Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 132: Chương 132: Thiên tài. (1+2)






Ai biết, cũng vì thế, Âu Dương Y Y lại càng thêm táo tợn, cứ tìm tới Hàn Phong suốt, khiến Lâm Phỉ Vân bên cạnh cực kỳ bất mãn.

Ngay khi Âu Dương Y Y lại tìm được hắn.

Bất quá để hoàn toàn cắt đứt ý niệm trong đầu nàng, Hàn Phong luôn giữ vẻ mặt vô cảm, từ chối vì mình có việc, nên trở lại phòng.

Điều này cũng khiến sắc mặt Âu Dương Y Y dần trở enen âm trầm, cắn chặt môi.

Điều này làm cho Âu Dương Y Y luôn luôn tâm cao khí ngạo càng khó chịu, nhưng Hàn Phong là người không thể động vào, nên nàng chỉ đành giậm chân, tức giận rời khỏi.

Từ ngoài cửa sổ thấy Âu Dương Y Y rời khỏi, Hàn Phong cũng thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng không rõ vì sao mấy ngày nay Âu Dương Y Y cứ tới tìm mình, nhưng lấy hiểu biết của hắn với Âu Dương Y Y, tự nhiên rõ ràng đối phương khẳng định không có hảo ý.

Đuổi Âu Dương Y Y đi, Hàn Phong ngẫm lại, trong lúc rãnh rỗi liền trực tiếp khoanh chân tu luyện Ngạo Thị Thiên Địa Quyết.

Hiện tại hắn đã tiến nhập địa giai, nên khi tuy luyện lộ tuyến hành tẩu của đấu khí trong cơ thể cũng càng thêm phức tạp hơn.

Điều này cũng là do Ngạo Thị Thiên Địa Quyết, dù sao hắn vốn tư chất cực kỳ kém cỏi, nên phương pháp tu luyện tự nhiên khác biệt với người khác.

Hai tay đặt trước ngực, đấu khí trong cơ thể bị Hàn Phong dụng ý niệm khống chế được chậm rãi chạy khắp toàn thân.

Sau khi tiến nhập địa giai, kinh mạch trong cơ thể rõ ràng đã mở rộng thêm nhiều, có thể dung nhập đấu khí nhiều hơn lúc trước.

Nhờ có môn công pháp Ngạo Thị Thiên Địa Quyết thần kỳ, sau khi Hàn Phong tiến nhập địa giai, tốc độ tu luyện so với lúc trước còn muốn nhanh hơn một chút.

Trải qua mấy ngày nay chăm chỉ tu luyện, bất tri bất giác đấu khí trong cơ thể Hàn Phong đã dần dần có dấu hiệu đột phá.

Đó cũng là sau phân nửa thời gian vận công, Hàn Phong mới phát hiện ra, nhất thời trong lòng không khỏi có chút kích động. Bất quá lập tức lại ép buộc bản thân tỉnh táo lại, bởi vì bây giờ chính là lúc khẩn yếu quan đầu, chỉ cần hơi chút sơ sẩy, đều có thể dẫn đến vấn đề.

Đây cũng là bất đồng lớn nhất giữa địa giai cùng nhân giai.

Đấu khí càng là cao cấp thi tu luyện càng khó khăn, nguy hiểm. Do đó sau khi tiến nhập đia giai, phải hết sức chăm chú tu luyện, không được qua loa.

Đó cũng là vì sao mà địa giai cao thủ cùng thiên giai cường giả có khi bất động bế quan mấy tháng, thậm chí mấy năm liền.

Mục đích tự nhiên chính là vì đề phòng khi tu luyện bị người ta làm phiền.

Bất quá đối với Hàn Phong mà nói, nhờ có kinh nghiệm kiếp trước, những thứ phiêu lưu tự nhiên sẽ ít hơn.

Lúc này, Hàn Phong cảm nhận được mình sắp thăng cấp, liền không hề kéo dài.

Tâm thần ngưng định, nhất thời, trong cơ thể tràn đầy đấu khí, bỗng nhiên bắt đầu khởi động, một cổ đấu khí như bị dẫn dắt về khí xoáy tụ tập.

Theo đấu khi nhanh chóng áp súc, thể tích của chúng cũng trở nên càng ngày càng nhỏ, cho đến cuối cùng biến thành một đoàn năng lượng tinh thuần.

Nhìn chăm chú vào đoàn năng lượng tinh thuần này, trong lòng Hàn Phong nhẹ nhàng kêu một tiếng. Tâm thần khẽ động.

Nhất thời, năng lượng dâng trào, hỗn loạn trùng kích kinh mạch.

Ầm!

Khi nặng lượng tràn vào đấu tinh, tiếng nổ vang cơ hồ khiến đầu óc Hàn Phong muốn nổ tung, trong chốc lát, cảm giác đau đớn như cấu xé hiện lên.

Năng lượng cuộn trào mãnh liệt, không ngừng cuồn cuộn quán chú vào trong kinh mạch, chỉ thấy sau khi bị năng lượng tinh thuần trùng kích, kinh mạch cũng từ từ mở rộng thêm.

Đinh!

Không biết qua bao lâu, một đạo âm thanh khẽ vang lên trong cơ thể Hàn Phong.

Theo đạo âm thanh này vang lên, khí thế cả người Hàn Phong mạnh lên rất nhiều.

- Thành công!

Trong lòng Hàn Phong vẫn vui vẻ cảm nhận được biến hóa trong cơ thể, vừa rồi hắn đã biết mình vừa thành công tiến nhập địa giai nhị phẩm.

Lần thăng cấp này, tựa hồ cách lần trước mới hai thấng.

Tốc độ thăng cấp như vậy, e là khiến hai người Bố Lôi Địch cùng Phí Lão biết được sẽ lắc đầu không thôi.

Hôm sau quả nhiên giống như suy nghĩ của Hàn Phong.

Lúc Bố Lôi Địch cùng Phí Lão thấy Hàn Phong tự nhiên nhìn ra đấu khí của hắn có đề thăng. Hai người đối với điều này cũng có miễn dịch nhất định, nhưng vẫn nhịn không được trong lòng thầm than không ngớt.

Hàn Phong cũng không để ý tới tâm tình của hai người. Vừa thăng cấp, trong lòng hắn rất vui vẻ, vì vậy lôi kéo hai người luận bàn một phen.

Lúc này, Lâm Phỉ Vân vẻ mặt kích động chạy tới. Nhìn thấy hai người Bố Lôi Địch cùng Phí Lão cũng ở đây, tiểu nha đầu này cũng nhu thuận chào hỏi.

Thanh âm ngọt ngào khiến hai lão gia này có chút hưởng thụ.

Đối với tiểu nha đầu người gặp người yêu này, hai người cũng rất quí mến, trong một tháng này, mỗi khi Hàn Phong cùng hai người luận bàn, một người trong lúc rảnh rỗi cũng thường chỉ điểm cho nàng.

Thiên phú của Lâm Phỉ Vân không kém, cho nên được hai đại thiên giai cường giả chỉ điểm, tự nhiên một chút liền đã hiểu rõ, tuy rằng đấu khí chưa đề thăng được bao nhiêu, nhưng hiểu biết đối với đấu khí càng thêm thấu triệt. Điều này đối với con đường tu luyện sau này của nàng có thể tạo tác dụng lớn.

Bất quá, ngày hôm nay Lâm Phỉ Vân không phải tới xem mọi người luận bàn, mà là tông chủ có việc muốn gặp Hàn Phong, nên sai nàng tới truyền chỉ.

Nghe được Huyền Ky Tử muốn gặp mình, nhất thời Hàn Phong cũng hơi kinh ngạc, nhưng vẫn theo Lâm Phỉ Vân rời khỏi tiểu viện.

Trong nghị sự đường của Huyền Thiên Tông.

Hàn Phong đang đứng bên trong, có chút nghi hoặc nhìn Huyền Ky Tử ngồi trên ghế chủ tọa, đang mỉm cười nhìn mình.

Hàn Phong không rõ vị tông chủ bình thường hiếm khi thấy mặt này tìm mày có chuyện gì.

- Hàn Phong, ngày hôm nay ta tìm ngươi, thật ra có một việc muốn làm phiền.

Huyền Ky Tử trước tiên quan sát Hàn Phong một phen rồi nhàn nhạt cười nói.

Hàn Phong nghe vậy, tuy rằng trong lòng nghi hoặc, nhưng vẫn khéo léo đáp:

- Tông chủ có chuyện gì, cứ nói đừng ngại, nếu đệ tử có thể làm được, tất nhiên sẽ không chối từ.

Bây giờ tỉ mỉ quan sát một phen, Huyền Ky Tử cũng có chút bất ngờ, hắn phát hiện thậm chí hơi không nhìn thấu tên đệ tử đời thứ ba này.

Từ lúc trước biết được người này dẫn một số người trở về, Huyền Ky Tử liền điều tra về hắn. Tự nhiên rõ ràng Hàn Phong hai năm trước khi mới nhập môn, đấu khí mới chỉ là cơ sở tứ phẩm.

Sau đó không hiểu sao biến mất, hai năm sau hắn trở về, cũng dẫn theo hai gã thiên giai cường giả đi cùng.

Cái này không khỏi khiến Huyền Ky Tử coi trọng.

Nếu như nói bản thân Hàn Phong không có điều gì đặc biệt, mà có thể dẫn về hai vị thiên giai cường giả, đánh chết Huyền Ky Tử cũng không tin tưởng.

Trải qua một hồi quan sát ngắn ngủi như vậy, Huyền Ky Tử phát hiện lời nói cử chỉ của Hàn Phong cũng không có giống đệ tử bình thường, nói chuyện với mình kính trọng có thừa, mà là trấn định tự nhiên, rất có phong phạm.

Quan trọng nhất là trước khi Huyền Ky Tử tìm Hàn Phong đã Lâm Nguyệt biết được tu vi đấu khí của Hàn Phong.

Đúng là mạnh hơn so với sư phụ của hắn.

Thực lực của Lâm Nguyệt, Huyền Ky Tử cũng vô cùng rõ ràng, là nhân giai cửu phẩm võ giả. Trong đệ tử đời thứ hai, lấy tuổi tác như vậy thật sự rất tốt.

Mà Hàn Phong trước mắt, đấu khí so với sư phụ hắn mạnh hơn vài phần, tuổi tác hiện tại vẫn chưa tới mười bốn tuổi a.

Đương nhiên, ý nghĩ của hắn cũng giống với Lâm Nguyệt, có hai đại thiên giai cường giả dốc lòng chỉ đạo, Hàn Phong có thể có thành tựu như vậy, tuy có chút khiến kẻ khác ngạc nhiên, nhưng cũng coi như là hợp lý.

Thu hồi ánh mắt, Huyền Ky Tử nghe được Hàn Phong trả lời, hơi trầm ngâm rồi chợt nói rằng:

- Chắc hẳn ngươi cũng rõ ràng nửa tháng nữa, chính là Thiên Thánh Đại Hội mười năm một lần.

Hàn Phong gật đầu, biểu thị đã biết.

- Là như vậy, danh ngạch dự thi đại hội chỉ có mười người, hơn nữa đều phải dưới hai mươi tuổi. Do đó chuyến đi này muốn chọn hai người dẫn đội, dựa theo lệ cũ, vốn muốn để hai nghi trượng trưởng lão phụ trách. Bất quá lần này, ta nghĩ nên thay đổi một chút.

Huyền Ky Tử nói.

Nghe được Huyền Ky Tử trả lời, mạch suy nghĩ của Hàn Phong vừa chuyển, rất nhanh liền minh bạch ý tứ của hắn, không khỏi mở miệng nói tiếp:

- Chẳng lẽ tông chủ muốn để hai người Bố Lôi Địch cùng Phí Lão dẫn đội tham gia đại hội lần này.

Huyền Ky Tử tán thưởng nhìn Hàn Phong, chợt gật đầu nói:

- Không sai, ta đúng là dự định như thế, bất quá việc này ta cảm thấy để ngươi mở miệng thì hay hơn.

Sở dĩ Huyền Ky Tử muốn hai đại thiên giai cường giả dẫn đội, chủ yếu là muốn cho mười tên đệ tử kiệt xuất có cơ hội cùng hai vị tiền bối thân cận một phen, nói không chừng có thể có được hai người chỉ điểm, đó chính là kết quả tốt nhất.

Ôm dự định như vậy, Huyền Ky Tử lúc này mới mới tìm đến Hàn Phong, bất quá trừ việc này ra, hắn còn muốn hỏi Hàn Phong một chuyện khác nữa.

Hàn Phong tự nhiên minh bạch Huyền Ky Tử vì sao phải nhờ hắn làm chuyện này, dù sao Bố Lôi Địch cùng Phí Lão cũng là do hắn dẫn về, hơn nữa tuy rằng thân phận hai người lúc này cùng hắn là một đệ tử đồi thứ ba.

Nhưng cả Huyền Thiên Tông e là không ai dám coi hai người thực sự là đệ tử đời thứ ba, ngay cả Huyền Ky Tử khi gặp hai người cũng là dùng lễ đối đãi, khách khí vô cùng.

Cả Huyền Thiên Tông có lẽ chỉ mình Hàn Phong không có kính nể hai người quá nhiều.

Hiểu rõ mục đích của Huyền Ky Tử, Hàn Phong cũng sảng khoái đáp ứng.

Sau khi Hàn Phong đáp ứng, Huyền Ky Tử mở miệng tiếp tục nói:

- Ngoài chuyện này, ta còn có một chuyện khác cần nhờ ngươi, đương nhiên ngươi thân là đệ tử đời thứ ba, nên ta hy vọng ngươi có thể hoàn thành tốt việc này.

Đón ánh mắt nghi hoặc của Hàn Phong, Huyền Ky Tử vuốt râu, cười nói:

- Lần này tham gia Thiên Thánh Đại Hội, ta cùng mấy nghi trượng trưởng lão đã quyết định cho ngươi tham gia.

- Tham gia Thiên Thánh Đại Hội?

Hàn Phong nghe được cũng là hơi suy nghĩ.

Bất quá lập tức khôi phục lại, hôm nay có hai đại thiên giai cường giả bảo hộ, hắn cũng không có có thể thực lực của chính mình, nghĩ đến hẳn là Lâm Nguyệt đã kể lại cho Huyền Ky Tử.

Huyền Ky Tử thấy trên mặt Hàn Phong chỉ chợt hiện vẻ ngạc nhiên, rồi lại khôi phục bình thường, cũng khen ngợi liếc mắt nhìn hắn, nói tiếp:

- Không sai, là do sư phụ ngươi đã nói qua thực lực của ngươi vượt hơn nàng một bậc, nàng cũng hy vọng cho ngươi tham gia đại hội lần này, nên cố ý cầu với ta.

Ngừng lại chốc lát, Huyền Ky Tử nhìn vẻ mặt thản nhiên của Hàn Phong, tiếp tục nói:

- Nguyên bản ta còn không quá tin tưởng lời nói của nha đầu kia, nhưng hôm nay vừa thấy, ngay cả ta cũng không thể nhìn thấu ngươi, có thể nói cho ta biết tu vi đấu khí của ngươi hiện tại được không?

Nghe được Huyền Ky Tử hỏi, Hàn Phong trầm ngâm một phen, rồi đơn giản nói:

- Đệ tử may mắn vào hôm qua vừa thăng cấp địa giai nhị phẩm.

- Cái gì?

Chợt nghe Hàn Phong trả lời, sắc mặt Huyền Ky Tử trở nên cực kỳ cổ quái, có khiếp sợ, có nghi hoặc đan xen.

Huyền Ky Tử vốn cũng có chuẩn bị tâm lý nhưng khi nghe Hàn Phong nói tu vi đấu khí dĩ nhiên đã đạt tới địa giai nhị phẩm, trong khoảng thời gian ngắn cũng là không thể tin được.

Biểu tình trên mặt cuối cùng trở thành bộ dáng không thể tin nổi.

Thấy bộ dáng thản nhiên của Hàn Phong, Huyền Ky Tử mới miễn cưỡng áp chế các loại tâm tình trong lòng, hơi run run nói:

- Ngươi thật sự đã tiến nhập địa giai nhị phẩm?

Hàn Phong ngẫm lại, cũng không nói, một cước hơi bước về phía trước, một đao khí thế một cước từ trong cơ thể hắn bộc phát ra nhắm thẳng vào Huyền Ky Tử.

Lúc cảm thụ được khí tức này bất ngờ phóng tới, sắc mặt Huyền Ky Tử lại biến đổi, lần này hai mắt sáng ngời, biểu tình cũng từ khiếp sợ chuyển sang mừng như điên.

Không sai, khí tức này quả nhiên là địa giai đấu khí.

Lúc này, hai mắt Huyền Ky Tử gắt gao nhìn chằm chằm Hàn Phong, tựa hồ muốn đem hắn từ trong ra ngoài nhìn rõ ràng.

Thật sự là địa giai nhị phẩm võ giả.

Lúc trước, Huyền Ky Tử từ Lâm Nguyệt thám thính được tin tức, mặc dù đối với việc Hàn Phong có thể đánh bại nhân giai cửu phẩm cũng là hết sức kinh ngạc, nhưng trong suy nghĩ của hắn, cho dù Hàn Phong có thiên phú tốt thế nào, lấy tuổi tác của hắn, tối đa cũng chỉ là thực lực nhân giai đỉnh phong.

Mặc dù là vậy, cũng đã vượt xa toàn bộ đệ tử đời thứ ba trong tông môn, dù là một vài đệ tử đời thứ hai cũng không bằng được.

Chính là bây giờ Hàn Phong trực tiếp dùng hành động nói cho hắn biết.

Địa giai nhị phẩm võ giả mười ba tuổi, đây quả thực là quá mức điên cuồng. Huyền Ky Tử thực sự khó có thể tưởng tượng một thân tu vi đấu khí của Hàn Phong rốt cuộc là tu luyện ra sao?

Trong nhận thức của Huyền Ky Tử, trăm ngàn năm qua, trên đại lục địa giai võ giả dưới hai mươi tuổi cũng từng xuất hiện không ít, ở tuổi này có thể đạt tới địa giai võ giả, không thể nghi ngờ ngày sau nhất định có thể trở thành thiên giai cường giả.

Hiện tại Hàn Phong chỉ có mười ba tuổi.

Hơn nữa càng quan trọng là theo hắn biết, hai năm trước, Hàn Phong chỉ có tu vi đấu khí cơ sở tứ phẩm.

Như vậy tính ra, Hàn Phong chỉ cần hai năm ngắn ngủi đã từ cơ sở võ giả phổ thông bước vào địa giai cao thủ.

Huyền Ky Tử đã có thể dự kiến tương lai của Hàn Phong, đồng thời trong lòng của hắn cũng không khỏi kích động, tuy rằng hiện tại Huyền Thiên Tông đã có hai gã thiên giai cao thủ tọa trấn, nhưng hai vị tiền bối này phần lớn là vì nể mặt Hàn Phong mới có thể tiến nhập Huyền Thiên Tông.

Nên đối mặt với đệ tử trong tương lai có thể trở thành thiên giai cường giả,tâm tình Huyền Ky Tử tự nhiên càng thêm vui vẻ không ngớt.

Nếu một ngày, Hàn Phong thật sự có thể tiến nhập thiên giai, như vậy chỉnh thể thực lực của Huyền Thiên Tông tự nhiên sẽ nâng cao một bước, phải biết rằng trăm nghìn năm trước Huyền Thiên Tông coi như là nhất lưu tông môn, nhưng mấy trăm ngàn năm qua nhân tài hao mòn, nên bây giờ đành chịu làm một thế lực nhị lưu.

Cũng vì thế, Huyền Ky Tử nhìn về phía Hàn Phong càng tràn ngập kích động.

Hàn Phong nhìn thấy Huyền Ky Tử hưng phấn như vậy, một chút phong phạm tông chủ cũng không còn, cũng bất đắc dĩ lắc đầu cười.

Bất quá đối với yêu cầu của Huyền Ky Tử, Hàn Phong chỉ hơi suy nghĩ một chút rồi gật đầu đáp ứng.

Nguyên bản hắn đối với Thiên Thánh Đại Hội cũng có hứng thú không nhỏ, hơn nữa phần thưởng khi trên đại hội thu được thứ hạng cao, đối với chỉnh thể thực lực của Huyền Thiên Tông trợ giúp rất lớn.

Nên Hàn Phong tự nhiên vui vẻ đáp ứng.

...

Ba ngày sau, chân núi Huyền Thiên Tông một đám người đi ra.

Dẫn đầu là hai người Bố Lôi Địch cùng Phí Lão.

Đằng sau họ lấy Hàn Phong dẫn đầu mười ba đệ tử khác.

- Sư phụ, Thiên Thánh Đại Hội là thế nào? Ngày trước người có từng tham gia chưa?

Lâm Phỉ Vân vô cùng thân thiết kéo tay Lâm Nguyệt, vẻ mặt hiếu kỳ hỏi.

Lâm Nguyệt quay đầu đi, liếc mắt nhìn tiểu đồ đệ, khẽ cười, giải thích:

- Mười năm trước tuổi của sư phụ cũng như ngươi, cũng từng tham gia, chỉ là không ngờ mười năm sau, ta lại dùng một thân phận khác tham gia đại hội lần này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.