Ngân Dực Liệp Thủ Hệ Liệt

Chương 139: Chương 139




Editor: Maikari

Beta: Kaori0kawa

“Các anh muốn điều khiển tư duy nhân loại?”

Heinz cười: “Thông minh.”

Lăng Tử Hàn có chút không hiểu, nói: “Có chút việc tôi không hiểu, các anh gây chiến như vậy, chỉ đơn giản là muốn khống chế hoàn toàn tư duy nhân loại thôi sao?”

Heinz ngẩn ra: “Thì sao? Cậu có cách gì khác hay hơn sao?”

“Tôi không có ý này.” Lăng Tử Hàn nhún vai. “Các anh muốn điều khiển tư duy của người khác, chủ yếu là muốn bọn họ tiếp nhận quan điểm của các anh mà thôi. Vậy chẳng phải rất dễ sao, các anh chỉ cần lớn tiếng kêu gọi, liều mạng tuyên truyền, sau đó tìm người giả thành thánh nhân, đưa ra lời tiên tri, làm ra nhiều cái “Thần tích”, hấp dẫn đông đảo tín đồ. Từ cổ chí kim, loại chuyện này đã trở nên quá quen thuộc rồi, nhất là vào cái thời đại khoa học kỹ thuật đang phát triển cao như hiện nay, càng dễ thực hiện, không phải sao? Hồi trước tôi cũng đã từng xem qua một ít tin tức về mặt này, tân Đảng Quốc Xã tại Âu Châu đang rất mạnh mẽ, các anh cũng không cần phải mất nhiều tiền của để làm những làm thí nghiệm công phu như thế này? Dùng máy móc điều khiển tư duy con người, có lợi gì với các người?”

Heinz nghe xong liền nở nụ cười: “Không đề cập đến máy móc, cậu nói thử xem, cậu thấy tân Đảng Quốc Xã thế nào?”

Lăng Tử Hàn không chút khách khí mà nói: “Khẳng định là tà.”

“Vì sao nói như vậy?” Heinz cũng không tức giận, trái lại cảm thấy hứng thú.

Lăng Tử Hàn lạnh lùng nói: “Bọn họ tiến hành hoạt động khủng bố khắp nơi, làm ra biết bao sự kiện tập kích bạo lực, đánh nhau cùng giết chết người di dân châu Á, hãm hại người Do Thái cùng người Ả Rập. Năm ngoái tại München (1), có một đứa trẻ 9 tuổi bị bọn họ dùng gậy đánh chết, chỉ vì đứa trẻ này mang huyết thống Arya thuần chủng lại bị sinh ra ở Israel. Cái nhìn cực đoan của bọn họ đối với sự việc như vậy khiến người khác vô cùng tức giận, giận sôi gan, đó không phải là tà thì là gì?”

Heinz nghe rất chuyên chú, cuối cùng gật đầu: “Cậu nói đúng, cách làm của bọn họ đối với đứa trẻ đó quả thật rất bất chính, còn phải sửa chữa nhiều.”

Y nói rất hời hợt, Lăng Tử Hàn nghe xong càng thêm tức giận, ném văn kiện, thẳng thắn nói: “Hai chúng ta khó có sự đồng nhất trong cách nhìn nhận vấn đề, nguyên tắc nhận định càng không thể hòa hợp. Anh nói thẳng đi, muốn tôi làm gì? Làm thế nào? Cái mà các người muốn không phải là cái này sao? Còn vỡ vĩnh nói đạo lý với tôi?”

Heinz cười to: “Jones, bộ bình thường cậu nói năng cũng lỗ mãng như vậy sao?”

“Tôi rất thẳng thắn, không thích quanh co lòng vòng.” Lăng Tử Hàn trừng mắt nhìn y. “Cho nên tôi mới thích ở cùng thiên nhiên, không thích tiếp xúc với người.”

“Ừ, có thể hiểu được.” Heinz gật đầu. “Được rồi, chúng ta đây nói chuyện phương án thí nghiệm được không?”

Lăng Tử Hàn không nói nữa, chỉ ngồi đó nghe y giảng giải thao thao bất tuyệt.

Kỳ thực vấn đề tiếp theo cũng rất đơn giản, bọn họ muốn lợi dụng loại máy mà bọn họ mới chế tạo, tìm mã hóa thần kinh của con người, sau đó chế ra “Số hiệu” điều khiển tư duy con người. “Số hiệu” này có thể thông quan internet, TV, radio, điện thoại để có thể truyền tới toàn bộ thế giới. Nếu vậy, hơn 10 tỷ người sẽ trở thành con rối của bọn họ, bị bọn họ điều khiển, dựa theo quy định của bọn họ mà có thể sống hoặc chết.

Đương nhiên khi nói Heinz dùng từ ngữ uyển chuyển êm tai hơn, nhưng Lăng Tử Hàn có thể tự mình ngấm ngầm hiểu được hàm ý ẩn chứa trong câu từ của y, nên lập tức nắm bắt.

Bọn họ dùng loại máy đó nhiều lần kích thích hệ thần kinh toàn thân của một người, muốn khiến người đó trong thống khổ cực độ phát ra tín hiệu mạnh mẽ từ đại não, sau đó ghi lại những phản ứng của thần kinh đối với các loại kích thích khác nhau, bọn họ sẽ dựa vào đó mà tìm ra những tín hiệu do đại não sản sinh để ứng với từng loại phản ứng này, cũng chính là “Tư tưởng mã hóa”, hoặc nói đúng hơn, là một hình thức “Phiên dịch” của thần kinh, tạo thành ký ức, tri giác cùng tư duy, sau đó nghiên cứu chế ra một loại “Số hiệu” phù hợp với hệ thống phiên dịch đó, biến đổi chúng và thâm nhập vào, cứ như vậy mà tiến vào trong đại não của người đó, dần dần chút bất tri bất giác chuyển biến tư tưởng của người đó mà không khiến người đó phát điên. Trong quá trình chuyển biến, bọn họ vẫn là một người khỏe mạnh, cũng không nhận thức được tư tưởng của bản thân mình đã bị lệ thuộc, càng không biết rằng trên thực tế bọn họ đã bị điều khiển.

Heinz thoả thuê mãn nguyện nói xong, mỉm cười: “Cậu không thấy vậy là rất tốt sao? Đến một lúc nào đó, xã hội sẽ trở nên có trật tự, không bao giờ có chiến tranh cùng xung đột, cũng không còn nghèo đói, thế giới sẽ luôn được hòa bình, từ nay về sau ánh sáng ngập tràn. Chẳng phải chủ nghĩa cộng sản mà các cậu từng nói đến cũng giống như vậy hay sao?”

Lăng Tử Hàn lẳng lặng nhìn y, một lúc lâu, mới nhẹ nhàng lên tiếng: “Nếu đến lúc đó, anh không nghĩ là anh sẽ thấy cô đơn hay sao?”

Heinz mỉm cười bắt đầu trầm tư. Y hiểu ý của Lăng Tử Hàn, nếu mọi người trên thế giới đều dựa vào phương thức của y mà tồn tịa, không còn kẻ thù luôn thống hận y, không còn bạn bè thật tình với y, càng không có người nào yêu y thật lòng. Nếu tới thời điểm như vậy, y có cô đơn không?

Trong phòng rất yên ắng, thỉnh thoảng có tiếng nước truyền đến, trong không khí râm mát ướt át phảng phất một hơi hướng cô độc, khiến khiến người ta cảm thấy phiền muộn.

Qua một hồi lâu, Heinz mới hồi phục tinh thần lại mỉm cười với cậu: “Tôi sẽ không thấy cô đơn. Thời điểm đó, chính là thời điểm của một thế giới mới, thế giới của “Founder”, là thần tượng cúng bái của toàn bộ nhân loại. Đó chính là mục đích của chúng tôi, đương nhiên cũng phải trả giá rồi. Trên thực tế, cuộc sống hiện tại của chúng tôi cũng chẳng khác gì với thời điểm đó, kẻ thù rất nhiều, bạn bè rất ít, mà những kẻ ngu dốt trên thế giới càng lúc càng nhiều, thật khó mà chịu được. Nếu so sánh được mất, tôi tình nguyện đánh đổi để sáng tạo được thế giới lý tưởng kia.”

Lăng Tử Hàn gật đầu. Cậu không nghĩ rằng mình có bản lĩnh để thuyết phục một kẻ thông minh, cố chấp như y, lại càng không nghĩ tới việc đối phương sẽ buông tay, từ bỏ tà đạo bước thành Phật. Cậu chỉ muốn nói chuyện với y, để từ đó nằm rõ tư tưởng của Heinz, tìm tòi phương thức tư duy của y, sau đó có thể phát hiện được những tư ẩn của y.

Cậu suy nghĩ một chút, nói: “Được rồi, người Trung Quốc chúng tôi có câu ‘Nói là làm’, nếu tôi đã đồng ý hợp tác với các người, tất nhiên sẽ giữ lời. Đối với phương án thí nghiệm này, cơ bản tôi đã nắm được, bất quá, trên mặt y học, tôi là người bình thường, cho nên có một số vấn đề muốn lĩnh giáo.”

Heinz thật cao hứng: “Được chứ, cậu cứ hỏi đi.”

Lăng Tử Hàn hỏi vài thứ linh tinh, toàn là những vấn đề bình thường. Trước khi đi, chuyên gia tổ tâm lý học có cung cấp cho cậu rất nhiều vấn đề, chủ yếu là phương thức dùng để vượt qua phòng tuyến của đối phương, dẫn dụ đối phương đưa cậu đến được tới nhân vật tối cao ở đây, Antinogen.

Quả nhiên, những vấn đề của cậu Heinz không thể giải đáp hết được. Vì vậy y phải gọi một cuộc điện thọai.

Lăng Tử Hàn liền nói chuyện trực tiếp với người thần bí kia. Người này ngoại trừ hai lần cậu được nghe tiếng ra, còn lại không hề nhìn thấy người đâu cả. Từ hai cuộc nói chuyện ngắn gọn, cậu có thể nhận thấy Heinz rất tôn trọng hắn. Trên thế giới này, có thể khiến tên quý tộc Đức cuồng ngạo này tôn trọng như thế, sợ rằng chỉ có mỗi Antinogen.

Trong tay cậu không có máy móc, thật không biết được người đó rốt cục đang ở đâu, chỉ có thể kết luận rằng người đó rất có hứng thú với cậu. Cậu hy vọng rằng mình có thể dẫn dụ được hắn ra đây.

Hiển nhiên, người đó vô cùng tán thưởng với những vấn đề mà cậu hỏi: “Jones, quả thật cậu rất thông minh, hỏi ra được cả những vấn đề mà ngay cả tôi cũng chưa từng nghĩ tới, khiến tôi mở rộng tầm mắt. Cậu yên tâm, chỉ cần cậu chịu hợp tác tốt với chúng tôi, chúng tôi nhất định giảm bớt thống khổ cho cậu, hơn nữa không chừng còn có được những thứ rất tốt nữa đó.”

Khóe miệng Lăng Tử Hàn giương lên, nở một nụ cười trào phúng: “Thứ gì tốt? Phong thánh à?”

“Bộ đó không phải là thứ tốt hay sao?” Người kia mỉm cười. “Những gì mà chúng tôi làm, nhất định sẽ được ghi lại trong 《 Holy Bible 》(Kinh Thánh) ở thời đại mới. Jones, cậu cũng sẽ trở thành một trong những thánh đồ đã hy sinh thân minh cho vì nhân loại, sẽ được toàn bộ nhân loại trong thời đại mới kính ngưỡng, muôn đời lưu danh.”

Lăng Tử Hàn hờ hững nói: “Vừa nghĩ tới kính ngưỡng như lời mà anh nói cứ như là dãy số hiệu mà máy móc truyền tới cho bọn họ, quả thật là tẻ nhạt vô vị.”

Người kia ngẩn ra, một lát không hiểu rõ, hiển nhiên không biết phải nói thế nào.

Heinz cười ha hả, cầm lấy phone trên tay cậu: “Được rồi, hôm nay chỉ nói tới đây thôi. Cậu còn gì muốn hỏi không?”

“Không còn.” Lăng Tử Hàn quay đầu nhìn về phía mặt biển đằng xa, nét mặt rất lãnh đạm. “Khi nào các người định làm làm thí nghiệm, làm ơn nói sớm cho tôi biết, tôi cũng phải chuẩn bị tâm lý nữa.”

“Đó là chuyện đương nhiên.” Heinz ôn hòa mà nói. “Hiện tại tôi sẽ thông báo cho cậu biết. Thí nghiệm đầu tiên là vào tối nay. Bữa tối lúc 6h, 10h sẽ có người đến đưa cậu đến phòng thí nghiệm.”

Lăng Tử Hàn cầm lấy ly nước, uống một ngụm, lúc này mới nhẹ giọng nói: “Ừ!”

HẾT CHAP 19

Mục lục

(1) München: München hay Muenchen, thủ phủ của tiểu bang Bayern, là thành phố lớn thứ ba của Đức sau Berlin và Hamburg và là một trong những trung tâm kinh tế, giao thông và văn hóa quan trọng nhất của Cộng hòa liên bang Đức.

Nguồn: http://vi.wikipedia.org/wiki/M%C3%BCnchen

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.