Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 110: Chương 110: Đồ Vật của thần tiên các em




Editor: Thủy Tiên.

——————————

Đường Tịch rút bàn tay của mình vẫn đang nằm trong tay Lâm Như ra, nhếch mép một cái, “Tôi... Thế nhưng hiện tại tôi chính là con gái của ba mẹ tôi.”

“Con có thể có hai ba mẹ mà.” Lâm Như kích động nắm lấy Đường Tịch, “Con có thể có hai ba mẹ, như vậy con có thể có hai ba mẹ thương con quan tâm con, cái này chẳng lẽ không tốt sao? Tiểu Nhu mẹ van cầu con có được hay không, cho mẹ một cơ hội để được đền bù cho con.”

Đường Tịch rút tay của mình về, chợt đứng lên, trầm giọng nói, “Tôi muốn một mình yên lặng một chút, làm phiền bà đi ra ngoài một chút được không, tôi muốn suy tính lại.”

Thấy con gái mình trên mặt khó chịu, Lâm Như biết rõ mình nóng vội, bà vội vàng gật đầu nói, ” Được, mẹ không ép buộc con, con cứ từ từ suy nghĩ, con đừng làm mệt mỏi chính mình.....”

Đường Tịch đưa tay đóng cửa lại, không thể phủ nhận, Lâm Như khi làm một người mẹ, đối với con gái của mình xác thực là rất tốt.

Lâm Như ảm đạm đứng ở cửa phòng ngủ của Đường Tịch, hốc mắt hồng hồng, thật lâu mới xoay người rời đi, lúc bà xuống lầu Dương Tĩnh Nhàn đang ở trong phòng bếp hầm canh, thấy bà xuống, liền để cho bà ngồi ở phòng khách, Lâm Như lắc đầu một cái, đi tới cửa phòng bếp hỏi bà, “Đều là cô làm bữa ăn cho bọn họ ăn à?”

Lâm Như từ sau khi cưới tới giờ cũng chưa có xuống phòng bếp, cơ hồ đều bận rộn chuyện của công ty, chớ đừng nhắc tới sẽ nấu cơm cho người nhà của mình.

Dương Tĩnh Nhàn gật đầu, “Bọn họ ăn không quen thức ăn ngoài, tôi cũng không muốn để cho người khác tới lo liệu chuyện trong nhà của chúng tôi, liền dứt khoát để tôi làm.” Nói rồi bà với tay lấy các nguyên liệu để nấu ăn từ trong tủ lạnh ra, “Chị ngồi một hồi đi, một hồi nữa liền có thể ăn cơm, Tiểu Nhu thích ăn nhất Tôm hành mà, Tiểu Cảnh cùng Tiểu Sai tới chợ đi mua tôm rồi, chị đi ra phòng khách xem TV đi.”

Lâm Như không muốn lưu lại xem bọn họ ôn hinh thời khắc, nhưng là lại không nỡ cứ như vậy bỏ đi, bà cười nói, “Tôi tới giúp cô đi, mặc dù có khả năng là tôi làm không tốt.”

Ánh mắt Dương Tĩnh Nhàn lóe lên vẻ kinh ngạc, bọn họ mỗi một năm khi năn hết tết đến cũng là trở về nhà cũ, bà sẽ đi qua nhà cũ sớm một chút để chỉ huy người giúp việc làm gì, nhưng là Lâm Như cơ hồ đều là đến thời điểm dọn cơm mới có thể vội vội vàng vàng chạy tới, ăn cơm xong, liền vội vội vàng vàng tiêu sái, mười phần biểu hiện ra bộ dạng ta là người bận rộn, chị ta biết nấu cơm?

Nhìn ra kinh ngạc trong mắt Dương Tĩnh Nhàn, Lâm Như cười một tiếng, “Trước khi cùng anh rể của cô kết hôn, tôi đều là tự mình nấu ăn, mặc dù thức ăn đều là những món rất đơn giản, nhưng là vẫn từng làm qua thức ăn.”

Dương Tĩnh Nhàn cũng không nói thêm cái gì, đem nguyên liệu thức ăn đưa cho Lâm Như, “Vậy chị giúp tôi chuẩn bị thức ăn đi, tôi đang định nấu món măng tây thịt xào, Tiểu Nhu cũng ưa ăn măng tây.”

Lâm Như cười một tiếng, ai một tiếng.

Lúc này Đường Tịch chính là đang trưng ra khuôn mặt bi ai nhất ngồi trước máy tính của mình, cô hận không thể nhìn chằm chằm cho thủng luôn cái trần nhà, nóng nảy xoa xoa tóc của mình,

“008 đáng chết 008 dựa vào cái gì ta hiện tại không thể khởi động kỹ năng vạn năng a!”

[ Hệ thống: Tiểu công chúa nhu nhược đơn bạc, đây là hệ thống trừng phạt ngài, trong vòng 3 ngày kể từ khi ngài tỉnh dậy đều không thể sử dụng vạn năng kỹ năng. 】

“Dựa vào cái gì a!!”

[ Hệ thống: Ta dựa vào cái gì mà phải nói cho ngài biết nha. ] Cái âm thanh này được nó nói ra mang đậm mùi vị nũng nịu.

Đường Tịch nghe được thanh âm này của hệ thống, trong nháy mắt buồn bực trong lòng không động tĩnh tự nhiên biến mất không còn một mảnh, cô buồn cười, “Các ngươi là cố ý chứ gì? Cố ý để cho ta cuống cuồng?”

[ Hệ thống khẩn cấp nhắc nhở: Năng lượng chưa đủ, tắt máy bên trong. 】

“Ta đi đại gia 008 nhà ngươi, ngươi nếu còn có thể chưa đủ số lượng, ta đây liền không đủ điện lượng được không, ngươi cũng không phải là người máy! Còn có thể có số lượng nữa sao!”

【 008: Tôi không có đại gia. 】

Đường Tịch cũng không quấn quít chyện máy vi tính, cô tính toán thời gian một chút, hiện tại Kiều Lương đại khái chắc cũng chuẩn bị lên máy bay, nghĩ hiện tại cho dù muốn gọi điện thoại thì chính mình cũng không thể kết nối được.

【 008: Ngài chết rồi à? 】

Đường Tịch lật mắt liếc nó một cái, “Ngươi mới chết đấy! Ta sống thật khỏe đây!”

【 008: Ngài đây là tá thi hoàn hồn. 】

“Đại gia 008 nhà ngươi!” Cmn, còn có thể châm chọc người khác như vậy, nhưng là cho dù ngươi có muốn châm chọc người ta có thể hay không đừng nói ra sự thật như vậy! Ngươi có biết khi ngươi nói thật như vậy, ta nghe thật siêu cấp khó chịu a!

【 008: Ta nói rồi ta không có đại gia, ta là một cái hệ thống độc lập, cũng là cái hệ thống ưu tú nhất! 】

“Hệ thống ưu tú, chúng ta thương lượng chứ.” Đường Tịch xoay người nằm sấp ở trên giường, “Ngươi giúp ta nhìn một chút xem Kiều Lương trở về nước có phải hay không trực tiếp trở về thành phố A không?”

【 008 cất lên âm thanh ngạo kiều: Không nói cho ngài. 】

Đường Tịch giận, “008 em gái ngươi!”

【 008: Ta đã nói rồi ta là một cái hệ thống độc lập, không có huynh đệ tỷ muội, ta đây là một hệ thống ưu tú, làm sao có thể sẽ có huynh đệ tỷ muội đây! 】

Đường Tịch thật là có cái cảm giác bản thân mình đang đối với trâu nói tình, cô phiên nhãn, “Ngươi muốn như thế nào mới chịu nói cho ta biết?”

【 008: Ngài van cầu ta a ~ 】

Đường Tịch hít thở sâu, “Ta van cầu ngươi.” Ba chữ này là từ trong kẽ răng rít ra.

【 008: Eh tốt, ta vẫn không nói cho ngài biết đaya. 】

Đường Tịch mắng lên tiếng, “008 ngươi đi chết đi!”

【 008: Hệ thống đang tự động đóng máy, bởi vì kí chủ nguyền rủa hệ thống, giá trị thân mật của hệ thống cùng kí chủ giảm đi phân nửa, thời gian khởi động lần sau, đãi định! 】

Đường Tịch trợn to hai mắt, “008? Còn có cái gọi là giá trị thân mật của hệ thống với kí chủ sao? Còn có thời gian khởi độnglần sa đãi định là ý gì?”

Đường Tịch lặng lẽ mở lại hệ thống, nhưng là bi thảm phát hiện, cô thật giống như không có biện pháp lần nữa khởi động hệ thống... Chẳng lẽ hệ thống này khởi động còn xem tâm tình của 008 sao?

“Gào khóc, 008 ta sai lầm rồi còn không được sao? Ngươi nhanh lên một chút đi ra a, ta sẽ quỳ xuống đất nhận sai với ngươi a! Ngươi đừng chơi đùa ta à! Ngươi sớm một chút nói cho ta biết có cái gọi là giá trị thân mật này, ta cũng sẽ không nguyền rủa ngươi a! Ngươi nhanh lên một chút to tới a!”

Không có chút nào đáp lại.

Đường Tịch bi thảm biết được cái hiện thực này, kêu rên hai tiếng rồi đi tắm, mới vừa vào phòng tắm, liền nghe được cửa bị gõ, cô lại đi ra mở cửa, thấy Tiêu Dao mặt mày sợ hãi đứng ở cửa phòng cô, cô kéo ra khóe miệng, nguy rồi, mới vừa rồi thời điểm khi cô cùng 008 đối thoại thật giống như hô lên âm thanh…

Tiêu Dao nhìn Đường Tịch mất tinh thần: “Em mới vừa rồi ở tróng đó gào thét bi thảm cái gì?”

Đường Tịch nháy mắt một cái, “Anh cả có phải là anh nghê nhầm rồi không?” Ngu mới nói cho anh biết em mới vừa ở trong gào thét bi thương cái gì a.

Tiêu Dao hỏi: “008 là ai à?”

“Cái gì 008 a, một hồi còn có 007 đây, anh cả anh có phải nghe lầm không?” Đường Tịch bây giờ đến tâm tư muốn đem chính mình bóp chết luôn cho xong cũng có, Đường Tịch a, mày chừng nào thì có thể để ý một chút!

Tiêu Dao cau mày, “Là đồ vật của thần tiên các em?”

“Anh cả, anh sao lại có ý nghĩ điên rồ đó nha?” Đường Tịch cười một tiếng, đem Tiêu Dao đẩy ra ngoài, “Em muốn đi tắm.”

Tiêu Dao để ý nhìn lấy cánh cửa, “Tiểu Nhu, chúng ta hẳn là nên thật tốt nói một chút, anh muốn biết em vì sao lại bỗng nhiên xuất hiện, đã cứu anh.”

Đường Tịch cả người ngẩn ra, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tiêu Dao, cô mím môi một cái, nên tới vẫn phải tới, bất quá nếu lúc ấy tự quyết định làm như vậy, không phải là nên nghĩ đến sẽ có kết quả như thế rồi sao?

Nhưng là chính mình phải nói thế nào đây? Nói thâth cho bọn họ biết mình là thần tiên? Nhưng là chính mình phải thế nào thêu dệt một cái sự cố xinh đẹp đây?

Ai, thật không nên nói láo, một lần nói láo liền muốn bện vô số lời nói dối để che giấu cái lời nói dối này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.