Ngẫm

Chương 1: Chương 1




Mở bài:

Tui-Một thằng nhóc hay cười và cũng hay nổi điên. Lên cấp III được một năm rồi, bạn bè tui thằng nào cũng có gấu hết, chỉ có tui là chưa có . Tía má tụi nó, mới mười mấy hai ba tuổi mà bày đặt có gấu với cọp. Tui rủa mỗi khi có thằng đem người yêu ra khoe. Tụi con gái trong lớp nghe vậy thì cười khúc khích. Không hiểu tụi nó nghĩ gì mà cười. Mấy thằng bạn thân thì ngồi chọc tui rồi cười phá lên. Tụi nó cứ:

_ Ê ku, muốn có gấu thì ít nhất mày cũng phải được như anh Văn Cầy. Nhìn mày cứ như con ma ốm đói vậy.

Thằng Văn Cầy ngồi trên quay xuống che miệng cười khúc khích. Thật ra thằng đó tên Hoàng nhưng ba nó bán thịt chó nên cả lớp ai cũng kêu nó là cầy. Thằng đó thì bựa hết chỗ nói rồi, mập như con heo, để tóc hai mái, mình mẩy lúc nào cũng nhớt nhợt lại có mùi tanh tanh như nhớt cá, miệng thì rộng ngoạc cộng thêm hai cái răng thỏ vàng khè. Nói chung là nhìn gê bỏ. Cái lỗ mũi lúc nào cũng lò thò ra cái màu xanh xanh trắng trắng như bánh lọt, ngày nào nó cũng hít lấy hít để mà không bao giờ hết.. Tui thì đẹp trai, ga-lăng, men-lỳ, lại phong độ mà có ma nào thèm ngó. Chả biết làm sao mà thằng đó có gấu được nữa.....

Trong lớp tui gái tuy không nhiều, nhưng đẹp thì không thiếu. Mỗi tội là bọn nó đều có bến hết rồi. Tui là thằng FA duy nhất trong lớp. Hồi đó có thời tui theo đuổi em Vi trong lớp nhưng bị cự tuyệt rồi cuối thằng Qúi-một trong những thằng bạn thân của tui ra tay ẵm em nó đi luôn. Nhớ lại thì Vi em í xinh với dễ thương ếu chê vô đâu được. Cao 1m56, da trắng như trứng gà bóc, tóc đen, mắt to đen láy.Số đo ba vòng khỏi nói, chuẩn từng cen-ti-mết. Chỉ cần em í cười phát là có khối thằng đứng tim, tắt thở mà chết. Lúc đó tối nào về tui cũng mơ thấy ẻm...hic

Thôi, không mơ về ngày xưa nữa.

Kiếp thằng con trai quan trọng nhất là hai chữ G là GÁI và GAME. Tui mất hết một chữ thì coi như mất nửa cuộc đời. Tuy bạn tui có nhiều lần giới thiệu mấy em cho tui nhưng cũng không ăn thua gì. Toàn gì đâu không, nếu không phải cá sấu thì cũng là thần kinh không ổn định. Tưởng cả đời FA nhưng cuối cùng cũng được ông trời cứu vớt. Chiều bữa đó đi đá banh xong nóng nực quá nên tụi bạn rủ tui đi tắm sông cho mát. Tui già đầu rồi mà vẫn chưa biết bơi, nói ra thì sợ nhục nên ậm ừ đi theo tụi nó. Công nhận gió ở dưới mé sông thổi mát rượi, quên hết cả mệt. Ra tới sông, đám bạn nhảy xuống có mình tui đứng trên bờ, cúm cẳng. Tụi nó réo thì tui nói đang khởi động rồi đứng đó lắc mông. Trong lúc đang lắc không biết thằng cờ hó nào sút phát muốn bể bàn toạ làm tui cắm đầu xuống sông. Ấu zè. Uống nước thấy ông bà ông vãi luôn, đang uống tự dưng có thằng nào nhảy cái ào xuống túm đầu tui lôi lên. Hên vãi, tí nữa là gặp các cụ ở dưới rồi. Mở mắt ra, ho sù sụ định chửi thằng nào sút ông thì đứng hình năm giây. Ẻm...ẻm...đẹp quá..... Đẹp không tả được. Dễ thương không đỡ nổi, phát này tui rụng rồi. Da trắng, má hồng, mũi cao, môi đỏ, mắt đen, to sâu thăm thẳm. Tui sắp chảy máu cam rồi. Nhưng không phải vì gương mặt em mà tại vì cái áo sơ trắng em mặc, mỏng dính, lại dính đầy nước nên với tui nó dường như trong suốt. Đang nhìn thì bỗng nhiên bị xến cho phát vô mặt."Thằng dâm tặc!".Rồi em lạnh lùng bỏ đi. Tui còn chưa kịp cảm ơn. Chưa xin được số phone với địa chỉ nhà. Chưa biết em tên gì nữa....Tại sao vậy!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!?...

....Bị tát phát thấy tám ông trời, tui choáng váng. Em ấy lấy xe rồi đạp đi 1 mạch. Ngồi dậy, nhìn theo e thêm chút nữa rồi quay qua mấy thằng bạn.

_ Con cờ hó nào đạp ông xuống dưới?!!!!!!!!-tui trừng mắt

_ Thằng Năm nổ!!!!!!!!!!!!!!- Cả đám đồng thanh chỉ về phía máy nổ của lớp.

_ Sao mày dám đạp ông xuống dưới?

_ T...ại...tại... mày rề rà quá nên tao mới đạp?-Nó cúm khi thấy tui nổi nóng

_ Tao nói là tao đang khởi động. Mày làm tao dọp bẻ mém chết nè, giờ tính sao hả con trai?

_ Bình tĩnh,đừng nóng,.. chuyện gì từ từ tính, đại ca.....- Nét mặt của nó chuyển sang cầu hoà, nhìn đê tiện không đỡ nổi.

Không nói gì thêm, tui cười nhếch môi rồi vận công sút cho nó 1 phát vô bàn toạ. Dám nửa tháng sau nó vẫn chưa đi cầu được...

Thù đã trả, đời lại tươi đẹp.

_ Bộ mày không biết bơi à?- thằng nào chọt trúng chỗ nhột

_ Không tại tao muốn cho tụi bây thấy tao nín thở lâu cỡ nào thôi...rồi hồi nãy ai cứu tao?-tui lảng sang chuyện khác.

_ Con nhỏ mới bụp mày xong đó. Hồi nãy nó chạy xe ngang qua thấy mày quằn quại nên nhảy xuống vớt mày lên đó.-tụi nó nhao nhao

_ Công nhận nó xinh ha bây, chuyến này để tao chinh phục cho- Thằng Nổ ôm bàn toạ nói chen vào

_ Ê....ê...nãy nó có hô hấp nhân tạo cho tao hông bây?

_ Hô cái con gái mợ mày chứ hô, uống nước nhiều quá sảng rồi à?

Nhìn đồng đã 5h rồi. Trễ giờ rồi! Trễ giờ cơm rồi! Mặc kệ tụi nó ngồi đó, tui lấy xe phóng như bay về nhà. Ba má tui không khó tính nhưng làm gì thì làm cũng không được trễ bữa cơm gia đình. Mình mẩy ướt nhem, đã vậy còn gặp gió ngược chiều, về được tới nhà vừa mệt vừa lạnh teo luôn cái muri.

Mở cổng, tui rón rén đẩy xe vô nhà. Má mà thấy là ăn hành mệt nghỉ luôn. Đột nhiên tiếng"cọt...kẹt...tạch...tạch...tạch.." xé tan bầu không gian tĩnh mịch. Chiếc xe đạp phản chủ rên rỉ. Cũng may là không ai phát hiện. Chạy vù vô nhà, ngó trước ngó sau như anh Giăm-Bông rồi dông thẳng lên lầu tắm rửa. Mười lăm phút sau có mặt ở nhà dưới, đúng 5h30. Hôm nay cơm chiều có thịt chiên, rau muống luộc, canh chua. Không có cá, quá đỡ.

Vừa ăn vừa trình báo tình hình học tập với 2 ông bà. Tối, ông già coi thời sự. Không biết ổng ghiền hay sao mà ngày nào cũng coi. Ngày nào cũng Iraq, Iran, rồi thì Tàu khựa chiếm đảo của Việt Nam. Ổng coi thôi thì không có gì, hễ gặp tin về Tàu khựa là ổng chửi cho thúi um lên. Mấy mụ hàng xóm thì tưởng ba chửi má con tui nên lúc nào gặp tui cũng hỏi sao ba mày lớn tiếng với má mày dữ vậy. Còn má thì chỉ lắc đầu cười trừ. Bây giờ mới biết ổng yêu nước.

Hết màn thời sự là tới phim Hàn của má. Coi được chừng năm phút thì thấy má sụt sùi. Thằng Chơi Song Jông gì gì đó trong phim bị ung thư chết, bỏ lại con nhỏ người yêu đang mang thai. Má khóc quá chừng. Lúc đó tui nằm võng nhớ lại bé cứu mình hồi chiều bỗng thấy lòng nao nao. Không biết ẻm nhà ở đâu nữa. Chán chết. Nằm đó vỗ trán 1 hồi, nhìn đồng hồ thì lúc đó 9h rồi.

_Đi ngủ, mai còn đi học- Má nhắc

Đánh răng rửa mặt xong tui vô phòng nằm mà sao cứ nhớ tới khuôn của em, sao mà lại dễ thương tới vậy, nhớ tới cái áo sơmi đẫm nước của em, ôi sao mà sếch si quá...hix.... Nếu không có em thì chắc giờ tui đã chuyển hộ khẩu xuống nhà vợ chồng thím Hà, anh Bá rồi....

Sáng 6h, như thường lệ. Má réo dậy đi học, mắt nhắm mắt mở đi ra.

Ăn sáng xong tui xách cặp dông vô trường. Vừa vô tới lớp thì tụi nó ồ lên. Không hiểu mô tê gì hết. Ra là thằng cờ hó Năm nổ chơi tui đây mà. Nó muốn trả thù vụ hôm qua tui sút nó. Bây giờ cả lớp ai cũng biết tui không biết bơi. Nhục tới mức chỉ muốn đào cái lỗ dưới đất rồi cắm đầu xuống dưới chết luôn. Đám con gái trong lớp đứa nào cũng chọc. Chỉ có Vi em là không cười. Ẻm nhìn tui với ánh mắt thông cảm, đôi mắt to đen láy, chớp chớp . Đang giữa giờ học thì Vi em viết cho tui tờ giấy. Ệt!!!! Có nằm mơ không vậy, Vi em viết thư cho tui kìa.

Mừng rơn, tui mở ra coi, nội dung là vầy:

"T ko pk bơj thjt ah? Zj màk kũg đj tắm sôg nữa. Vi coá nhỏ e họ bơj jỏj lém, níu mún thì Vi nkờ noá dạy choa..."

Tạm dịch:

"T không biết bơi à? Vậy mà cũng đi tắm sông nữa. Vi có nhỏ em họ bơi giói lắm, nếu muốn thì Vi nhờ nó dạy cho"

Hê hê tự dưng được học bơi với người đẹp, ngu gì không đi. Tui nhìn ẻm gật đầu cái rụp, ẻm nhìn tui cười phát, muốn phọt máu mũi.

Vi em hẹn tan học thì ra gặp nhỏ em họ Vi rồi làm quen nhau luôn...

Tan học, tui đi với ẻm ra quán nước trong căn tin. Nhỏ em họ của Vi ngồi đợi trong đó.

Ủa?! sao ai mà giống bé cứu mình hồi bữa quá vậy?

Chưa kịp mở miệng chào thì" Thằng đó là thằng dê cụ mà bữa em kể chị nghe đó!!!"

Tui đứng hình, Vi em quay qua nhìn tui, mắt chữ A mồm chữ O

_ Vậy ra người hôm bữa em kể với chị là anh này đó hả?-Vi hỏi bé đó một lần nữa.

_ Là nó đó, chắc chắn luôn - Bé í khẳng định thêm 1 lần nữa.

_ Có thật là vậy hông T?- Vi ngỡ ngàng

Trời đất thánh thần thiên địa ơi, con phải làm sao đây, người con thích thì nói con dê cụ, người duy nhất không cười con bây giờ lại nghi ngờ con. Sao ông cứ troll con quoài vậy ông trời……

_ Ấy ấy, cái đó chỉ là tai nạn thôi, T đâu có cố ý nhìn, tại…tại….- tui bắt đầu lắp bắp.

_Tạ sao hả?- Con bé sấn vô

_Tại nó ập vào thì..thì..anh phải nhìn thôi. Anh đâu cố ý….

Xong 2 chị em quay vô hội họp cái gì đó rồi đưa ra quyết định..

Vi em:” Đó giờ ở trong lớp, Vi thấy T là người đàng hoàng, nhưng quyết định có tha cho T hông thì là do Trang hết.”

Ồ ra là em nó tên Trang, ôi, người đẹp tên cũng đẹp. Tự dưng mơ tưởng tới cảnh nắm tay em í, thoát khỏi kiếp FA thì tui lại lâng lâng……

“E hèm!”- bé Trang hắn giọng.

Tui giật mình.

_Tưởng tượng cái gì đó?-bé nhíu mày

_Àh àh, hông…hông có gì.

_Tui hông phải người nhỏ nhen, nghe chị Vi nói anh là người đàng hoàng tui cũng tin. Nhưng mà bữa đó tui cứu anh, ướt hết đồ, về nhà còn bị mẹ la nữa. Phải đền bù cho tui.

_ Ờ, em muốn gì anh cũng chiều….- tui đang trong tình trạng mê sảng

_ Hì hì, cái đó là do anh nói đó nhe.- bé Trang cười “hồn nhiên”

_Ấy, anh lỡ lời….

_Hông có lỡ liếc gì hết, chuẩn bị tiền đi, mai bao chị em tui đi ăn- Bé lạnh lùng

Tui cứng họng không biết nói gì hơn, Vi em thì lấy tay che miệng cười khúc khích, nhìn xinh lắm cơ. Hớ…hớ… lại mơ mộng nữa rồi. Về nhà, ăn cơm nhai rệu rạo mấy chén rồi buông đũa. Bữa nay ba ra Bắc công tác, mấy bữa nữa ổng mới về. Vậy là đỡ được màn thời sự của ổng. Bây giờ chỉ cần ráng tranh thủ coi trước khi tới phim Hàn của má.

Tối, tới giờ ngủ. Tui ra ngoài khoá cửa, mới vừa đóng cổng lại thì thấy 1 thằng cao, to, đen, hôi hay không thì chưa biết. Nó đang nói gì đó với 1 cô gái, cổ trạc 20 tuổi. Thằng đó chắc cũng thuộc dạng ăn chơi à, hút thuốc nữa chứ, nó nói chuyện thì đầy những từ tục tĩu. Tự dưng thằng đó giơ tay lên đánh mạnh vào mặt cô gái. Cô ấy té bệt xuống băng đá trước nhà tui. Rồi thằng đó quay đi, miệng lầm bầm chửi cô gái là con khốn. Nó lên xe rồi tăng ga vọt đi, bỏ cô gái ở lại 1 mình. Nó đi rồi, còn cổ thì ngồi ngồi đó khóc thút thít. Má ở trong nhà thấy tui khoá cửa sao lâu quá nên đi ra kiếm tui. Thấy cô gái ngồi khóc, má kêu tui mở cửa. Thấy má tui ra thì cổ lật đật đứng dậy xin lỗi má vì khuya rồi mà còn ngồi trước nhà tui. Cổ định đi thì má tui kêu ngồi xuống nói chuyện với má.

_Con tên gì? Ở đâu tới vậy sao giờ này không về nhà?- Má nhẹ nhàng hỏi

_Dạ….nhà con cũng…gần đây thôi bác.- Cổ trả lời trong tiếng nấc

Nói chuyện một hồi thì má tui gọi taxi chở cổ về. Ra là chị đó tên Hằng, chỉ có thai. Thằng cao, to , đen hồi nãy là bạn trai chỉ.

_ Nó dụ dỗ con gái nhà lành xong rồi tới chừng con người ta vác lu thì nó chối bỏ trách nhiệm – Má chửi thằng cao ,to, đen bạn trai chị Hằng.

Vô phòng nằm, ngó lên trần nhà. Đang suy nghĩ về chuyện đời thì con thạch sùng chó chết phẹt ngay trán. Nộ khí xung thiên, tui móc cây sung hơi trong tủ ra. Canh kĩ, bắn 1 cái ”BỤP!!!”, cứ tưởng con thằn lằn lằn tử trận không ngờ nó chạy thẳng vô cái ngách trên trần nhà. Kiểm tra lại thì súng không có đạn…..Đệt

Thôi thì ngủ cho bớt nóng, bật máy lạnh lên, tui nằm phè cánh nhạn tới sáng.

Đúng 6h sáng, má réo. Lại lọ mọ ra đánh răng rửa mặt, hôm nay phải chải chuốt một chút. Tui lấy chai gel của ba, ổng mua mấy năm rồi mà không xài. Vuốt phát. Xong, tui xuống nhà, lấy xe rồi bắn tới trường. Bước vô cửa lớp, ai nấy cũng trầm trồ ngạc nhiên. Nhất là mấy em gái, chắc tại hôm nay tui vuốt keo nên đẹp trai quá chứ gì. Hội chó…à không chiến hữu cũng ngạc nhiên hỏi tại sao hôm lại diện dữ vậy. Tui nói sắp thoát kiếp FA rồi. Tụi nó lại nhào vô tra khảo. Chỉ có mình Vi em khi nghe tui nói câu đó thì cười tủm tỉm. Hông biết ẻm có ý gì với mình hông nữa…hí hí….

Tan học,tui bye bye hội chiến hữu rồi lên đường đi với Vi e. Ra tới cổng thì bé Trang đã đợi sẵn. Bữa nay bé Trang mặc cái áo màu xanh lá, có hình Pucca với quần jean đen . Bé búi tóc cao lên để lộ cái cổ trắng ngần. Mặc dù Trang thấp hơn Vi tí nhưng nói về than hình cũng không thua kém gì cộng thêm cái áo bó sát làm cho cái cơ thể đó them nổi bật heh heh. Nhìn là máu mũi cứ chực tuông ra. Bé Trang đi chung xe với Vi em.

_ Em định đi đâu vậy?- Tui hỏi Trang

_Cứ đi đi rồi biết!- Cả 2 đồng thanh làm tui lép vế.

Hic đời nó troll vậy đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.