Editor: Zi Zi.
Beta: Thơ Thơ.
Giọng nói của Tưởng Đình Kiệt vô cùng lạnh lẽo.
Kỷ Ngôn Tâm cảm thấy thân thể của mình đang run rẩy.
“Anh……”
“Cô nghĩ cô có tư cách bàn điều kiện với tôi sao?”
Bên tai cô vang lên câu nói này.
Câu nói giống như đến từ địa ngục, trong phút chốc giống như lăng trì cô một cách tàn nhẫn!
“Cô nói có đúng không?”
Lúc này, Tưởng Đình Kiệt dường như đang hưởng thụ một trò chơi vui đùa thú vị.
Kỷ Ngôn Tâm chỉ có thể im lặng cắn chặt làn môi.
“……”
Cô đã quá khinh thường người đàn ông này.
Bỗng nhiên Tưởng Đình Kiệt nắm chặt cằm cô bắt cô ngẩng đầu đối mặt với anh, cười lạnh nói: “Kỷ Ngôn Tâm, cô dựa vào cái gì mà tin tưởng có thể bàn điều kiện với tôi. Bởi vì cô đã lên giường với tôi nên nghĩ rằng mình có gì đặc biệt sao? Từ trước đến nay, loại đàn bà như cô bên cạnh tôi không thiếu. Từ người làm chương trình trên mạng mạt hạng đến nữ minh tinh cao quý, có ai mà không muốn trèo lên giường của tôi. Vì sao cô lại nghĩ tôi có thể đồng ý yêu cầu của cô chứ?”
Đây là làm nhục một cách trần trụi.
Lúc này, Kỷ Ngôn Tâm cảm thấy vô cùng khó xử. Cô không có cách nào thoát khỏi bàn tay như kìm sắt của Tưởng Đình Kiệt, đôi mắt cô hồng hồng trừng anh.
“Anh nói rất đúng, ngài Tưởng. Một người làm chương trình trên mạng rẻ mạt như tôi đúng là không có tư cách nói giao dịch với anh. Nếu anh đã khinh thường tôi như vậy, vì sao còn muốn dây dưa?”
“Bởi vì tôi có hứng thú với thân thể của cô!”
Tưởng Đình Kiệt vừa nói vừa không hề báo trước mà duỗi tay đâm vào đóa hoa của cô. Hành động đột ngột của anh làm cho Kỷ Ngôn Tâm liều mạng giãy giụa.
Giờ phút này, Kỷ Ngôn Tâm quyết tâm phản kháng.
“Nếu cô đổi một điều kiện giao dịch khác, có lẽ tôi sẽ suy xét đáp ứng cô!”
Tưởng Đình Kiệt híp mắt, ngón tay tuỳ ý càn quấy bên trong hoa tâm của cô.
Lúc này Kỷ Ngôn Tâm hoàn toàn nổi giận.
“Tưởng Đình Kiệt, dù tôi có rẻ mạt như thế nào cũng sẽ không đi giao dịch bằng thân thể của mình!”
“Đây là ưu thế duy nhất của cô!”
“Tôi cự tuyệt!”
Kỷ Ngôn Tâm vừa dứt lời thì không biết lấy sức lực ở đâu mạnh mẽ đẩy Tưởng Đình Kiệt đang đè trên người cô ra. Sau đó cô bất chấp bộ dáng chật vật lúc này của mình, xoay người muốn chạy ra ngoài! Nhưng cô hoàn toàn không nghĩ tới tay Tưởng Đình Kiệt đã nhanh chóng đè lại bả vai của cô. Khi bước chân của cô còn chưa có chạy đến phạm vi an toàn thì thân thể của cô lại ngã vào trong ngực anh lần nữa.
“A”
Lúc này Kỷ Ngôn Tâm biết rõ mình không thể chạy thoát.
Tưởng Đình Kiệt đột nhiên đè thân thể của Kỷ Ngôn Tâm trên cửa sổ pha lê sát đất đồng thời bàn tay anh kiềm chế đôi tay cô. Cô không còn sức lực để giãy giụa, cơ thể tạo thành tư thế cúi người, mông vểnh lên như đang mời gọi. Sau đó, anh từ từ ghé sát vào cơ thể cô.
“Cô không thích ở trên bàn mà thích ở chỗ này phải không?
Lúc này, Tưởng Đình Kiệt đè ép Kỷ Ngôn Tâm giữa cửa sổ sát đất và bản thân anh. Anh không xé rách quần áo cô mà dò xét vào trong quần áo. Trong chỗ mà tầm mắt không thể nhìn đến, bàn tay anh vuốt ve, chơi đùa, hưởng thụ thân thể của cô. Phản ứng cơ thể cô dần dần bị anh khơi gợi.
Hành động này của anh đã hoàn toàn làm Kỷ Ngôn Tâm thấy nhục nhã.
“Anh đừng đụng vào tôi!!”
“Không phải cô muốn chụp ảnh sao?”
Tưởng Đình Kiệt cười khẽ một tiếng, giải thích: “Không nóng vội, cứ từ từ, đêm còn dài, còn nhiều cơ hội để cô có thể chụp một hai bức ảnh thân mật!”
Những lời này như là ám chỉ một chuyện gì đó.
Kỷ Ngôn Tâm nghe vậy thì có chút nghi hoặc truy vấn: “Anh nói gì……”
Cô vô cùng kháng cự bị Tưởng Đình Kiệt xâm phạm trong tình huống như vậy.