Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 51: Chương 51: Sự tích thiên tài




Editor: Sửu nhi

Nghiêm cấm mọi hành động ăn cắp, nếu muốn copy liên hệ My Hà Chu, 5k/1 chương

Đường Tịch nghiêng đầu nhìn Ninh Diễm, nhướng mày hỏi, “Như vậy xin hỏi, anh hỏi tôi vấn đề này có mục đích gì?”

Đường Tịch thật sâu mà nhìn Ninh Diễm, ánh mắt thâm trầm, làm Ninh Diễm bỗng nhiên có một cảm giác nữ nhân này rất mạnh.

Hắn cũng không biết khi nào khí thế trên người nữ nhân này một chút liền thay đổi, làm người khác nhìn không thấu.

Lúc này hắn mới ý thức được, nữ nhân này vừa mới bộ dáng vô hại kia đều là giả vờ.

Đường Tịch khóe miệng ngoéo một cái, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, “Ninh tiên sinh, anh không phải là tôi, hơn nữa tôi cũng không có chụp quảng cáo của anh. Anh không có quyền lợi hỏi tôi vấn đề này, liền tính trong lòng tôi muốn gây rối chụp quảng cáo này, cùng anh có liên quan gì đâu?”

Ninh diễm cũng ý thức được chính mình

vừa mới nói chuyện ngữ khí có chút hùng hổ doạ người, “Thực xin lỗi, mới vừa rồi là tôi hùng hổ doạ người, cô cũng có quyền lợi không nói cho tôi.”

Đường Tịch khóe miệng một câu, cái loại khí thế này trên người một chút liền thay đổi, cô cười khẽ một tiếng,nói “Tôi biết gia tộc của Ninh tiên sinh đây là gia tộc sẽ không dễ dàng tin tưởng người khác, thậm chí sẽ đa nghi, hoài nghi người khác tiếp cận các người có mục đích. Tôi có thể lý giải được, anh không cần xin lỗi. Tôi cũng không sợ nói cho anh, tôi sở dĩ nhận chụp quảng cáo này, chính là bởi vì tôi muốn cướp quảng cáo của Tiêu Cấm Ninh.”

Ninh Diễm rõ ràng không nghĩ tới cô cư nhiên nói trắng ra như vậy, này ngược lại làm cho hắn có chút băn khoăn, hắn nhướng nhướng mày, “Trả thù?”

“Không.” Đường Tịch lắc đầu, trong mắt cô bình tĩnh không gợn sóng, biểu tình cũng không có biến, chỉ là nhàn nhạt mà cười nói, “Tôi chỉ là muốn lấy lại những thứ vốn thuộc về tôi mà thôi.”

Ninh diễm vốn là một người đạo diễn, hắn nhạy bén quan sát được rất nhiều người, hắn thực nhanh liền từ bên trong biểu tình của Đường Tịch nghe được âm thanh khác

, hắn nguyên bản không phải cái loại người bát quái, lúc này lại nhịn không được hỏi nhiều một tiếng, “ Cô ở Tiêu gia có phải hay không trải qua sự tình gì?”

“Tôi tới nói cho cậu, em ấy đã trải qua cái gì!” Tiêu Sái đã đi tới, sắc mặt cũng không phải rất đẹp.

Bọn họ không nghĩ tới trong chốc lát chính mình không chú ý một chút, Tiểu Nhu đã bị cái tên hồ ly Ninh Diễm này theo dõi, lại còn có hỏi Tiểu Nhu cái loại sự tình thương tâm này.

Đường Tịch rõ ràng cảm giác được Tiêu Sái đang bênh vực chính mình, trong lòng ấm áp nhưng là cô cũng không sẽ bởi vì những sự tình trước kia mà thương tâm, cô duỗi tay lôi kéo Tiêu Sái, cười nói, “ Anh, không có việc gì.”

Tiêu Sái mặt lạnh xuống dưới, “Tuy rằng trên mặt em nói không có việc gì, nhưng ánh mắt của em đã bán đứng em. Em rõ ràng đang rất khổ sở.”

“ Ban đầu khổ sở về sau sẽ càng kiên cường a.” Đường Tịch trên mặt treo tươi cười.

Ninh diễm nhún vai, “ tôi cũng chỉ là tùy tiện hỏi, nếu có bất tiện, kia có thể không cần phải nói.”

“Không có gì không thể nói.” Tiêu Cảnh bỗng nhiên lớn tiếng nói, “Tiểu Nhu không phải là người cái gì cũng giấu giếm, không có gì không thể nói, các người đều có thể biết chuyện của em ấy. Nhưng là tôi sẽ tới nói cho các người biết!”

Tiêu Cảnh từ đầu tới đuôi, vô cùng tinh tế đem chuyện xưa của Tiêu Nhu nói một lần, bao gồm chuyện cô bị đuổi đi còn bị Tiêu Cấm Ninh dẫm động mạch chủ thiếu chút nữa thì chết, còn có ở bên trong bệnh viện nằm viện một tháng không có người đi thăm cô.

Lúc sau Hạ Vãn Y nghe xong lập tức tức giận bất bình đứng lên, “Thảo! Cái bà lâm Như kia đôi mắt bị mù đi! Con gái ruột không cần, cư nhiên bắt lấy một con gà rừng làm phượng hoàng!”

Đường Tịch mỉm cười, “Hạ tiểu thư không cần kích động như vậy, kỳ thật hiện tại là tôi cảm kích bọn họ lúc ấy không nghĩ nhận tôi. Như vậy ít nhất tôi hiện tại có được một gia đình yêu thương tôi. Tôi thực thích gia đình hiện tại của tôi. Tôi cũng thực yêu bọn họ.”

Nói nơi này Đường Tịch cảm giác được Tiêu Cảnh cùng Tiêu Sái nắm tay chính mình, cô cười cười nắm lại hai tay của anh trai, bình tĩnh, kiên định mà nói, “Nếu lúc ấy bọn họ miễn cưỡng đem tôi nhận trở về, nói không chừng tôi không có nhàn nhã như hiện tại, Tiêu gia đại khái cũng gà bay chó sủa.”

“Tôi trước kia liền cảm thấy Tiêu Cấm Ninh nàu không biết xấu hổ, không nghĩ tới cư nhiên lại không biết xấu hổ như vậy!” Hạ vãn y oán hận nói, “Sớm biết như vậy hôm nay tôi phải châm chọc cô ta thêm vài câu, như vậy lòng của tôi còn thoải mái một chút.”

“Tôi sẽ tự mình đòi lại.” Đường Tịch nhìn Hạ Vãn Y ghét cái ác như kẻ thù, khẽ cười nói, “Đây cũng là lý do tôi đáp ứng hạ tổng chụp quảng cáo nước hoa kia. Tiêu Cấm Ninh cướp đi tất cả của tôi, tôi sẽ cướp về, một chút một chút một đem toàn bộ cướp về, đương nhiên, cô ta cướp đi cha mẹ, tôi sẽ không muốn, cũng khinh thường muốn.”

Cha mẹ thân tình là đoạt không đi, có thể bị cướp đi cũng chứng minh thân tình kia cũng không phải thiệt tình, nếu không phải thiệt tình, cô lấy lại có sử dụng gì đâu?

Cho nên cô sẽ làm Lâm Như cùng Tiêu Hoằng Nghị hối hận, hối hận đã từng đối đãi với Tiêu Nhu như vậy, hối hận bởi vì bọn họ nhẫn tâm hại chết Tiêu Nhu nhát gan thiện lương, đổi lấy Đường Tịch cô.

“Đối, Tiểu Nhu nhi nhà tôi có chúng tôi là đủ rồi.” Tiêu Sái vẻ mặt thỏa mãn nhìn Đường Tịch, ánh mắt sủng nịch, “Về sau có các anh che chở em, em muốn làm cái gì liền làm cái đấy!”

Ninh diễm rốt cuộc biết vì cái gì mà Đường Tịch nói những lời không kiêng nể gì như vậy, thì ra chính là có hai anh trai này chống lưng cho a.

Có anh trai như vậy, em gái hẳn là cũng sẽ không chịu khi dễ đi.

“Càng xem càng giống các người là người của Tiêu gia nhị phòng.” Hạ vãn y cười tủm tỉm nhìn Đường Tịch, “ Tiêu Sái chính là bừa bãi như vậy! Thật hâm mộ a???”

Đường Tịch hơi hơi mỉm cười, khóe miệng mang theo độ cung nhợt nhạt, “Đúng vậy, người Tiêu gia nhị phòng chúng tôi, liền bừa bãi như vậy.”

“Cho nên hiện tại cô đang học cao một?” Lúc sau Hạ Hoàn Châu hảo mới nghẹn ra một câu như vậy, “ Những gì cô vừa mới nói cũng không phải là gạt chúng tôi?”

Đường Tịch gật đầu, “ Đúng, lấy bằng cấp mà nói so với các người, tôi quả thực chính là một người thất học.”

Hạ Hoàn Châu khóe mắt run rẩy rất nhiều lần, hỏi, “ Em là như thế nào làm được nhiều năm như vậy vẫn luôn ở đầu tháng ba đọc sách? Giáo viên không cho em tốt nghiệp sao?”

“Cái này tôi cũng rất muốn biết.” Đường Tịch nghĩ thầm, 008 làm ra BUG, mi muốn bà đây giải thích như thế nào?

Bất quá còn tốt là 008 làm việc còn tính đáng tin cậy, bọn họ liền tính đi tra, cũng có thể tra được nhiều năm như vậy cô ở Hành Sơn chỉ có bằng cấp sơ trung. Chỉ cần không chạy tới hỏi giáo viên, thì cô đại khái sẽ không gặp được vấn đề gì. Đương nhiên bọn họ là người bận rộn cũng không có khả năng nhàm chán như vật chạy đến thành phố W, hỏi giáo viên của cô vì sao cô lưu ban nhiều năm như vậy a.

Hạ hoàn châu giơ ngón tay cái lên, “ Em quá lợi hại.”

“ Em gái tôi có ba điểm kỳ lạ, đại khái là chưa định hình người, ví như em ấy hiện tại tuy rằng vừa mới đi học cao trung, em ấy lại cùng tôi cá cược nói em ấy muốn một năm lấy được bằng tốt nghiệp cao trung, còn muốn đạt loại A.” Thời điểm tiêu Sái nói lời này sắc mặt thực rối rắm, ngữ khí thực tự hào.

Mọi người giơ ngón tay cái lên, “Có chí khí a!”

Đường Tịch nhún vai, nhận lấy tán thưởng của đại gia, không khiêm tốn chút nào nói, “Kỳ thật em là một thiên tài, đương nhiên đây là lúc em xuất viện mới phát hiện.”

Tiêu Cảnh thấy mọi người vẻ mặt nghi hoặc, hắn nói, “Tôi đã chứng kiến qua sự tích thiên tài của em ấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.