Nhận được đáp án khẳng định của Hư Không, Hàn Phong không tiếp tục khuyên bảo nhiều.
Vài ngày kế tiếp, Hàn Phong liên tục ở lại Hư Không thành, một mặt loay hoay với với bộ hài cốt và thi hài bạch viên mang về, một mặt không ngừng hồi tưởng lại mọi tin tức liên quan tới Sinh Mệnh Trọng Tổ thuật mà An Đạo Toàn đã nhắc tới.
Khi nhớ lại toàn bộ tin tức, Hàn Phong liền bắt đầu thực hiện bước đầu tiên trong Sinh Mệnh Trọng Tổ Thuật, trọng tổ thân thể.
Hàn Phong dự định vận dụng hài cốt của vị đệ tử Thiên Môn kia làm chủ dẫn, phối hợp với cơ thể của bạch viên lông dài, mà trong đó tự nhiên không thể thiếu được một ít bộ vị đặc biệt lấy từ những đầu mãnh thú khác.
Cứ như vậy, tiêu hao thời gian tròn nửa tháng, một bộ thân thể hoàn toàn mới đã thành hình cơ bản.
Hư Không nhìn bộ thân thể so với thân thể con người không quá giống nhau, không khỏi cau mày hỏi:
- Lẽ nào đây là thân thể mới của ta?
- Đương nhiên, là bộ thân thể này, ta từ đầu tới cuối tiêu tốn gần hai tháng thời gian mới hoàn thành…
Hàn Phong thỏa mãn nhìn kiệt tác của chính mình nói.
Ai biết, Hư Không lắc đầu nói:
- Ngươi dự định để ta biến thành bộ dáng người không ra người, quỷ không ra quỷ như vậy sao? Sau này ta chung quy là người hay quỷ?
Hàn Phong nhìn Hư Không với vẻ mặt không cam lòng, lại nhìn tới bộ thân thể xác thực có thể nói là người không ra người quỷ không ra quỷ, trong lòng nhất thời hiểu ra suy nghĩ của Hư Không.
Vì vậy, Hàn Phong không khỏi cười cười, lập tức giải thích nói:
- Không nên nhìn bộ thân thể hiện tại có hình dáng như thế này. Đây bất quá chỉ là hình thức thân thể ban đầu mà thôi. Tình huống của ngươi có điểm khác biệt, ta không thể dựa theo Sinh Mệnh Trọng Tố Thuật nguyên bản giúp tiền bối ngưng luyện thân thể, bởi vì như vậy đợi khi thân thể hình thành, độ phù hợp sẽ đạt tới cấp độ hoàn mỹ. Đến lúc đó lại để tiền bối dung nhập vào thân thể này cũng dễ dàng hơn…
- Vậy ý tứ của ngươi là?
Hư Không nghe được lời giải thích của Hàn Phong, trong lòng thoáng có chút yên ổn lại, bất quá còn có chút hiếu kỳ hỏi.
Hàn Phong cười, tiếp tục giảng giải nói:
- Hiện tại là bộ dáng này là vì ta dựa theo phần cơ sở nhất kết nối lại. Ta dùng một ít phương pháp để kết nối nhưng bộ phận nguyên bản tới những bộ vị khác nhau, đồng thời kết nối chúng lại với nhau, mà bước cuối cùng phải do tự bản thân tiền bối rồi.
- Muốn làm như thế nào?
Nghe lời nói này của Hàn Phong, Hư Không không hỏi nhiều, trực tiếp chỉ vào trọng tâm.
Hàn Phong suy nghĩ một chút rồi mới nói:
- Mấy ngày hôm nay ta đã suy tính cẩn thận, đối với tình huống của tiền bối, Cửu Chuyển Huyền Công đơn thuần không thích hợp lắm. Bất quá…
Dừng lại một chút, Hàn Phong phát hiện Hư Không hiện tại tựa hồ không dễ bị ảnh hưởng tới tâm tình, hắn tự nhiên rõ ràng nguyên nhân trong đó, cũng không bóc trần, mà tiếp tục nói:
- Bất quá, ta căn cứ vào cả Cửu Chuyển Huyền Công và Sinh Mệnh Trọng Tố Thuật, lại kết hợp với tình huống của tiền bối, ta đã chỉnh lý thành một bộ pháp môn cơ bản khác…
- Công pháp? Ngươi có thể sáng tạo ra một bộ công pháp hoàn toàn mới trong thời gian vài ngày ngắn ngủi?
Hư Không có chút kinh ngạc nhìn Hàn Phong, ngữ khí có vẻ kinh ngạc mười phần.
Lắc đầu, Hàn Phong buồn cười nói:
- Tiền bối hiểm lầm rồi, bộ công pháp theo như lời nói của ta hoàn toàn dựa vào cơ sở Cửu Chuyển Huyền Công sẵn có, căn cứ vào tình huống thực tế để tiến hành chỉnh hợp thay đổi, lại tiếp tục dung hợp với Sinh Mệnh Trọng Tố Thuật, tiến tới hình thành một môn công pháp tương đối giản dị…
Suy nghĩ một chút, Hàn Phong giống như nghĩ có chút không thích hợp, vì vậy lại bổ xung nói:
- Kỳ thực nghiêm ngặt mà nói, cũng không thể gọi là công pháp, có lẽ gọi là một môn tâm pháp chữa thương càng hợp hơn.
Hàn Phong nhìn như hời hợt giải thích, nhưng vào trong tai Hư Không lại hoàn toàn không giống.
Tuy rằng Hàn Phong giải thích đây không thể tính là một môn công pháp, thế nhưng có thể hoàn thành trong thời gian ngắn ngủi như vậy, căn cứ vào tình huống thân thể của hắn, lại kết hợp với hai loại công pháp kỳ thuật khác nhau, cuối cùng sáng tạo nên một bộ công pháp hoàn toàn mới này. Đây đã không thể vẻn vẹn chỉ dùng hai từ “thiên tài” để hình dung rồi.
Chiêu thức này của Hàn Phong để Hư Không phải nhìn người thiếu niên tuổi còn rất trẻ này với ánh mắt khác xưa. Coi như từ đầu biết rõ Hàn Phong là cường giả Thiên giai ngũ phẩm, Hư Không cũng chưa từng có cảm giác như vậy.
Mà lúc này đây, hắn cuối cùng đã phát hiện ra, Hàn Phong trước mắt xác thực không giống người thường.
Bất quá, nhưng suy nghĩ này chỉ chợt lóe qua, không hề dừng lại lâu trong đầu Hư Không, rất nhanh hắn liền chuyển chú ý lên người Hàn Phong, lẳng lặng chờ đợi Hàn Phong nói cho hắn bộ tâm pháp chữa thương này.
Sau một lát, khi Hư Không nghe được lời giảng giải của Hàn Phong, nhất thời cũng trở nên có chút say mê.
Lúc này, tâm thần của hắn đã hoàn toàn chìm đắm trong thiên tâm pháp chữa thương vừa nghe.
Nhìn thấy bộ dáng này của Hư Không, Hàn Phong không quấy rối, chỉ lẳng lặng chờ đợi một bên.
Nửa ngày, Hư Không thành đã trở nên cực kỳ yên lặng, rốt cuộc Hưu Không cũng hồi phục lại tinh thần. Một lần nữa ngẩng đầu lên, lúc này hai tròng mắt của hắn tràn ngập một tia phức tạp.
Sắc mặt cũng liên tục biến ảo vài lần, Hàn Phong cứ lẳng lặng nhìn Hư Không như vậy, không nói nhiều.
Lại hồi lâu, Hư Không tựa hồ vừa mới thoát khỏi tâm tình phức tạp này, không khỏi thở phào một hơi, đi tới trước mặt Hàn Phong, có chút không dám tin tưởng hỏi:
- Tiểu tử, ngươi nói cho ta biết, có phải chỉ cần dựa theo phương pháp này, ta sẽ có thể làm người một lần nữa, rời khỏi nơi đây?
Hàn Phong nhìn bộ dáng bức thiết của Hư Không, suy tư chốc lát rồi mới chậm rãi nói:
- Điểm này ta cũng không thể đảm bảo, dù sao tất cả cũng chỉ là lý luân của ta. Có thể sẽ thành công, cũng có thể thất bại, thậm chí là biến thành tình huống nào đó ta không thể dự đoán trước được.
- Bất quá, dựa theo dự tính của ta, cơ hội thành công hẳn là lớn hơn thất bại rất nhiều…
Hư Không nhìn chằm chằm Hàn Phong một hồi, lúc này mới gật đầu nói:
- Có một câu nói cuối cùng này, vậy là đủ rồi.
Sau đó, Hàn Phong giống như đột nhiên nghĩ tới, vội vàng nói:
- Bất quá, có một điều ta phải nhắc nhở tiền bối, lần trọng tổ thân thể này, thời gian khả năng sẽ khá dài, tiền bối phải chuẩn bị tâm lý, hơn nữa phải tìm một nơi yên tĩnh, đảm bảo không bị bất kỳ ai quấy rối, như vậy mới tăng thêm phần đảm bảo Sinh Mệnh Trọng Tố Thuật thành công.
Hư Không nghe vậy, tự tin cười cười, nói:
- Trong Hư Không thành này, ta chính là chúa tể, yên tâm. Chỉ cần không rời khỏi Hư Không thành, hai cũng không thể quấy rối được ta.
Nói xong, Hư Không rời mắt khỏi Hàn Phong, đầu tiên cúi đầu suy nghĩ một chút, lại ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nói:
- Trước mặc kệ lần này có thành công hay không, ta đều phải nói là ngươi thực tâm muốn giúp ta!
- Như vậy đi! Lấy thực lực hiện tại của ngươi, mặc dù tỷ lệ gặp phải hiểm nguy trong hóa ngoại chi cảnh không lớn lắm, nhưng xa không bằng an toàn trong Hư Không Thành.
Hàn Phong lẳng lặng nghe Hư Không nói, không rõ ý tứ trong lời của hắn, lẽ nào hắn dự định để chính mình tiếp tục lưu lại trong Hư Không Thành?
Mà lúc này, Hư Không tiếp tục nói:
- Lấy cảnh giới hiện tại của ngươi, muốn đột phá tới cảnh giới Thiên giai lục phẩm kỳ thực tương đối dễ dàng. Lấy thiên phú của ngươi, ta sớm biết ngươi tự nhiên không cam tâm trở thành một võ giả Thiên giai lục phẩm đơn thuần. Vì vậy, trong thời gian một ngày, ta sẽ dốc toàn bộ tâm đắc cả đời ta nói cho ngươi biết, hi vọng ngươi có thể trong thời gian ngắn hạn đạt được cảnh giới mà ngươi mong muốn…
Hư Không nói xong, liền yên lặng nhắm mắt, mà Hàn Phong thì lại có chút kinh ngạc nhìn Hư Không,
Lần quyết định này của Hư Không quá mức đột nhiên, tuy rằng trong lòng Hàn Phong xác thực hi vọng Hư Không có thể truyền thụ cho hắn kinh nghiệm, để hắn có thể thuận lợi tiến cấp đến Thiên giai lục phẩm.
Nhưng hắn lại không nghĩ tới Hư Không dự định truyền cho chính mình toàn bộ kinh nghiệm tu luyện cả đời của mình.
Một tuyệt thế cường giả Thiên giai bát phẩm chỉ điểm, đối với bất luận kẻ nào mà nói, đều là được lợi ích vô cùng.
Mà nếu như cường giả Thiên giai bát phẩm dốc toàn bộ kinh nghiệm suốt đời, không hề bảo lưu truyền thụ cho hắn. Ý tứ hàm xúc trong đó, Hàn Phong sao có thể không biết.
Thế nhưng, Hàn Phong có chút kỳ quái, trải qua vài ngày tiếp xúc, hắn tự nhiên rõ ràng tính tình của Hư Không, nhất định không phải đơn giản là một chuyện này liền có thể đưa ra quyết định trọng đại như vậy.
Bất quá, Hư Không bên kia cũng mở miệng một lần nữa, nhàn nhạt nói:
- Thế nào, ngươi không muốn sao?
Hàn Phong có chút phản ứng không kịp, có hơi chút thất thần, không phải là hắn ghét bỏ Hư Không, một cường giả Thiên giai bát phẩm, phóng mắt toàn bộ đại lục, tuy không thể nói là chủ tể tuyệt đối, thế nhưng chính là cường giả đếm trên đầu ngón tay.
- Tiền bối, không phải là ta không muốn. Chỉ là ta đã trở thành đệ tử Huyền Thiên Tông. Làm như vậy mà nói…
Câu cuối cùng Hàn Phong còn chưa nói xong, Hư Không lại nở nụ cười.
- Tiểu tử, ngươi nghĩ đi đâu rồi. Ngươi muốn làm đồ đệ của ta, ta còn chưa muốn làm sư phụ của ngươi.
Hư Không trừng mắt nói.
Lời này thực ra khiến Hàn Phong có chút xấu hổ, nguyên lai là hắn hiểu lầm rồi.
Mà lúc này, ngữ khí Hư Không đột nhiên chuyển thành bình thản, nói:
- Tiếp theo lại nói tới Sinh Mệnh Trọng Tố Thuật, có khả năng sẽ thất bại, ta theo đó hôi phi yên diệt, ta không muốn toàn bộ kinh nghiệm nghìn năm theo ta biến mất. Vì vậy dự dịnh tìm một truyền nhân mà thôi…
Nói tới đây, Hư Không nhìn Hàn Phong, như tự nói với mình:
- Tuy rằng tiểu tử ngươi không ra sao, nhưng tốt xấu gì cũng coi như là một nhân tài. Tên Triệu Vô Cực hỗn đản kia may mắn có truyền nhân như ngươi, ta tất nhiên là không cam lòng, vì vậy ta mới có quyết định như vậy, ngươi chỉ cần nói cho ta biết, ngươi nguyện ý hay là không nguyện ý?
Nghe lời Hư Không giải thích, Hàn Phong không biết nên khóc hay nên cười.
Chỉ là, Hàn Phong không có ký do gì để cự tuyệt, ai có thể không động tâm khi đối mặt với kinh nghiệm suốt đời của một cường giả tuyệt thế Thiên giai bát phẩm.
Hàn Phong tự nhiên không chút nghĩ ngợi, một ngụm đáp ứng.
Về phần Triệu Vô Cực, Hàn Phong căn bản không hề gặp qua hắn, tự nhiên cũng sẽ không có cái gì là hổ thẹn trong lòng, chân chính tính toán, hắn cũng là đệ tử của Lâm Nguyệt, là đệ tử Huyền Thiên Tông.
Nhìn thấy Hàn Phong đáp ứng, Hư Không không nói nhiều, trực tiếp thân hình khẽ động, chớp mắt liền bay tới đỉnh đầu Hàn Phong.
Trong nháy mắt, Hư Không ngưng tụ tinh thần, song chưởng đánh ra, tụ thành vài thủ ấn huyền ảo, đặt lên giữa đỉnh đầu Hàn Phong.
Mà Hàn Phong đối mặt với tất cả, không hề làm bất cứ hành động phản kháng nào. Ngược lại thả lỏng tinh thần, không hề chống cự Hư Không.
Nhìn tinh thần Hàn Phong rơi vào trầm tư, Hư Không mỉm cười, một cỗ năng lượng chậm rãi từ bàn tay hắn thẩm thấu truyền vào thân thể Hàn Phong.
Hai người vẫn duy trì tư thế như vậy, không hề nhúc nhích một phần.
Vẫn liên tục duy trì tới ngày hôm sau, nguyên bản Hư Không thành cực kỳ yên lặng, đột nhiên phát sinh tiếng vang rất nhỏ.
Hư Không nguyên bản bất động, khẽ quát một tiếng. Thân hình bỗng nhiên nhảy lên, thu hồi bàn tay đặt trên đỉnh đầu Hàn Phong, một lần nữa đứng trước mặt Hàn Phong, lẳng lặng quan sát.
…
Hư Không nhìn vào Hàn Phong còn đang rơi vào chiều sâu ý thức, cười cười, cũng không đi quấy rối.
Liền lập tức xoay người, mang theo bộ thân thể Hàn Phong đã luyện chế tốt, hắn muồn tìm một địa phương thanh tịnh trong Hư Không Thành, bắt đầu kế hoạch khôi phục thân người bình thường.
Về phần Hàn Phong, có thể làm được hắn đều đã làm, còn lại tất cả đều nhìn vào tạo hóa của chính Hàn Phong mà thôi.
Đợi khi Hư Không rời khỏi lúc lâu, lúc này Hàn Phong tuy rằng còn chưa tỉnh táo lại, thế nhưng biểu tình trên mặt bắt đầu xuất hiện biến hóa khác nhau, khi thì dữ tợn, khi thì vui sướng.
Nói chung, tựa hồ một người có thể có bao nhiêu biểu tình, hàn Phong đều đã thể hiện hết.
Kỳ thực cử động lúc trước của Hư Không, trên thực tế là một loại kỹ xảo truyền thụ kinh nghiệm đặc biệt.
Cũng chính là thông qua thần lực kinh người của bản thân, kết hợp với một bộ phận đấu khí, sau đó lại chuyển một ít ký ức quán nhập vào đầu đói phương, để đối phương có thể tự thể nghiệm một số sự tình chính mình đã từng trải qua.
Loại phương pháp này đơn giản mà nói chính là chế tạo trong đầu đối phương một số ảo ảnh, mà tất cả ảo ảnh này đều là mô phỏng ký ức của bản thân tạo thành, mà người nhận được những ảo ảnh này sẽ tiến sâu vào trong, thay thế chủ nhân trước kia thể hội tất cả cảm ngộ.
Mà lí do Hư Không làm vậy, mục đích tự nhiên chính là hi vọng dùng loại phương pháp chế tạo ảo cảnh này để Hàn Phong có thể nhanh chóng cảm thụ được pháp tắc Thiên giai tồn tại.
Đương nhiên, loại phương pháp này không phải ai ai cũng có thể áp dụng được, một khi pháp thần lực cùa người thi pháp quá mức cường đại, hoặc có lẽ ký ức quá mức khổng lồ đều có thể khiến cho người chịu thi pháp vĩnh viên rơi vào trong ảo ảnh vô cùng vô tận.
Nếu như người chịu thi pháp có năng lực tinh thần quá mức nhỏ yếu, như vậy liền không thể chống đỡ được đến khi hoàn toàn kinh lịch qua những ảo cảnh này, sẽ bởi vì tâm thần không chịu nổi áp lực quá lớn dẫn tới tan vỡ, thần kinh thác loạn.
Nhẹ thì biến thành người điên, nặng thì tính mệnh khó bảo toàn.
Có thể nói, Hư Không chỉ nghĩ đến sự hữu hiệu trực tiếp của phương pháp này chứ không hề lo lắng tới chuyện Hàn Phong có thể chịu đựng được hay không.
Một cường giả Thiên giai bát phẩm, tuy rằng không chuyên môn tu luyện tinh thần lực, thế nhưng tinh thần lực so với người bình thường mạnh mẽ hơn tới vài chục lần.
Lực lượng to lớn như vậy quán nhập vào, người bình thường há có thể chịu đựng được?
Cũng may tinh thần lực của Hàn Phong đã từng trải qua rèn luyện trong Hư Linh ảo cảnh, trở nên vô cùng cường đại, hơn nữa bản thân hắn đã là cường giả Thiên giai ngũ phẩm, vì vậy chỉ riêng tinh thần lực, chỉ sợ Hư Không cũng không thể so sánh được.
Chỉ bất quá, dù vậy, lúc này vẫn như cũ chìm đắm trong ảo cảnh Hư Không để lại trong đầu hắn.
Tuy rằng tinh thần lực vô cùng cường đại, để tiềm thức nhận biết những hình ảnh này đều là hư ảo, thế nhưng hắn vẫn như cũ không thể khống chế được, chậm rãi dung nhập vào trong phiến ảo cảnh.
Đương nhiên, còn có một bộ phận nguyên nhân, chính là vì hắn biết, đây là ký ức mà Hư Không đã từng trải nghiệm qua, là đoạn kinh nghiệm quý giá của cường giả Thiên giai bát phẩm, hắn tự nhiên không thể bỏ qua.
Lúc này, trong ảo cảnh, hắn chính là Hư Không, Hư Không chính là hắn.
Mà giờ khắc này, đứng trước mặt Hàn Phong, chính là một lão giả tóc bạc mặc thanh y.
Hàn Phong không hề nhận ra lão giả mặc thanh y này.
Chỉ bất quá, hắn có thể cảm giác được khí tức trên người lão giả, thực lực của hắn tuyệt đối không tầm thường.
Mà lúc này, Hàn Phong động rồi!
Kỳ thực, Hàn Phong căn bản không thể khống chế được chính mình, tất cả động tác của hắn hoàn toàn dựa theo thông tin ảo cảnh Hư Không truyền đến mà hành động.
Sau đó, Hàn Phong liền thấy chính mình và lão giả mặc thanh y hỗn chiến thành một đoàn.
Vô số đấu khí phát tiết, hai người từ chân núi đánh tới đỉnh núi, lại từ đỉnh núi chiến tới ngọn núi khác.
Hồi lâu qua đi, cuộc chiến đấu giữa hai người vẫn chưa hề kết thíc, nhưng toàn bộ ngọn núi khổng lồ dưới chân hai người đã bị lực lượng cường đại không ngừng phá hủy từng chút một.