Ngân Dực Liệp Thủ Hệ Liệt

Chương 249: Chương 249




Editor: Maikari

Beta: Kaori0kawa

Sáng hôm nay, Lăng Tử Hàn chuẩn bị lên xe đi đến cao ốc hội nghị thì Lý Nguyên cùng Lạc Mẫn đều lo lắng, Chu Tự hào sảng mà nói: “Không có việc gì, anh nghĩ Tử Hàn có thể lo được mà. Tuy tên Hách Ly cáo già lợi hại, cũng không thể đấu lại với con trai của đại danh đỉnh đỉnh Lăng Nghị đâu.”

Lăng Tử Hàn mỉm cười với họ, liền xoay người ra cửa. Cậu hoàn toàn không có động tác gì khoa trương, thậm chí cả một câu cũng không nói, vậy cũng đủ để Lý Nguyên cùng Lạc Mẫn yên tâm.

Đến trước đại sảnh hội nghị của cao ốc hội nghị, Lăng Tử Hàn bình tĩnh nhìn qua một đài đầy đầu người.

Đây là lần đầu tiên cậu công khai bộc lộ quan điểm của bản thân mình trước mặt mọi người, quan trọng nhất, lại ngay nước ngoài.

Quần áo cậu gọn gàng, vừa đúng chuẩn mực lại không quá nổi bật, khiến người khác nhìn vào cũng thấy thoải mái. Cậu tư thái ưu nhã, dễ dàng đứng ở nơi đó, chờ nghị viên đưa ra câu hỏi đi lên.

Hách Ly là người người thứ nhất đứng dậy, đi đến trước đài trình bày ý kiến trước mặt cậu. Là người người lãnh đạo của đảng đối lập, uy thế của hắn so với 7 năm trước rõ ràng mạnh hơn rất nhiều.

Lăng Tử Hàn an tĩnh nhìn hắn, trên mặt hiện nụ cười ôn hòa, nhìn qua phong độ, khiến nhiều nghị viên có thiện cảm. Bọn họ thấy Hách Ly đứng lên thì lập tức chăm chú. Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại sảnh lặng ngắt như tờ, bầu không khí có chút ngưng trọng. Bầu không khí này thường thường sẽ khiến người đảm nhiệm việc trình bày ý kiến cảm thấy áp lực rất lớn, tuy là Lăng Tử Hàn mới đến, nhưng lại dường như không hề có việc gì, rất bình tĩnh.

Hách Ly nhìn cậu, lễ phép mỉm cười “Đầu tiên, hoan nghênh Lăng tiên sinh đến quốc gia của chúng tôi nhậm chức.”

“Cám ơn Hách tiên sinh.” Lăng Tử Hàn mỉm cười nói. “Đây là vinh hạnh của tôi.”

Hiến pháp B quốc quy định tổng thống tổ chức nội các, thành viên trong kỳ nội các đó phải mang quốc tịch B quốc hơn 10 năm, nhưng không hề có điều khoản nào cấm tổng thống không được mời người ngoại quốc đến đây đảm nhiệm công tác cố vấn. Tuy rằng Lăng Tử Hàn là trợ lý tổng thống, nhưng cũng không phải thành viên nội các chính thức, bởi vậy bè phái phản đối cũng không thể làm lớn chuyện việc này, Hách Ly cũng chỉ có thể làm màu. Trong lòng Lăng Tử Hàn biết rõ, nhưng biểu hiện ra ngoài vẫn là khiêm tốn khách khí.

Hách Ly nhàn nhạt nói: “Tôi có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo Lăng tiên sinh. Vì Lăng tiên sinh đến quốc gia chúng tôi đảm nhiệm vị trí trợ lý sự vụ an toàn tổng thống, đây là chuyện quan trọng, liên quan tới Quốc Gia An Toàn của quốc gia của chúng tôi, bởi vậy cần phải làm rõ vài vấn đề với Lăng tiên sinh đây.”

“Đương nhiên.” Lăng Tử Hàn gật đầu. “Hách tiên sinh cứ hỏi.”

Thái độ hợp tác toàn diện này của cậu khiến không ít nghị viên ở dưới cảm thấy thoả mãn, bầu không khí giương cung bạt kiếm cũng giảm đi nhiều.

Hách Ly nghiêm túc mà hỏi thăm: “Xin hỏi Lăng tiên sinh lúc còn ở Trung Quốc đảm nhiệm chức vụ gì?”

Lăng Tử Hàn lập tức rõ ràng đáp: “Cục trưởng Cục đốc tra Bộ An Toàn Quốc Gia.”

Rất nhiều người vừa nghe đến tên Cục đốc tra này, trên cơ bản cũng hiểu được cơ cấu bên trong là gì, nhưng Hách Ly lại hỏi tiếp: “Xin hỏi, cơ cấu tính chất của Cục đốc tra là gì?”

“Giám sát, kiểm tra tình huống công tác của nhân viên nội bộ quốc an, nhất là trên phương diện thanh bạch liêm khiết trong cuộc sống hằng ngày, đồng thời trong sạch hoá bộ máy chính trị công sở trong hệ thống nội bộ.” Lăng Tử Hàn giải thích rất rõ ràng. “Là bộ môn chuyên về kiểm tra kỷ luật.”

Người ngồi phía dưới bắt đầu châu đầu ghé tai nghị luận. Dù là quốc gia gì thì danh tiếng của bộ môn giám sát trong sạch hoá bộ máy chính trị đều là khá tốt, nhất là trong cảm nhận của người dân thường cùng các nghị viên. Lăng Tử Hàn có thể lãnh đạo 1 cơ cấu trong sạch hoá bộ máy chính trị của hệ thống Quốc Gia An Toàn của 1 cường quốc, dù năng lực thực tế ra sao thì chí ít nhân phẩm cũng có thể khẳng định được rồi.

Hách Ly diện vô biểu tình, tiếp tục nói: “Nói cách khác, anh cũng không phải là phụ trách công tác có liên quan tới chuyện liên quan Quốc Gia An Toàn đúng không?”

Lăng Tử Hàn định liệu trước mỉm cười: “Nếu như không rõ hệ thống toàn bộ thì sao mà vận tác, làm sao đốc tra? Các phương diện liên quan tới Quốc Gia An Toàn, tôi đều biết đại khái.”

Phía dưới lại phát ra thanh âm anh anh ong ong.

Hách Ly tiến sát từng bước: “Vậy lần này anh đến quốc gia của chúng tôi công tác, là do bên Bộ An Toàn Quốc Gia quý quốc điều động sao?”

“Đương nhiên không phải.” Lăng Tử Hàn ôn hòa nói. “Sau khi nhận được lời mời của tổng thống tiên sinh, tôi đã từ chức ở Bộ Quốc An. Lần này tới quý quốc công tác, là hành vi cá nhân của tôi, không liên quan tới quốc gia.”

“Tôi có chút không rõ.” Hách Ly làm ra bộ dáng hoang mang. “Lăng tiên sinh thân là cục trưởng Bộ Quốc An quý quốc, lệnh tôn lại là chủ tịch uỷ ban Quốc Gia An Toàn, có ông ấy dẫn đường, Lăng tiên sinh mây xanh thẳng tiến là chuyện không cần đoán. Hơn nữa, chức vụ mà Lăng tiên sinh đảm nhiệm là nội chính, không phải ngoại chính, hoàn toàn không có nguy hiểm. Vì sao một thái tử Trung Quốc lại từ bỏ ngai vàng đầy lợi thế như thế mà chạy tới một tiểu quốc như nước chúng tôi làm cố vấn? Ý đồ gì chứ? Tôi tin cũng có rất nhiều người mang trong lòng nghi vấn như vậy, hy vọng Lăng tiên sinh có thể cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý.”

Lời hắn vừa nói xong, thì phía dưới không ít nghị viên khe khẽ nói nhỏ, hiển nhiên trong lòng bọn họ cũng cảm thấy hoài nghi hoặc không giải thích được với việc này.

Lăng Tử Hàn thoải mái mà cười nói: “Hách tiên sinh, quốc gia của tôi là nước dân chủ, thi hành chế độ dân chủ, không có hoàng đế, cũng không hề có thái tử. Xuất thân một người không ai có thể lựa chọn, nhưng tôi có thể lựa chọn con đường riêng cho bản thân mình. Tôi không hy vọng bản thân mình khi còn sống luôn được bao phủ dưới ánh vàng của cha mình, bởi vậy lời mời của tổng thống tiên sinh quý quốc đối với tôi là một cơ hội. Tôi có thể đến một nơi hoàn toàn xa lạ để sinh sống, cảm nhận được phong cảnh mỹ lệ ở đây, thể nghiệm phong thổ khác, lại tiếp nhận một công việc hoàn toàn mới mẻ, đó giống như một thử thách … Những điều này đều hấp dẫn tôi. Cha tôi cũng hoàn toàn ủng hộ với sự lựa chọn này của tôi.”

Câu trả lời của cậu hợp tình hợp lý, tràn đầy nhiệt tình cùng dũng khí của 1 thanh niên. Hiện tại, có không ít công tử nhà giàu có cũng mong muốn thoát ly bao che gia tộc, chính mình gây dựng sự nghiệp, đạt được thành công huy hoàng, trong nhà không ít nghị viên ngồi đây cũng có những tinh anh trẻ tuổi như vậy, bởi vậy bọn họ đều hiểu được tâm tình muốn thoát khỏi cha mình của người thanh niên đang đứng trên kia, thể hiện được tâm ý mong muốn đại triển hoành đồ, nên không ngừng gật đầu mỉm cười có chút khen ngợi.

“Còn về phần nguy hiểm, cho tới bây giờ tôi cũng chưa bao giờ sợ qua.” Lăng Tử Hàn bình thản nói. “Nói vậy chắc mọi người cũng biết, hai năm trước, tôi đã từng là một trung tá lục quân, công tác tại bộ đội đặc chủng bên quốc gia tôi, cũng từng đánh giặc, cũng bị thương, thương thế cũng khá nặng, dù đã khỏi nhưng sức khỏe vẫn còn kém, đã không còn thích hợp làm quân nhân, lúc này mới rời khỏi quân đội. Bởi vậy, có an toàn hay không, cũng không ảnh hưởng tới sự lựa chọn của tôi.”

Có 1 số nghị viên đang ngồi biết được giai đoạn này của cậu, nhưng vẫn chưa rõ lắm, nghe xong cậu nói, có chút kinh ngạc, cũng có chút bội phục, lại bắt đầu nghị luận.

Có nghị viên Nhật Nguyệt Đảng chủ động đề nghị: “Lăng tiên sinh, có thể mời anh kể lại một ít giai đoạn đó được không?”

Nghị viên bên đảng tiên phong của Hách Ly lập tức phản đối: “Giờ là thời gian Hách nghị viên hỏi, không thể lệch đề được.”

Lăng Tử Hàn liền không nói gì, mỉm cười nhìn về phía Hách Ly.

Hách Ly biết rõ phần lớn đều là cậu đang tìm cớ, nhưng không có chỗ nào để khiêu khích, chỉ có thể nói bóng gió, hỏi tiếp những vấn đề về công tác trước đây mà cậu từng làm. Lăng Tử Hàn đối đáp trôi chảy, không hề kẽ hở, vừa nói rõ tình hình, nhưng đồng thời cũng không tiết lộ bất kì cơ mật nào, hoàn toàn cẩn thận.

Hách Ly thấy hoàn toàn kín kẽ, liền vừa chuyển trọng tâm câu chuyện, hỏi: “Lăng tiên sinh, nghe nói trước khi anh đến nước tôi đã bị phân tử khủng bố tập kích, phải không?”

“Đúng vậy.” Lăng Tử Hàn bình tĩnh gật đầu. “Bọn họ hiển nhiên là muốn cản trở tôi đến quý quốc nhậm chức.”

“Không chắc vậy đâu nhỉ? Nếu như muốn cản trở anh đến đây nhậm chức, nếu vậy có rất nhiều phương thức hòa bình có thể lựa chọn mà, vì sao muốn mạo hiểm lên máy bay tập kích anh chứ?” Hách Ly đạm đạm cười. “Chỉ sợ trước đây Lăng tiên sinh đã từng có hành vi gì đó, do đó trở thành mục tiêu tập kích của phân tử khủng bố. Nếu quả thực như vậy, chẳng khác gì Lăng tiên sinh gián tiếp mang đến nguy hiểm cho nước chúng tôi hay sao, nhất là nguy cơ khủng bố tập kích nữa chứ. Thể hiện rõ nhất là ngay vào đêm sau ngày Lăng tiên sinh đến nước chúng tôi thì có phân tử khủng bố tập kích bệnh viện, cướp đi đồng bọn bị bắt, còn nổ súng giết chết vài cảnh sát. Vụ án này đến nay vẫn chưa tiến triển, Lăng tiên sinh có gì giải thích không?”

Lăng Tử Hàn trầm ngâm chốc lát, mỉm cười nói: “Hách tiên sinh, cho dù tôi không làm bất kì chuyện gì, thì cũng sẽ trở thành mục tiêu tập kích của bọn phân tử khủng bố, bởi vì tôi là con trai của cha tôi. Tôi tin mình sẽ không mang đến nguy hiểm cho quý quốc, vì thân phận của tôi so với thân phận tổng thống quý quốc là hoàn toàn bé nhỏ không đáng kể. Tập kích khủng bố hoặc là âm mưu ám sát nhằm vào tổng thống quý quốc còn nhiều hơn so với tôi, mà về kinh nghiệm trong phương diện phản ám sát cùng chiến tuyến chống khủng bố thì bên chúng tôi cũng đang bang trợ cho quý quốc, bằng không, bọn chúng cũng không cản trở việc tôi đến đây nhậm chức. Hách tiên sinh, tôi xin mạo muội thỉnh giáo anh, cho dù bản thân tôi hấp dẫn sự chú ý của một ít phân tử khủng bố, lẽ nào quý quốc sẽ đầu hàng chủ nghĩa khủng bố, muốn tôi rời khỏi đây?” Thanh âm của cậu luôn rất ôn hòa, thái độ rất hợp ái, nhưng khi nói mấy câu đó ra thì cũng lợi hại như đao phong, trực tiếp bắn trúng vào câu nói đầy uy hiếp của Hách Ly.

Cậu vừa dứt lời, nghị viên Nhật Nguyệt Đảng, Nhân Dân đảng, Tân đảng cùng với Phái Vô đảng ngồi phía dưới lập tức cười vang, hiển nhiên thấy Hách Ly nói câu vừa rồi không được đúng cho lắm.

Hách Ly không nghĩ tới Lăng Tử Hàn lại dám phản kích ngay ở hội nghị trình ý kiến, trước đây chỉ có mỗi Chu Tự dám làm vậy. Tuy rằng trong lúc nhất thời hắn trở tay không kịp, nhưng vẫn lãnh tĩnh nhanh chóng tìm ra được câu đột phá, không khách khí chất vấn lần thứ hai: “Xin Lăng tiên sinh đừng chuyển đề tài, xin hãy trả lời thẳng câu hỏi của tôi. Với vụ án tập kích bệnh viện vừa rồi, Lăng tiên sinh giải thích thế nào?”

Lăng Tử Hàn thong dong mà nói: “Về vụ án mạng ở bệnh viện, quả thực về phương diện đánh giá tình hình vẫn chưa đầy đủ, lực lượng phòng thủ không mạnh tạo nên tình thế đó, đây là vấn đề mà chúng tôi cần phải kiểm điểm lại. Hiện nay, chúng tôi đang tích cực điều tra và giải quyết vụ này, có thể mau chóng bắt được tội phạm.”

“Đây là cách nói ngoại giao, dùng để lấy lệ với chúng tôi thôi phải không?” Hách Ly cười nhạt, câu nói thể hiện sự gây sự. “Xin hỏi Lăng tiên sinh, rốt cục bên các anh đã làm được gì để điều tra và giải quyết vụ này? Tôi nghe nói, vụ án này xảy ra lúc đêm, những phương diện liên quan đã từng thông báo cho Lăng tiên sinh, Lăng tiên sinh trả lời là sẽ ngay lập tức tới ngay hiện trường, nhưng lại mời vừa ra khỏi phủ tổng thống không xa thì đã lập tức quay trở lại, tiếp tục ngủ. Anh định giải thích thế nào?”

Lăng Tử Hàn vẫn duy trì nụ cười bình tĩnh, hờ hững nói: “Vì Lạc cục trưởng đã tới hiện trường, việc tôi tới đó cũng không có tác dụng gì nhiều, lại sợ phân tử khủng bố dương đông kích tây, thừa cơ hội đó mà ám hại tổng thống, bởi vậy mới chạy về phủ tổng thống. Thấy bên trong bình an vô sự, tôi mới trở về phòng của mình.”

Cứ như vậy, Hách Ly không ngừng tung ra vấn đề, Lăng Tử Hàn cũng trong nháy mắt nghĩ ra đáp án tốt nhất, trầm ổn trả lời, tùy thời phản kích.

Hách Ly tìm không ra được kẽ hở của cậu, mà bản thân sắp hết thời gian chất vấn, chỉ có thể tung ra một vấn đề cuối cùng: “Xin hỏi, hoạt động Bộ An Toàn Quốc gia của quý quốc trong chính nội bộ quý quốc được gọi là hoạt động gián điệp, kì thực có phải là xâm hại tới tự do của công dân hay không? Chúng tôi là một nước dân chủ, Lăng tiên sinh có phải sẽ thiết lập 1 bộ giống vậy ở quốc gia chúng tôi, làm ảnh hưởng tới quyền lợi nhân dân của chúng tôi hay không?”

Lăng Tử Hàn nghe được công kích ác ý như vậy, sắc mặt lạnh xuống. Tuy rằng nhìn không ra cậu đang tức giận, nhưng bất kì ai ở đây đều có thể cảm nhận được sự lãnh liệt toát ra từ người cậu. Cậu trịnh trọng mà nói: “Hách tiên sinh, trong một hội nghị phát ngôn thì công kích ác ý không có căn cứ gì tới một quốc gia có chủ quyền có phải là không thỏa đáng hay không? Xin Hách tiên sinh suy nghĩ lại. Bộ An Toàn Quốc Gia của nước tôi cùng cục Quốc Gia An Toàn của quý quốc tính chất đều như nhau. Chúng tôi chỉ xâm hại tới quyền lợi của phân tử khủng bố, quyền lợi của những phân tử phạm tội bụng dạ khó lường, bọn người luôn âm mưu chống phá tình báo quốc gia của nước tôi, ảnh hưởng quyền lợi của người thuộc Quốc Gia An Toàn. Công tác mà chúng tôi làm đều là vì muốn bảo vệ quốc gia của mình không bị bên ngoài uy hiếp, bảo vệ cuộc sống của người dân nước mình, công việc này không chỉ khiến chúng tôi bị chỉ trích, thậm chỉ còn tác động đến tự do của chính chúng tôi. Hách tiên sinh, hôm nay tôi đáp ứng lời mời tới quý quốc đảm nhiệm trợ lý sự vụ Quốc Gia An Toàn, đã tận trung cương vị công tác, trợ giúp tổng thống tiên sinh hoàn thành công việc, trợ giúp Cục Quốc an, Bộ Quốc Phòng, Sở cục cảnh sát quý quốc hoàn chỉnh cương vị công tác Quốc Gia An Toàn cùng lãnh thổ, bảo hộ quyền lợi nhân dân cùng dân chủ quý quốc. Dù là quốc gia gì đi nữa, thì điều đó cũng là điều mà không ai có quyền xâm phạm. Tôi cùng với tình báo viên, quân nhân, cảnh sát quý quốc như nhau, đều đang dùng tính mạng mình bảo vệ nó.” Nói xong lời cuối cùng, cậu sửa lại thái độ ôn hòa như trước, ngôn từ mạnh mẽ, lại chứa đựng ý chí sắt đá.

Lập tức, nghị viên Nhật Nguyệt Đảng chiếm đa số hội nghị cùng nghị viên phái liên minh tất cả đều nhiệt liệt vỗ tay, một số nghị viên phái trung gian cũng vỗ tay theo. Tuy rằng nghị viên bên phái Hách Ly không có vỗ tay, nhưng cũng có không ít người tán thưởng Lăng Tử Hàn.

Hách Ly mặt trầm như nước, lễ phép khẽ gật đầu với Lăng Tử Hàn, kết thúc vấn đề của mình, trầm ổn bước xuống bậc thang.

HẾT CHAP 18

Mục lục

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.