Ads Nam bộ đã đại
loạn.
Gia Cát gia tộc bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Gia Cát Hồn, Gia Cát Văn hai đại công tử một tả một hữu, đều dẫn theo nhân thủ,
cẩn thận bố trí.
Lão tổ tông Gia Cát gia tộc tọa trấn gia tộc, diễn toán thiên cơ.
Ba ngày sau rốt cuộc tính ra một chút manh mối, khi truyền tấn cho gia tộc thì
hỗn loạn đã sớm bình ổn. Trừ mấy chục mảnh phế tích ra, tựa như chưa từng có
chuyện gì phát sinh.
Lãnh địa Gia Cát gia tộc khôi phục bình tĩnh....
Đám quấy rối đáng chết kia không biết đã đi nơi nào.
Cầm thiên cơ mật ngữ mà lão tổ tông diễn toán ra, người của Gia Cát gia tộc đều
có một loại uất nghẹn như mã hậu pháo. hiện tại mới đưa tới thì có tác dụng gì?
"Sát tinh nam lai, thiên phiên địa phúc; sinh linh đồ thán, vi quân nhất nộ.
Thiên cơ nan trắc, hình ảnh mạc trụ, nhất tràng hư kinh, tinh thần bắc cố!"
Đây chính là kệ ngữ của Gia Cát Thương Khung, lão tổ tông Gia Cát gia tộc.
Nếu sớm biết chỉ là một hồi hư kinh ( sợ bóng sợ gió), chúng ta cũng không phải
thần hồn nát thần tính như vậy...
Nhưng loại sự tình này, trước đó ai có thể dự đoán được?
Bất quá, câu nói cuối cùng lại là... Tinh thần bắc cố...
Có phải nói những người này đi phương bắc?
Mà phương bắc hiện tại chính lúc đang có chiến tranh. Vậy cửu kiếp tới đó, có
phải là để cứu viện Lệ Hùng Đồ?
Gia Cát gia tộc lập tức truyền tin tức này ra ngoài.
Tây Bắc.
Trong đại trướng bộ chỉ huy liên quân.
Đệ Ngũ Khinh Nhu nhíu mày, ngồi ở chủ vị.
Kể từ khi tới đây đã được một tháng rồi, nhưng hiện tại, Đệ Ngũ Khinh Nhu lại
ít nhiều có một cảm giác giống như lao lực quá độ.
Mình mặc dù là tổng chỉ huy liên quân do chính Pháp Tôn khâm điển, nhưng ở nơi
này, chân chính đặt mình vào mắt lại không có nhiều. Hơn nữa, chính bởi vì Pháp
Tôn khâm điển cho nên trong mắt đám chí tôn tâm cao khí ngạo, ngược lại càng
cho rằng mình chính là loiạ igỏi nịnh bợ, a dua...
Đệ Ngũ Khinh Nhu cảm nhận được một loại bất đồng.
Nơi này không giống Hạ Tam Thiên.
Hạ Tam Thiên không chỉ sùng bái vũ lực mà càng sùng bái trí tuệ hơn! Cho nên, một
thư sinh có thể dựa vào trí tuệ mà trở thành thừa tướng, trở thành thái sự, thậm
chí trở thành quân sư. Chỉ cần ngươi có thể mang tới thắng lợi, cho dù ngươi là
một kẻ bị liệt, không thể động đậy, ngươi cũng có thể khiến vạn chúng ca ngợi...
Nhưng ở nơi này, lại chỉ có vũ lực.
Hơn nữa... Chỉ có vũ lực cá nhân!
Chỉ sùng bái lực lượng cá nhân.
Lần này liên quân bát địa gia tộc đến đông đủ, gần như mỗi người đều là chí
tôn, nhưng ai nấy đều mắt cao hơn đầu, tự cao tự đại.
Ưu thế binh lực như thế, đối phó chỉ là một Lệ gia, còn phải nghĩ kế hoạch sao?
Mặc ngươi ngàn mưu vạn kế, ta chỉ tống một quyền tới!
Khi Đệ Ngũ Khinh Nhu đề nghị dùng trí, từng có một chí tôn dẫn đội của Dạ gia
lên tiếng: "Trí tuệ? Ha ha ha... Trí tuệ có hữu dụng, điểm này tất cả mọi
người không phủ nhận. Nhưng nó chỉ hữu dụng khi song phương thực lực ngang
nhau! Đệ Ngũ tổng chỉ huy, thứ cho ta bất kính, xin hỏi tổng chỉ huy một câu: một
cái bẫy có thể vây chết vương tọa, nhưng cái bẫy đó có thể vây chết chí tôn
sao?"
"Một bầy kiến, có lẽ có thể giết một con côn trùng, nhưng một bầy kiến có
thể làm thịt một con thần long sao? ha ha... Cái gọi là trí tuệ, bất quá chỉ là
tâm cơ trù mưu kế sách. ngươi cho rằng... Dưới tình huống như hiện tại, chúng
ta hơn một ngàn chí tôn đối diện với một Lan gia, không ngờ còn phải tính kế
hay sao? Ngài cũng quá đề cao bọn hắn đó!"
Trong lòng Đệ Ngũ Khinh Nhu chào thua.
Ở đây có hơn một ngàn vị chí tôn. Đúng vậy, đội hình liên quan quả thực rất
hoành tráng. chấp pháp giả vì báo thù cũng xuất động càng nhiều cao thủ hơn! Cửu
phẩm chí tôn còn có ba vị!
Đối phó Lệ gia quả thực quá đủ rồi.
Nhưng đây là lực lượng liên hợp, nếu như tách ra, bất luận một nhà nào tới cũng
không phải là đối thủ của Lệ gia! Nhưng cả đám ai nấy đều ra vẻ lão tử đệ nhất
thiên hạ, tuyệt đối không có bất cứ chút biểu hiện chân thành hợp tác nào.
Dạ gia cùng Tiêu gia còn có chút ân oán dây dưa, tựa hồ có thể ngáng chân đối
phương bất cứ lúc nào.
Mà Tiêu gia và Lan gia cũng có ân oán. Gia Cát gia tộc âm thầm tính toán. Trần
gia lại càng thêm không phục bất tuân. Thạch gia thừa cơ mà động...
Chỉ nghĩ tới mấy thứ quan hệ này thôi, đầu Đệ Ngũ Khinh Nhu đã ớn như cái đấu rồi.
Mà hai vị hộ pháp Pháp Tôn phái tới cho mình cũng chỉ phụ trách an toàn thôi,
không chịu trách nhiệm áp chế cảm xúc của mấy đại gia tộc.
Bây giờ thân ở trong hoàn cảnh hỗn loạn thế này, cho dù Đệ Ngũ Khinh Nhu có mưu
kế thông thiên cũng tạm thời chẳng có cách nào. Ngươi ban bố pháp lệnh kỷ luật,
căn bản không có ai chấp hành!
Mỗi một lần đánh thăm dò, muốn mở một hội nghị trước chiến đấu, cũng có người tới
kẻ không...
Một đám ô hợp như vậy, Đệ Ngũ Khinh Nhu có thể làm gì?
Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng chỉ có thể cố nén giận, chậm rãi chỉnh hợp lực lượng lại.
Hơn nữa, chỉ để hiểu rõ quan hệ giữa các đại gia tộc, Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng phải
mất hai ngày hai đêm thời gian rồi... Sau đó mới phát hiện, giữa cửu đại gia tộc
với nhau, gần như nhà nào cũng là thân thích, nhưng bên trong cũng xen lẫn cả cừu
oán!
Đệ Ngũ Khinh Nhu chỉ có căn cứ mức độ cừu hận mạnh yếu mà xử lý.
Tỷ như Dạ gia đi phía tây chấp hành nhiệm vụ, vậy cho dù Tiêu gia không có nhiệm
vụ, cũng phải đi phía đông trấn thủ, tách bọn họ ra. Những nhà khác cũng hành động
tương ứng, tránh cản tay lẫn nhau.
Đây là bước đầu tiên, trong mấy lần chiến đấu với Lệ gia, mặc dù mọi người đều
không nghe chỉ huy, nhưng Đệ Ngũ Khinh Nhu vẫn chế định đầy đủ kế hoạch, phân
công cho mỗi một vị đầu lĩnh xuất hiện.
Những người này đương nhiên không nghe theo Đệ Ngũ Khinh Nhu chỉ huy, nhưng
không dựa theo kế hoạch thì nhất định phải chịu thiệt.
Sau khi chịu thiệt, lậi đối chiếu với chiến lược kế hoạch trong tay, mới minh bạch
Đệ Ngũ Khinh Nhu chính xác....
Sau đó mới có chút tôn kính và bội phục Đệ Ngũ Khinh Nhu....
Mình không ngờ phải dùng phương thức tự tàn chịu thiệt trước, sau đó mới thành
lập được uy tín?
Đệ Ngũ Khinh Nhu có chút buồn cời vô cùng.
Nhưng không thể không làm.
Cũng chỉ có một phương pháp này mới khiến các đại gia tộc nghe mình.
Một tháng sau, chiến được bảy tám lần: Dạ gia lâm vào mai phục, tổn thất không
ít nhân thủ. Tiêu gia chết sạch mười mấy người, chật vật mà về. Thạch gia bị
vây khốn một lần, gần như toàn quân bị diệt. Trần gia thiếu chút nữa bị thiêu
chết chôn sống....
Sau đó, mấy nhà mới có chút chịu phục Đệ Ngũ Khinh Nhu....
Nói ngắn lại, suốt một tháng, Đệ Ngũ Khinh Nhu gần như chỉ luyện binh, hơn nữa
còn là biến một đám thổ phỉ ô hợp thành quân chính quy, dùng máu tươi và tử
vong để luyện binh!
Mỗi một lần, cái giá để một đối phương phục tùng, không ngờ đều là sinh mệnh mười
mấy vị chí tôn!
Luyện binh trả giá như vậy, quả thực là sang quý nhất Cửu Trọng Thiên từ xưa tới
nay rồi!
Đệ Ngũ Khinh Nhu ban đầu còn vô lực, nhưng dần dần lại chuyển bién thành người
có chút quyền lực nói chuyện. Ừm, chú ý, là 'có chút quyền lực nói chuyện',
nhưng quyền lực nói chuyện này và thân phận tổng chỉ huy của hắn lại hoàn toàn
không xứng đôi.
Nhưng Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng không lộ ra chút sốt ruột nào cả.
Hắn biết, có thể lấy được thành quả như bây giờ đã là không tệ rồi.
Mỗi khi kiểm duyệt đội ngũ liên quân, trong lòng Đệ Ngũ Khinh Nhu lại có một loại
cảm thán: Đội ngũ như cái dạng này, đối đầu với cửu kiếp quyện thành một sợi
dây thừng? Chỉ cần thực lực cửu kiếp đạt tới một mức độ nhất định, đám chí tôn
này chỉ thuần thúy là heo béo chờ làm thịt...
May mắn là tình huống bây giờ có chút cải biến. Ít nhất khi triệu tập, các vị dẫn
đội tuy còn có chút lề mềm, nhưng cuối cùng vẫn tới tới đông đủ.
Đây là tiến bộ đó!
hiện tại, trong đại trướng đại nghị sự. Thảo luận một đại sự, đối với cửu đại
gia tộcmà nói chính là sét đánh giữa trời không.
Đệ Ngũ Khinh Nhu vẫn thờ ơ lạnh nhạt nhìn mọi người phía dưới thảo luận, hắn cảm
thấy, lần này chính là cơ hội của mình!
"Cái gì? Lan gia bị diệt?" Dạ Tiêu Dao, bát phẩm chí tôn dẫn đội của
Dạ gia mở trừng mắt: "Tin tức là thật?"
"Đồn nhảm! Tuyệt đối là đồn nhảm!" Lan Mặc Phong, cao thủ bát phẩm
chí tôn dẫn đội của Lan gia kích động lớn tiếng nói.
"Ngay cả Lan Bất Hối tiền bối cũng chết oan chết uổng? Điều này không có
khả năng sao?" cao thủ chí tôn dẫn đội Tiêu Gia Tiêu Tránh Ngôn nói.
"Cửu kiếp mới thượng thiên đã có hành động lớn như vậy? Đánh rắm, Cửu Kiếp
kiếm chủ hiện tại mới lấy được đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu phải không? Cửu kiếp
hiện tại có bổn sự như vậy?” Cao thủ dẫn đội Trần gia Trần Kiếm Long có chút
không tin.
"Thiên chân vạn xác... Các đại gia tộc đều nhận được tin tức như thế. Chẳng
lẽ giả được?" Cao thủ dẫn đội Thạch gia Thạch Khải Hử vân vê chòm râu.
"Chấp pháp giả chúng ta cũng nhận được tin tức như vậy." Cao thủ dẫn
đội chấp pháp giả Vu Chấn Hải nghiêm túc nói: "Hơn nữa còn do đích thân
Pháp Tôn đại nhân ký tên phát đi."
Nói như vậy thì chẳng khác nào xác định rồi.
Ngay cả Pháp Tôn đại nhân cũng xác nhận tin tức này rồi, vậy tuyệt đối không thể
giả.
Lan gia Lan Mặc Phong hai mắt đăm đăm, sắc mặt tái nhợt, giống như quả bóng cao
su xì hơi, phốc một tiếng ngây người ngồi xuống.
Đệ Ngũ Khinh Nhu thoáng nhíu mày, bí mật liếc mắt nhìn về phía Lan Mặc Phong một
cái. nếu như Lan gia không còn, vậy người của Lan gia ở chỗ này chính là lực lượng
cuối cùng của lan gia. Hiện tại đã là bèo không rễ?
Trong đại trướng, mọi người đều nghị luận, ai nấy đều lộ vẻ kinh nghi bất định.
Loạn lên như vậy cũng có chỗ tốt. Đến cuối cùng, mọi người đều khẳng định tin tức
này, còn lại cũng chỉ là phòng bị và nghi ngờ đối với cửu kiếp Cửu Kiếp kiếm chủ.
"Gia Cát gia tộc truyền tới tin tức mới nhất...." Bên ngoài chợt truyền
đến thanh âm thông báo.
Gia Cát Ngâm Phong, cao thủ dẫn đội Gia Cát gia tộc vội vàng hô: "vào
đi!"
Rèm cửa vén lên, một người tiến vào.
Gia Cát Ngâm Phong nói: "Đọc luôn đi!"
Người kia nói: "Vâng!"
Lấy ra một tờ giấy, đọc: "Lan gia bị diệt, cửu kiếp tựa như điên cuồng,
làm loạn mười ngày ở địa bàn Gia Cát gia tộc. Gia Cát gia tộc tổn thất rất lớn,
cao thủ cũng có tổn hại. Trước mắt, cửu kiếp đã rời đi. Lão tổ tông diễn toán
thiên cơ, cho ra kệ ngữ...."
Đọc đến đây, người nọ có chút chần chừ.
"Đọc!" Trong trướng, từ Đệ Ngũ Khinh Nhu ngậm miệng không nói gì ra,
tất cả đều đồng loạt quát lớn.
" Sát tinh nam lai, thiên phiên địa phúc; sinh linh đồ thán, vi quân nhất
nộ. Thiên cơ nan trắc, hình ảnh mạc trụ, nhất tràng hư kinh, tinh thần bắc cố!
Lão tổ tông có thông báo, Cửu Kiếp kiếm chủ cùng cửu kiếp muốn một đường đánh tới
tây bắc...."
Người này đọc xong, toàn bộ đại trướng im lặng.
Tinh thần bắc cố!
Nói cách khác, cửu kiếp cùng Cửu Kiếp kiếm chủ, đều muốn tham dự trận chiến
tiêu diệt Tây Bắc này?
Ánh mắt mọi người cùng sáng quắc lên!
Trên thủ vị, khóe miệng Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng toát ra một ý cười khó hiểu.