Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 585: Q.8 - Chương 585: Hành động




Ads Tuy có một số việc Tuyết Lệ Hàn không tự mình kinh nghiệm qua nhưng hoặc nhiều hoặc ít cũng có một ít cái nghe đồn; đã đến trình độ như bọn hắn tin tức đã linh thông đã đến trình độ nhất định, hơn nữa đối với kinh nghiệm của đồng cấp cao thủ khẳng định đặc biệt lưu tâm. Nếu như là nghe đồn cũng không có, như vậy mạng lưới tình báo khổng lồ của Đông Hoàng Thiên cũng sẽ đem hết thảy bù đắp.

Có những cái trước kia vẫn không thông, một mực mê hoặc, nay có thể từ tài liệu của Nguyên Thiên Hạn tìm được.

Cái bản bản chép tay này đối với Tuyết Lệ Hàn mà nói, hoàn toàn chính là một cái bảo khố tư liệu!

Hắn có thể từ giữa những hàng chữ bên trong tìm được rất nhiều sự tình...

Rất nhiều nỗi băn khoăn, rất nhiều điều khó hiểu cũng có thể đà có đáp án! Nhưng, Sở Dương có thể cảm giác được, những đáp án Tuyết Lệ Hàn tìm được đối với bản thân hắn mà nói, chính là sự thật vô hạn tàn khốc. Dùng phần tàn khốc này đổi lấy chân tướng năm đó không thể nghi ngờ là phi thường tàn nhẫn.

Nhưng, rồi lại phải làm như vậy.

Sở Dương bây giờ có chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi mà thôi. Tuy Tuyết Lệ Hàn với tu vì và tâm tỉnh hiện tại đà không cần mình vì hắn mà quan tâm nhưng Sở Dương trong nội tâm vẫn yên lặng cầu nguyện.

Hi vọng Tuyết Lệ Hàn có thể chịu đựng được a, bởi vỉ trong này không chỉ có chuyên Tuyết gia mà còn có chuyện của Tử Tiêu Thiên Đế Tử Hào nữa.

Đó là bạn thân duy nhất trong cuộc đời Tuyết Lệ Hàn!

Chờ đợi Tuyết Lệ Hàn xem xong bản chép tay này rồi lo lắng hành động kể tiếp. Một hồi lâu sau, trong phòng thủy chung vắng im ắng.

Thật sự rất yên tĩnh, tựa hồ Tuyết Lệ Hàn chỉ đơn thuần xem mà thôi.

Tại cửa ra vào có bóng người đột ngột lóe lên, Mạc Thiên Cơ xuất hiện muốn đi vào nhưng lại kêu rên một tiếng rồi ngà văng ra ngoài. Tuyết Lệ Hàn giờ phút này khí tràng cự tuyệt bất luận kẻ nào tiến vào, lục thân bất nhận.

Sở Dương miệng liệt liệt đành phải đi ra ngoài. Quả nhiên, hắn mới vừa đi ra khỏi thì tầng khí tràng này tự động đẩy hắn ra bên ngoài. Lúc này tính toán muốn đi vào lại cũng là không thể nào.

" mẹ nó, là ai ở bên trong? Như thế nào lại khoa trương như vậy, cái này cũng mạnh đến nôi hơi quá đáng rồi a! Ta cảm giác như thế nào so với Nguyên Thiên Hạn còn mạnh hơn? Chẳng lẽ là ảo giác?" Mạc Thiên Cơ thật sự có chút ít giật mình, vừa rồi tiếp xúc mặc dù rất nhanh nhưng cảm giác của cao thủ tức thì đoán được kết quả thật sự làm cho người ta sợ hãi nên mới hỏi câu này !

Sở Dương nói : “Không phải là cảm giác sai, bên trong chính là Đông Hoàng. Hắn đang xem bản viết tay của Nguyên Thiên Hạn."

Lời ít mà ý nhiều, một câu đem tất cả sự tình giải thích rõ ràng. Mạc Thiên Cơ nghe vậy thì chấn động!

Đúng là tin Đông Hoàng tự mình giá lâm Mặc Vân Thiên, đối với cái kình bạo tin tức này lại làm cho Mạc Thiên Cơ trong lúc nhất thời có chút khống cách nào tiếp nhận được : Từ lúc nào quan hệ giữa chúng ta cùng Đông Hoàng đã đi đến trình độ này rồi?

Cái này bề ngoài giống như cũng quá có chút ra ngoài ý định đi à nha? !

Nếu như như nói là Yêu Hậu Yêu Tâm Nhi đột nhiên hàng lâm, Mạc Thiên Cơ tuy cũng giật mình nhưng cũng sẽ không như kinh ngạc như vậy.

Nên biết Sở Dương là người của hai thế giới chuyên quá Huyền Huyễn, hoàn toàn không thể nào giải thích được. Mối quan hê giữa hắn cùng Tuyết Lệ Hàn thủy chung giữ kín không nói, mặc dù là đối với Mạc Thiên Cơ và một đám huynh đệ cũng chỉ là nói mình lúc trước dưới cơ duyên xảo hợp, cứu được đai tướng tâm phúc dưới trướng Đông Hoàng, về sau Tuyết Lệ Hàn nhìn thấy Sở Dương, thấy Sở Dương căn cốt thanh kỳ, thiên phú hơn người, càng có hiệp cốt nhu tràng, kiếm gan Cầm Tâm, ưu ái phi thường thì đối với Sở Dương cực kỳ tôn sùng, mới quen đã thân...

Nhưng quan hê chân thật ngoại trừ Sở Dương, Mạc Khinh Vũ ra thi kỳ thật cũng không gì hơn cái này. Tai Cửu Trọng Thiên Khuyết bất luận Thiên Đế nào đều là lão bất tử sinh tồn vô số tuế nguyệt, dù đối với ngươi có lòng yêu mến nhân tài nhưng muốn hắn chính thức bất cứ giá nào toàn lực hiệp trợ cũng không phải đơn giản.

"Đông Hoàng Tuyết Lệ Hàn... có lẽ cùng Tuyết gia trong bản chép tay có quan hệ..." Sở Dương cau mày, nhẹ khẽ thở dài một hơi nói.

Mạc Thiên Cơ thần sắc chấn động nói : “Nếu là như thế, chẳng phải là càng thêm có lợi cho đại kể của chúng ta sao..."

Sở Dương có chút trách cứ nhìn thoáng qua Mạc Thiên Cơ nói : “Có lợi cho chúng ta bên này là khẳng định, nhưng... Đây đối với Tuyết Lệ Hàn mà nói, sự thật này lại một cái cực kỳ trọng đại đả kích... Thiên Cơ, có chút thời điểm ngươi hoặc là có lẽ nên lo lắng nhiều hơn đến phương diện này."

" cảm tình của con người thường thường chính là yểu ớt nhất, nhưng cũng là vật trân quý nhất, một khi có sai sót khó mà lấy lại được..." Sở Dương có chút bùi ngùi nói.

Mạc Thiên Cơ ừ một tiếng, như có điều suy nghĩ mà nói : “Cho tới nay, quyết định của ta quả thật sự có chút đánh mất nhân tâm... Vô cùng quyết tuyệt rồi."

Sở Dương do dự một chút nói : “Thiên Cơ, kỳ thật ta thật sự nói không rõ ràng, ngươi loại quyết tuyệt này đến tột cùng là tốt hay là xấu."

Mạc Thiên Cơ cũng im lặng. Đúng vậy, vô luận làm làm Thống soái hay là với tư cách quân sư, tàn khốc là phải có. Có chút thời điểm phải bỏ qua, có chút thời điểm phải hi sinh, mặc kệ quyết định nào chỉ cần liên lụy đến chiến đấu cùng sinh tử, phương pháp vẹn toàn đôi bên cơ hồ sẽ không có.

Một người đưa ra quyết sách cho tới bây giờ đều cần làm ra lựa chọn, mà khi làm ra lựa chọn bỉnh thường đều là lựa chọn lưỡng nan!

Từ xưa đến nay, từ không chưởng binh vốn đã là định luật.

Có thể là có chút thời điểm bởi vì dạng vấn đề như vậy mà lại không thể không cân nhắc, cũng không cách nào không cân nhắc.

Mạc Thiên Cơ ngẫm nghĩ một hồi lâu sau, rốt cục buồn vô cớ thở dài nói: “Nếu như là một ngày kia, phương pháp của ta và ngươi có thể hài hòa hoàn mỹ hợp hai làm một... Có lẽ là trên thế giới này là phương pháp hoàn mỹ nhất... Chỉ tiếc, phương thức như vậy vĩnh viễn sẽ không tồn tại

Sở Dương cười khổ, gật đầu nói : “Cho nên, khi ngươi ra quyết định chỉ cần kiên trì dù chúng ta có phản đối, vậy cũng không sao cả, tối đa cũng chỉ ra quyền đấm cước đá một phen mà thôi..."

Thế gian sao có cái gì vẹn toàn cả? Sự thật chưa bao giờ là tiểu thuyết, làm sao có thể mọi chuyên đều hoàn mỹ? !ĐÓ thực sự là chuyện không thể nào.

Sở Dương giờ phút này cũng nghĩ thông suốt, nếu như là thật sự muốn cải biến sự tàn khốc của Mạc Thiên Cơ thi chỉ sợ, Mạc Thiên Cơ cũng không thể thành một hợp cách quân sư rồi...

Trên thể giới này vì thắng lợi mà trả giá hết thảy tất cả, bất luận phương thức nào để giành thắng lợi, mà đã trả giá cao thi tất nhiên là tàn khốc! Đây là bất đắc dĩ, cũng là sự thật!

Hai người đứng ngoài cửa viện lẳng lặng chờ đợi, trên khuôn mặt tuấn tú của Mạc Thiên Cơ như có vài phần chần chờ. Tựa hồ muốn nói ra suy nghĩ của mình nhưng lại thủy chung nói không nên lời.

Sở Dương tâm niệm một chuyến lập tức hiểu, trong nội tâm nhịn không được xẹt qua một tia ranh mãnh.

"Ngươi đang suy nghĩ gì?" Sở Dương làm ra một bộ trầm trọng hỏi.

"Ta đang suy nghĩ... muốn hỏi ngươi một vấn đề..." Mạc Thiên Cơ rõ ràng có chút ấp a ấp úng nói : “Cái này... Ngươi cùng Khinh Vũ chính là thanh mai trúc mã... Cái này, cái kia, tuy nhiên ngươi không phải nhưng Khinh Vũ lại..."

Sở Dương khóe miệng hiển hiện một tia mơ hồ vui vẻ nói : “Ngươi đến cùng muốn nói cái gỉ?"

"Ta tuyệt đối sẽ không phản đối ngươi cùng Khinh Vũ..." Mạc Thiên Cơ vội ho một tiếng nói.

Sở Dương hừ một tiếng, mắt liếc hắn rất khí phách nói : “ coi như ngươi phản đối... Hữu dụng sao?"

Những lời này nói được thật sự là sắc bén, còn không để lối thoát! Mạc Thiên Cơ triệt để bại lui.

Chính mình tuy là anh của Mạc Khinh Vũ nhưng ở trong nội tâm nha đầu kia sự quan trọng còn kém xa Sở Dương. Chính như Sở Dương nói, mình dù phản đối đó cũng là một chút tác dụng cũng không có.

Hậu quả là lại làm cho các huynh đệ đánh mình tơi bời vài trân, sau đó bị Mạc Khinh Vũ oán trách thật nhiều năm...

Lại qua thật lâu sau, Mạc Thiên Cơ lúc này mới nói: “Thế nhưng mà ngươi cùng Thiết Bổ Thiên, Ô Thiến Thiến... Các ngươi là tiếp xúc như thế nào?" Mạc Thiên Cơ lắp bắp thật lâu, rốt cục hỏi những lời này.

"Tiếp xúc? Không có tiếp xúc a." Sở Dương vẻ mặt ngạc nhiên, tựa hồ hoàn toàn không hiểu Mạc Thiên Cơ muốn nói gì.

Mạc Thiên Cơ cơ hồ phát điên, buồn rầu gãi đầu nói : “Ý của ta thật ra là... Các ngươi lúc trước đã bắt đầu như thế nào?"

Sở Dương nhãn châu xoay động nói : “Kỳ thật không cần bắt đầu a, nhưng ta có thể cảm giác được các nàng đối với ta có hảo cảm... Vì vậy tại một ngày kia, ta dứt khoát kiên quyết triển khai đột nhiên tập kích... hôn các nàng một cái, vì vậy cứ như vậy đã bắt đầu, bề ngoài giống như rất quá khích, kỳ thật cũng rất đơn giản, rất đơn thuần..."

Sở Dương tiếp tục hướng dẫn từng bước nói: “Thể gian sự tình, nhất là tình cảm nam nữ sợ nhất là việc đánh vỡ tầng cửa sổ kia... Chỉ cần là đã minh bạch rồi thi hết thảy là nước chảy thành sông rồi, tin tưởng ta đi, cái này là kinh nghiệm của ta đó..."

Sở Dương lần này câu chữ mà nói có lẽ có vài phần đạo lý, nhưng đối với kinh nghiệm tình cảm của sở Dương mà nói thi lại hoàn toàn là nói láo.

Hắn là bị động vậy thì có sao, vậy thì sao phải chủ động xuất kích? Tại sao như vậy.

Thế nhưng mà về những chuyện này, có lẽ cố Độc Hành tinh tường nhưng Mạc Thiên Cơ lại tuyệt đối không biết kinh nghiệm trước kia của SỞ Dương !

Mạc Thiên Cơ đã biết rõ hiện tại có bốn nữ hài tử đi cùng Sở Dương rồi, tự nhiên cho rằng Sở Dương tính toán không phải tình trường thánh thủ cũng là tình trường cao thủ, lúc này hiển nhiên nghe được rất đúng mà nói: “Ân, hôn một cái, sau đó thì sao?"

"Sau đó? Sau đó dĩ nhiên là lên trên giường đi ngủ." Sở Dương gọn gàng mà linh hoạt nói : “Kết quả là tài tử giai nhân... cầm sắt cùng minh, cử án tề mi..."

Sở Dương đã chuẩn bị việc bi Mạc Thiên Cơ mãnh liệt công kích cùng triệt để khinh bỉ, lời nói cuối cùng kia, Sở Dương cũng cảm giác được mình nên bị khinh bỉ thế nhưng mà hắn thật sự không kip thay đổi lời nói rồi!

Nhưng lại tuyệt đối không nghĩ tới chính là, Mạc Thiên Cơ sau khi nghe rõ ràng có chút ý động, thậm chí là có chút kích động...

"Có một số việc... Thủy chung cần nếm thử... phải đi bước đầu tiên..." Sở Dương lời nói thấm thìa.

Mạc Thiên Cơ sau khi nghe xong liên tục gật đầu, lão luyện thành thục trầm giọng nói : “ĐÚng, đúng đúng. Ân, Đồng Hoàng đại nhân còn có một thời gian ngắn mới trở ra, ta hiện tại có chút việc gấp cần lập tức xử lý, tạm thời ly khai thoáng một phát."

Tại trong ánh mắt nghẹn họng nhìn trân trối của sở Dương, Mạc Thiên Cơ xoay người tiêu sái mà đi. Càng chạy càng nhanh, trong nháy mắt thân ảnh đã hoàn toàn biển mất.

"Thằng này... Sẽ không lập tức đi hành động chứ? Không biết có thể xuất hiện tai nạn chết người hay không đây?" Sở Dương trợn mắt há hốc mồm nhìn theo bóng lưng Mạc Thiên Cơ lẩm bẩm nói : “Không nghĩ tới thằng này rõ ràng còn là phái hành động..."

Nói xong, SỞ Dương rất là thành kính cầu xin nói: “Nguyện Thương Thiên phù hộ cho ngươi... Hi vọng không nên bị đánh quá thảm..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.