Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 531: Q.7 - Chương 531: Siêu cấp bảo tàng!




Ads Lệ Vô Ba lập tức quyết định, cho dù tên gia hỏa này không thể khai thác hạch tâm mỏ tử tinh kia cũng không thể giết . Lưu lại hắn, với tu vi và tốc độ của hắn, trong vòng một ngày, khai thác hai vạn tử tinh quả thực dễ như chơi vậy...

Nhân tài nha...

"Những cái này... thật chẳng tính là gì." Tử đại nhân rất là đắc ý phủi phủi tay: "Chúng ta nên đi xem thử có thể khai thác mỏ tử tinh kia không."

"Đúng, đúng lắm!"

Lệ Vô Ba gật đầu như gà mổ thóc.

Giờ phút này, tin tưởng trong lòng hắn đang không ngừng bành trướng!

Đối phương có bổn sự quỷ thần khó lường như vậy, xem ra phá thủng cái mỏ tử tinh chết tiệt cả vạn năm qua không thể động tới kia, chỉ sợ có rất nhiều khả năng nha.

Tiến vào mỏ, dưới sự dẫn đường của một vị quản sự, mấy người một đường tiến nhanh, không bị chút cản trở nào.

Đi sâu xuống Ước chừng ba trăm trượng, cuối cùng mới tới một không gian thật lớn.

Từ nơi này nhìn qua, ở chính giữa là một khối vật chất khổng lồ giống như hình trụ, rộng ước chừng mấy trăm trượng, không biết cao sâu bao nhiêu. Bốn phía từ trên xuống dưới đều trơn láng, không một vết gợn.

"Chính là nơi này rồi." Lệ Vô Ba nhíu mày cười khổ: "Mỏ tử tinh xung quanh đều đã khai thác hết, hiện tại đã bắt đầu đào ra bên ngoài rồi. Duy chỉ có nơi trọng yếu nhất này lại không thể lay động cả vạn năm rồi!"

"Cửu phẩm chí tôn toàn lực công phá, cũng không thể lưu lại trên mặt một vết xước! Cứng rắn như thế, hơn nữa lại là một thể, thật không biết đây là thứ gì."

"Ta xem xem." Sở Dương đi tới phía trước, áp tay lên đó, sắc mặt đột nhiên biến đổi: "Không sai, bên trong này, đích xác có rất nhiều tử tinh cấp cao! Kém nhất cũng là tử tinh tâm, điểm này không thể nghi ngờ!"

"Có thể khai thác không?" Lệ Vô Ba ngưng thần hỏi.

"Ta thử xem... Các ngươi lui về phía sau." Sắc mặt Sở Dương trầm trọng.

Mọi người theo lời lui về phía sau.

Chỉ thấy vị truyền nhân Tử Tinh gia tộc này đầu tiên là trung bình tấn chồm hổm, tiếp đó mười ngón tay duỗi thẳng, tựa hồ dùng lực lượng rất lớn đẩy về phía trước. Chỉ trong nháy mắt, cả mặt đã đỏ bừng lên rồi!

Loại tư thế này, thật giống như táo bón, rặn thế nào cũng không phọt ra được...

Sau đó, vị Tử đại nhân này liền bắt đầu khai thanh thổ khí: "Hây...."

Quát lớn một tiếng, chỉ thấy trong lòng bàn tay phải hắn, một đường huyết mạch màu tím rõ ràng hiện lên, tựa hồ muốn thoát ra ngoài. Sau đó hắn long hành hổ bộ bước tới bức tường hình trụ trước mặt, trầm trọng tựa như đang gánh cả ngọn núi lớn trên vai, lại "hây" một tiếng, chậm rãi áp bàn tay phải lên!

Lòng bàn tay, dán chặt lên mặt tường!

Tiếp đó, bàn tay bắt đầu chuyển động!

Tốc độ chuyển động thật đúng là lão ngưu kéo xe rách, chậm chạp vô cùng!

Chỉ nghe hắn không ngừng "hự hự ị ị" như táo bón, trên mặt bốc lên nhiệt khí nóng hổi, khuôn mặt cũng dần dần trở nên phát tím.

Mọi người cùng nhăn nhó, nhíu mày. Thanh âm này thật sự khiến người ta... khó chịu đựng nổi!

Chỉ nghe thanh âm, mọi người không hẹn mà cùng nghĩ rằng, mình đang ngồi trong nhà xí, mà cách vách chính là một tên gia hỏa đang thống khổ táo bón...

Oa...

Thật lâu sau, vị Tử đại nhan này đã phốc một tiếng, ngồi phệt xuống đất, thở dốc phì phò từng hơi, cả người run rẩy giống như động kinh, mồ hôi đổ ra như thác, chỉ trong phút chốc đã thấm ướt hết cả quần áo!

"Thế nào?" Đám người Lệ Vô Ba lập tức chạy tới.

"Có thể khai khác.. bất quá rất phiền toái." Sở Dương suy yếu nói.

Năm chứ cuối kia, mọi người căn bản không hề nghe thấy, chỉ nghe bốn chữ "có thể khai thác" đã lập tức reo hò nhảy dựng lên rồi! Tử tinh tâm và tử tinh không phải cùng một khái niệm nha.

Hiệu dụng của tử tinh tâm, ít nhất cũng phải gấp trăm lần tử tinh bình thường!

Hơn nữa, năng lượng thiên địa bên trong lại càng nồng hậu, thuần khiết!

Mọi người nhanh chóng nhìn tới chỗ Sở Dương vừa áp bàn tay lên, vừa nhìn, tất cả mọi người đều vui mừng đến chết lặng.

Quả thật là có hiệu quả!

Hơn nữa, Tử đại nhân nói cũng không sai, đích thật là rất phiền toái.

Hơn nữa, không phải là phiền toái bình thường.

Ở chỗ Tử đại nhân áp tay lên, đích thật là có biến hóa!

Biến hóa này chứng minh, mỏ tử tinh này có thể khai thác: Một cái động nho nhỏ to như sợi tóc, sâu chừng nửa tấc!

Nếu không nhìn kỹ, thật sự chẳng nhìn ra nổi!

Điều này cũng là nguyên nhân khiến mọi người mừng rỡ như điên. Bởi vì trước đó, một vị chí tôn cửu phẩm đỉnh phong cố gắng hồi lâu, mà không thể tạo thành nửa điểm dấu vết như vậy!

Nhưng nguyên nhân càng khiến mọi người không biết nói gì chính là: Vị truyền nhân Tử Tinh gia tộc này dùng tới sức chín trâu hai hổ, không ngờ mới có một chút thành quả thư vậy, nếu đợi đến đả thông toàn bộ... thật không biết phải đợi tới khi nào?

Năm nào tháng nào mới có thể tạo thành một cái động đủ một người đi qua?

"Ta cần tử tinh! Ta cần thật nhiều tử tinh!" Vị Tử địa nhân này rõ ràng có chút điên cuồng rồi, nghiến răng nghiến lợi: "Ta cần lực lượng tử tinh giúp ta công hãm thành lũy này! Ta chưa bao giờ gặp được mỏ tử tinh tuyệt thế trân phẩn như vậy! Gia tộc chúng ta mười vạn năm cũng chưa từng gặp bao giờ!"

"Đây là khiêu chiến lớn nhất của Tử Tinh gia tộc ta! Là cơ hội lớn nhất mười vạn năm trên Cửu Trọng Thiên đại lục! Phúc duyên cường đại nhất!"

Tử đại nhân nghiến răng, ánh mắt dữ tợn: "Ta nhất định phải lấy tất cả tử tinh bên trong ra!"

Lệ Vô Ba an ủi: "Từ từ sẽ tới, có hi vọng là tốt rồi, mọi người cùng bàn bạc kỹ hơn." Kỳ thật trong lòng hắn còn khát vọng nhanh chóng hơn bất kỳ ai, nhưng bây giờ nhìn vị Tử đại nhân này rõ ràng có chút xu thế tẩu hỏa nhập ma, không khỏi phải an ủi mấy câu.

"Không được!" Tử đại nhân vung tay hét lớn: "Lệ gia chủ! Ngươi có thể không biết, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm mật truyền mười vạn năm của Tử Tinh gia tộc chúng ta! Bên trong, quá kinh khủng! Quá kinh khủng!"

"Bên trong đó, tử tinh tâm chỉ là ngoài rìa thôi! Tiến sâu vào bên trong một bước, đó là tử tinh linh lung tâm! Bên trong tử tinh linh lung tâm bao bọc, còn có tử tinh ngọc tủy! Bên trong tử tinh ngọc tủy, còn có cả tử tinh chi hồn! Bên trong tử tinh chi hồn, đó là thánh tinh! Thánh tinh có biết không? Thứ từ xưa tới nay chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nhưng lại chưa bao giờ nhìn thấy!"

"Các ngươi có biết không? Bên trong đó, số lượng tử tinh chi hồn đạt tới mức độ khủng bố! Thánh tinh cũng tuyệt đối không chỉ có một khối, ít nhất cũng phải trên mười khối! Mà ở sâu trong thánh tinh, đó là thần tinh! Thần tinh, các ngươi biết không? Các ngươi biết không? Hả?"

Các ngươi nghĩ rằng, phong ấn khủng bố như vậy mà bên trong chỉ có mấy viên tử tinh tâm sao? Hỗn đản! Một lũ hỗn đản tầm nhìn hạn hẹp!"

Truyền nhân Tử Tinh thế gia Tử đại nhân kích động gào rống, gào tới nước miếng bắng tứ tung trên mặt Lệ gia gia chủ! Hơn nữa, đến cuối cùng còn trực tiếp chửi ầm lên!

Nhưng Lệ gia chủ lúc này hoàn toàn không thèm để ý tới. Căn bản không thấy nửa điểm không thoải mái... Hắn đã bị hạnh phúc khổng lồ đập cho hôn mê bất tỉnh rồi!

Tử tinh tâm chỉ là ngoài rìa!

Tử tinh linh lung tâm!

Tử tinh ngọc tủy!

Tử tinh chi hồn! Số lượng đạt tới mức khủng bố!

Thánh tinh, ít nhất mười khối trở lên!

Thần tinh!

Trời của ta ơi...

Đám người Lệ Vô Ba trực tiếp chấn kinh tới đầu óc choáng váng, cả người không ngừng run rẩy! Cái này cái này... đều là bảo bối cấp cao cao cao cao nhất trong truyền thuyết của truyền thuyết đó!

Giờ khắc này, mọi người hạnh phúc quả thực đã tới mức không thể che giấu nữa! Tất cả trái tim, vào giờ khắc này đều đồng loạt ngừng đập!

Quá hạnh phúc rồi... Ta quả thực không thể tin vào lỗ tai mình nữa! Toàn bộ đại lục từ cổ chí kim tổng cộng xuất hiện được mấy khối tử tinh linh lung tâm chứ?

Tuyệt đối không lớn hơn một trăm! Hơn nữa, phải là hạch tâm của mỏ tử tinh cỡ lớn, may ra mới xuất hiện một khối!

Về phần tử tinh ngọc tủy, lại càng ít ỏi. Thậm chí có thể đếm trên đầu ngón tay của một bàn tay.

Hiện giờ, bên trong này lại có cả cấp cao hơn cả... tử tinh chi hồn? Thánh tinh? Thần tinh?

Trời của ta ơi, thần của ta ơi!

Vị truyền nhân Tử Tinh thế gia kia vẫn giậm chân rít gào không ngừng: "Thánh tinh đó! Chỉ cần một khối... Hấp thụ hết lực lượng bên trong, có thể khiến một vị chí tôn nhất phẩm trong một đêm biến thành chí tôn cửu phẩm đỉnh phong, thậm chí là băng linh hãm thiên phá toái hư không..."

Sở Dương thở hồng hộc từng hơi, tất cả mọi người đều có động tác giống nhau: trợn trừng mắt, mừng như điên, đến mức ánh mắt không còn thần thái, cả người run rẩy như động kinh.

Trong phút chốc đã dại ra.

Im lặng ko một tiếng động.

Thật lâu sau, Lệ Vô Ba mới run giọng hỏi: "Nếu hấp thu thần... thần tinh thì sao?"

Sở Dương bĩu môi: "Thần tinh? Cho dù là Cửu Kiếp kiếm chủ một vạn năm trước trực tiếp hấp thu thần tinh, cũng sẽ bị năng lượng cường đại khiến cho bạo thể mà chết!"

Lại chấn kinh!

Sở Dương không nói dối! Căn cứ vào ước lượng của kiếm linh, đây quả thực là một mỏ tử tinh siêu cấp! Số lượng đủ để trở thành đệ nhất đại lục!

Tử tinh ngọc tủy, tử tinh chi hồn, thánh tinh, thần tinh... cũng không phải là nói hươu nói vượn! Mà quả thực có tồn tại! Hơn nữa uy lực của nó cũng giống như lời Sở Dương nói: Tuyệt đối khủng bố!

Sở Dương vốn tưởng rất có thể sẽ tìm được đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu ở trong mỏ tử tinh siêu cấp này. Lần này mạo hiểm tiến vào hạch tâm Lệ thị gia tộc, mục đích quan trọng nhất cũng là vì vậy!

Nếu có thể tìm được đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu ở nơi này... thì tốt bao nhiêu?

Nhưng không nghĩ tới, không có! Nơi này chỉ là một mỏ tử tinh thuần thúy nhất! Một siêu cấp đại bảo tàng!

Kiếm linh chỉ cười nhạt ý nghĩ của Sở Dương: "Nếu như Cửu Kiếp kiếm ở bên trong, tuyệt đối sẽ phá sạch thần tinh!"

Cho nên Cửu Kiếp kiếm không có ở nơi này.

Nhưng nếu ngươi lấy được thứ này, hiệu quả so với lấy được đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu cũng tuyệt đối ko thua kém bao nhiêu. Hơn nữa, ở một số phương diện, hiệu quả còn vượt qua cả Cửu Kiếp kiếm!"

"Hơn nữa, thánh tinh và thần tinh, đối với ngươi sau này cũng có tác dụng cực lớn!"

Kiếm linh thậm chí có chút nghiến răng nghiến lợi: "Vô luận thế nào! Không tiếc bát cứ giá nào, cũng phải lấy được tới tay!"

Sở Dương trợn trừng mắt: "Lấy được tới tay, có hữu dụng với ngươi sao?"

Kiếm linh tức giận nói: "Ta chỉ là hồn thể, đối với ta có tác dụng gì?"

"Vô dụng với ngươi vậy ngươi kích động cái gì?" Sở Dương nhìn kiếm linh từ cao xuống thấp một lượt.

"Vậy bỏ đi!" kiếm linh suy sụp.

"Thúi lắm! Đồ tốt như vậy, làm sao có thể không lấy?" Sở Dương gầm lên: "Đối với ngươi vô dụng, nhưng đối với ta hữu dụng!" Hắn nghiến răng nghiến lợi trong không gian ý niệm, dữ tợn hét lớn: "Vô luận thế nào! Không tiếc bất cứ giá nào! Ta cũng phải lấy được toàn bộ!"

"Chuyện tốt như vậy há có thể không làm!" Sở Dương rít gào một tiếng.

Kiếm linh hoàn toàn hôn mê bất tỉnh...

Quá vô sỉ rồi...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.