“Con ăn rồi ạ”Thẩm Lạc Ngưng nhìn nhìn Thẩm Gia Hứa, trong mắt có ý trêu chọc.
Thẩm Gia Hứa thấy em gái trêu chọc thì bĩu môi nhìn cô.
“Con đi làm đây”Thẩm Gia Hứa bỗng nhiên đứng dậy lấy áo khoác mặc vào sau đó rời đi.
Thẩm Lạc Ngưng cùng Sở Vân Dung nhìn theo cũng không nói gì.
TẬP ĐOÀN HỨA NGƯNG
“Hạng mục lần này rất thành công. Hợp tác suôn sẻ”Thẩm Gia Hứa vui vẻ nói.
“Đều nhờ kế sách của giám đốc Thẩm”Vân Dao cũng khá vui vẻ.
Lần hợp tác này khiến công ty của cả hai thu về không ít lợi nhuận nên cũng coi như là thành công mĩ mãn.
“Đúng rồi. Lạc Ngưng em ấy dạo này vẫn khoẻ chứ? Vừa rồi tôi có xem được video em ấy cứu người trên mạng”Vân Dao chợt nhớ tới Thẩm Lạc Ngưng nên liền hướng Thẩm Gia Hứa hỏi thăm.
“Nó thì bị gì được chứ.”Thẩm Gia Hứa nhớ tới việc Thẩm Lạc Ngưng tay không đối đầu với tên sát nhân thì nóng cả ruột.
Vân Dao nhìn ra sắc mặt Thẩm Gia Hứa không tốt nên cũng không nhiều lời hơn nữa.
Thẩm Lạc Ngưng thì đang ở bệnh viên phụ sản thăm Hứa Du.
Hứa Du hiện tại đã rất khoẻ, có thể xuống giường đi vài bước. Hàn Vũ luôn bên cạnh chăm sóc cô từng li từng tí nên sức khoẻ Hứa Du đều không thành vấn đề.
Thăm Hứa Du cùng Bình Bình xong Thẩm Lạc Ngưng rời khỏi bệnh viện thì nhận được điện thọi của Nhạc Dương.
Nhạc Dương nói ra địa chỉ sau đó nhờ Thẩm Lạc Ngưng tới.
Trong lòng thầm nghĩ có chuyện nên Thẩm Lạc Ngưng liền lái xe đến nơi mà Nhạc Dương nói.
“Chị dâu” Một lát sau Nhạc Dương nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của Thẩm Lạc Ngưng thì lao đến.
“Đây là chuyện gì?” Thẩm Lạc Ngưng nhìn xung quanh, nơi mà Nhạc Dương bảo cô đến chính là trường đua dành cho xe ô tô.
“Em có một vụ cá cược nhưng mà có chút trở ngại nên gọi chị đến”Nhạc Dương cười cười nói. Chẳng hiểu sao lúc nảy anh như bị ma xui quỷ khiến mà gọi cho Thẩm Lạc Ngưng.
“Thế nào?” Thẩm Lạc Ngưng nhìn Nhạc Dương.
“Là thế này, em có cược với bọn họ. Nếu em thua thì chiếc xe kia sẽ là của họ, còn nếu em thắng thì....em vẫn chưa nghĩ ra”Nhạc Dương gãi gãi đầu nói. Chiếc xe mà anh nói chính là một chiếc Lamborghini màu vàng mới toanh.
“Cậu hay tôi lái?”Thẩm Lạc Ngưng nghiêng đầu hỏi.
“Đương nhiên là em, em chỉ gọi chị dâu đến góp vui thôi” Nhạc Dương hắn nào dám để Thẩm Lạc Ngưng ra tay, cô là cục vàng cục bạc của Vương Đình Hi cùng nhà họ Thẩm- Vương. Lỡ như cô xảy ra sơ sót gì thì cái mạng nhỏ của anh sẽ toi mất.
Thẩm Lạc Ngưng đảo mắt một vòng xung quanh, đột nhiên có chút hứng thú.
“Để tôi” Thẩm Lạc Ngưng đi tới lấy chìa khoá xe trên tay Nhạc Dương rồi quay người đi đến chiếc xe đua đã được Nhạc Dương chuẩn bị.
“Chị dâu....”Nhạc Dương có chút khiếp sợ hét lên.
“Câm miệng. Đã gọi tôi đến đây rồi thì phải để cho tôi tham gia một chút chứ. Hay là cậu muốn anh họ cậu đến đây đón tôi về”Thẩm Lạc Ngưng vừa đi vừa nói.
Nhạc Dương nghe đến đây thì cứng họng. Để anh họ biết chuyện này thì coi như xong. Nhưng anh vẫn lo lắng, sợ rằng Thẩm Lạc Ngưng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Yên tâm. Tôi biết lái.”Thẩm Lạc Ngưng dường như biết được sự sợ hãi của Nhạc Dương nên trấn an.
Thẩm Lạc Ngưng lên xe, kiểm tra toàn bộ hệ thống xe lại một lượt, đảm bảo thắng xe tất cả đều an toàn thì mới ngồi yên.
Cô nhìn một vòng xung quanh, thấy các đối thủ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng thì có chút mong đợi.
Cuộc đua bắt đầu, xe Thẩm Lạc Ngưng tăng tốc, nhanh chóng vượt mặt đối thủ.
Những người bên ngoài được một màn này thì hò hét lên, ai cũng biết chiếc xe mà Thẩm Lạc Ngưng đang lái chính là Nhạc Nhị Thiếu ở Dung Thành, cháu ngoại của Vương Đình Lâm. Và mọi người đương nhiên nghĩ rằng người trong xe là Nhạc Dương.
Những đối thủ bị vượt mặt thì có chút không cam tâm liền tăng tốc đuổi theo. Có vài người chơi xấu, tăng tốc làm đầu xe đâm mạnh vào đuôi xe của đối thủ làm đối phương lạc tay lái đâm thằng vào rào chắn bên lề.
Thẩm Lạc Ngưng đảo mắt nhìn tình hình đằng sau qua gương chiếu hậu thì cười lạnh. Vì một chiếc xe mà không tiếc tính mạng như vậy.
Nhận ra đối thủ ngày càng gần mình, Thẩm Lạc Ngưng tăng tốc nhanh hơn. Đối phương sau lưng đâm mạnh vào đuôi xe của cô.
Nhạc Dương bị một màn này làm cho hồn vía lên mây. Anh ở khán đài luôn miệng niệm phật cầu cho Thẩm Lạc Ngưng không sao.
“Nhạc Nhị Thiếu à. Có một chiếc xe thôi mà anh cũng tiếc tiền như vậy sao?” Trên đường đua hiện tại chỉ còn hai chiếc xe, một của Thẩm Lạc Ngưng và còn lại là của một người đàn ông khác. Hắn chạy song song với xe Thẩm Lạc Ngưng, hạ kính xe xuống hét lên.
Thẩm Lạc Ngưng bỏ ngoài tai lời của hắn ta, cố ý lách xe sang chạm vào xe hắn ta để hắn lạc tay lái.
Đúng như ý của Thẩm Lạc Ngưng, tên đàn ông đó không kịp trở tay liền lạc tay lái đâm thẳng vào rào chắn bên đường. Xe của Thẩm Lạc Ngưng một mình hướng về phía đích đến mà đi.
“Ăn rồi. Tuyệt” Nhạc Dương nhảy tưng tưng vui mừng. Ngoài ra anh còn đặc biệt kinh ngạc vì khả năng lái xe của Thẩm Lạc Ngưng.
Về đến đích, Thẩm Lạc Ngưng mở cửa xe bước xuống dưới cái nhìn trầm trồ của mọi người xung quanh.
Những người xung quanh nhận ra người từ trên xe bước xuống không phải là Nhạc Dương thì há mồm trợn mắt.
“Chị dâu....”Nhạc Dương từ trên khán đài phi xuống như bay gọi Thẩm Lạc Ngưng.
Thẩm Lạc Ngưng quăng chìa khoá về phía Nhạc Dương sau đó phủi phủi tay áo.
“Thắng rồi. Làm gì thì làm đi. Tôi về”Thẩm Lạc Ngưng ngẩng đầu nhìn Nhạc Dương nói.
“Thôi vậy. Xe không mất là được rồi. Chúng ta về thôi” Nhạc Dương nhún vai nói. Anh theo chân Thẩm Lạc Ngưng định rời khỏi trường đua.
“Đứng lại” Giọng một người đàn ông vang lên.
“Đưa chìa khoá của chiếc Lamborghini kia đây” Hắn ta lại cất giọng ra lệnh.