Ngày Đêm Khát Tình

Chương 31: Chương 31: Nụ hôn đào ngọt




Tác giả: Đông Tầm Vấn Tưu

Dịch: Maccaoo

Bạn đời ở bên cạnh khiến cho nỗi bất an, lo lắng của Omega trong thời kỳ mang thai thuyên giảm rất nhiều. Dường như việc ở bên cạnh nhau gần 24 giờ một ngày không khiến cho bất kỳ ai cảm thấy áp lực. Vốn dĩ Lâu Độ đã hận không thể ngày nào cũng ở bên Trì Cảnh rồi. Để có thể ở bên cạnh cậu mà anh đã đè ép 7 ngày làm việc xuống còn 5 ngày, có thể dậy muộn thì tuyệt đối không buông tay ra, có thể ra ngoài muộn một chút thì tận lực dính lấy Trì Cảnh không rời.

Trong khi đó, dù lượng thời gian bên nhau thay đổi, Trì Cảnh vẫn lạnh lùng, bình tĩnh, biểu cảm trên gương mặt cũng không thay đổi gì. Dường như chỉ đi theo Lâu Độ, cả ngày bên cạnh Alpha, cũng không làm cậu mất đi không gian tự do, không có cảm xúc đặc biệt nào cả.

Chỉ là Trì Cảnh trong mắt người khác vẫn mang dáng vẻ lạnh nhạt vô cảm. Nhưng đối với Lâu Độ, có khác biệt vô cùng lớn. Những cảm xúc cậu che giấu chẳng khác nào đã nói thành lời chia sẻ cho anh nghe cả. Chỉ riêng pheromone ngọt ngào thôi cũng đã đủ làm bại lộ tâm trạng chân thật nhất của Trì Cảnh rồi.

***

Chuẩn bị ăn tối, Lâu Độ bế Trì Cảnh đi xuống tầng. Đối với anh, bế một người đang mang thai nặng hơn 50 cân không phải là việc gì khó. Anh cứ bước từng bước xuống bậc thang một cách vững vàng.

Trì Cảnh đã mang thai hơn 8 tháng. Hai ngày nay chân cậu bị phù, rất đau. Lâu Độ học mát xa theo hướng dẫn của bác sĩ, không nỡ để Trì Cảnh phải tự đi xuống tầng. Lúc ở nhà, anh cứ bế cậu đi tới đi lui. Lúc anh không ở nhà thì dặn đi dặn lại Trì Cảnh lẫn quản gia là muốn đi lên đi xuống tầng thì phải đi thang máy.

Trì Cảnh miệng nói: “Chắc chân em cũng gãy như chân anh hả?”, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi thang máy.

Cứ thế mấy ngày, chân Trì Cảnh không phù hay đau nữa.

Trì Cảnh đến những tháng cuối thai kỳ rồi, Lâu Độ không dám để cậu ngày nào cũng đến Bộ Chính trị - Quân sự với mình nữa. May mà cuối thai kỳ, tâm tình Trì Cảnh ổn định, không còn trong trạng thái lúc nào cũng phải ở bên cạnh Lâu Độ, không thấy anh là lo lắng, khó chịu nữa. Mỗi buổi sáng, cậu xử lý công việc trong 2 tiếng, sau đó xem video về nuôi dạy trẻ, đọc bình luận trên các trang mạng Ngân hà. Buổi chiều, Trì Cảnh ngồi ở ban công, ăn điểm tâm, uống dịch dinh dưỡng, tắm nắng, ngủ một giấc. Ngày nào cũng rất thư thái, thong thả.

Hôm nay Lâu Độ về nhà sớm, đem về một bó hoa đỏ pha sắc tím, đặt ở phòng ăn. Trì Cảnh rất thích. Ăn tối xong, cậu bảo Lâu Độ đem hoa về phòng ngủ, bày ở trước cửa sổ. Vậy là lời yêu đêm khuya đung đưa bên cành hoa tím biếc, duyên dáng thơm ngát.

Nửa đêm, gió mát thổi hiu hiu. Tuyến thể đột nhiên đón nhận một làn sóng nhiệt, không dữ dội, nhưng đủ nóng để khiến Trì Cảnh tỉnh dậy. Trong cơn mơ màng, Trì Cảnh cảm thấy buồn ngủ. Dù kỳ phát tình định kỳ của cậu còn nửa tháng nữa mới tới, nhưng đã mang thai 8 tháng rồi thì không nên có kỳ phát tình mới phải.

Thông thường, hơn mang thai hơn 8 tháng, tuyến thể sẽ tự động điều chỉnh kỳ phát tình, không để nó ảnh hưởng tới người mang thai. Dù sao phát tình và giao hợp vào lúc này rất nguy hiểm, chỉ hơi bất cẩn thôi sẽ ảnh hưởng đến thai nhi. Hoặc kịch liệt hơn, hậu quả sẽ rất khó lường.

Trì Cảnh thầm tự cảm nhận tình trạng cơ thể mình. Làn sóng tình không cuồng nhiệt, bức bối như trước, cũng không khiến cậu mất hết lý trí, chỉ muốn chìm đắm vào ái tình. Lúc này, làn sóng ấy như đang thăm dò, gợn sóng nhè nhẹ. Trì Cảnh có thể chịu được, cũng tự mình giải quyết được, có lẽ chỉ lát nữa thôi là hết rồi.

Cậu hơi ngọ nguậy, lập tức bị người kia ôm chặt lấy. Giọng Lâu Độ vang lên khàn khàn, mang theo âm điệu mơ màng ngái ngủ: “Vợ à, sao thế em... Em muốn uống nước hả?”

Trì Cảnh chớp chớp mắt, tỉnh táo hơn một chút. Cậu nhẹ nhàng nói: “Không sao, anh ngủ đi.” Gần đây Lâu Độ phải điều chỉnh công việc để chuẩn bị cho kỳ nghỉ thai sản. Anh phải xử lý hết những công việc cần thiết, cực kỳ mệt. Ngày mai Lâu Độ còn phải dậy sớm mở cuộc họp, Trì Cảnh không muốn làm phiền anh.

Men theo ánh trăng nhàn nhạt, Trì Cảnh với lấy cốc nước ấm ở đầu giường, uống mấy ngụm, dường như làm thế sẽ giúp làm dịu đi cơn khô nóng trong người. Cậu đành phải ngồi dậy, tựa vào đầu giường trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, không hề phát hiện ra bản thân đang tỏa hương đào ngọt chín mê hoặc.

Nhưng một lát sau, Alpha vốn đang say ngủ đã bị pheromone của Omega khơi dậy lửa tình. Lâu Độ vẫn chưa tỉnh dậy thì người anh em của Lâu Độ đã dậy trước rồi. Anh cứ xoay trái, xoay phải tìm nguồn nhiệt thân thuộc.

Trì Cảnh bị Lâu Độ sờ mó tỉnh cả ngủ. Vừa nãy, xem chút nữa cậu đã ngủ rồi.

Lâu Độ lại cử động, mơ màng gọi Trì Cảnh: “Vợ ơi?”

“Ừ.”

Trì Cảnh cởi quần ngủ và quần lót ra, nằm lại vào trong lòng Lâu Độ. Cậu nằm nghiêng, quay lưng về phía Lâu Độ. Tư thế này rất phù hợp với người đang mang thai, giúp đỡ mệt mỏi hơn.

Không lan man dạo đầu, cũng không cần thiết phải làm thế, phân thân thô to mở hậu huyệt mềm mại, ẩm ướt, tiến vào bên trong. Sự ấm áp khiến cho cả hai đều bật ra âm thanh sung sướng.

Làm tình trong lúc chưa tỉnh táo rất ấm áp. Dường như đã qua rất lâu rồi, lâu tới mức đã ngủ mấy giấc, lại tựa như không lâu như mọi khi, không khiến cho Trì Cảnh cảm thấy khó chịu.

Lâu Độ không kiềm chế, bắn tinh, làm nơi hai người giao hợp lộn xộn hết cả lên. Tinh dịch trắng đục chảy ra ngoài, dây ra ga giường, mùi tanh nồng đặc trưng lan ra.

Cuối cùng, Lâu Độ cũng cũng tỉnh táo lại.

“Bảo ơi? Em khó chịu à?” Anh bật đèn ngủ đầu giường lên. Lâu Độ điều chỉnh nhiệt độ phòng, lấy khăn mềm lau sạch nơi hai người giao hợp, không còn nhớp dính nữa. Lúc lau, anh không nhịn được, nhìn vẻ mặt của Trì Cảnh.

Trì Cảnh vừa mới trải qua cơn kích tình, vẻ mặt dịu dàng, mềm mại vô cùng. Cậu vẫn nằm nghiêng, quay lưng về phía Lâu Độ. Bờ vai trơn bóng nhấp nhô theo nhịp thở, toàn thân như đang tỏa ra hơi nóng, đôi mắt mất đi tiêu cự. Thậm chí, cậu còn không nghe rõ Lâu Độ đang gọi mình, lộ ra vẻ yếu đuối khó nói thành lời, mê hoặc lòng người.

Lâu Độ cảm nhận được ngọn lửa bùng lên trong cơ thể, hôn lên sau vai Trì Cảnh. Một tay anh nhẹ nhàng xoa cánh tay và bụng Trì Cảnh, vừa để an ủi, vừa để làm dịu đi dục vọng còn đó.

Một lúc lâu sau, Trì Cảnh mới tỉnh táo lại, xoay người, dang tay ra với Lâu Độ. Hai người ôm nhau, trao nhau nụ hôn. Giữa nụ hôn trên môi, Lâu Độ hỏi: “Em không sao chứ? Có chỗ nào khó chịu không?”

Trì Cảnh lắc đầu, cũng không nói gì, nghiêm túc hôn anh. Dáng vẻ này của cậu khiến Lâu Độ mê đắm không thôi, hôn cậu thật sâu. Hôn tới mức Trì Cảnh thoải mái vô cùng, cảm giác như chìm trong suối nước nóng thư giãn.

Hôn đủ rồi, Lâu Độ ngồi dậy, hỏi cậu có muốn vào nhà vệ sinh không. Thấy Trì Cảnh gật đầu, anh bèn bế cậu lên, đi vào nhà tắm.

Nếu như bình thường, Trì Cảnh chắc chắn không để Lâu Độ nhìn cậu đi vệ sinh. Da mặt cậu mỏng lắm, với cả từ nhỏ đã được dạy dỗ cẩn thận, ý thức rất rõ về vấn đề không gian cá nhân. Hoàn toàn không phải kiểu thả rông trước mặt bạn đời như Lâu Độ đâu.

Nhưng trước và sau khi mang thai lại khác nhau hoàn toàn. Đừng nói là nhìn, Lâu Độ còn giúp cậu đỡ hạ thân để đi vệ sinh, thậm chí còn bế như bế trẻ con, xi cho cậu. Trì Cảnh giận đến mức 3 ngày không thèm nói chuyện với Lâu Độ, mãi sau mới chịu chấp nhận sự thật.

Đặt Trì Cảnh trước bồn cầu, Lâu Độ cẩn thận giúp cậu kéo quần xuống nhưng không tụt hết, áo ngủ hơi dài cũng được anh vén lên. Mặc cho sự kháng cự yếu ớt của Trì Cảnh, Lâu Độ giúp cậu đỡ hạ thân. Mặt Trì Cảnh lại đỏ bừng hết cả lên. Cậu nhắm nghiền mắt, giải quyết vấn đề cá nhân.

Vì ban nãy không thể lau sạch hết được chất dính ở bên dưới, Lâu Độ đành phải tắm rửa qua, rồi anh giúp Trì Cảnh rửa qua bên dưới. Xong xuôi, Lâu Độ ôm bà xã mang bầu sạch sẽ thơm tho của mình lên giường, đi ngủ.

Nửa đêm lăn lộn như vậy, cả hai đều ngủ muộn. Sáng sớm, Lâu Độ giao việc cho Ninh Chu, xin nghỉ phép, không tham dự cuộc họp hôm nay nữa. Anh dặn Ninh Chu ghi chép lại mọi thứ. Ngủ tiếp cũng không sao, hôm nay anh sẽ ở nhà cả ngày với Trì Cảnh.

Trì Cảnh ngủ đến trưa mới dậy. Lúc tỉnh lại, cậu uống cốc nước ấm đã được rót đầy ở đầu giường, đánh răng rửa mặt rồi đi xuống tầng. Vừa thấy Lâu Độ trần như nhộng nằm chình ình trên ghế sô pha, Trì Cảnh ngây người.

Suy nghĩ đầu tiên của cậu không phải sao Lâu Độ chưa đi làm, mà là sao Lâu Độ lại khỏa thân. Lâu Độ thấy Trì Cảnh, lập tức cười rộ lên, lon ton chạy lên cầu thang, bế cậu xuống tầng.

Ngồi trong phòng ăn, Trì Cảnh phát hiện ra hôm nay trong nhà rất yên tĩnh.

“Quản gia đâu rồi? Cả cô giúp việc nữa.”

“Anh cho mọi người nghỉ phép rùi. Hôm nay anh ở nhà với em.” Lâu Độ xúc một thìa cháo thịt băm rau xanh, thổi cho nguội bớt rồi đưa đến bên miệng Trì Cảnh. Trì Cảnh “Ồ” một tiếng, chừa cho Lâu Độ chút mặt mũi, há miệng ăn cháo. Sau đó cậu ra hiệu để tự mình xúc ăn. Lâu Độ không đòi bón, đưa thìa cho cậu.

Trì Cảnh ăn cháo nóng, Lâu Độ ngồi bên cạnh ngắm. Dáng vẻ anh nghiêm túc hệt như đang xử lý việc trọng đại ở Bộ Chính trị vậy.

Ăn no rồi, không ngủ trưa được, hai người bắt đầu xem video về nuôi dạy trẻ. Họ ngồi trên chiếc thảm lông dày trên sàn, không sợ bị lạnh. Lâu Độ dựa vào ghế sô pha, vòng tay vòng chân, quây lấy Trì Cảnh, ôm cậu vào lòng, hai tay còn đặt lên bụng bầu tròn tròn của cậu nữa.

Trước đây, với tư thế này, Lâu Độ có thể ôm trọn Trì Cảnh vào lòng. Bây giờ bụng Trì Cảnh to rồi, không còn nhỏ như trước nữa, từ ngoài nhìn vào, người khác sẽ thấy Alpha kia sao ngang ngược đến thế, vừa ấm áp, vừa buồn cười.

“Bé con phiền ghê luôn ấy em nhỉ. Nửa đêm canh ba không chịu ngủ, đòi uống sữa thì thôi, lại còn đòi có pheromone của Omega an ủi mới chịu? Đã thế tình hình này còn phải kéo dài hai tuần rưỡi nữa?” Lâu Độ vừa xem vừa làu bàu. “Pheromone của Alpha không được hả? Sao phải làm phiền đến Omega? Sao bé con mới tí tuổi đầu đã bắt nạt mẹ thế! Anh thấy á, Bảo ạ, mấy việc này em cứ kệ đi. Sau này, việc đêm tối cứ để anh lo.”

“Hừ, khóc làm anh váng hết cả đầu rồi. Em bé toàn là bá vương hả. Không vừa lòng là khóc ầm lên. Mong bé con nhà chúng mình đừng thích khóc như thế.”

“Mấy bài tập thể dục cho em bé này buồn cười quá há há há há.”

“Ồ, bắt đầu từ hai tuổi sẽ dần dần hình thành nhận thức về giới tính sinh học nam và nữ. Nhà mình có cô giúp việc, thế là có phụ nữ giúp nhóc con rồi.”

“Ớ, Bảo ơi, em nói xem bé con nhà mình là trai hai gái?” Lâu Độ đột nhiên chỉ vào bụng Trì Cảnh, cúi đầu hỏi cậu.

Trước đây, hai người chưa từng xét nghiệm kiểm tra giới tính của em bé, không biết Trì Cảnh mang thai bé trai hay bé gái. Thời đại này, tỷ lệ nam nữ ở mức cân bằng, khi mang thai được phép kiểm tra giới tính của em bé. Dù là giới tính thứ hai thì phải đến giai đoạn thiếu niên mới bắt đầu phân hóa, không thể kiểm tra trước được.

Trì Cảnh nghe giọng nói dịu dàng của anh bên tai, tưởng tượng viễn cảnh sau này, không hề thấy phiền phức. Cậu hơi nghiêng đầu, cọ vào cổ anh, lười biếng trả lời: “Chắc là con trai, cho tiện.”

Lâu Độ phì cười: “Ừ, đúng thế thật. Chúng ta đều là nam, con trai sẽ tiện hơn.”

Thấy bộ dạng lười nhác của cậu, Lâu Độ hôn mấy cái liền, hỏi: “Em có mệt không?”

“Không...” Trì Cảnh lắc đầu, không biết phải miêu tả cảm giác này là gì. Cậu chỉ cảm thấy không muốn động đậy, cảm giác toàn thân như nhũn ra, hệt như khi làn sóng tình vừa đi qua vậy.

Lâu Độ nhíu mày: “Hay anh gọi bác sĩ đến nhé?”

Sáng nay anh đã xem thông số trên máy giám sát sức khỏe Trì Cảnh. Chỉ số pheromone trong tuyến thể ở mức tương đối cao, độ nồng tăng hai số, không đạt đến chỉ số ở kỳ phát tình, nhưng lại cao hơn so với bình thường. Lâu Độ gọi điện cho bác sĩ. Sau khi phân tích số liệu trênn máy, bác sĩ bảo không có vấn đề gì nghiêm trọng, không cần can thiệp trị liệu, chỉ cần xử lý tại nhà là được.

Nhưng Lâu Độ nhìn Trì Cảnh, cứ sợ sẽ xảy ra chuyện gì, thấy cậu khó chịu, anh lại đau lòng.

Trì Cảnh vốn không thích người lạ đến nhà, cự tuyệt: “Không cần đâu.”

Cậu đổi tư thế, nằm xuống, gối đầu lên bụng Lâu Độ khoảng mười mấy phút. Lâu Độ yên lặng xem hết video, đang định chuyển sang tập tiếp thì chợt nghe thấy Trì Cảnh nói: “Chồng ơi.”

Lâu Độ cúi đầu: “Hửm? Sao thế em?”

Động tác của người mang thai chậm chạp, nhưng lại mang theo một vẻ quyến rũ rất khác. Trì Cảnh chống tay xuống sàn, ngồi dậy. Hai tay cậu đặt lên vai Lâu Độ, mái tóc hơi dài mềm mại buông xuống đầu vai, khiến cho ánh sáng mơn man trên gương mặt cậu càng thêm dịu dàng.

Một nụ hôn đào ngọt đặt lên môi Lâu Độ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.