Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 140: Chương 140: Hồi Dung Sinh Huyết Đan






Hàn Phong cũng mặc kệ, nói tiếp:

- Hẳn ngươi cũng là đệ tử tới dự thi, chắc cũng rõ ràng cho dù bây giờ ngươi có nuốt địa linh đan, không có năm ngày, cũng đừng mơ tưởng hoàn toàn trị khỏi thương thế, mà hai ngày sau đã bắt đầu đại hội rồi.

Ngừng lại chút, Hàn Phong tiếp tục nói:

- Tuy rằng trên người của ta không có Địa Linh Đan, nhưng ta có phương pháp trị khỏi thương thế của ngươi.

Thiếu niên kia nghe được Hàn Phong nói như thế, trên mặt cũng là ngẩn ra, chợt có chút khó tin nói:

- Ngươi nói là thật hay giả?

- Lát nữa, ngươi đi theo ta, chỉ cần nửa canh giờ, là biết được lời ta nói có phải sự thật hay không?

Hàn Phong lại nói:

- Nếu như ngươi phát hiện ta lừa ngươi, thì có thể lại đem Bích Linh Cổ Chi tới trao đổi với vị Tinh Hải Các thiếu các chủ này, ta tin tưởng hắn sẽ đáp ứng.

Diệp Hạo Thiên nghe Hàn Phong nói như thế, trong lòng nhất thời giận dữ, lạnh giọng nói:

- Hừ! Huyền Thiên Tông khá lắm, ngươi rõ ràng không có Địa Linh Đan, lại kiếm lý do thoái thác, có phải là muốn khó dễ Tinh Hải Các ta!

Hàn Phong nghe vậy, thản nhiên nói:

- Lời ta nói đều là sự thật, nếu ngươi có biện pháp chữa khỏi thương thế của vị bằng hữu nay, ngươi có thể nói như vậy, chỉ là vạn nhất lúc đó làm không được, Tinh Hải Các khó tránh bị cá tông môn khác cười nhạo.

- Ngươi! Tốt lắm, Huyền Thiên Tông, chuyện ngày hôm nay, Tinh Hải Các ta ghi nhớ, tương lai ngươi nhất định sẽ cảm thấy hối hận!

Diệp Hạo Thiên giận dữ cười nói.

- Ta đây sẽ chờ đợi!

Hàn Phong thản nhiên đáp lại.

Nghe vậy, Diệp Hạo Thiên phất ống tay áo, dẫn theo hai gã đệ tử, rời đi rất nhanh.

Nhìn bóng lưng ba người rời khỏi, trong mắt Hàn Phong chợt hiện tinh quang rồi lập tức khôi phục lại.

Tiêu Linh ở bên cạnh, có chút kỳ quái, không hiểu bình thường Hàn Phong luôn luôn trầm ổn, sao hôm nay gặp phải Diệp Hạo Thiên lại có vẻ khác biệt như vậy.

Nhưng là khác biệt ở đâu, Tiêu Linh nhất thời cũng không rõ.

Mà lúc này, thiếu niên kia thấy Diệp Hạo Thiên đi rồi, ngẫm lại liền thu thập đồ vật trên bàn đá một phen, rồi nói với Hàn Phong:

- Ngươi đã nói có biện pháp giúp ta trị khỏi thương thế trước đại hội, ta sẽ tin ngươi một lần. Bất quá Bích Linh Cổ Chi này phải chờ thương thế của ta khỏi hắn, mới có thể giao cho ngươi!

- Không thành vấn đề!

Hàn Phong gật đầu nói.

Thiếu niên kia ngẫm lại, chợt đem thôn thiên châu xuất ra, đưa cho Hàn Phong, nói rằng:

- Hại châu này vốn không có tác dụng gì với ta, có thể cho ngươi trước, hy vọng ngươi không lừa gạt ta.

Hàn Phong thuận lợi tiếp nhận thôn thiên châu, đưa nó cho Lâm Phỉ Vân ở đằng sau, nói tiếp:

- Đã như vậy, giờ ngươi đi theo ta được chứ?

Thiếu niên tự nhiên là gật đầu đáp ứng.

Tiêu Linh và Lâm Phỉ Vân thấy Hàn Phong phải đi về, tự nhiên không có bất kỳ ý kiến gì.

Vì vậy, Hàn Phong dẫn theo hai nàng cùng thiếu niên áo xám rời khỏi giao dịch đại hội.

Trên đường, Hàn Phong đột nhiên nói:

- Được rồi, ta là Hàn Phong, hai vị bên cạnh là ta sư muội Tiêu Linh và Lâm Phỉ Vân của ta, không biết bằng hữu xưng hô ra sao?

- Thanh Mộc Tông, Tần Phong!

Trên mặt thiếu niên vẫn đạm mạc, tựa như bẩm sinh đã vậy.

Thanh Mộc Tông Tần Phong?

Hàn Phong bỗng trợn tròn mắt nhìn thiếu niên trước mặt, không thể tin nổi.

Nhìn thiếu niên trước mặt, Hàn Phong thực sự khó có thể không nhớ tới hắn ở kiếp trước.

Thanh Mộc Tông Tần Phong, trong trí nhớ kiếp trước của Hàn Phong chính là một thiên giai cường giả mà ai nấy đều biết.

So với các thiên giai cường giả khác có chút khác biệt, Tần Phong này tới vô ảnh đi vô tung, rất ít người từng nhìn thấy khuôn mặt của hắn, chỉ riêng một môn thân pháp quỉ dị này e rằng mấy thiên giai cường giả cũng theo không kịp.

Thế nhân đối với Tần Phong chỉ biết hắn xuất thân từ Thanh Mộc Tông, có người nói lúc Tần Phong còn là thiếu niên, đã chịu khổ diệt môn, chỉ mình hắn may mắn sống sót.

Sau đó, Tần Phong dựa vào thân pháp tuyệt thế không ngừng tránh né cừu nhân truy sát, đồng thời dựa vào thiên phú tự thân, rốt cục vài chục năm sau thành công tiến nhập thiên giai.

Tiến nhập thiên giai xong, Tần Phong cũng không có xung động, mà tiếp tục bế quan tiềm tu hai mươi năm. Sau khi xuất quan, chuyện thứ nhất hắn làm là đánh chết tất cả địch nhân lúc trước.

Trong đó còn có hai gã thực lực không kém thiên giai cường giả.

Cũng chính bởi vì Tần Phong chém giết hai gã thiên giai cường giả này mới để thế nhân biết đến tên Tần Phong. Tốc độ quỷ dị của hắn làm cho vô số tuyệt thế cường giả than thở.

Một người đã từng gây tinh phong huyết vũ trên đại lục, hiện tại đứng trước mặt mình, trong lòng Hàn Phong cũng là trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Tao ngộ kiếp trước của Tần Phong cũng tương tự với hắn. Chỉ là kiếp trước Hàn Phong tư chất cực kém, khổ tu bốn trăm năm mới đạt được thiên giai chi cảnh, mà khi đó cừu nhân của hắn cũng đã sớm trở thành thiên giai cường giả thành danh ở bên ngoài.

Hàn Phong và hắn khi ấy cách biệt quá lớn.

Một đường nghĩ lại ký ức kiếp trước, Hàn Phong dẫn Tần Phong trở lại tiểu viện tạm thời thuộc về Huyền Thiên Tông.

Quay đầu lại nhìn Tần Phong, Hàn Phong chợt nói:

- Ngươi ở đây chờ một chút, ta sẽ trở lại ngay.

Tần Phong nghe vậy, gật đầu, một mình đi tới bên cạnh ngồi nghỉ.

Hai nàng Tiêu Linh lên tiếng kêu gọi, Hàn Phong lập tức trở lại gian phòng của mình.

Mấy người Mạnh Hùng thấy Hàn Phong dẫn một kẻ xa lạ trở về, trong lòng cũng là có chút nghi hoặc, bất quá mọi người cũng không để ý tới hắn. Vừa rồi cùng hai người Bố Lôi Địch luận bàn một phen, trong lòng ai nấy đều có sở ngộ, lúc này đang ngồi cẩn thận lĩnh hội.

Nhất thời, không khí trong viện có chút quái dị.

Bất quá, qua một lúc, cửa phòng mở ra, Hàn Phong đi tới, trong tay còn cầm một chiếc hộp gấm.

Tần Phong ngồi ở bên, nghe thấy động tĩnh, cũng chuyển ánh mắt về phía Hàn Phong, nghe hắn cười nói:

- Đây là Hồi Dung Sinh Huyết Đan do ta đặc chế, có tác dụng rất tốt đối với hồi phục thương thế của ngươi, lát nữa ngươi trở về, ăn nó vào, rồi ngồi điều tức một đêm. Tin tưởng sáng mai là có thể khỏi hẳn. Sau đó lại tiếp tục tu luyện một phen, tới lúc trước bắt đầu đại hội, hẳn tu vi đấu khí của ngươi sẽ tịnh tiến.

Nghe vậy, Tần Phong hơi ngẩn ra, nhất là khi nghe được Hồi Dung Sinh Huyết Đan, lại có thể giúp đấu khí của hắn tinh tiến, trong lòng càng hơi nghi ngờ.

- Hồi Dung Sinh Huyết Đan, ta cũng đã được nghe nói. Đây chính là bát phẩm đan dược, ngươi muốn dùng nó để đổi lấy Bích Linh Cổ Chi của ta thật sao?

Hai mắt hai mắt nhìn chằm chằm vào hộp gấm nhỏ trên tay Hàn Phong, trong mắt không chút sợ hãi nói.

Phản ứng của đối phương sớm đã nằm trong dự liệu của Hàn Phong, kỳ thực dựa theo tính toán, Hàn Phong chỉ muốn luyện chế một viên lục phẩm đan dược Hoạt Huyết Đan.

Hoạt Huyết Đan cũng là một loại đan dược điều trị đấu khí bế tắc trong cơ thể, chhir là hiệu quả khôi phục không tốt bằng Địa Linh Đan. Thế nhưng Hàn Phong là luyện dược sư, hắn chỉ cần cho thêm một ít tài liệu cao cấp, hiệu quả không thua kém một viên thất phẩm đan dược.

Đương nhiên, đối với một gốc cây Bích Linh Cổ Chi thì một viên Hoạt Huyết Đan cũng không tính là cái gì, thế nhưng khi Hàn Phong biết được lai lịch của Tần Phong, lại có ý niệm khác trong đầu.

Thiếu niên trước mặt chính là tuyệt thế cường giả ngày sau danh chấn đại lục, nếu để hắn gặp được, Hàn Phong tất nhiên muốn lôi kéo, mặc dù vô pháp mời chào hắn, cũng ít nhất phải tạo được quan hệ tốt.

Cũng chính bởi vì vậy, Hàn Phong mới thay đổi chủ ý, buông bỏ ý niệm luyện chế Hoạt Huyết Đan, chuyển thành luyện chế Hồi Dung Sinh Huyết Đan này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.