Vương Đình Hi nhận ra Thẩm Lạc Ngưng vào thì nhanh chóng dập tắt điếu thuốc. Anh là người không hút thuốc nhưng không phải không biết hút, chỉ hút những khi tâm trạng không tốt.
“Em xin lỗi, anh đừng tức giận nữa. “Thẩm Lạc Ngưng nhận lỗi lần nữa.
Vương Đình Hi gạt tay cô ra, quay người lại đối mặt với cô. Anh nhìn cô thật lâu.
“Em còn biết là anh tức giận?” Vương Đình Hi nghiêng đầu hỏi.
Thẩm Lạc Ngưng thở dài, anh thể hiện ra mặt như vậy, cô làm sao mà không biết được....
“Cái đó, hôm qua là do em bốc đồng nhưng mà em đã nắm chắc được an toàn trong tay nên mới quyết định hành động như vậy” Thẩm Lạc Ngưng cúi đầu nói.
Vương Đình Hi biết chắc cô sẽ không để người đàn ông đó làm bị thương nhưng tâm anh vẫn không thể nào yên được. Anh sợ nếu Thẩm Lạc Ngưng bất cẩn một chút....
“Vương Đình Hi, sau này em sẽ không làm nhưng chuyện đó nữa” Thẩm Lạc Ngưng ngẩng đầu nhìn Vương Đình Hi. Cô vốn không định làm người tốt nhưng vì người phụ nữ hôm qua đang rất cần sự giúp đỡ.
Vương Đình Hi thở dài một tiếng, đem Thẩm Lạc Ngưng ôm vào trong lòng.
“Được rồi. Lần này coi như bỏ qua cho em. Nếu còn lần sau....”Vương Đình Hi thấy Thẩm Lạc Ngưng hạ mình nhận lỗi nên cũng đành buông vũ khí xuống đầu hàng.
“Sẽ không có lần sau”Thẩm Lạc Ngưng chắc chắn.
Cô biết ngày hôm qua đã khiến anh lo lắng, sợ hãi nhiều rồi.
Thẩm Lạc Ngưng chủ động nhón chân lên hôn vào môi Vương Đình Hi một cái.
Vương Đình Hi nhíu mài một cái, tay ôm lấy eo Thẩm Lạc Ngưng đáp lại cô một nụ hôn thật sâu.
Hôn một lúc, Vương Đình Hi vẫn chưa đủ thoã mãn nên đành ôm Thẩm Lạc Ngưng về phòng chiến đấu một trận.
......
Tối đó, Vương Đình Hi lái xe chở Thẩm Lạc Ngưng về Đại Viên.
Vì chuyện hôm qua khiến cả nhà lo lắng nhiều nên Thẩm Lạc Ngưng phải về nhà trấn an mọi người.
Bước vào cửa liền thấy Thẩm Lão Gia cùng Vương Lão Gia đang dùng trà.
“Tiểu Ngưng?Không sao chứ?” Thẩm Lão Gia cất giọng hỏi, tuy hôm qua đã gọi cho Vương Đình Hi hỏi thăm nhưng vẫn không yên lòng.
“Cháu không sao, để mọi người lo rồi” Thẩm Lạc Ngưng cười cười nhận lỗi.
“Không sao thì tốt” Vương Lão Gia gật gật đầu nói.
Sở Vân Dung từ trên lầu đi xuống thấy Thẩm Lạc Ngưng thì tăng tốc độ.
“Tiểu Ngưng, không sao chứ con?” Sở Vân Dung kiểm tra tay chân Thẩm Lạc Ngưng hỏi.
“Con không sao. Cảm ơn mẹ” Thẩm Lạc Ngưng vỗ vỗ lên tay bà nói.
Sở Vân Dung nhận ra con gái có chút xa cách thì cười gượng, nhưng chỉ cần Thẩm Lạc Ngưng không sao là tốt rồi.
Hiện giờ Thẩm Lạc Ngưng trên mạng rất nổi tiếng, đều nhờ vào clip cô cứu người phụ nữ mang thai đang lan truyền khắp nơi.
Những người trong quân đội biết được Thẩm Lạc Ngưng là con cháu nhà họ Thẩm đều gọi đến chúc mừng Thẩm Lão Gia cùng Thẩm Khiêm có một cô cháu gái/con gái xinh đẹp lại còn giỏi giang. Nhiều người ra ý muốn đưa cô vào quân khu....
Rất nhanh, Thẩm Lạc Ngưng được rất nhiều người biết đến, ai ai cũng đều hâm mộ cô. Trong chuyện này, người tức giận nhất chính là Thẩm Ý Thi. Lúc trước người đời chỉ biết đến có một mình cô ta khi nhắc đến cháu gái nhà họ Thẩm nhưng bây giờ lại lòi ra một Thẩm Lạc Ngưng đáng chết.
Tin tức truyền trên mạng rất nhiều, rất nhanh Phương Kỳ gọi đến.
“Lạc Ngưng. Cậu dỗ anh ấy như thế nào vậy?”Phương Kỳ hỏi thăm.
Thẩm Lạc Ngưng nghe được lời này thì đỏ cả mặt. Sao cô có thể trả lời là lên giường dỗ anh ấy chứ???
Phương Kỳ thấy sự im lặng của Thẩm Lạc Ngưng liền đoán ra được nên cười khút khít.
Sau Phương Kỳ là Hứa Du gọi đến. Cô luôn miệng lải nhải rằng mình rất hâm mộ Thẩm Lạc Ngưng.....
Một lát sau, cả nhà đang ngồi trò chuyện thì Thẩm Khiêm trở về.
“A Khiêm. Anh về sao không báo trước cho em?” Sở Vân Dung nhanh chân đứng dậy đi đến chổ Thẩm Khiêm.
“Anh quên mất”Thẩm Khiêm xoa xoa đầu vợ mình.
Tuy Thẩm Khiêm là một quân nhân nhưng ông vẫn giữ được sự nho nhã của một công tử nhà quyền thế.
So với Sở Vân Dung thì Thẩm Gia Hứa giống Thẩm Khiêm hơn về ngoại hình nhưng thực chất bên trong của Thẩm Gia Hứa là một con sói xảo quyệt.
“Ba” Vương Đình Hi đứng dậy gật đầu với Thẩm Khiêm một cái.
“Chú Vương”Thẩm Khiêm gật đầu với Vương Đình Hi sau đó lễ phép gọi Vương Lão Gia.
“A Hứa đâu?” Thẩm Khiêm nghiêng đầu hỏi Sở Vân Dung. . ngôn tình tổng tài
“Hôm nay thằng bé tăng ca. Em có gọi Thi Thi đến chơi nhưng con bé bảo nó có hẹn cùng bạn” Sở Vân Dung trả lời.
Thẩm Khiêm gật đầu tỏ ý đã nghe sau đó lên lầu thay đồ tắm rửa.
Một lát sau cả nhà cùng ngồi vào bàn dùng cơm.