ nữ đang ngồi bên cạnh ông ta đi. Hành động này có nghĩa là ông ta đã đặt mục tiêu lên người Kỷ Ngôn Tâm.

Giờ phút này, người phục vụ rót xong ba ly rượu vang đỏ, Lục Phong Niên chủ động khác thường đưa ly rượu cho Kỷ Ngôn Tâm.

“Tôi đồng ý cho cô uống rượu sao?”

Trong phút chốc, Tưởng Đình Kiệt lười biếng đón lấy ly rượu trong tay cô.

Kỷ Ngôn Tâm rất là vô tội chớp mắt, giận mà không dám nói gì, chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh trên sô pha.

Hình ảnh này đập vào mắt, làm Lục Phong Niên ý thức được Kỷ Ngôn Tâm là loại phụ nữ ngoan hiền. Nhưng mà loại phụ nữ này có thể làm nổi lên ham muốn dục vọng trong lòng ông ta. Đặc biệt là khuôn mặt xinh đẹp của cô và đường cong cơ thể hoàn hảo. Dường như mọi ý muốn trong cơ thể ông ta đều không thể khống chế được. Chỉ muốn mang cô về nhà, chơi đùa trên giường cho thật đã.

“Hôm nay Tổng giám đốc Lục hẹn tôi là muốn nói chuyện gì?”

Cho đến khi, giọng nói Tưởng Đình Kiệt lạnh nhạt cắt ngang tầm mắt ông ta.

Nghe vậy, gương mặt Lục Phong Niên tươi cười nói: “Tổng giám đốc Tưởng, tôi muốn nói chuyện kỹ càng tỉ mỉ về phương án hợp tác lần trước đề cập với anh. Anh khống chế toàn bộ giới giải trí, diễn viên trong công ty anh đều là ngôi sao nổi tiếng nhất trong năm nay. Đây chính là các ngôi sao mà công ty tạp chí của tôi muốn phỏng vấn. Nếu lần này nói chuyện hợp tác thành công, sau này tôi muốn tìm diễn viên công ty anh không cần phải rườm rà hẹn trước chờ đợi nữa, có thể trực tiếp liên lạc với diễn viên. Như vậy sẽ không làm chậm trễ thời gian của anh. Diễn viên công ty anh sẽ được tuyên truyền tốt nhất, còn đối với tạp chí công ty tôi sẽ bán chạy nhất!”

Lục Phong Niên có tiếng là háo sắc, sự nghiệp ông ta trong giới giải trí, đều là vì có thể chơi đùa các ngôi sao nữ và người mẫu.

Suy nghĩ của ông ta, Tưởng Đình Kiệt làm sao không biết cho được.

“Tổng giám đốc Lục, lần trước tôi đã nói qua với anh, tuyên truyền cho diễn viên không có khả năng vượt qua sự quản lý của công ty. Nếu anh trực tiếp liên lạc với diễn viên, có một số chuyện phỏng vấn tôi không biết được. Chờ khi công ty sắp xếp công việc cho họ lại phát hiện có chuyện xung đột về thời gian, như vậy sẽ làm tôi tương đối phiền lòng. Càng quan trọng là, diễn viên sinh tồn trong giới giải trí, không nhất thiết đều phải liên quan đến Tinh Đồ. Cho nên công ty quản lý cần thiết phải luôn ở bên cạnh. Lần này tôi cũng sẽ như lần trước không đồng ý phương thức hợp tác mà anh đưa ra. Tôi cho rằng, vẫn nên làm theo phương thức hợp tác trước kia tốt hơn.” đọc nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn

Tưởng Đình Kiệt cự tuyệt không cần giữ lại đường sống làm gì.

Nghe vậy, ý cười trên mặt Lục Phong Niên cứng đờ. Ông ta không đưa ra được lý do nào phản bác Tưởng Đình Kiệt cự tuyệt, cũng chỉ có thể bày ra gương mặt tươi cười gật đầu.

“Tổng giám đốc Tưởng muốn nói rằng nếu là phương án hợp tác này thì không cần nói nữa đúng không?”

“Tổng giám đốc Lục, đúng vậy!”

Tưởng Đình Kiệt chủ động bưng ly rượu lên, tươi cười xa cách lạnh nhạt. Thoạt nhìn anh cự tuyệt mà vẫn không đắc tội với người khác.

Hóa ra đây là quy tắc ngầm của giới giải trí.

Giờ phút này, Kỷ Ngôn Tâm trầm mặc không nói ngồi nghe ở bên cạnh. Tuy rằng cô là người dẫn chương trình nổi tiếng, không đủ tư cách gia nhập giới giải trí. Nhưng mà cô dựa vào tin nóng của giới giải trí kiếm tiền. Cho nên, lần này cô có thể tiếp xúc gần gũi đến nội tình trong giới giải trí, tâm tình có chút kích động hưng phấn nhỏ. Càng quan trọng hơn, cô ý thức rất sâu sắc tầm ảnh hưởng của Tưởng Đình Kiệt trong giới giải trí. Nếu cô muốn tiếp tục làm phát sóng trực tiếp, như vậy cô không thể dễ dàng bỏ qua cơ hội cùng Tưởng Đình Kiệt nói giao dịch. Người đàn ông này, trực tiếp quyết định tương lai cô có thể biến thành đại gia hay không.

Có lẽ là tầm mắt Kỷ Ngôn Tâm nhìn Tưởng Đình Kiệt quá mức nóng bỏng.

Bỗng nhiên, Tưởng Đình Kiệt lười biếng liếc mắt nhìn lại. Ánh mắt sắc bén của anh chỉ thoáng qua làm Kỷ Ngôn Tâm hoảng loạn vô ý cúi đầu né tránh.

Giây tiếp theo, Kỷ Ngôn Tâm đỏ mặt.

Nếu bị Tưởng Đình Kiệt biết cô vừa mới suy nghĩ chuyện gì, đúng thật là quá mất mặt.

“Hửm?”

Không biết vì sao, Tưởng Đình Kiệt nhìn cô phản ứng thẹn thùng, tâm tình có chút sung sướng không biết gọi là gì.

Ngay lúc này, lực chú ý của Lục Phong Niên đều tập trung ở trên người Kỷ Ngôn Tâm. Trước sau ông ta đều cảm thấy người phụ nữ này có chút quen mắt, suy nghĩ thật lâu, bỗng nhiên nghĩ tới đáp án.

“Cô có phải là Kỷ Ngôn Tâm phát sóng tin nóng trực tiếp hay không? Tôi đã xem qua cô lên sóng trực tiếp!”

“Hả?”

Thế mà Kỷ Ngôn Tâm hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có người nhận ra mình. Trong một thoáng có chút kìm chế không được vui mừng tươi cười, gật đầu nói: “Đúng vậy, trí nhớ của Tổng giám đốc Lục thật là tốt!”

Hết chương 21.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.