Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Bên bờ hồ cách dãy biệt thự của Lý Nguyên khoảng chừng 1km là một dãy nhà hàng khách sạn mang hình thức biệt thự, lầu một là nhà hàng cùng vài quầy hàng nhỏ, một quầy bar, lầu hai cùng lầu ba có 6 phòng khách, kiến trúc bên ngoài cùng nội thất bên trong đều đặc biệt tinh xảo, phí phòng rất cao, hiện tại đang là mùa đông, cơ bản không có ai ở, Triệu Thiên rất dễ thuê toàn bộ.
Vệ Thiên Vũ cùng Triệu Thiên suốt đêm lắp đặt hệ thống an bảo bí mật, tiến hành trang trí 1 số kiến trúc bên ngoài, gỡ hết toàn bộ mấy ký hiệu logo của các doanh nghiệp xuống hoặc che lại, làm cho nhìn qua tựa như một tòa biệt thự tư nhân. Nửa đêm, Lăng Tử Hàn sau khi báo cáo xong phần công việc của mình cũng tới hỗ trợ. Ba người phối hợp ăn ý, cảm giác rất vui vẻ.
Sáng ngày thứ hai, Triệu Thiên chờ ở trước cửa biệt thự Lý Nguyên, đón tiếp hai người trước đó đã từng giả làm du khách. Người trưởng thành kia đích thực chính là xảo thủ Roger, còn người hơi trẻ kia chính là trợ thủ của hắn, tự giới thiệu là Nick.
Triệu Thiên không có gì biểu thị đặc biệt, gật đầu chào họ, liền dẫn bọn họ đi tới xe của mình, đưa bọn họ tới trước dãy biệt thự có tên là Shepherd.
Vệ Thiên Vũ mỉm cười đi ra đón, cùng bọn họ bắt tay, hàn huyên vài câu, liền bắt đầu thương thảo chi tiết công tác liên quan.
Buổi chiều, có 1 chiếc xe vận tải có bồng lớn phía sau phong trần mệt mỏi dừng lại, Lăng Tử Hàn mặc quần jean cùng giày da, mang mũ có vành rộng nhảy xuống, mở thùng xe, lấy những cái rương vừa to vừa nhỏ lần lượt chất xuống.
Triệu Thiên lập tức chạy ra giúp, giúp đem mấy cái rương đó vào trong phòng.
Nick cũng lập tức chạy tới, cùng y vận chuện mấy cái va-li gỗ cùng va-li kim loại.
Lăng Tử Hàn vẫn không nói gì, cũng không hề vào, sau khi dọn xong đống đồ đó liền đóng cửa thùng xe, lập tức leo lên xe, quay đầu rời đi.
Roger ở trong phòng nhìn bọn họ, thấy Lăng Tử Hàn vẫn xụ mặt, cười nói: “Xem ra Mr.Quỷ Thu dường như có chút không vui.”
Vệ Thiên Vũ từ trước màn hình máy vi tính ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua ra bên ngoài, mỉm cười nói: “Đúng vậy, em ấy luôn cho rằng việc này không an toàn với chúng tôi, với lại, chúng tôi cũng không thiếu tiền, đời này vậy là đủ rồi, em ấy nghĩ không cần phải tiếp tục. Do là tôi cảm thấy hứng thú, kiên trì muốn làm, tuy rằng em ấy đồng ý, nhưng vẫn còn chưa chấp nhận.”
“Có thể lý giải.” Roger tao nhã gật đầu. “Kỳ thực việc này thật sự không hề nguy hiểm, chỉ là giúp người ta làm một cái máy thôi mà.”
“Đúng vậy, tôi cũng có nói vậy. Tuy rằng em ấy không thích tôi làm vậy, nhưng vẫn giúp đỡ, anh không cần lo lắng, cũng đừng chú ý tới thái độ của em ấy.” Vệ Thiên Vũ chuyển ánh mắt nhìn lại màn hình, tiếp tục thảo luận. “Tôi nghĩ phần này hẳn là nên làm trước …”
Bọn họ ở đó thảo luận, Triệu Thiên liền cùng Nick mở mấy cái valy, đem toàn bộ đồ bên trong đó lấy ra, lần lượt đặt lên các vị trí khác nhau, sau đó bắt đầu lắp đặt. Những thứ này đều là công cụ cùng khí giới mà bọn họ cần dùng tới. Triệu Thiên lắp đặt những bộ phận mà Vệ Thiên Vũ tự mình thiết kế, mà Nick thì lắp đặt bộ phận do Roger đặc biệt thay đổi. Động tác hai người đều rất thành thuộc, tiến độ công tác rất nhanh.
Hàng hóa mà Vệ Thiên Vũ cần phải thông qua công ty Express đưa đến Christchurch, Lý Nguyên phái người nhận hàng, giao cho Lăng Tử Hàn buổi sáng vội vàng tới đó, còn đồ của Roger còn lại là nhờ Cook chờ ở Christchurch trên đường đến Tekapo giao cho Lăng Tử Hàn.
Tốc độ hai bên đều rất mau, hành động năng lực biểu hiện xuất sắc. Còn Lăng Tử Hàn một mình đi tới đi lui bôn ba, không chỗ nào cố kỵ mà tiến quân thần tốc đến 1 thành phố lớn như Christchurch, sau đó lại thong dong rời đi, càng thể hiện cậu tài cao mật lớn.
Đương nhiên, từ sau khi “Linh Quỷ Song Sát” thành danh, trong giang hồ hơn 20 năm, làm cho người khác có cảm giác từ trước tới nay bọn họ chưa từng để mắt tới pháp luật ở bất kì nơi nào, khiến bọn họ nhận được rất nhiều kính ngưỡng cùng kính phục của rất nhiều người.
Bọn họ ở bên kia khí thế ngất trời, Lăng Tử Hàn lái xe vận tải 1 mình trở lại biệt thự của Lý Nguyên, đóng chặt cửa sổ, lại bắt đầu công tác.
Hai ngày qua, Lôi Hồng Phi chỉ huy mấy tiểu đội đột kích, phát động tiến công mãnh liệt với các ổ địa “Founder” có thể tìm được. Cùng lúc đó, Mai Lâm, Du Dặc cùng La Y cũng lần lượt dẫn đầu 3 tiểu tổ, tiến hành đánh lén căn cứ Founder ở khu Bắc Phi. Một loạt hành động, tạo nên tổn thất lớn với tổ chức khủng bố quốc tế kia. Điều đáng tiếc chính là, phân tử khủng bố của tổ chức này đều rất ngoan cố, khi gặp tấn công, liền ngoan cường chống lại, đến tận khi chết, khiến bọn họ không bắt được tù binh. Thế nhưng, một loạt hành động này truyền tới cao tầng “Founder” cũng không hề chuẩn xác không lầm, tin chắc rằng đó là “Thủ đoạn trả thù” của “25” sẽ khiến bọn chúng ghi nhớ.
Heinz cùng Jack hiển nhiên không còn cách nào khác với Tinos, bọn chúng không rõ ràng tình huống hiện tại của “25”, cũng không biết Tinos cùng người thân của anh ta suốt 10 năm qua ở chốn nào, không thể bắt những người có liên quan tới anh để làm con tin uy hiếp. trong thời kỳ nhạy cảm hiện tại, các tổ chức tình báo các quốc gia, tổ chức cảnh sát quốc tế, tổ chức hợp tác quân sự thế giới đều đang nghiêm mật truy tra đầu mối tổ chức khủng bố, trong đó cũng bao quát “Founder”, mà hành động trả thù của “25” lại mạnh như vậy, khiến Heinz cùng Jack thừa nhận áp lực thật lớn. Bất quá, cho dù ở phía sau, bọn chúng vẫn không quên tiến hành chế tạo “Ma trảo”, điều này khiến cho Lăng Tử Hàn có thể cảm giác được rõ ràng lực lượng cùng quyết tâm của bọn chúng.
Lực lượng này phải phá hủy, mà quyết tâm này càng phải đánh kích.
Để ổn định Heinz cùng Jack, tránh cho bọn chúng đột nhiên giấu kín hoặc phát động phản kích, Lăng Tử Hàn chỉ thị La Hãn, để Tinos đã bí mật trở lại Bắc Kinh hồi âm gửi Heinz, biểu thị sự phẫn nộ của anh.
Tinos trong mail dùng từ ngữ khá cứng rắn, tức giận hành vi đê tiện bọn chúng ở Mogadishu âm mưu thiết trí bẩy rập còn phái người đánh lén Hải Tinh Đảo, đồng thời ám chỉ, tuy rằng Laidi đã không còn nguy hiểm, nhưng lại chịu đựng đau khổ, đây là điều không thể tha thứ, “Founder” phải ăn nói đàng hoàng với hắn, bằng không việc này vĩnh viễn không xong.
Heinz lập tức hồi âm, giải thích với Tinos, nói là sau khi Antinogen ra khỏi Trung Quốc, liền vẫn bệnh nặng, cho nên mới không thể ra xin lỗi ngay trước mặt anh, ngày hôm trước, bệnh tình Antinogen chuyển biến xấu, vẫn đang cấp cứu, xác thực không thể ngay mặt xin lỗi anh, xin anh tha thứ. Trong mail. Heinz không hề đề cập tới Ngô Tiệp mà bọn chúng muốn có, mà đưa ra 1 đề nghị mới, hy vọng “25” có thể cùng “Founder” liên hợp lại, chống lại địch nhân chung của bọn chúng — xã hội quốc tế.
Thấy mail đó xong, Lăng Tử Hàn nhạy cảm nhận thấy được Heinz khả năng có ý nghĩ mới, lập tức chỉ thị La Hãn cùng mấy người bên cơ quan tình báo do hắn phụ trách, toàn lực sưu tập hướng đi mới của các tổ chức khủng bố quốc tế, sau đó để Tinos hồi âm, khẩu khí hòa hoãn một ít, biểu thị cần thời gian cân nhắc. Lăng Tử Hàn cùng Lôi Hồng Phi và Du Dặc liên hệ, muốn bọn họ chấm dứt tấn công, chỉ để lại tổ giám thị, toàn bộ nhân viên còn lại rút về.
Sau khi làm xong việc này, đã tới chạng vạng, dạ dày Lăng Tử Hàn vẫn yếu nhược, cũng không thấy đói bụng, chỉ là thoáng cảm thấy cháng váng đầu. Cậu đứng dậy, chạy tới ban công, nhìn mặt hồ dưới ánh mặt trời chiều như bảo thạch cùng tuyết sơn liên miên phập phồng, hít sâu không khí hàn lãnh tươi mát, để ý nghĩ của mình tiếp tục bảo trì thanh tỉnh cùng linh mẫn.
Một ít nhà bên cạnh hồ đều lên đèn, đủ loại màu sắc chiếu ngược trên mặt hồ, mang nét đẹp kỳ lạ. Có một số ít phòng nghỉ hiển nhiên chỉ dùng vào đợt nghỉ hè không có ai ở, vẫn một màn đen, trầm mặc đứng sừng sững trên bờ hồ, cũng là một phong cảnh khác.
Lăng Tử Hàn quay đầu nhìn về phía đối diện. Cách hồ nước bình tĩnh, biệt thự Shepherd cách cậu khá gần, cửa sổ lầu 1, 2 đều hiện ra ngọn đèn màu cam, mang lại cảm giác ấm ấp.
Một lát sau, cậu trở về phòng, tự làm bữa tối cho mình, một mình ngồi bên cửa sổ, từ từ ăn.
Vệ Thiên Vũ, Triệu Thiên đang ở biệt thự Shepherd cùng Roger và cùng nhau ăn bữa tối, sau đó lại tiếp tục làm việc.
Tới nửa đêm, Lăng Tử Hàn lái xe việt dã chạy tới trước bên ngoài biệt thự Shepherd, nhấn còi 2 tiếng, nhưng không hề xuống xe.
Vệ Thiên Vũ sau khi nghe được, đứng dậy đến bên cửa sổ nhìn một chút, không khỏi nở nụ cười, nói với Roger: “Tôi phải về rồi, các anh cũng đi nghỉ chút đi. Ngày mai chúng ta tiếp tục.”
“Được.” Roger quay đầu nhìn ngoài cửa sổ một chút, cười gật đầu: “Quả thực anh không thể quá mệt mỏi, nếu không ngài Quỷ Thu càng thêm không vui.”
Vệ Thiên Vũ có chút xấu hổ, che giấu mà vuốt tóc 1 chút, lập tức mang áo khoác, đi ra cửa.
Chờ anh lên xe, Lăng Tử Hàn lập tức quay đầu xe, chạy đi. Từ động tác cùng tốc độ của xe có thể nhận ra, xác thực cậu đang không vui.
Triệu Thiên nhịn không được mỉm cười, nhún vai với Roger, thoải mái mà nói: “Sư thúc tôi lúc nào cũng vậy hết á, kỳ thực trong lòng không có ý gì hết, lại càng không có ý xấu với các anh, các anh đừng chú ý.”
Roger cười gật đầu: “Chúng tôi hiểu mà.”
Nick cũng cười, thuận miệng hỏi: “Bọn họ có con không?”
“Không có.” Triệu Thiên dường như không hề đề phòng, hữu vấn tất đáp. “Sư thúc không muốn, sư phụ tôi cũng không muốn miễn cưỡng chú ấy.”
“Hả? Vì sao?” Nick rất hiếu kỳ. “Bọn họ ưu tú như vậy, con của họ nhất định rất tuyệt.”
Triệu Thiên gãi gãi đầu, do dự 1 hồi mới nói: “Sư thúc tôi nghĩ, thế giới này quá nguy hiểm, chính mình còn sống thì tốt rồi, còn trẻ nhỏ thì dễ bị thương tổn, sợ mình lo không nỗi.”
Roger cùng Nick dường như hiểu được việc bọn họ đang bị toàn bộ thế giới muốn bắt, lập tức gật đầu gật đầu, biểu thị minh bạch.
Triệu Thiên không có rời đi, mà ở bên cạnh ngủ, thứ nhất biểu thị y chính là đối tác với bọn Roger, bởi vậy cùng một chỗ ăn ở, thứ hai là dễ âm thầm giám thị, để tránh khỏi bọn họ làm chuyện gì đó mờ ám.
Vệ Thiên Vũ cùng Lăng Tử Hàn trở lại biệt thự Lý Nguyên, trước sau tắm rửa, thay áo ngủ. Lần thứ hai kiểm tra rồi hệ thống bảo an rồi, bọn họ mới nằm xuống giường.
Vệ Thiên Vũ báo cáo với cậu: “Anh đã thảo luận qua với Roger, đã đem toàn bộ các bộ phận hoàn thành xác định lại. Căn cứ vào tiến độ công tác của anh cùng hắn, tính toán lại cùng lắp rắp phối hợp lần cuối, nếu mỗi ngày làm 15h, từ 8 đến 10 ngày là có thể làm xong.”
Lăng Tử Hàn lẳng lặng nghe xong, thân thiết hỏi: “Mỗi ngày làm 15h, có phải rất dài hay không? Sức khỏe của anh còn chưa khôi phục, có được không đó?”
“Có thể, không phải toàn bộ mọi việc đều do mình anh làm, còn có Triệu Thiên cũng có thể hỗ trợ mà.” Vệ Thiên Vũ lập tức giải thích. “Càng sớm hoàn thành ngày nào, lại có thể sớm phát hiện chu ti mã tích bên kia Antinogen, sớm bắt được chúng hơn.”
Lăng Tử Hàn gật đầu, suy tư chốc lát, liền không hề hỏi gì nữa, dịu dàng nói: “Mau ngủ đi, sáng mai anh còn phải đi làm.”
“Ừ,” Vệ Thiên Vũ cười cười với cậu, liền nhắm hai mắt lại.
Lăng Tử Hàn tắt đèn, an tĩnh nằm trong bóng tối, lắng nghe tiếng hít thở của người bên cạnh, nhưng tâm tình nặng nề, thật lâu vẫn không thể ngủ được.
HẾT CHAP 49