“Nhất Quân Truyền Nhân có công trong việc giải độc tố cho Ma Hậu, bổn tôn thất phong lệnh ra vào Tàng Thư Các tự do” Ngạn Phong trước toàn thể các quan đại thần trên dưới Ma giới tuyên bố sắc lệnh tự do ra vào Thư Phòng của Ngạn Thần bắt đầu có hiệu lực.
Các quan đại thần bên dưới được một phen lo lắng.
Một vị quan văn thuộc đám người Tỉnh Khâm Sứ bọn người cầu kiến “Ma Quân, Tàng Thư Các là nơi quan trọng, ngài nên xem xét nên để người nào thật xứng đáng được vào?” Ngạn Thần hiểu ra ý tứ, hẳn đứng lên phản bác lại “Ý của Phong Vận đại nhân là ta không đủ tư cách?” Phong Vận đại nhân cung kính trả lời “Ngạn thiếu, thần nghĩ ngài còn trẻ người non dạ, chưa phải lúc tham gia triều chính của Ma giới” “Ôh, đại nhân thử nói xem thế nào là trẻ người non dạ?” Ngạn Thần năm nay cũng đã 26 tuổi, không còn trẻ người non dạ nữa.
Việc hẳn cần làm chính là giúp đỡ Ngạn Phong giải quyết việc chính sự.
Nếu như hẳn trẻ người non đạ, trên dưới Ma giới còn người già sao? “Thần lại cảm thấy, ngài chưa thích hợp để làm việc tại Tàng Thư Các” “Đúng đấy” đám người cùng một giuộc lên tiếng ủng hộ Phong Vận đại nhân.
“Phong Vận đại nhân, Ma giới không có chuyện trẻ người non dạ” Ngạn Phong lên tiếng đáp trả.
“Ma Quân, ngoài Ngạn Thiếu ra, chẳng lẽ không tìm được người thích hợp?” Tình Khâm Sứ đã không đứng yên được nữa, lão ta cầu kiến.
“Người thích hợp không thiếu, chỉ thiếu người khiến bổn tôn một lòng tin tưởng” Một câu này của Ngạn Phong, vô tình động trúng tim đen của Tinh Khâm Sứ.
Không phải rằng không ai dám phản biện lại, Tàng Thư Các là nơi rất quan trọng, chỉ những người được lòng tin của Ma Quân mới có thể vào bên trong.
Cũng không hẳn rằng Ngạn Phong không tin tưởng một ai, mà ý tứ của hắn là ngoài sắc lệnh của hắn, những người hắn tin tưởng mới có thể vào tại Tàng Thư Các.
Một hồi trôi qua, không ai lên tiếng.
Ngạn Phong hỏi lại “Còn vị quan đại thần nào phản đối mời bước lên trước?” Kết quả, không một ai dám bước chân tiến lên trước.
“Sắc lệnh chính thức có hiệu lực kể từ hôm nay” Ngạn Thần tiến lên nhận sắc lệnh từ tay Quan Phùng.
Hắn đứng cạnh người lão, đưa sắc lệnh được Ngạn Phong ban tặng lên cao.
“Những vị hiền tài đi trước chỉ để lại dấu ấn cho hiện tại, muốn thử nghiệm không hẳn khả quan” Tuý Linh mài mực giúp Ngạn Phong, nàng ngồi cạnh người hắn chỉ bảo cho Ngạn Thần.
Nàng cũng là người từng trải, được Ngạn Phong cho xem sử sách của Ma giới, tuy nhiên, thời đại trước có rất nhiều lỗ hổng về chính sự căn bản không thể là chiến lược của bây giờ.
Vả lại, chiến lược quân sự chỉ dành cho việc đánh quân phản loạn từ bên ngoài.
Bên trong nội bộ phải dẹp loạn trong âm thầm mới là biện pháp tốt nhất.
“Con bắt đầu có một chiến thuật” “Nói ta nghe xem” “Công kích nội bộ, đánh từ bên ngoài” Ngạn Thần chính là muốn công kích sự nổi dậy của bọn người Tinh Khâm Sứ bằng biện pháp mềm đeo yếu đuối.
Sau khi nắm thóp được cục diện lục đục, nội bộ ít nhiều cũng có chiến tranh lạnh.
Việc giao chiến ắt sẽ rất khó tránh.
Tuý Linh không đồng tình với chiến thuật mang tính nhất thời và phòng thủ của Ngạn Thần.
Nàng chỉ ra lỗ hổng cho hắn: “Không thể giao chiến bên ngoài nội bộ, chuyện này có liên quan tới trên dưới đại thần Ma giới” “Sức ảnh hưởng của việc nội bộ không thế đem ra cược” Ngạn Phong là người có nhiều kinh nghiệm trong chiến thuật, hắn càng không đồng tình với Ngạn Thần.
“Không lẽ chúng ta tiếp tục duy trì cục diện trong âm thầm sao?” “Trước mắt, những tai mắt và gián điệp cần được loại trừ” “Ngạn Phong, nếu như nghĩ ra một màn kịch để lật đổ bộ mặt của bọn chúng thì sao?” Ngạn Phong quay mặt nhìn nàng, lời của Tuý Linh cũng không phải không có lí nhưng để sắp đặt một cục diện mới không phải là chuyện dễ dàng.
Trừ khử gián điệp thành công nhưng hắn là để lại trong lòng Tinh Khâm Sứ sự nghi ngờ rất lớn.