Edit: chuotminhminh
Beta: Thơ Thơ
Kỷ Ngôn Tâm không ngờ đến Tưởng Đình Kiệt lại nhắc tới chuyện giao dịch, cô ngẩn ra vài giây. Vốn dĩ cô muốn xuống xe lại trở về trong xe ngồi ở trước mặt anh, nhíu mày đẹp hỏi: “Ngài Tưởng, không phải ngài khinh thường giao dịch với loại người làm chương trình trên mạng nhỏ bé như tôi sao? Tại sao chợt đổi ý rồi? Chẳng lẽ tôi đã làm chuyện gì đó lấy lòng anh rồi sao?”
Trong mắt cô tràn ngập sự đề phòng, chính xác là đang cảnh giác Tưởng Đình Kiệt có bức cô dùng thân thể để giao dịch hay không?
Tưởng Đình Kiệt nhanh chóng bắt được sự phòng bị trong đôi mắt của cô, khẽ cười một tiếng, thuận thế lười biếng trả lời: “Đúng, là phản ứng của thân thể cô lấy lòng tôi!”
“Tôi sẽ không lấy thân thể để giao dịch với anh!”
Nghe thế Kỷ Ngôn Tâm lập tức từ chối với thái độ mãnh liệt.
Giây tiếp theo, cô xoay người muốn xuống xe.
Ngay trong lúc này, bỗng nhiên Tưởng Đình Kiệt nhẹ nhàng nghiêng người giam cầm cơ thể của cô trong vòng tay của mình. Trong tư thế ép vào xe này, anh ở trên cao liếc nhìn cô căng cứng người. Trong con ngươi bí ẩn hiện ra ý cười thích thú, giống như là đã bày mưu thiết kế xiềng xích thiên la địa võng với cô, chậm rãi bắt cô làm tù binh, làm cho cô khuất phục dưới thân mình.
“Kỷ Ngôn Tâm, cô không còn đường để chạy trốn!”
“Anh muốn như thế nào!!”
Kỷ Ngôn Tâm trừng mắt không thể tin Tưởng Đình Kiệt càng ngày càng tới gần, trong chớp mắt này cả người cô ngay cả hô hấp đều ngừng lại.
Nhưng Tưởng Đình Kiệt cũng không có làm cho cô lo lắng, anh chỉ giam cầm cô ở trong vòng tay, để cho hơi thở của nhau tùy ý dây dưa. Anh giống như là đang thưởng thức sự e dè sợ hãi của cô, chậm chạp không mở miệng.
Trong không gian nhỏ hẹp trong xe, hô hấp dường như đang bị hạn chế. đọc nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn
Tưởng Đình Kiệt không hề chớp mắt nhìn cô. Lúc anh nhìn thấy Kỷ Ngôn Tâm dường như sắp nghẹt thở, rốt cuộc khẽ mở đôi môi mỏng.
“Tôi đồng ý giao dịch của cô, không cần thân thể của cô làm lợi thế!”
“Tại sao?”
Nghe vậy, đột nhiên Kỷ Ngôn Tâm không kịp phòng ngừa thất thần.
Tưởng Đình Kiệt híp đôi mắt, cũng không có ý định giải thích nguyên nhân mình thay đổi suy nghĩ với cô, không trả lời mà còn hỏi lại: “Cô không muốn à? Đương nhiên, tôi sẽ không cự tuyệt cô lấy thân thể ra làm giao dịch!”
Kỷ Ngôn Tâm bỗng nhiên phản ứng kịp, vội vàng nói: “Tôi đương nhiên sẽ không lấy thân thể mình ra giao dịch, cho nên, anh đồng ý phương thức giao dịch tôi đưa ra rồi sao?”
“Không phải!”
“Hả??”
Đột ngột bị vả mặt.
Lúc này, Kỷ Ngôn Tâm luống cuống nhìn Tưởng Đình Kiệt.
Trong khoảng thời gian này, Tưởng Đình Kiệt lười biếng rút lại cánh tay chống ở bên cạnh cô, tầm mắt u ám tránh đi ánh mắt của cô.
“Mười giờ sáng ngày mai chờ tôi ở văn phòng, phương thức giao dịch là do tôi quyết định!”
“Long trọng như thế?”
“Nếu không cô cho rằng tôi dễ lợi dụng như vậy sao?”
“……”
Lời này không biết làm sao đáp lại.
Kỷ Ngôn Tâm nhẹ mím môi, bảo trì trầm mặc.
Sau đó cô ho nhẹ hai tiếng, thử hỏi: ”Tôi có thể xuống xe được chưa?”
Tưởng Đình Kiệt híp mắt, liếc mắt nhìn dáng vẻ cô vẫn duy trì khoảng cách cùng anh, cười như không cười nói: “Nếu cô muốn ở lại theo tôi làm chút chuyện gì đó tôi sẽ thỏa mãn cô!”
“Tạm biệt!”
Dứt lời, Kỷ Ngôn Tâm lập tức đẩy cửa xuống xe, bước nhanh chạy về phía tiểu khu, giống như đề phòng Tưởng Đình Kiệt đột nhiên xuống xe bắt cô trở về.
Sự thật chứng minh cô hoàn toàn không nắm được suy nghĩ của Boss Tưởng. Ở trước mặt anh cô là một con rối bé nhỏ không có năng lực đáp trả, không cẩn thận một cái sẽ rơi vào kịch bản của anh, bị anh cường ngủ!
Nghĩ đến đây, bước chân Kỷ Ngôn Tâm rõ ràng càng lúc càng nhanh.
Sau lưng, tầm mắt thâm sâu của Tưởng Đình Kiệt nhìn chăm chú vào bóng dáng đang hoảng sợ chạy trốn của cô qua tấm kính cửa sổ, anh mỉm cười nhếch khóe môi lên.
“Tôi đã nói rồi, cô không có đường để trốn, cho dù chạy được rất xa, cô đều sẽ cam tâm tình nguyện trở lại trước mặt tôi, đây là số mệnh của cô.”
Giọng nói lười biếng trầm thấp nghiền nát ở trong bóng đêm, tràn đày mê hoặc thần bí. đọc nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn
Lúc này Địch Nhất đang lái xe không nhịn được dò hỏi: “Ngài Tưởng, ngài thật sự vừa ý Kỷ Ngôn Tâm này sao?”
“Cái từ vừa ý này không đúng, thượng nên là động từ không phải là tính từ!”
Tưởng Đình Kiệt hiển nhiên là không biết xấu hổ giải thích.
Nghe vậy Địch Nhất đột nhiên không kịp đề phòng nghĩ tới hình ảnh nhìn thấy ở trên bàn bida, sắc mặt lập tức ửng đỏ, không nói nữa.
“Trở về trang viên.”
“Vâng!”
Chiếc xe Bentley RV màu đen chậm rãi chạy ra khỏi tiểu khu.
Bên kia.
Sau khi Kỷ Ngôn Tâm bước nhanh chạy về nhà, nhanh chóng khóa trái cửa phòng, cả người lập tức nằm liệt thở dốc ở trên sofa.
Nhưng mà cô không biết mình vì sao lại hoảng hốt.
”Qủy mới biết đêm nay cô đã trải qua chuyện gì.”
Ngay lúc này, Kỷ Ngôn Tâm bỗng nhiên ngã quỵ ở trên sô pha, giống như là mệt đến cả người đều không có sức lực, nhưng khi nhắm mắt lại cô hoàn toàn không ngủ được. Ở trong đầu cô không ngừng hiện lên sự việc đã xảy ra đêm nay cùng Tưởng Đình Kiệt. Cái loại hình ảnh nóng bỏng này hiện rõ ở trước mắt cô, thậm chí, cô còn có thể cảm giác được hơi thở mãnh liệt mà Tưởng Đình Kiệt đã lưu trong thân thể mình. Trong lúc hô hấp làm cô không cách nào tránh thoát khỏi giả tưởng của Tưởng Đình Kiệt, cho đến khi ý thức cô trở lại, người đàn ông này đang xâm chiếm cô.
Nhưng mà cô lại vì chuyên đề phát sóng trực tiếp tiến hành giao dịch cùng với người đàn ông ma quỷ này.
“Mình có phải đang tìm đường chết hay không!”
Lập tức cả người Kỷ Ngôn Tâm đều không khỏe.
Vấn đề là cô cũng không biết ngày mai Tưởng Đình Kiệt sẽ đưa ra hình thức giao dịch gì, trong phạm vi chừng mực nào? Có tổn hại với cô hay không? Nếu cô không chấp nhận thì làm sao bây giờ?
Mấy vấn đề này cần phải suy nghĩ lại, Kỷ Ngôn Tâm thì trắng đêm mất ngủ.