Ngày Bình Thường Của Nam Thần Và Mèo

Chương 3: Chương 3




8.

Mèo già: Việc này đơn giản lắm, chẳng phải cháu biết “Grào” rồi đấy ư? Chỉ cần thêm “Mi” trước “Ào” là được.

Mèo hoa nhắm mắt, rướn cổ, cố sức phát ra tiếng “meo”:

– Mmmmmmmmmm… ư rào.

Mèo già: …

Mèo hoa gãi tai, tuyệt vọng nhìn chằm chằm cái bóng của mình.

Mèo già nhảy tới nhảy lui, chân giẫm thình thịch:

– Dễ như thế! Chẳng qua chỉ là một tiếng “Mi” thôi. Lại nào, mi mi, miao meo meo meo! (Đột nhiên kêu thảm thiết) Ôi, con mèo điên này! Miao không được thì cũng đừng cắn mèo chứ!

9.

Nam phụ vừa lái xe vừa gọi điện thoại:

– Thế nào, tố chất của tôi không tệ lắm phải không? Cả nhóm chúng ta chỉ mình tôi có bằng lái năm 19 tuổi! Bó tay rồi, trời sinh cao phú soái mà! Yên tâm, tôi vẫn mắt nhìn bốn hướng tai nghe tám phương…

Phanh gấp.

– Cái đờ mờ!

Trên đường, một con mèo hoa đang đè lên một con mèo đen, Ferrari dừng ngay phía trên

Nam thần vội vàng chạy tới, quỳ gối bên cạnh xe, cúi xuống, vươn tay về phía hai con mèo đang vùi đầu không dám kêu:

– Tiểu Hắc! Tiểu Hoa! Không sao, mau ra đây!

Tiểu Hắc run rẩy bò ra:

– Meo meo miao, meo meo miao…

Nam thần ôm lấy Tiểu Hắc:

– Không sao rồi.

Sau đó, nam thần nhìn về phía mèo hoa vẫn còn trong gầm xe:

– Mày sao rồi, sao lại không ra?

Mèo hoa ôm đầu run run, bật ra tiếng kêu nức nở.

Nam phụ:

– Sao mèo gì mà kêu như bò rống thế?

Nam thần vươn tay:

– Không sao, mày muốn kêu thế nào cũng được, tao ở đây rồi.

Tiểu Hoa lao ra, ôm chặt lấy tay nam thần:

– Grào grào graoooo…

Tiểu Hắc:

– …

Nam phụ lấy hai tay bịt tai:

– Đây chính là công kích bằng âm thanh trong truyền thuyết mà, quả thực rất bi thảm. Mệt cậu còn chịu được.

Nhật kí tâm hồn của mèo hoa:

Grào grào hu hu hu, hu hu hu grào grào.

___________________

Cao phú soái: cao, giàu, đẹp trai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.