Quán Đồ Nướng Gần KTX
“Mời mọi người nha” Hứa Du cầm xiên thịt cắn cắn.
“ Ừm, Sau này mỗi tuần thứ bảy chúng ta đều đi ăn đồ nướng đi. Chúng ta đi vòng tuần hoàn. Mộ tuần một người bao” Hứa Du mở miệng.
“ Ý hay” Phương Kỳ cũng hùa theo.
“ Ừm” Thẩm Lạc Ngưng cũng đồng tình.
Chỉ có Ngô Dật im lặng không nói gì. Cô lo lắng. Tiền sinh hoạt của mình cô còn không đủ sử dụng. Lấy đâu ra...
“ Ăn đi ăn đi, Ăn xong chúng ta vào Trung Tâm Thương Mại gần đây đi dạo” Hứa Du lại bày trò.
Thẩm Lạc Ngưng im lặng, không trả lời. Cô nhìn vào một hướng hư vô thật lâu.
Sau khi ăn xong cả đám tụ tập vào Trung Tâm Thương Mại đi dạo.
Thẩm Lạc Ngưng không đi nên về KTX trước. Trên đường đi, Cô cố tình lựa đường vắng thật vắng mà đi. Cuối cùng cô quẹo vào một con hẻm nhỏ.
“ Đi theo lâu như vậy? Nên lộ mặt rồi nhỉ?” Thẩm Lạc Ngưng lạnh giọng.
Cô nhận ra có người theo dõi mình từ lúc rời khỏi KTX đến giờ nên mới từ chối không đi cùng mọi người đến Trung Tâm Thương Mại để dụ người này lộ mặt.
“ Aizz, Không vui gì hết, Ánh mắt cậu vẫn tốt như lúc trước. Không có gì qua khỏi được mắt cậu”
Cô gái đã theo dõi Thẩm Lạc Ngưng từ trong tối bước ra. Bỗng nhiên cô tăng tốc độ hướng Thẩm Lạc Ngưng mà tấn công.
Thẩm Lạc Ngưng nhanh như gió né đi, dùng tay đánh ngược lại. Một bước hạ gục đối phương.
“ Lục Tiểu Hy, Đừng đùa nữa” Thẩm Lạc Ngưng đánh tay cô.
“ Cậu vẫn không nương tay” Lục Tiểu Hy bĩu môi.
“ Kím mình có chuyện gì? Cậu về đây không ai biết chứ?” Thẩm Lạc Ngưng hỏi han.
“ Mình kín tiếng lắm, Không ai biết đâu” Lục Tiểu Hy cười nói.
“ Ady đâu? Anh ấy vẫn ổn chứ? Còn có Enly cùng với Andrew? Vẫn tốt chứ?” Thẩm Lạc Ngưng hiếm khi tò mò.
“ Ady anh ấy ổn. Còn Enly cùng Andrew họ đi diễn suốt ngày, xảy ra chuyện gì được chứ” Lục Tiểu Hy ngập ngừng khi trả lời về Ady.
“ Thật chứ? Ady anh ấy ổn?” Thẩm Lạc Ngưng gặn hỏi.
“ Aizz, Ổn hết ổn hết. Có gì không ổn chứ” Lục Tiểu Hy gấp gáp.
“ Cậu về đây khi nào?” Hắn ta biết không?” Thẩm Lạc Ngưng nhìn nhìn.
“ Máy bay hạ cánh mình liền đến tìm cậu. Còn định đi theo cậu lâu một chút nhưng bị phát hiện mất rồi. Còn về Hắn ta thì với trình độ của mình chắc hắn sẽ không điều tra ra được đâu” Lục Tiểu Hy lạnh giọng.
“ Vậy thì tốt. Cậu ở đây nhớ cẩn thận một chút. Với thân phận hiện giờ của cậu ở đây. Không an toàn” Thẩm Lạc Ngưng thẳng thắn.
“ Mình biết rồi. Mình quay về nghĩ ngơi đây. Có gì cậu cứ gọi cho mình” Lục Tiểu Hy vươn vai rời đi.
Thẩm Lạc Ngưng nhìn theo bóng lưng cô rời đi đến khi mất hút mới quay trở lại KTX.
Chủ Nhật
“Lạc Ngưng, Ở đây” Thẩm Gia Hứa réo gọi.
Thẩm Lạc Ngưng mở cửa xe ngồi vào ghế phụ, thắt dây an toàn.
“ Em Gái Thân Yêu. Tuần này ổn hết chứ? Anh Hai nhớ em chết đi được!” Thẩm Gia Hứa ôn nhu nói.
“ Em ổn hết a. Bà Nội sức khoẻ đã có tiến triển hơn chưa anh?” Thẩm Lạc Ngưng hỏi han.
“ Ừm, Bà tốt hơn rồi. Chỉ là bà hơi lười ngủ hơi nhiều thôi” Anh cười khổ.
Thẩm Lạc Ngưng im lặng, không nói gì.
Đại Viên
Thẩm Lạc Ngưng cùng Thẩm Gia Hứa bước vào nhà. Tất cả thành viên trong nhà đều tụ tập ở phòng khách. Hôm nay có thêm một thành viên mà ai cũng biết. Đại Tiểu Thư Thẩm Gia- Thẩm Ý Thi
. Cô ta được nhà họ Thẩm nhận nuôi từ lúc Thẩm Lạc Ngưng mất tích. Vì cú sốc mất con gái của Sở Vân Dung nên Thẩm Khiêm- Cha ruột Thẩm Lạc Ngưng buộc lòng phải nhận đứa con nuôi này để vơi bớt nỗi đau mất con gái của Bà.
Người đời nhìn vào chỉ biết mỗi Thẩm Ý Lan là con gái nhà họ Thẩm chứ không ai biết Tiểu Thư chân chính của nhà họ Thẩm là Thẩm Lạc Ngưng.
“ Tiểu Ngưng cùng A Hứa về rồi à? Con xem Thi Thi nó đi nước ngoài về mua rất nhiều đồ này. Còn có quà cho bọn con nữa đấy!” Sở Vân Dung cười nói vui vẻ. Bà còn vui vẻ hơn khi nói chuyện với Thẩm Lạc Ngưng.
“ Anh Hai, Lạc Ngưng. Em có mua quà cho hai người này” Thẩm Ý Thi cười nói, xách quà đến cho Thẩm Lạc Ngưng cùng Thẩm Gia Hứa.
“ Cảm ơn” Thẩm Lạc Ngưng lạnh nhạt trả lời, cô vươn tay ra nhận quà. Trong mắt không có nhiều cảm xúc.
“ Quà cáp gì tầm này. Về là vui rồi” Trái ngược với Thẩm Lạc Ngưng, Thẩm Gia Hứa còn chẳng buồn đưa tay nhận quà.
Sở Vân Dung thấy vậy liền oán trách con trai “ Em Thi Thi của con có lòng tốt mua quà mà con còn không nhận à? Mau lấy cho mẹ”
Nụ cười trên mặt Thẩm Ý Thi khẽ cứng nhưng lập tức trở về bình thường. Cô quay về ngồi cạnh Sở Vân Dung.
“ Mẹ à, Lâu rồi không gặp hình như Mẹ lại trẻ ra nữa ấy” Thẩm Ý Thi nịnh nọt.
“ Ôi trời cái miệng nhỏ này. Thật biết khen người” Sở Vân Dung cười tươi.
Nhìn hai mẹ con họ cứ như mẹ con ruột, thoải mái nói chuyện.
Thấy hai mẹ con họ trò chuyện vui vẻ. Thẩm Gia Hứa khẽ liếc nhìn Thẩm Lạc Ngưng mà đau lòng.
Anh định an ủi cô nhưng cô lại đáp lại anh bằng ánh mắt như nói
“ Em không sao. Đừng nói gì cả“.
“ Con xin phép lên phòng thăm Bà Nội” Thẩm Lạc Ngưng tiến lên phòng Thẩm Lão Phu Nhân.