Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 47: Chương 47: Hai tôn thần bảo hộ




Về đến bên trong nhà Dương Tĩnh Nhàn không ở nhà, Đường Tịch gọi điện thoại cho Dương Tĩnh Nhàn, nói bọn họ muốn đi ra ngoài tụ hội. Dương Tĩnh Nhàn vô cùng tán đồng, hơn nữa nói chính mình đang ở cùng bạn bè của mình tụ hội, không trở về nhà ăn cơm chiều. Anh em hai người thay đổi quần áo đơn giản lúc sau liền ra cửa.

Tiêu Cảnh nhìn đến Đường Tịch một thân trang phục ZWS, phía dưới đeo một đôi giày GUCCI. Áo sơ mi màu lam nhạt phía dưới là quần jean màu trắng, đầu tóc mềm mại cứ như vậy để trên đầu vai, khuôn mặt vô cùng mịn màng không cần trang điểm.

Cả người nhìn qua thanh xuân dào dạt, mỹ lệ động lòng người, Tiêu Cảnh huýt một tiếng sáo, “Này em gái, mang em đi ra ngoài, anh có nhiều mặt mũi a!”

Đường Tịch khóe miệng cong một chút, đắc ý dào dạt nói, “ Đó là đương nhiên, cũng không nhìn xem em là em gái của ai, có thể không cho anh trai mặt mũi sao?”

Tiêu Cảnh được Đường Tịch khen, cười cười, hơi hơi ngồi xổm thân mình xuống chú ý chiều cao của Đường Tịch. Anh em hai người cứ như vậy đi ra khỏi nhà.

Hôm nay Tiêu Cảnh đặc biệt đi xe thể thao Ferrari màu đỏ. Đường Tịch một chút ý kiến đều không có, cô cảm thấy chỉ có xe thể thao như vậy mới phụ họa lên khí chất của Tiêu Cảnh a!

Anh em hai người tới nơi thì thấy đám Tiêu Sái đã ở nơi đó chờ. Thời điểm hắn nhìn đến Đường Tịch, phản ứng giống như thời điểm Tiêu Cảnh nhìn đến Đường Tịch, hắn huýt một tiếng sáo, “Tiểu tiên nữ nhà tôi, nếu không chúng ta về nhà đi mở party đi.”

Đường Tịch huýnh...... Cũng may cô là em gái bọn họ, những ai không biết còn tưởng rằng hai người bọn họ đang bảo hộ tiểu tình nhân của mình đi!

Tiêu Sái đi tới nhìn trên dưới Đường Tịch một cái, nhấp miệng hỏi Đường Tịch, “Em gái, như thế nào không mang theo khẩu trang cùng mũ a?”

“Hôm nay sẽ có những người không có ý tốt sao?” Đường Tịch chớp chớp mắt hỏi.

Tiêu Sái lắc đầu, “Đương nhiên sẽ không có, hôm nay đều là bạn bè tốt của bọn anh, tuyệt đối sẽ không có người ý xấu. Em xem anh hai cùng anh ba của em chính trực như vậy, liền biết, bạn bè của bọn anh tuyệt đối chính là người tốt không có kẻ xấu

Trên trán Đường Tịch xẹt qua ba đường hắc tuyến, hai vị anh trai, các anh thật sự một chút đều không tự kỷ a!

Ba người tới rồi ghế lô hội sở. Đường Tịch lần đầu tiên tới loại địa phương này, thật là lần đầu tiên tới loại địa phương này, cái hội sở này cùng loại với quán bar, nhưng là không giống với quán bar, dù sao cái gì đều có thể chơi...... cô trước kia tuy rằng mê chơi, nhưng là chưa từng ở loại địa phương này chơi đùa.

Thời điểm bọn họ tới đã có mấy người ở bên trong, trong đó một người nam nhân đứng lên, tiếp đón Tiêu Cảnh cùng Tiêu Sái, “Tiêu nhị tiêu tam mau tới đây, đúng rồi anh cả hai người đâu?”

Tiêu Sái mang theo Đường Tịch ngồi xuống trên sô pha nói “ Anh trai tôi công tác thần thần bí bí, ai biết hắn ở đâu a. Hắn giống như đặc công vậy luôn thần bí.”

Tiêu Cảnh cầm một ly đồ uống đưa cho Đường Tịch, sau đó ở bên phải Đường Tịch ngồi xuống, tiếp theo Tiêu Sái nói nói, “Đúng vậy, sáng sớm liền đi ra ngoài, cạu nói anh trai sẽ không thật là cái đặc công CIA đi? Có cái công tác đều không cho chúng ta biết.”

Đường Tịch hai mắt giật giật, này hai người thật là trợn tròn mắt nói nói dối mà không đỏ mặt a!

Trong phòng ánh đèn tương đối tối tăm, những người đó không có thấy rõ ràng diện mạo của Đường Tịch. Đường Tịch trực tiếp đi theo Tiêu Sái ngồi ở một bên, họ còn tưởng rằng là bạn gái của Tiêu Sái, cũng không có để ý nhiều, chính là Tiêu Cảnh cư nhiên cầm đồ uống cho cô, còn trực tiếp ngồi xuống ở bên người cô, rõ ràng chính là hai tôn thần bảo hộ a!

Người nọ đứng lên trực tiếp đi qua bật đèn, hỏi “Đây là ai a? Xem hai người hoa hoa công tử các ngươi đều phải bảo hộ thần............” Nam nhân mở ra đèn này trong nháy mắt, cảm giác hai mắt của mình đều bị ánh sáng kích thích rồi. Hắn không phải không có gặp qua mỹ nữ, thậm chí em gái của hắn so nữ nhân này xinh đẹp hơn, nhưng là hắn lại cảm thấy cô gái này đặc biệt loá mắt....

Tiêu Cảnh nhìn đến biểu tình hoa si của người nọ, trực tiếp đứng lên ngăn trở tầm mắt của hắn, hừ nói, “Hạ đại, cậu hướng chỗ nào xem đấy! Đem ánh mắt của cậu từ trên người em gái của tôi dời đi, cẩn thận trong chốc lát ông đây đào đôi mắt của cậu a!”

“Nga!” Một người khác đứng lên, ngơ ngẩn hiểu ra nói, “Tôi liền cảm thấy như thế nào như vậy quen mắt đâu! Đây là em gái của cậu đi. Ngày đó trên tin tức nhìn đến, thật là thiên sinh lệ chất, tôi ngày đó còn tưởng rằng là do trang điểm mới như vậy, không nghĩ tới thật sự xinh đẹp như vậy.....” Nói xong nam nhân nhìn thoáng qua dáng người của Đường Tịch, ha hả cười, “Bất quá này....... Dáng người........”

“Mẹ kiếp, có thể hay không muốn mặt một chút, hai người các cậu là đại sắc lang a!”

Dương mộ Khôn nhún vai, “Cái gì sắc lang a, trên danh nghĩa tôi cũng là anh họ tốt của Tiểu Nhu đi!”

“Dương mộ Khôn!” Tiêu Sái giận, “Có anh họ nào giống cậu dùng loại ánh mắt này nhìn em họ của mình sao? Cẩn thận em gái của tôi nói cho mẹ tôi biết, cậu liền xong rồi!”

Đường Tịch thật sự là nghe không nổi nữa, nhấc tay nói chuyện, “ Cái này đều là ý kiến cá nhân của anh hai cùng anh ba của em, cũng không thể đại biểu cho em, mọi người phải đúng đắn khi hai người bọn họ nổi điên a.”

Hạ hoàn châu cười, thần thái sáng láng nhìn Đường Tịch, cười nói, “ Thì ra em gái Tiểu Nhu của cậu có thể nói a, vừa mới anh hai cùng anh ba của em vẫn luôn đại biểu cho em lên tiếng, anh còn cho rằng em sẽ không nói đâu.”

Đường Tịch cười, “Hạ đại ca, anh thật hài hước.”

“Em hiểu anh.” Hạ hoàn châu hướng Đường Tịch chớp chớp mắt, “Mấy người bọn họ cũng đều không hiểu sự hài hước của anh, đặc biệt là có một người nam nhân. Anh cho em viết, lúc trước anh nói giỡn nói một câu với một người nam nhân, làm hắn đi thiên nhai tìm kiếm một viên phương thảo khác, nam nhân kia đến bây giờ đều không để ý tới ông đây, em nói hắn giận hay không giận!”

Tiêu Cảnh hừ một tiếng, “Người ta đều không ở đây, cậu cũng đừng đề người nọ nữa a!”

Đường Tịch hứng thú, hỏi, “Hạ đại ca, anh nói chính là ai a?”

“ Em có khả năng còn không biết người kia đi, anh nói cho em a.......”

“Tôi nói, buổi tối hôm nay em trai mắc bệnh tự kỷ của cậu có tới hay không a?” Tiêu Cảnh hừ một tiếng đánh gãy lời của hạ hoàn châu.

Hắn không nghĩ làm em gái của mình biết quá nhiều về sinh hoạt của Kiều Lương. Hắn biết lấy tính cách của Kiều Lương, nếu em gái của mình thật sự động tâm mà nói, chỉ có thể là bị thương. Hôm nay em gái hắn nghe được Kiều Lương nói, đã đủ khác thường rồi.

“Cái gì là em trai mắc bệnh tự kỷ a!” Hạ hoàn châu nghe được có người mắng em trai của mình, lập tức bảo vệ em trai mình “ Em trai tôi đó là giữ mình trong sạch, cậu cho rằng ai đều giống các cậu, vạn bụi hoa sao!”

“ Câu này không phải nói chính cậu sao?” Tiêu Cảnh hừ một tiếng, nói tiếp, “Hắn cả ngày không phải ở công ty chính là ở trong nhà, không ra chơi một chút, ngày đó gặp được chúng tôi, tôi đều không có nhận ra. Hôm nay không phải hắn gọi điện thoại lại đây, ông đây cũng không biết hắn cư nhiên là nhị công tử của hạ gia tiếng tăm lẫy lừng!

“Hắn gọi điện cho cậu?” Hạ hoàn châu nhướng mày, “Gọi cho cậu làm cái gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.