Một ngày trôi qua, cuối cùng trong sự chờ đợi mòn mỏi thì thứ mà Diêm La Thất Sát nhận lại cũng chỉ là một câu nói "Bệnh nhân có tiến triển tốt lên"
của vị bác sĩ vẫn luôn kiểm tra tình hình sức khoẻ cho nàng.
Ngạn Thần lúc rảnh rỗi sẽ trở lại Ma giới, để Tô Nhiên cho y tá trông coi.
Hắn cảm thấy thời gian ở cạnh cô thật phí, hẳn muốn giúp đỡ cho Ngạn Phong và dành thời gian rảnh làm nhiều việc có ích hơn thay vì là ngồi đợi cô tỉnh lại.
Ma giới đang rất loạn, hắn không thể ngồi yên.
Bọn người Tỉnh Khâm Sứ phái người âm thầm tới phía Tây thung lũng ma triều triệu tập quân đội phản nghịch.
Thung lũng ma triều sâu thật sâu dưới chân Ma giới, một đội quân hùng mạnh được triệu tập.
Gió gào thét theo từng cơn, giường như gió cũng đang vô cùng phẫn nộ trước sự hành động ngang ngược của bọn chúng.
Ngạn Phong trước đó đã đề sứ thần Đan Tộc trước mắt nên trở về, Ma giới muốn xem xét lại lời cầu thân của bọn họ.
Thực ra, nếu như đồng ý hoà thân, Ma giới sẽ có rất nhiều ích lợi từ phía Đan Tộc, bọn họ cũng vậy.
Chỉ là, sự việc Ngạn Thần rời đi trước buổi chính sự đã náo động khá lớn quần chúng đại thần.
Ngạn Phong vốn đắc tội lớn bởi vì hắn, vả lại, Tô Nhiên cũng đang trong tình trạng nguy kịch, chưa biết trước được sự tình, lúc này để Ngạn Thần đưa ra quyết định e là hắn sẽ còn đắn đó.
Trong đêm tối, bạch mã lao nhanh như chớp, Quan Phùng đến trước doanh trại đã bị bỏ hoang từ lâu nay mới được tu sửa lại.
Quả nhiên, bọn người thuộc phe Tinh Khâm Sứ đang có mặt một vài thành phần ở đây, bọn chúng muốn nhân cơ hội lôi kéo tướng quân Đác Xi.
Quan Phùng gạt tấm rèm bao quanh trại lên, bước vào bên trong doanh trại chính.
Tướng Quân Đác Xi cùng một số quan đại thần có mặt đông đủ, bàn tiệc trước mặt giống như đang diễn ra một cuộc chính sự.
Lão tiến vào bên trong, lập tức tướng quân đích thân tiếp đón tận tình.
"Đại nhân, không biết cơn gió ấm áp nào đã đưa ngài tới thăm mạt tướng?"
Vị tướng quân lực lưỡng tiến đến trực tiếp kéo ghế cho Quan Phùng, thái độ hết sức cung kính.
Quan Phùng đưa tay, ý bảo lão có thể tự làm những việc nhỏ nhặt này.
Lão tiến đến ngôi trên chiếc ghế chủ toạ của bữa tiệc, giọng điệu cứng cáp "Các vị đại nhân cũng có mặt đông đủ như thế sao?"
Chợt, nét mặt của Y trở nên căng lại, cư nhiên là Y đã hiểu hết ý tứ của Quan Phùng.
"ý của ngài là, bọn họ tìm ta có mục đích"
Lão gật đầu một cách nghiêm túc.
"Ma Quân rất trọng tướng quân, ngài hãy đưa ra quyết định của mình từ bây giờ nếu không đừng trách"
"Ta hiểu"
Đác Xi gật gật đầu.
Nếu như Đác Xi đã hiểu ý thì ắt là đã có sự quyết định, Quan Phùng đã nói thẳng ra như thế thì liệu Đác Xi còn con đường khác ngoài phục tùng sao? Mọi dự định vô cùng thuận theo ý của Ngạn Phong, tiếp theo, bọn họ nên phối hợp với T để diễn một vở kịch, như vậy kế hoạch đã thực hiện được một nửa.
Tuy nhiên, sự gặp gỡ riêng như thế nào sẽ tạo ra sự nghi ngờ rất lớn cho bọn người kia.
Quan Phùng nên nghĩ một kế hoạch đối phó.
"Ma Quân muốn ngài trở lại chính điện một chuyến, ngài quyết định đi"
"Đại nhân liên trở lại Ma giới trong đêm nay sao?"
Quan Phùng gật gật đầu.
"Được, ngày mai hoặc ngày kia ta sẽ trở lại chính điện một chuyến, phiền đại nhân giúp ta báo cáo tới Ma Quân một tiếng"
"Ta biết rồi"
Sau khi tướng quân trở lại bàn tiệc, mọi người vui vẻ uống trở lại nhưng có chút dè dặt hơn.
Tuy nhiên, sắc mặt tướng quân trước sau không thay đổi đã gây được sự tin tưởng cho bọn chúng.