Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 114: Chương 114: Mưu lược của Quốc Vương.






Vẻ mặt của Lăng Tiêu vẫn thản nhiên:

- Thần còn tưởng bệ hạ cho là mình không có bệnh.

Ánh mắt quốc vương linh hoạt, sắc bén nhìn chằm chằm Lăng Tiêu, mất cả nửa ngày sau mới lắc đầu khẽ thở dài:

-Ngươi và phụ thân ngươi khác nhau! Hắn không có tâm cơ sâu như ngươi.

Sau đó lại nói:

- Nếu ngươi đáp ứng, thị trấn Tạp Mai Long sẽ là của ngươi! Đương nhiên, làm thế nào để nó hoàn toàn trở thành của họ Lăng, thì phải dựa vào thủ đoạn của ngươi. Tuy nhiên ta tin tưởng đứa con thứ hai của ta so với anh trai của nó lại càng hiểu được việc ẩn nhẫn hơn! Còn nữa, ta cho phép ngươi có được tư binh, về số lượng … ba nghìn được rồi. Đây đã số lượng mà Bá tước được phép có rồi.

- Bệ hạ chẳng lẽ không sợ ta động tay động chân, từ nay về sau khống chế bệ hạ sao? Lăng Tiêu dửng dưng cười cười, nói bâng quơ. Giờ phút này hắn đã hoàn toàn hiểu được, quốc vương vì sao lại vội vã tìm mình như vậy, thậm chí không kiêng dè lão Nguyên soái. Rất hiển nhiên, mình đã vướng vào một âm mưu kinh thiên. Người có gan hạ độc quốc vương bệ hạ và Binh Mã Đại Nguyên soái đế quốc, dường như trong cả đế quốc cũng không vượt quá hai người!

Không phải thái tử, vậy thì là Nam Phương Vương!

Thân hình Quốc vương hơi gầy gò, chậm rãi tựa trên ghế, hình Bạo Viêm Sư Tử Vương được thêu trên áo choàng theo mỗi cử động của quốc vương mà giương nanh múa vuốt, trông rất sống động.

- Ta tin tưởng, ngươi sẽ không làm như vậy!

Quốc vương khẳng định nói:

- Bởi vì ngươi cũng là người thông minh!

- Nếu tâm tư bệ hạ là như thế, vậy việc xuất hiện của Thu Nguyên soái tại yến hội ngày hôm nay dường như là sai lầm!

Lăng Tiêu nói.

- Sai lầm?

Quốc vương lạnh lùng cười, không trả lời Lăng Tiêu. Lão nguyên soái Thu Thần xuất hiện trên yến hội chính là vì đe dọa những người đó. Quốc vương có lý do tin tưởng, chỉ sợ ngày mình không trụ được nữa, chính là ngày mà quốc gia lâm vào cảnh sinh linh đồ thán.

Năm đó, vào thời điểm Lão Nguyên soái Thu Thần trúng độc, quốc vương bệ hạ đã vì thế mà phẫn nộ rất lâu. Nghĩ đến các thế lực có thể làm ra chuyện này, hiềm nghi lớn nhất là Đế quốc Tử Xuyên! Chỉ là cuối cùng cũng không tra ra được chứng cớ gì, quốc vương đành phải từ bỏ p, cũng chỉ có thể chấp nhận rủi ro. Chung quy cũng không thể phát động một cuộc chiến không lý do được!

Ai biết được đầu mùa xuân năm nay, quốc vương liền cảm giác được thân thể mình có phần không tốt, thường xuyên có cảm giác mệt mỏi khốn đốn. Ban đầu còn tưởng mình làm việc quá mệt nhọc, nhưng ai ngờ tình hình này càng ngày càng nghiêm trọng.

Đợi sau khi ngự y kiểm tra, cuối cùng từ trong máu của bệ hạ phát hiện một loại độc, mà loại độc này cho tới giờ bọn họ chưa từng thấy qua! Nhưng y sư có kinh nghiệm phong phú lại có thể xác định một việc, đó là: quốc vương bệ hạ trúng độc, hiển nhiên không phải ngày một ngày hai, mà là tích lũy qua một thời gian dài mới phát tác!

Cuối cùng quốc vương cũng nổi giận, nghĩ lại lão Nguyên soái Thu Thần là cánh tay đắc lực cực kỳ trung thành của hắn, quốc vương dường như sáng tỏ điều gì. Quốc vương bệ hạ đã dùng qua Phạm Đế Á Thánh Quả, cũng có thực lực Ma Kiếm Sĩ bậc hai, tuy là vua một nước nhưng mỗi ngày đều tu luyện chưa từng gián đoạn. Nếu không có gì đặc biệt, vậy sống đến hơn chín mươi tuổi cũng là chuyện bình thường. Mà năm nay, người còn chưa đến bảy mươi tuổi.

Vừa sợ vừa giận, quốc vương bệ hạ ngầm tra xét rất lâu, lại không thể tra ra được sựu tình gì, nhưng loại chuyện này, dường như không cần chứng cớ rõ ràng cũng biết được. Thời điểm trong lòng đang bi thương, bỗng nhiên nghe được tin mật báo từ Học viện Đế quốc bên kia, bệnh nhiều năm của Thu lão Nguyên soái không ngờ đã được chữa trị!

Tin tức này làm quốc vương bệ hạ vui mừng quá đỗi, lập tức, cố gắng áp chế cảm xúc kích động, bí mật cùng Thu Thần liên hệ, biết được người chữa khỏi cho ông là Tam công tử của Lăng Thiên Khiếu. Sau đó, ngày hôm qua hắn bỗng nhiên tuyên bố, phải cử hành một yến hội long trọng, mục đích là vì sau cả trăm năm, lần đầu tiên nhân loại chiến đấu cùng thú nhân giành được thắng lợi lớn!

Sau đó vào lúc tiến hành yến hội, tuyên bố một cái tin long trời lở đất: Đế quốc lão Nguyên soái, Thu Thần đã mạnh khỏe trở về!

Trước mắt ngoài người nhà Thu Thần, Thượng Quan Vũ Đồng và quốc vương bệ hạ, không có bất cứ kẻ nào biết Thu Thần được Lăng Tiêu chữa khỏi, cho nên Thu Thần đột nhiên lấy lại thân phận Ma Kiếm Sư bậc năm xuất hiện trước mắt mọi người, ngoại trừ khiến đại đa số các quý tộc cảm thấy yên tâm, Đế thần đã trở về, chắc chắn sẽ làm cho mọi người kinh hãi!

Về phần sắc phong Lăng Tiêu làm Tử tước, đất phong là thị trấn Tạp Mai Long, có thể nhìn ra được sự âm hiểm của bệ hạ, lý do thì rất đơn giản, Lăng Tiêu tìm thấy và đã giết được hung thủ giết hại cả nhà hầu tước- Hải Thiên!

Chỉ điểm này thôi cũng đã được đến gần như tất cả các quý tộc tán thành rồi! Dù sao khi vụ án thảm sát xảy ra thì một thời gian dài sau đó người người đều cảm thấy bất an. Các quý tộc đều câm như hến. Cũng từ khi đó, các quý tộc này đã ý thức được sự đáng sợ của võ giả bậc cao, đều bắt đầu dùng số tiền lớn mời chào võ giả bậc cao tới làm phụ tá hoặc cung phụng.

Tuy nhiên chỉ về một điểm này mà phong cho Lăng Tiêu làm tử tước, thái tử nhất định sẽ phản đối. Lăng gia đã có một Công tước tam đẳng, tuy không phải là thế tập nhưng cũng đã khó khăn xâm nhập vào được hàng ngũ nhất lưu gia tộc. Nếu giờ lại thêm một Tử tước thế tập thì thế lực Lăng gia chắc chắn sẽ càng lớn thêm! Nhất là quý tộc được phong đất đều có thể có tư binh của mình! Thái tử vốn đã không hòa thuận với Lăng gia, sao có thể để cho Lăng gia kiêu ngạo được.

Nhưng lão quốc vương lại đem mảnh đất phong của Lăng Tiêu định tại vùng đất rất trọng yếu, một trong những thành thị giàu có nhất phía Nam, thị trấn Tạp Mai Long!

Tin rằng chỉ cần không phải kẻ ngốc thì đều có thể nhìn ra được, lão quốc vương muốn dùng Lăng gia áp chế Nam Phương Vương. Một khi đã như vậy, Thái tử điện hạ vốn là người cực kỳ kiêng kỵ với Nam Phương Vương, cho dù trong lòng có vô vàn điều không muốn, cũng tuyệt đối không đưa ra ý kiến phản đối.

Hắn còn ước cho Lăng gia và Nam Phương Vương người chết ta sống nữa đó chứ! Về phần Lăng gia có thể cấu kết với Nam Phương Vương, Thái tử còn mong được nhìn thấy cảnh ấy, khi đó hắn sẽ có được lý do tốt nhất để công kích nhị đệ hắn.

Trong chuyện này có vẻ như người phải chịu thiệt nhất là Nam Phương Vương Lý Võ Thông, tuy rằng có công chống lại thú nhân nên nhận được một ít phần thưởng, nhưng một khối thịt béo đang yên lành trong tay cứ như vậy bị người ta lấy mất một phần!

Hơn nữa hết lần này đến lần khác người đó lại là bạn tri giao của con hắn!

Tuy nói ở lợi ích trước mắt, tình bạn của một đời tiểu hài tử cũng chỉ cứng rắn như cửa sổ bằng giấy mà thôi, nhưng về lâu về dài, Lý Võ Thông tất nhiên không muốn đắc tội với Lăng gia! Có thêm một minh hữu như Lăng Thiên Khiếu, tất nhiên tốt hơn nhiều so với việc có thêm một địch nhân như hắn!

Cho nên, sau lưng sự hoang đường trong việc phong thưởng của lão quốc vương, không ngờ lại ẩn tàng nhiều quan hệ vòng vo phức tạp như vậy!

Lợi dụng một đứa trẻ không ngờ lại có thể hoàn toàn áp chế hai con trai mình! Tuy rằng kể từ đó cũng tương đương với việc lợi dụng Lăng gia, nhưng lão quốc vương lại cho rằng mình đã cho Lăng gia đủ lợi ích! Hơn nữa, toàn bộ mọi người Lam Nguyệt Đế quốc hẳn là đều trung thành với quốc vương bệ hạ vĩ đại! Không phải sao?

Nói thực ra, không trải qua đấu tranh giữa các tầng lớp cao, Lăng Tiêu không có khả năng đoán được nhiều thứ như vậy. Nhưng có một điểm này, ngay từ đầu Lăng Tiêu đã không có ước muốn gì lắm với ngoại vật. Tron mắt của người đời có hai thứ cao hơn các thứ khác, thậm chí phải trả giá sinh mệnh của mình đó là hai chữ danh lợi, nhưng với hắn mà nói, đó cũng chỉ là phù vân! Thứ mà Lăng Tiêu quan tâm, muốn bảo vệ, cũng chỉ có vài người mà thôi.

Cho nên ở nơi này, ngay từ điểm xuất phát, việc quốc vương đánh giá Lăng Tiêu, đã sai lầm rồi!

Hắn làm sao cũng không thể tưởng được, thân là con nhà quý tộc, mong muốn và suy nghĩ trong đầu Lăng Tiêu so với những người khác, là một chuyện hoàn toàn khác biệt!

Cho nên, những thứ hắn hy vọng có thể nhìn thấy được, trong tương lai, hắn sẽ hoàn toàn không thể thấy được.

-Lăng Tiêu Tử tước, đợi một chút, ta sẽ tự mình mang quyết định thụ phong ra cho ngươi!

Lão quốc vương ôn hòa nhìn Lăng Tiêu, sau đó nói

-Hiện tại là thời đại của người tuổi trẻ các ngươi, hãy đi gặp các quý tộc tiểu thư đi, có lẽ, các nàng sẽ rất thích ngươi đó!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.