Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 92: Chương 92: Nhận thức nữ




Editor: Thủy Tiên. —————————— Tiêu Sái lắc đầu, “Không nhiều lắm, đa số đều tới cửa trường học chặn em rồi, em làm thế nào mà đi ra ngoài được?” Đường Tịch đơn giản đem chuyện Hà lão sư giúp nói một lần, đi ra ngoài, “Chúng ta đây mau trở về đi thôi, còn có đại ca hình như là đi J thành phố, chúng ta trở về rồi hãy nói.” ” Ừ, tốt.” Tiêu sái cùng Tiêu Cảnh là lái một chiếc xe tới, trở về thì hai anh em mỗi người lái một chiếc, Đường Tịch cùng Tiêu Cảnh đi chính là chiếc xe mà Tiêu Dao buổi sáng đưa cô đi đến trường. Đường Tịch hỏi, “Hai người bọn họ đến rồi nói thế nào?” “Còn có thể thế nào?” Tiêu Cảnh sắc mặt không được, “Đương nhiên là muốn nhận thức em trở về, em sẽ đi về sao?” Đường Tịch cười khẽ, “Em cũng không phải là con gấu bông, muốn lấy liền lấy không muốn cũng không cần, em ngày hôm nay là không có tâm tư gì để học mới trở về, sẽ không cùng bọn họ trở về.” Tiêu Cảnh nghe Đường Tịch nói như vậy, mới thả lỏng một chút, anh cũng không hy vọng em gái chính mình nuôi hơn hai tháng, cứ như vậy không có. Anh em ba người khi về đến nhà Tiêu Diễn cũng tới, Tiêu Cảnh cùng Tiêu Sái trên mặt thoáng qua vẻ kinh ngạc, nhưng là cũng không nói cái gì, anh em hai người theo Đường Tịch ngồi chung bên cạnh Dương Tĩnh Nhàn, Đường Tịch ôn hòa cùng Tiêu Hoằng Nghị bọn họ vấn an, “Đại bá mẫu, Đại bá phụ, anh họ mọi người khỏe.” Lâm Như nghe được mấy chữ đại bá mẫu, chỉ cảm thấy trong lòng đang rỉ máu, ban đầu thời điểm mà Tiêu Nhu lựa chọn Tiêu gia nhị phòng, trong lòng bà ta mặc dù không cao hứng, nhưng là lại vẫn cảm thấy rất may mắn, thậm chí nhớ cô tốt nhất cả đời chớ kêu mẹ của mình, còn nghĩ Tiêu gia nhị phòng nhận nuôi một đứa con gái tay chân không sạch sẽ như vậy, nhất định sẽ hối hận. Nhưng là mới vừa, Tiêu Nhu cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt bọn họ, bọn họ hoàn toàn không nhận ra, mãi đến khi cô và bọn họ chào hỏi gọi bọn họ là bá phụ bá mẫu cùng anh họ mới thôi, bọn họ mới nhận ra cô gái này phong hoa tuyệt đại này, nguyên lai là con gái của bọn bọ. Lâm Như hai tay chặt chẽ nắm, đẹp như vậy lộng lẫy như vậy, đứa bé chói mắt như vậy, là con gái của Lâm Như bà, con bé nguyên bản cũng sẽ nhanh chóng sống và lớn lên ở bên cạnh bà ta. Tiêu Diễn cũng rõ ràng ngây ngẩn, lần trước khi anh ta thấy Tiêu Nhu là một tuần trước, khi đó Tiêu Nhu mặc dù đẹp đẽ, nhưng là còn không đến mức đẹp giống hôm nay như vậy, cô đẹp như vậy là thế nào đều không giấu được, một người làm sao có thể ở trong thời gian ngắn thay đổi xinh đẹp như vậy, thậm chí đẹp đẽ đến trình độ anh ta có chút không thể nào tiếp thu được! Tiêu Hoằng Nghị càng là, thời điểm khi ông ta bắt đầu thấy cô gái này chỉ cảm thấy nhịp tim đều phải dừng lại, cô gái xinh đẹp đến không thể tưởng tượng nổi này là con gái của ông ta sao? “Tiểu Nhu, con đây là đi giải phẫu thẫm mỹ rồi hả?” Tiêu Hoằng Nghị nghĩ, không phải là giải phẫu thẫm mỹ, cũng sẽ không xinh đẹp như vậy đi. Đường Tịch mặt trầm xuống, “Đại bá phụ nói gì vậy, người tới chính là cùng tôi thảo luận vấn đề giải phẫu thẫm mỹ sao?” Tiêu Diễn sắc mặt cũng thay đổi, mục đích lớn nhất mà hôm nay anh ta đi tới đây chính là cùng cha mẹ cùng nhau đem Tiêu Nhu tiếp trở về Tiêu gia phòng lớn, cha nói như vậy, đừng nói là một hồi chọc giận Tiêu Nhu, không theo chân bọn họ về nhà! Anh ta nói, “Ba, Tiêu Nhu lúc trước dinh dưỡng không đầy đủ cho nên nhìn qua không dễ nhìn lắm, gần đây ở nhà Nhị thẩm được chiếu cố rất tốt, lúc trước thiếu sót dinh dưỡng đều bù đắp lại, cho nên càng ngày càng xinh đẹp rồi, cái này hẳn là phải đa tạ Nhị thẩm bọn họ đối với Tiểu Nhu chiếu cố đây.” Tiêu Hoằng Nghị gật đầu, “Là muốn cám ơn Nhị thẩm của con, bọn họ đem em gái của con chiếu cố tốt như vậy Đường Tịch nghe được ý tứ trong lời nói của Tiêu Diễn, trong đầu nghĩ cái người tên Tiêu Diễn này đúng là kịch liệt, hai ba câu nói liền đem quan hệ giữa cô và Tiêu gia nhị phòng tách ra, anh em Tiêu Sái cùng Dương Tĩnh Nhàn dĩ nhiên cũng nghe ra đưicj ý tứ trong lời nói Tiêu Diễn, sắc mặt hai người hơi trầm xuống, vừa muốn nói chuyện, Đường Tịch liền cười, cô nói, “Anh họ đây là nói lời gì, ba mẹ em cùng các anh trai chiếu cố em là phải, nơi nào lại cần các người thay thế em nói cảm ơn đây.” Lâm Như nghe được lời nói của Đường Tịch, trong lòng chợt lạnh, biết rõ mình vẫn là quá mức nóng lòng, vội vàng nói, ” Đúng, đúng, con nói đúng, mẹ ngày hôm nay tới thật ra thì liền muốn nói cho con biết là mẹ rất áy náy, có lỗi với Tiểu Nhu, trước kia là mẹ hiểu lầm con, là mẹ tin vào tiểu nhân mà nói, còn đối với con như vậy, con bây giờ không muốn tha thứ mẹ cũng không có sao hết mẹ chỉ là tới xin lỗi con thôi.” Ánh mắt Đường Tịch khẽ dao động, nhìn lấy Lâm Như, Lâm Như mà hôm nay cô nhìn thấy so với Lâm Như hung hùng hổ hổ dọa người lúc trước cô đã gặp hoàn toàn khác nhau, hôm nay Lâm Như một mực đem mình đặt ở chỗ thấp, dáng vẻ cũng hoàn toàn để xuống. Trong lòng cô đau xót, nếu như bà sớm một chút biết, chân chính Tiêu Nhu cũng sẽ không chết. Nghĩ tới đây Đường Tịch khẽ cười nói, “Đại bá mẫu đây là đang muốn làm gì, như vậy không phải là lỗi của các người, tôi sẽ không trách các người, tôi còn muốn cảm tạ các người đem tôi đưa đến bêb trong một gia đình ấm áp như vậy.” Lâm Như cùng Tiêu Hoằng Nghị biểu tình trên mặt đều là cứng đờ, Tiêu Diễn thần sắc đều là ngưng trọng một hồi, anh ta thật sâu mà nhìn lấy Đường Tịch, trầm giọng nói, “Tiểu Nhu, ba mẹ cũng đã xin lỗi em rồi hiện tại thế nhân đều biết em là con gái của phòng lớn chúng ta, nếu như em còn ở tại nhị phòng mà nói, em muốn mặt mũi cuat phòng lớn đặt ở nơi nào?” Đường Tịch nhíu mày, tự tiếu phi tiếu nhìn về phía Tiêu Diễn, “Nguyên lai các người không phải là tới nói xin lỗi, mà là đến bức Cung?” Cô cười lạnh một tiếng, thân tao khí thế một chút thì thay đổi, cô đưa tay nhấc chân cũng đều thấm vào một cỗ khí thế người sống chớ vào gần lạnh lùng nói, “Mặt mũi của phòng lớn các người đặt ở đâu thì liên quan gì đến Tiêu Nhu tôi? Ban đầu là các người không muốn nhận thức tôi, nhất định bắt tôi phải lấy cái danh con gái nuôi mà sống, Tiêu Nhu tôi trong mắt các người cứ như vậy tiện a, tùy tùy tiện tiện một cái thân phận con gái nuôi liền muốn tôi đối với các người ngoắc cái đuôi lấy lòng à? Các ngươi ném cái xương liền muốn để cho tôi cảm kích rơi nước mắt à? Các người nghĩ các người là ai?” Tiêu Diễn cũng biết lời của mình vô cùng gấp gáp, hít một hơi lại nói nói, “Anh không phải là ý đó, ý của anh là hiện tại chân tướng cũng đã rõ ràng, em cũng hẳn là nên trở lại nguyên lai chỗ ngồi của em, em trở lại Tiêu gia phòng lớn, em vẫn có thể cùng Nhị thúc bọn họ lui tới, không phải sao?” “Không phải.” Đường Tịch lạnh như băng nói, “Ban đầu thời điểm tôi gọi Nhị thúc bọn họ là ba mẹ, cũng chưa từng có dự định cùng các người phòng lớn lui tới, cho nên anh họ nói những thứ kia tôi căn bản không làm được!” Tiêu Hoằng Nghị nghe một chút gấp gáp, ông ta vội vàng nói, “Tiêu Nhu a, con rốt cuộc muốn ba mẹ làm thế nào mới chịu theo chúng ta về nhà đây? Con xem chúng ta cũng chờ con, gia gia của con tự nhiên cũng hy vọng con cùng chúng ta trở về nhà, con ở nơi này một mực quấy rầy Nhị thúc của con cũng không phải phương pháp hay!” “Con gái của tôi ở trong nhà, thế nào gọi là quấy rầy!” Dương Tĩnh Nhàn lạnh như băng nói, “Các người không phải nói chẳng qua là tới nói xin lỗi sao? Nếu như phải nói xin lỗi, các người liền vội vàng nói áy náy rồi rời đi, nếu như là tới cướp con gái tôi, vậy mời thứ cho tôi không hoan nghênh các người. Các người cút ra khỏi nhà của tôi ngay!” Đường Tịch đưa tay nắm lấy Dương Tĩnh Nhàn đang kích động, đối với bà khẽ mỉm cười, Dương Tĩnh Nhàn lúc này mới bình phục cơn giận của mình, Tiêu Diễn cau mày, “Nhị thẩm, Tiêu Nhu là con gái nhà ai người nhất định rất rõ ràng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.