Sau khi trận đấu cuối cùng kết thúc nửa canh giờ, toàn thể các đệ tử tông môn đã tập hợp đông đủ phía dưới đài trung tâm. Tất cả đều khá hài lòng với kết quả thi đấu. Bây giờ là thời gian dành cho trao thưởng và thu nhận đệ tử.
Phía trên đài cao có mặt đầy đủ các chưởng lão của môn phái, chủ tọa hiển nhiên là Trần Thế Hào chân nhân. Đợi toàn thể yên lặng, Thế Hào chân nhân cất dọng sảng sảng đầy uy nghiêm:
Kỳ tuyển chọn đệ tử lần này tới đây là kết thúc, ta tuyên bố bế mạc và trao thưởng cho các đệ tử đã hoàn thành đợt tuyển chọn, chính thức gia nhập tông môn Đông Long Phái của chúng ta.
Một tràng vỗ tay vang lên vô cùng náo nhiệt.
Đầu tiên, đối với các đệ tử nội ngoại môn mới gia nhập lần này, phần thưởng như ta tuyên bố sau khi lựa chọn được sư môn sẽ cấp phát về đầu mối các Đường. Riêng đối với 3 đệ tử đứng đầu, ngoài việc được lĩnh thưởng như các đệ tử khác sẽ được trao tặng phần thưởng riêng cũng sẽ gửi trực tiếp tới tông môn.
Sau đây đến lượt lựa chọn đệ tử của các Đường, thứ tự ưu tiên ba đệ tử đứng đầu cuộc thi tuyển sẽ được ưu tiên lựa chọn các Đường để gia nhập. Sau đó các Đường theo thứ tự Nội Đường, Dược Phong, Ngoại Đường được ưu tiên lựa chọn.
Trước tiên là lựa chọn của quán quân kỳ này: Lê Hoàn.
Lê Hoàn, nhanh chóng bước lên phía trước, bái lậy: “có đệ tử”.
Theo như thể lệ, ngươi có quyền lựa chọn 1 trong 3 Đường để gia nhập, đồng thời ở mỗi đường có thể trực tiếp bái các vị trưởng lão làm sư tôn để thụ nghiệp, ngươi hãy lựa chọn cho kỹ. Trần Thế Hào nói.
Không cần suy nghĩ, Lê Hoàn nhanh chóng có lựa chọn của mình: Khởi bẩm môn chủ, đệ tử nguyện xin ra nhập Nội Đường, kính mong chưởng giáo cùng Đường Chủ Nội Đường chấp nhận.
Ý Hồ trưởng lão thấy sao? Trần Thế Hào quay sang Hồ Trần Tuấn giọng đầy tiếu ý.
Tất nhiên là đệ đồng ý rồi. Hồ Trần Tuấn vui vẻ, đáp.
Tốt, tốt, vậy ngươi hãy mau bái tạ Hồ trưởng lão đi. Trần Thế Hào quay xuống phía dưới nói.
Lê Hoàn rất nhanh bái tạ, rồi lui xuống phía dưới, lúc này hắn đã chính thức là đệ tử Nội Đường.
Tiếp tục là Đinh Bằng, cũng rất nhanh đã thành đệ tử của Ngoại Đường.
Cuối cùng là Trịnh Chỉnh, Hắn bước lên phía trước bái tạ và đưa ra lựa chọn. Khởi bẩm chưởng Môn chân nhân, đệ tử ngu muội được ân nhân là Trần Hanh tiền bối thu nhận về đây tham gia tuyển chọn. Đệ tử ở ngoại giới đã không còn thân thích, lần này cơ duyên gặp được Trần Hanh tiền bối thu nhận trở về, đệ tử trong lòng đã nguyện coi tiền bối như ân sư, đệ tử nguyện xin chưởng giáo cho đệ tử bái nhận Trần Hanh tiền bối là Sư Phụ để thụ nghiệp nghề luyện dược.
Lời Trịnh Chỉnh cất lên không ít tiếng xì xào bàn tán. ồ là một trong 3 người đứng đầu hoàn toàn có thể bái các trưởng lão Kết Đan kỳ làm sư phụ, tại sao hắn lại ngu ngốc lựa chọn như thế nhỉ. Thật đúng là tên phàm phu a.
Trần Thế Hào, trong mắt thoáng chút ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng bình thường trở lại, Ông nhìn Trịnh Chỉnh rồi nói: đây là cơ hội duy nhất, ngươi nên suy nghĩ cho kỹ trước khi quyết định.
Khởi bẩm, đệ tử tuyệt đối không hối hận với lựa chọn của mình. Xin Chưởng giáo thành toàn. Trịnh Chỉnh vội quỳ xuống khấu đầu nói.
Ngươi là một trong 3 người, đứng đầu, lựa chọn là do ngươi đưa ra, ta cũng không miễn cưỡng, vậy nếu Trần Hanh sư điệt không có ý kiến gì thì ngươi hãy bái hắn làm Thầy đi.
Đệ tử xin đa tạ, Trịnh chỉnh bái lậy rồi lui xuống phía Trần Hanh nhanh chóng hành đại lễ. Trần Hanh cũng mừng vô cùng vội vã nâng hắn dậy rồi kéo đến bên cạnh động viên.
Tiếp theo là việc các Đường thu nhận đệ tử. Trần Thế Hào tuyên bố xong, lần lượt theo đúng thứ tự ưu tiên và chỉ tiêu đã phân xuống, các đường nhanh chóng lựa chọn được đệ tử của mình. Thời gian thoáng cái đã trôi qua cả canh giờ, bây giờ đã là cuối giờ dậu, trời đã tối xẩm, thì việc lựa chọn đệ tử mới kết thúc.
Kết quả, Dược phong nhận được thêm 02 đệ tử nữa, Nội Đường thêm 07, Ngoại Đường thêm 06. Cuộc tuyển chọn đệ tử đến đây kết thúc, các đệ tử đã lựa chọn xong sư môn nhanh chóng cùng sư môn hồi phong để chuẩn bị làm lễ bái sư chính thức và bắt đầu với công việc tu luyện của mình.
Ở Dược Phong, ngọn chủ phong, tối hôm đó, sau khi trở lại Dược phong, theo yêu cầu của Nguyễn Lão thì lúc này đây trong phòng khách nơi động phủ của lão 2 vị sư đệ Trần Lâm và Trần Độ đều có mặt. Nét mặt của họ khá là hào hứng, lần này Dược phong cũng không phải là không được gì a. Thêm 3 nội môn đệ tử có linh căn đều không tệ, nếu đào tạo tốt, thì tương lai cũng không cần phải quá e ngại là bị hai đường kia chèn ép thái quá a. Nguyễn Sư vui vẻ lên tiếng.
Thật là đáng mừng thưa sư huynh, vậy huynh gọi chúng đệ tới phải chăng là vì việc mấy đệ tử này. Trần Lâm lên tiếng.
Nguyễn Liễu thong thả cầm chén trà lên nhấp một ngụm rồi ôn tồn nói: lần này gọi 2 đệ đến, đấy cũng là một việc, còn có việc khác nữa, cần 2 đệ cùng cho ý kiến.
Có gì huynh cứ nói, bọn đệ tuyệt đối là không biết sẽ không nói a. Trần Độ dõng dạc tuyên bố.
Ừ, trước tiên là chọn sư tôn cho đệ tử mới, theo ngu huynh việc này cũng nên chia cho 2 đệ mỗi người nhận 1 để đưa về giao cho đệ tử của các đệ bồi dưỡng, đệ thấy sao?
Việc này như thế là ổn thỏa, chúng đệ cũng không có ý kiến gì thêm. Để sáng mai đệ sẽ cho người sang nhận chúng về.
Như vậy là tốt. Việc tiếp theo cũng có liên quan tới các đệ tử mới lần này, đó là công tác chuẩn bị truyền tống, và sắp xếp chúng quay trở lại tư gia trong thời gian 02 năm. Trong số 3 đệ tử mới cùng Hoàng Trần là 4 thì có Hoàng Trần, Trịnh Chỉnh là tư gia là phàm nhân, nhưng Trịnh Chỉnh thì không có nguyện vọng trở lại phàm giới vì không còn người thân, duy chỉ còn có Hoàng Trần và cũng là phức tạp nhất. Tính huống của nó biến mất có phần đặc biệt cũng là khó để giải thích được khi lại một lần nữa trở về, chính vì thế ta cũng đã đâu đầu không ít vì chuyện này. Ta cũng đã báo cáo qua Chưởng môn sư huynh về việc này. Tổng cộng trong 20 đệ tử nội môn mới và trong số các ngoại môn đệ tử có tổng là 7 người xuất thân phàm nhân, trong đó khu vực Nam Á có 2 và có cùng tiểu truyền tống trận. Còn lại phân bố ở các quận đảo phàm nhân khác chúng ta cũng không cần quan tâm. Chưởng giáo đã chỉ đích danh Dược Phong sẽ phải đảm bảo cho 2 đệ tử ở khu vực Nam Á này. Phải cử 2 đệ tử có tu vi Trúc cơ trở lên làm bảo hộ để đảm bảo an toàn, xuất nhập cũng như thực thi hành pháp khi có vi phạm.
Theo các đệ chuyện này phân công thế nào?
Một thoáng không gian trở nên yên tĩnh. Công việc lần này là công việc khá phiền nhiễu, mà chúng đệ tử đều không thích làm nhất vì phải tiếp xúc với người phàm và không được phép sử dụng pháp thuật trước mặt họ. Lại tốn thời gian không tu luyện được nên kỳ thực chẳng ai muốn giơ đầu ra nhận cả.
Sau một thoáng yên tĩnh, Nguyễn Lão tiếp tục phá tan im lặng: ta biết các đệ đều có chỗ muốn thoái thác, tuy nhiên dù sao nó cũng là cơ hội cho chúng đệ tử lịch lãm, về phần ta, ta sẽ cử Trần Hanh đi bảo hộ cho Hoàng Trần, các đệ cũng nên gãnh vác giúp ta 1 người a!
Sư huynh cũng không cần phải quá lo lắng, Trần Thắng đang tu luyện gặp bình cảnh ở Trúc cơ sơ kỳ đỉnh, cũng cần có thời gian lịch lãm để thoát khỏi bình cảnh, đệ sẽ cử hắn đi làm việc này. Trần Độ, nhẹ nhàng phân tích.
Ha ha, việc này tam đệ đã bố trí như thế, vậy nhị sư huynh ta đây thật cũng chỉ còn tiếng cảm ơn sư đệ vậy. Trần Lâm ngồi một chỗ cung tay với Trần Độ nói.
Tốt tốt, như vậy cũng đã là xong nhân sự, việc chuẩn bị cụ thể ta sẽ bàn cùng với tam đệ cụ thể vào hôm sau. Bây giờ cũng đã muộn, 2 đệ hãy về nghỉ ngơi cho tốt.
Xin cáo biệt, cả 2 người đứng dậy nhanh chóng rời khỏi động phủ.