Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 76: Chương 76: Lên tiêu đề




Tiêu Cảnh cũng không biết lời nói chính mình lại có thể làm cho vợ chồng Tiêu Hoằng Nghị thường ngày ân ái tranh cãi một trận, sau đó anh ở buổi tiệc xã giao trong chốc lác cuối cùng tìm được kẻ hở trốn đi.

Tiêu Dao, Tiêu Sái cùng Đường Tịch phim cũng xem xong, thời điểm Tiêu Cảnh đi đón người, gào khóc kêu la nói Tiêu Sái không có nghĩa khí, đem một mình anh nhét vào buổi tiệc, Tiêu Sái cười nói: “Cậu nổi tiếng như vậy có nhiều người xoay quanh, tôi ở bên cạnh làm thần bảo vệ cho cậu à?”

Đường Tịch vẫn còn đang bị bộ phim làm rung động, ánh mắt có chút đờ đẫn, thời điểm lúc Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh tranh cãi không ngừng, cô bỗng nhiên ngẩng đầu nói một câu, “Thật sự muốn đi làm bộ đội đặc chủng a.”

Tiêu Dao lúc đầu cũng không có đặt trên người hai anh em Tiêu Cảnh, nghe được Đường Tịch nói như vậy, khóe miệng của anh ngoắc ngoắc, bộ phim này xác thực rất được, cảm giác sau khi xem làm cho người tự nhiên nảy sinh một loại sứ mệnh đối với quốc gia, dĩ nhiên cảm giác bản thân anh với sứ mệnh quốc gia rất mạnh, anh đua tay xoa xoa đầu của Đường Tịch, cười nói:

“Em rèn luyện tốt cơ thể, thời điểm có thể bảo vệ tốt mình mới có thể bảo vệ được người khác, còn có cảm giác sứ mệnh mãnh mẽ như vậy, vậy em chính là bộ đội đặc chủng tốt nhất.”

Đường Tịch khóe miệng hơi hơi cong một cái, ngửa mặt nhìn Tiêu Dao, cười hỏi: “Anh cả, anh có phải hay không cũng giống là quân nhân?”

Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh không biết từ lúc nào ngưng tranh luận, không chờ Tiêu Dao trả lời, Tiêu Sái liền tranh nhau trả lời:

“Tiểu Nhu Nhi, em cái này thì hỏi sai rồi, anh cả không phải là quân nhân, anh cả là quan, bất quá anh ấy cũng không phải loại quan bộ đội đặc chủng, mà là thư ký, em biết thư ký.”

Dứt lời đối với Đường Tịch nháy mắt một cái, dùng một loại ánh mắt người hiểu biết nhìn Đường Tịch.

Đường Tịch cười một tiếng, “Anh hai, anh đang ghen tị anh cả đi.” Đường Tịch nói xong bỗng nhiên dừng lại, bây giờ Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh hai người đều mặc âu phục, mà anh cả vẫn là mặc áo sơ mi trắng cùng quần jean, nhìn qua so với hai bọn họ trẻ lại không ít….

Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh hai người thấy ánh mắt của Đường Tịch, lập tức nổi giận, “Tiểu Nhu Nhi, em xem cái gì xem, nguyên nhân là do trang phục!”

“Tôi mặc âu phục cũng so với hai người các cậu đẹp mắt hơn.” Tiêu Dao lạnh lùng bỏ lại hai câu, kéo Đường Tịch đi ra bên ngoài rạp chiếu phim.

Đường Tịch nhìn bóng lưng của Tiêu Dao, hì hì cười ra tiếng, “Anh cả anh cũng như vậy tự luyến a”

Tiêu Dao cau mày quay đầu, “Em cho là anh nói không phải lời nói thật?”

Đường Tịch ngừng lại, lập tức gật đầu, “Tuyệt đối là nói thật a!”

“Sao lại không được.” Tiêu Dao nhìn hai người theo ở phía sau một cái, “Tôi chỉ nói sự thật, cũng không phải là tự luyến.”

Đường Tịch cười càng vui vẻ hơn, ngay vào lúc này Tiêu Cảnh cùng Tiêu Sái bỗng nhiên hướng bên này bọn họ chạy tới, Tiêu Sái vừa chạy vừa cởi áo ra che trên đầu Đường Tịch, Tiêu Cảnh bước nhanh đi tới trước mặt Đường Tịch che kín cô, hai anh em một loạt các động tác sau, lập tức có ánh sáng đèn flash chiếu vào trên người bọn họ, rất nhanh có phóng viên xuất hiện.

“Tiêu Cảnh tiên sinh ngài là tới xem phim sao? Xin hỏi các người là hướng về phía một bộ phim nào, điện thoại gọi đến rạp chiếu phim đây?”

“Xin hỏi Tiêu Cảnh tiên sinh cô gái ngài bảo hộ sau lưng là ai? Ngài đối với cô ấy bảo vệ như thế, sẽ không phải là bạn gái ngài chứ?”

Đường Tịch bỗng nhiên bị một cái áo âu phục phủ lên khuôn mặt che ở tầm mắt, vừa định hỏi liền nghe được những ký giả kia đặt câu hỏi, cô chỉ có thể lặng lẽ nhìn trên đỉnh đầu mình như khăn voan đen, Tiêu Dao đưa tay ôm lấy bả vai của cô đi ra ngoài, vừa đi vừa thấp giọng nói với Tiêu Cảnh, “Chúng ta ở bãi đậu xe chờ các người.”

Những ký giả này vốn là muốn phỏng vấn cảm nhận xem phim này, họ dĩ nhiên sẽ không để cho Tiêu Dao bọn họ cứ như vậy rời đi, lập tức liền có phóng viên ngăn đường đi của hai người, người phóng viên kia to gan muốn đi kéo xuống cái áo trên đầu Đường Tịch, Tiêu Dao hai tay ôm lấy Đường Tịch nhất thời không có chú ý tới động tác của người phóng viên kia, âu phục trên đầu Đường Tịch cứ như vậy bị người ta xốc lên.

Ngay tại thế ngàn cân treo sợi tóc, Tiêu Dao một phen đem Đường Tịch ôm ở trong lòng, để cho cô tựa khuôn mặt vào lồng ngực của mình, anh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía người phóng viên kia, lạnh lùng nói: “Cút!”

Vốn bình thường Tiêu Dao cũng không phải là nói nhiều, khí chất trên người cũng là lạnh nhạt. Lúc này trên người lộ ra cái loại hơi thở sát phạt, trong nháy mắt chèn ép người không thở nổi.

Tiêu Sái cũng tức giận đi tới, tức giận nói: “Các người muốn giữ tin tức giải trí liền đi tìm ngôi sao, còn rất nhiều ngôi sao muốn ra ánh sáng, vây quanh chúng tôi làm gì? Cút xéo!”

Anh thật sự nổi giận, nếu như lúc này Tiểu Nhu tại trước mặt bọn họ lộ mặt mình ra ánh sáng, cái kia quảng cáo đi xuống, Tiêu Cấm Ninh thì càng nắm Tiểu Nhu không thả.

Tiêu Dao sắc mặt cũng khó nhìn, lạnh lùng nhìn bảng tên phóng viên mới vừa kéo âu phục trên đầu Đường Tịch một cái, tròng mát hơi híp: “Tôi nói một lần chót, cút!”

Tiêu Cảnh đi tới nhặt áo dưới đất lên, đưa cho Tiêu Sái, sau đó cởi xuống áo trên người mình, trầm giọng nói, “Em gái tôi có bệnh tự kỷ cùng chứng uất ức rất nghiêm trọng, các người biết, các người cầm nhiều camera như vậy hướng phía em ấy sẽ tạo thành kết quả như thế nào sao?”

Sau khi những ký giả kia nghe có lui về phía sau, lúc này người phóng viên mới vừa rồi không nhịn được xuy một tiếng,

“Em gái? Tiêu tiên sinh các người nói êm tai, nói không chừng ba anh em các người có sở thích đặc biệt gì…..”

Tròng mắt Tiêu Dao hơi híp, lạnh nhạt cong khóe miệng lên một cái, cầm điện thoại di động lên, thông qua một cú điện thoại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người phóng viên kia, trên người tên hiệu nổi tiếng, “Giải trí Hồng Quang, tra cho tôi.”

“Tiêu gia các người, đây là muốn ỷ thế hiếp người sao?” Phóng viên giải trí Hồng Quang thấy Tiêu Dao gọi điện thoại có chút sợ, nhưng suy nghĩ nơi này nhiều ký giả như vậy, hắn sợ cái gì?

Tiêu Dao hừ lạnh một tiếng, “Anh xứng à?” Nói xong cảnh cáo, “Thu hồi lời anh mới vừa nói, nếu không anh không chịu nổi hậu quả những lời này mang tới!”

Phóng viên giải trí Hồng Quang chau mày, khóe miệng lại cong lên một cái châm biến: “Bị tôi nói trúng đi!”

Tiêu Cảnh liếc nhìn Tiêu Dao một cái, trầm giọng nói, “Anh cả, anh mang theo Tiểu Nhu đi trước, chúng tôi đi xử lý.”

Tiêu Dao nhìn phóng viên giải trí Hồng Quang một cái, che chở Đường Tịch đi ra ngoài, suy nghĩ Đường Tịch thật đúng có điểm chật vật đi ra từ rạp chiếu phim, thế nhưng trong lòng ấm áp, đến bãi đậu xe Đường Tịch hỏi, “Anh cả, anh như vậy bị những người đó chụp, không sao chứ?”

Tiêu Dao cười mở cửa xe, gở xuống âu phục trên đầu Đường Tịch, đóng cửa lại, “Không có chuyện gì, anh hai em bọn họ sẽ xử lý tốt.”

Đường Tịch gật đầu một cái, mở điện thoại di động lên nhìn tin tức, bỗng nhiên hắn thấy tiêu đề tin tức Tiêu gia nhị gia ỷ thế hiếp người đăng ở nơi đó.

Đường Tịch nhướng mày một cái, “Anh cả, giải trí Hồng Quang thật là khinh người quá đáng!”

Anh ta lại đem video tất cả bọn họ biên tập thành một cái video một phút, chính là bọn họ từ rạp chiếu phim đi ra phóng viên tiến lên phỏng vấn, nhưng bị cự tuyệt, sau đó là Tiêu Dao ôm lấy Đường Tịch để cho người phóng viên kia cút, Tiêu Sái mắng người, còn có Tiêu Dao uy hiếp bọn họ…...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.