Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 565: Chương 565: Nhập ma đạo






Mười người…Hai mươi người!

Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng đậm, mà lúc này đám người đang đứng bên ngoài cũng đều đờ đẫn ra. Thạch Hóa cũng đang đứng trong đó, những cơ thịt trên mặt đã hoàn toàn cứng đờ, trong mắt mang theo vẻ sợ hãi nồng đậm. Tình cảnh xảy ra trước mặt làm bọn họ sinh ra một ấn tượng mãi mãi không thể phai mờ.

Lăng Tiêu cuối cùng cũng thở dài một tiếng, khẽ nói:

- Đủ rồi!

Một âm thanh vang lên bên tai Triệu Dũng giống như một đòn cảnh tỉnh, đao trong tay đang chặt xuống cổ một tên thì đột nhiên ngừng lại. Cái tên tưởng rằng mình chắc chắn sẽ phải chết đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh lướt qua cổ. Một lúc lâu sau, tên này lại không thấy cơn đau truyền đến giống như trong tưởng tượng. Hắn mở mắt ra, lại thấy người thanh niên vì giết quá nhiều người mà trở nên điên cuồng đang cầm đao đặt trên cổ mình. Đao này rất nặng, sau khi chém nhiều người mà lưỡi dao vẫn còn sắc bén như trước. Nó đang từ từ ép xuống cuống họng của hắn, cảm giác hơi đau và nổi sợ hãi càng ngày càng đậm làm cho tên tư binh gia tộc này không biết có phải vì kinh hoàng mà ánh mắt trở nên trợn trừng, hắn ngẹo cổ ra, chết tươi!

Sau đó mới có một mùi tanh hôi bùng lên, thì ra cái tên đang trợn mắt trừng trừng này bị dọa vãi cả ra quần.

Hai mắt Triệu Dũng vẫn đỏ hồng, hắn ngỡ ngàng ngẩng đầu lên rồi nhìn Lăng Tiêu hỏi:

- Bọn họ không đáng chết sao?

- Đáng chết!

Lăng Tiêu gật đầu khẳng định câu hỏi của Triệu Dũng, sau đó nói:

- Nhưng nếu ngươi tiếp tục giết người thì sẽ rơi vào ma đạo.

- Ma đạo là cái gì?

Triệu Dũng cau mày, hắn vô thức cảm thấy rơi vào ma đạo không phải là chuyện gì tốt đẹp. Nhưng hình như lại có một âm thanh rất hấp dẫn vang lên bên tai: “Tiếp tục đi, ma đạo cũng không phải cái gì ghê gớm lắm đâu. Cha mẹ ta đều đã chết, trên thế giới này ta cũng không còn bất kỳ người thân nào. Như vậy thì…Tính chuyện về sau làm gì, có quan hệ gì đâu?”

- Ngươi giết người rồi trở nên điên dại, nếu như rơi vào ma đạo thì từ nay về sau trong lòng chỉ có sát ý, nếu không được chém giết thì sẽ chết!

Lăng Tiêu khẽ nói:

- Ngươi cũng là một hạt giống tốt, thiên phú của ngươi rất cao. Nếu ngươi chịu khó tu luyện thì chỉ cần trăm năm, những tên ngày hôm nay đến đây hại chết cha mẹ ngươi sẽ không còn là đối thủ.

- Cha mẹ của ta sẽ sống lại được sao?

Vẻ mặt Triệu Dũng rất nghiêm túc nhìn về phía Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu lắc đầu nói:

- Không được!

- Đúng vậy, ta có nhập vào ma đạo hay không, thì còn gì nữa đâu? Trên thế giới này những tên súc sinh giống như bọn chúng còn rất nhiều phải không?

Triệu Dũng đột nhiên khẽ cười rộ lên, tuy hắn đang cười nhưng trong đó lại mang theo nổi đau khổ tột độ!

Triệu Dũng nói xong lại đột nhiên quay về phía Lăng Tiêu quỳ phịch xuống. Hắn đau thương nói:

- Tuy những tên này hại chết cha mẹ ta nhưng ta biết có kẻ đứng ở phía sau điều khiển bọn chúng, mà những kẻ đó mới thật sự là cường giả. Nếu lấy năng lực của ta, đến chết cũng không phải là đối thủ của bất cứ kẻ nào trong đám người đến giết chết cha mẹ ta ngày hôm nay. Cho nên xin ân nhân hãy thu nhận ta, dù Triệu Dũng ta có rơi vào ma đạo, cho dù phải đối địch với tất cả mọi người cũng sẽ không có nửa điểm trái nghịch với ân nhân. Nếu ta vi phạm thì linh hồn cha mẹ ở trên trời sẽ không được yên nghỉ.

Một người thanh niên cực kỳ hiếu thảo mà nói ra lời thề như vậy, có thể thấy được quyết tâm của hắn lớn như thế nào.

Lăng Tiêu dùng ánh mắt thanh tĩnh nhìn Triệu Dũng một lúc lâu, hắn phát hiện ra trong mắt người thanh niên này tràn đầy vẻ quật cường. Màu hồng trong mắt Triệu Dũng vẫn chưa mất đi, nhưng hắn vẫn không sợ hãi đối diện với chính mình. Lăng Tiêu nhịn không được phải thở dài một tiếng, sau đó nói:

- Nếu đã như vậy, ngươi hãy đi theo ta!

- Đợi đã!

Triệu Dũng từ trong mắt Lăng Tiêu nhìn ra được một chút do dự, hắn lập tức hiểu rõ ý nghĩ của Lăng Tiêu. Tuy hắn sinh ra và lớn lên trong một thôn nhỏ bần hàn, nhưng trên thực tế hắn cũng không ngu ngốc, chỉ là ít hơn vài phần kiến thức so với những người sống trong đại thành thị mà thôi.

Rõ ràng Lăng Tiêu do dự vì mười mấy người còn sót lại. Triệu Dũng không những nhìn thấy mà từ sâu trong lòng hắn cũng có một luồng sát ý khổng lồ, nó giống như đang thôi thúc hắn nhanh chóng giết sạch những tên này.

- Ta muốn giết sạch những tên này! Sau này chỉ cần ta còn sống ngày nào thì sẽ không để cho gia tộc của chúng được yên!

Mắt Triệu Dũng lại đỏ hồng lên, một luồng sát khí màu hồng nhạt từ trong đầu hắn bùng ra làm Lăng Tiêu phải cảm thấy kinh hãi.

Huyết sát!

“Người thanh niên này không có bất kỳ công pháp, bất kỳ tu vi nào mà có thể ngưng tụ ra huyết sát! Cho dù hai viên đan dược kia của mình là cực phẩm, cũng chưa đến mức làm hắn sinh ra những biến hóa khổng lồ như vậy chứ?”

Lăng Tiêu thầm than một tiếng, trong lòng nghĩ: “Chẳng lẽ tất cả mọi chuyện là ý trời sao? Mình đúng lúc cứu được một tên thanh niên, sau đó lại bị cầu xin đi cứu mẹ hắn, nhưng không ngờ chỉ chậm một bước mà mọi chuyện đã nhanh chóng trở thành thế này. Mà không ngờ là tên thanh niên này có thể ngưng tụ ra huyết sát, thật sự làm người ta kinh hãi.”

Huyết sát chính là một loại cảnh giới cao nhất trong ma đạo, khi thực lực của tu chân giả đạt đến một cảnh giới nhất định ngưng tụ thành nguyên anh thì sẽ gặp phải tình cảnh giống như tam hoa tụ đỉnh. Mà đối với tu ma giả cũng xuất hiện một số phản ứng trên tu vi tinh thần, đó chính là huyết sát!

Thông thường thì những lão ma đầu tu luyện mấy trăm năm mới có thể ngưng tụ ra được một chút huyết sát. Mà một chút này phóng ra cũng đủ làm nhiễu loạn tâm thần đối thủ, làm đối thủ cảm nhận được sự quấy phá cực kỳ lớn. Nếu huyết sát cực mạnh thì có thể trực tiếp hù chết đối thủ.

Hơn nữa, sau khi nắm giữ phương pháp sử dụng huyết sát thì có thể luyện hóa thành một loại huyết vụ cực độc, cũng có thể dùng nó làm huyết độn để bảo vệ tính mạng.

Nói chung huyết sát chính là ngọn nguồn lực lượng của tất cả tu ma giả trong ma đạo.

Lăng Tiêu phải cảm thấy sửng sốt, hơn nữa vì vậy mà hắn phải đem theo Triệu Dũng bên mình. Vì chỉ có đem theo bên cạnh hắn mới có thể đưa cho Triệu Dũng công pháp và tâm pháp để tu hành ma đạo. Sau khi tu vi của người thanh niên kia đã tinh thâm thì mới có thể tự khống chế được tâm thần của mình, những tu ma giả sát lục đạo đơn thuần cũng không còn đáng sợ nữa.

Đáng sợ chính là đủ loại dục vọng tràn ngập trong lòng tu ma giả.

Mà nếu Triệu Dũng không đi theo mình, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ đột nhiên bị thực lực tăng trưởng rất nhiều lần trùng kích mất đi lý trí, hoàn toàn sa đọa chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Lăng Tiêu đứng ở đó nhìn Triệu Dũng một đao chém một người, sau đó luồng huyết sát khá nhạt trên đầu hắn càng ngày càng đậm. Mà Trong đám thôn dân đã có rất nhiều người sợ đến mức không giữ được bình tĩnh. Nếu Lăng Tiêu không dùng tinh thần lực của mình bao phủ lấy họ, sợ rằng những người này đã sớm bị hù chết tươi rồi.

Kẻ nào đã từng gặp qua tình cảnh chết chóc kinh khủng như vậy?

Lăng Tiêu thẳng thắn vung tay lên, một luồng kết giới lập tức xuất hiện rồi chắn giữa căn nhà nhỏ của Triệu gia và những thôn dân. Sau đó Lăng Tiêu dùng giọng nói trấn an những người kia:

- Các ngươi hãy quay về nhà đi, ngày mai sẽ quên hết những chuyện này!

Với tinh thần lực khổng lồ của Lăng Tiêu thì xóa đi một đoạn ký ức của những người này cũng không phải là chuyện khó. Hắn làm vậy vì không muốn để cho trong lòng những phàm nhân thành thật và yên phận này cả đời phải có một bóng ma.

Cuộc đời bọn họ đã quá ngắn rồi, những loại hồi ức khủng bố này càng ít càng tốt.

Triệu Dũng đã giết chết người cuối cùng nhưng không có bất kỳ cảm giác tê dại nào. Đôi mắt đỏ thẫm của hắn lại càng sáng rực lên, huyết vụ trên đầu đã dần dần ngưng tụ lại trở thành thực thể.

Lăng Tiêu nhịn không được phải thở dài trong lòng, thảo nào có nhiều người muốn chìm vào trong đọa lạc như vậy. Bọn họ sẵn lòng rơi vào ma đạo, vì tốc độ tu luyện của tu ma giả nhanh hơn rất nhiều so với tu chân giả.

Sáng sớm hôm sau, căn nhà nhỏ của Triệu gia đã hoàn toàn trống không, tất cả thi thể đã bị Lăng Tiêu dùng nhiệt độ cao thể thiêu hủy. Sau đó Lăng Tiêu lại mai táng hai vợ chồng nhà Triệu gia ở một địa phương có phong thủy khá tốt phía tây thôn.

Lúc này hai mắt Triệu Dũng đã khôi phục lại vẻ thanh tĩnh như thường, sâu trong ánh mắt vẫn mang theo những bi thương nồng đậm. Hắn đang quỳ gối ở đây để dập đầu những cái cuối cùng với cha mẹ. Sau đó hắn đứng thẳng người lên rồi đi thẳng về phía Lăng Tiêu đang đứng đợi cách đó không xa, không quay đầu lại.

Triệu Dũng cũng không ngoảnh lại nhìn cái thôn nhỏ. Đối với hắn thì những ký ức trước đây đã vĩnh viễn được chôn sâu trong tận đáy lòng.

Từ giờ trở đi hắn có một cái tên mới—Tu ma giả, Triệu Dũng.

Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, đối với Lăng Tiêu cũng là trải qua một chuyện trước nay chưa từng có. Hắn cũng không biết mình cho Triệu Dũng trở thành tu ma giả là đúng hay sai.

Nhưng đây là quyết định của chính Triệu Dũng, Lăng Tiêu cũng phải tôn trọng ý nguyện của hắn mà thôi.

Sau hai ngày trải qua thất tình lục dục, Lăng Tiêu mơ hồ cảm giác được hình như mình…Lại sắp có đột phá!

các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé

cám ơn trước

Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng

Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.