Ngày Em Đến

Chương 101: Chương 101: Chương101




Vệ Ý khóc mãi trên xe cho tới khi ngủ thiếp đi, có thể vừa rồi ở linh đường nhóc con thật sự bị hoảng sợ. Đợi sau khi trở về khách sạn, đặt con vào nôi xong, Trương Tư Ninh khẽ trao đổi với Vệ Cẩm Huyên: “Hay là ngày mai đừng mang con theo, con còn nhỏ quá, trời lại lạnh, ngày mai để thím Tào tiểu Trịnh và mấy người nữa ở lại chăm sóc con, anh với em tới đó là được rồi, ông nội sẽ không trách đâu.”

Vệ Cẩm Huyên đương nhiên không phản đối, anh gật đầu đồng ý: “Em sao rồi?” Lớn nhỏ gì anh cũng lo lắng chăm sóc hết, vừa rồi cô vợ nhỏ của anh khóc lóc thương tâm như vậy, anh lo buổi tối cô lại gặp phải ác mộng.

Trương Tư Ninh nói không có việc gì, nhìn ông xã hỏi ngược lại: “Anh thì sao? Chân có đau không ạ?” Anh đi đứng bất tiện, quỳ lạy như vậy thật sự là làm khổ anh, tuy ngoài miệng Trương Tư Ninh không nói ra, nhưng trong lòng rất cảm động.

Lúc trước đã trải qua mấy lần tranh cãi về chuyện cái chân bị thương của anh, hai vợ chồng đã sớm đạt được nhận thức chung, nên Vệ Cẩm Huyên cũng không giấu diếm, cười khổ mà nói: “Có chút đau.” Đã nhiều năm qua, anh chưa từng quỳ xuống cúi lạy ai, lần quỳ lạy trước đó là khi ông nội anh qua đời, lúc đó chân anh vẫn còn nguyên vẹn. Chuyện đã cách nhiều năm, bây giờ đột nhiên quỳ lạy, lại chỉ có một chân, rất khó để khống chế được sức lực, điểm tựa cũng không có, lúc đó nếu không phải có bà xã kịp đỡ, có lẽ anh đã bị mất mặt rồi.

Trương Tư Ninh vừa nghe thấy vậy, vô cùng sốt ruột, vội vàng đỡ ông xã ngồi xuống giường, cuộn ống quần bên trái của anh lên, rất cẩn thận gỡ chân giả ra, nhìn chỗ vết thương nơi bị gãy vừa đỏ vừa sưng lên, có vài chỗ còn muốn rịn máu, cô hoảng hốt: “Sao lại nghiêm trọng như vậy?!” Đây là chuyện cô hoàn toàn không thể nào nghĩ tới, dù sao chỉ quỳ xuống một lúc, lại là quỳ trên nệm mềm.

Vệ Cẩm Huyên nhìn thấy cũng rất kinh ngạc, anh nói: “Lúc quỳ xuống anh chỉ thấy hơi đau, không nghĩ tới cọ sát mạnh vậy.”

Nhìn vết thương có chút dữ tợn, hốc mắt Trương Tư Ninh ẩm ướt, trong lòng rất tự trách bản thân, nhưng có những lời cô không thể nào nói ra được, vì nói ra sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của Vệ tiên sinh nhà cô. Ngón tay cô nhẹ nhàng mơn trớn miệng vết thương, cô ngồi xổm xuống, ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt sáng rực tựa ánh sao, giọng nói rất đáng thương: “Vệ tiên sinh, anh như vậy là không được đâu, em phát hiện hình như em yêu anh nhiều hơn rồi, làm sao bây giờ?”

Cô biến chuyện khó xử của anh thành khổ nhục kế.

Vệ Cẩm Huyên thông minh như vậy, sao lại không nhìn ra bà xã mình đang tự trách bản thân, dĩ nhiên cũng nhìn thấy cô cố gắng hết sức để anh không phải xấu hổ vì khuyết tật của mình, trong lòng cảm thấy khá tệ, nhưng anh thích cách bày tỏ của cô, véo mũi cô nói: “Yêu anh nhiều hơn không tốt sao?”

Trương Tư Ninh bĩu môi: “Làm người không thể quá tham lam, vốn dĩ em đã yêu anh nhiều hơn anh yêu em, bây giờ lại yêu anh hơn nữa, cảm giác thật thiệt thòi mà!”

Những lời ngọt ngào của cô vừa thẳng thắn vừa dí dỏm, Vệ Cẩm Huyên bị cô chọc cười, chút khó chịu trong lòng liền bay sạch không dấu vết, anh vuốt ve tóc cô, cười mắng yêu: “Không được nói nhảm, nhanh đi lấy khăn giúp anh lau vết thương bôi thuốc nào.” Anh biết bà xã có thói quen mang thuốc trị thương theo bên mình, đây là thói quen được hình thành sau khi ở cùng anh.

Thấy Vệ tiên sinh giở giọng đại gia ra, Trương Tư Ninh nhăn mặt nhăn mũi: “Dạ dạ, ông chủ, ngài chờ một chút ạ.”

Hai vợ chồng trêu chọc nhau như vậy hoàn toàn không có chút xấu hổ gượng gạo nào. Đợi sau khi bé con thức dậy, thấy tinh thần của cu cậu rất tốt, vẫn cứ giơ cái mặt ngốc nghếch đáng yêu ra, xem ra không bị ảnh hưởng gì. Mặc dù như vậy, nhưng Trương Tư Ninh cũng không dám mang theo con tới linh đường nữa, hai ngày sau đó, chỉ có hai vợ chồng cô đi, để thím Tào, hai cha con lão Trịnh và bốn vệ sỹ đi theo từ Vũ Lăng đến, ở lại khách sạn chăm sóc bé con.

Mặc dù gần đây Trương gia xảy ra chuyện, đắc tội không ít người, nhưng khi ông cụ qua đời, chỉ cần không vạch mặt nhau, thì mọi người đều đến cúng tế.

Mấy ngày nay Trương Tư Ninh không nhìn thấy mẹ con Hàng Yến ở linh đường, cũng không biết hiện tại thế nào rồi, kỳ thực, cô cũng khá hiếu kỳ, nhưng bảo cô hỏi thăm mấy người họ hàng này, thôi quên đi vậy.

......

Buổi chiều, hai vợ chồng đang chơi đùa với con, Vệ Cẩm Huyên bất ngờ nhận được điện thoại quốc tế đường dài từ bên Pháp gọi tới, không biết bên kia đã nói gì mà khuôn mặt đang vui vẻ thoải mái của anh bỗng trở nên rất nghiêm túc.

Trương Tư Ninh ở bên cạnh thấy vậy, cũng có chút lo lắng, liền bế con lên, dụ cu cậu chơi mấy món đồ chơi không phát ra âm thanh ồn ào.

Ông xã nói chuyện bằng tiếng Pháp, tốc độ rất nhanh, cô nghe mà giống như phảng phất ngôn ngữ của người ngoài hành tinh. Đợi sau khi anh cúp điện thoại, Trương Tư Ninh nhìn sắc mặt không được tốt của anh, hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy anh?”

Vệ Cẩm Huyên nhìn bà xã, rồi nhìn nhóc con, một lúc sau thở dài, có chút mệt mỏi nói: “Đúng là người tính không bằng trời tính, quan hệ loạn luân của Vệ Cẩm Thiệu và Phương Y Chân đã bị phơi bày, chấn động rất lớn ở bên Pháp, Vệ thị đang vô cùng hỗn loạn.”

Tin tức này cũng quá mức bất ngờ mà! Trương Tư Ninh kinh ngạc hỏi: “Không phải là anh làm đó chứ?” Mặc dù nhìn dáng vẻ của anh thì biết chắc không phải là anh làm, nhưng cô vẫn không nhịn được hỏi thử.

Vệ tiên sinh nhíu nhíu mi tâm, đưa tay ôm con vào lòng, lắc đầu nói: “Cho dù muốn phơi bày mọi chuyện anh cũng sẽ không làm vào lúc này. Hiện tại không đúng thời điểm, trước đó anh đã đi Pháp một chuyến em cũng biết rồi, thu hoạch cũng tàm tạm, nếu theo kế hoạch của anh, nhanh nhất phải sang năm hoặc năm tới nữa mới có thể tận dụng được sức ép của dư luận, tung con át chủ bài này ra.”

Trương Tư Ninh không hiểu mấy chuyện này lắm, nghe ông xã nói vậy, cô có chút lo lắng: “Vậy chuyện này do ai làm? Bên chúng ta phải làm gì? Không phải anh sẽ lập tức bay sang Pháp chứ ạ?”

Cô hỏi liên tiếp ba câu, đều là những vấn đề trọng điểm. Vệ tiên sinh thấy khá vui vì cuối cùng cô vợ nhỏ của anh cũng đã có chút nhạy bén thương nhân. Anh sờ sờ cái đầu trọc lóc của nhóc con vừa mới được cạo tuần trước, kiên nhẫn trả lời: “Tin tức này do vợ của Vệ Cẩm Thiệu tung ra cho truyền thông, hiện tại cũng chưa rõ nguyên nhân, nhưng chính xác là cô ta làm, có ghi âm và ảnh chụp, mẹ con Phương Y Chân có muốn khống chế cũng không được. Chuyện này đối với sự nghiệp của anh không ảnh hưởng gì nhiều, có điều dù sao cũng là scandal bê bối, mẹ con loạn luân, là hành vi vi phạm đạo đức mà người ta lên án phê phán nặng nề nhất, nó sẽ ảnh hưởng đến mức nào thì bây giờ khó nói được, nhưng có thể xác định, Vệ thị là tập đoàn của người Hoa, ở trong nước có thể sẽ bị vạ lây nổi lên sóng to gió lớn. Tư Ninh, anh nghĩ, chúng ta cần phải tránh đầu sóng ngọn gió, anh phải nhanh chóng qua Pháp một chuyến, em và Vệ Ý tạm thời ở khách sạn đừng trở về Vũ Lăng, mấy ngày này ngoại trừ đi đến quỳ lạy, đốt giấy tiền vàng cho ông cụ cũng đừng ở bên ngoài nhiều, anh sẽ bảo quản lý Du cho thêm người canh chừng ở khách sạn. Chỉ có điều tang lễ của ông nội, có khả năng anh …..”

Trương Tư Ninh hiểu, kế hoạch không bao giờ theo kịp biến hóa. Sau khi chuyện của mẹ con Phương Y Chân bị phơi bày ra ánh sáng, Vệ thị sẽ bị liên lụy đứng mũi chịu sào, nếu mọi chuyện đã đến nước này, chắc chắn Vệ Cẩm Huyên phải nhanh chóng sang Pháp, mặc dù có thể sẽ không nắm được lợi thế lớn như mong muốn, nhưng vẫn có thể bỏ đá xuống giếng ngáng chân Vệ thị. Vệ tiên sinh có mối hận với Vệ gia, với mẹ con Phương Y Chân thì mối hận đó càng khỏi phải nói, bỏ qua cơ hội lần này, sẽ vô cùng đáng tiếc.

Nghĩ thông suốt được điểm này, Vệ phu nhân búng đầu ngón tay tanh tách, rất khí khái nói: “Ông nội sẽ hiểu mà, không sao đâu, anh đi lo công việc đi, không cần phải lo lắng cho em và tiểu Béo, ở đây lúc nào cũng có mấy chục vệ sỹ, em cũng không phải người nổi tiếng, anh yên tâm đi, không có việc gì đâu.”

“Tư Ninh......”

Vệ tiên sinh cảm thấy có lỗi với bà xã, bởi vì chuyện của anh và cô không có gì bí mật, có lẽ mấy người bà con họ hàng trong nhà cô đều biết quan hệ giữa anh và cô, hơn nữa mấy ngày qua đến đốt giấy tiền vàng cho ông cụ cũng gặp không ít người. Bây giờ là thời đại thông tin lan truyền còn nhanh hơn tốc độ tên lửa, loại tin tức đặc biệt của những gia đình quyền quý như Vệ Cẩm Thiệu và Phương Y Chân, chắc chắn là scandal mà người ta thích nghe ngóng gièm pha chế giễu nhất. Anh lo bà xã sẽ bị liên lụy, hoặc bị người có ý đồ xấu cố tình tổn thương, nếu như lúc này bà xã yếu ớt làm nũng có lẽ trong lòng anh sẽ cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Vệ phu nhân tự thấy mình là người rất hiền lành đương nhiên không có tâm ý tương thông với ông xã, cô cười hết sức dịu dàng nói: “Ông xã, em và Vệ Ý ở đây đợi anh về, anh yên tâm, em sẽ chăm sóc tốt cho bản thân và cả nhóc con này nữa, ở bên Pháp anh cũng phải cẩn thận, không được làm việc quá sức, cho dù Vệ thị có thế nào thì ít nhất Vệ Cẩm Thiệu và Phương Y Chân chắc chắn xong đời rồi, còn những cái khác, anh cố gắng hết sức là được.”

......

Tối đó Vệ Cẩm Huyên lên máy bay, trước tiên về lại Vũ Lăng, hộ chiếu của anh vẫn để ở nhà, anh cũng cần phải vào công ty sắp xếp mọi việc.

Buổi tối không có ông xã ôm ngủ, Trương Tư Ninh chỉ có thể ôm nhóc con mà ngủ, đến giờ trong lòng cô vẫn còn cảm thấy khá sợ mấy giấc mơ hôm trước. Ông xã vừa đi khỏi, buổi tối cô không dám tắt đèn ngủ, mở hết tất cả đèn trong phòng, còn mở mức ánh sáng lớn nhất mới được, mặc dù làm vậy không tốt cho mắt của con nhưng Trương Tư Ninh cũng không còn cách nào khác, cô sợ mà!

Nếu bảo thím Tào vào ngủ cùng, thì lại cảm thấy có chút không được tự nhiên. Trong phòng ngủ chỉ có một cái giường, không thể nào cô và thím Tào ngủ chung được đúng không? Nếu không ngủ trên giường, thím Tào sẽ phải ngủ trên sofa, thím lớn tuổi vậy rồi, chuyện này….cô không nỡ.

Hôm sau, lúc Trương Tư Ninh đến linh đường của ông nội đốt giấy tiền vàng, cô cũng không thấy có gì khác thường, chỉ có thím út Lý Mẫn gần đây bắt đầu nói chuyện lại với cô có hỏi sao không thấy Vệ tiên sinh đến, Trương Tư Ninh nói anh có việc tạm thời phải về Vũ Lăng trước.

Một ngày này bình thường qua đi, nhưng hôm sau lúc đến đốt giấy tiền vàng, Trương Tư Ninh liền cảm thấy có điều khác lạ, không phải có người thất lễ nói gì cô, chỉ là ánh mắt…..Cái loại ánh mắt không nói ra nhưng tựa như phát hiện điều gì đó, ánh mắt đánh giá làm cô có chút không thoải mái, một hai người thì không sao, nhưng nhiều người như vậy thật khiến người ta chán ghét.

Cũng may hôm sau là ngày hỏa táng ông cụ. Buổi chiều khi gọi điện thoại video với Vệ tiên sinh, Trương Tư Ninh liền phun một tràng: “Những người đó thật nhàm chán vô vị mà, nhìn em thì ích lợi gì chứ, em không phải Phương Y Chân cũng không phải Vệ Cẩm Thiệu, có nhìn cũng có nở ra được bông hoa nào đâu mà nhìn.”

Bắt đầu từ hôm qua, tin tức của Vệ Cẩm Thiệu và Phương Y Chân bùng nổ mạnh mẽ trong nước, mức độ chú ý của người ta hoàn toàn vượt quá phạm vi dự đoán của Trương Tư Ninh. Bây giờ chỉ cần mở mạng ra, khắp nơi đều là tin tức của hai mẹ con này. Cô cũng là lần đâu tiên thông qua internet nhìn ảnh chụp trên đó, mới biết thì ra Vệ Cẩm Thiệu và Phương Y Chân có dáng vẻ thế này.

Quả thật dáng vẻ của Vệ Cẩm Thiệu rất có tiền vốn để kiêu ngạo, nếu như bỏ qua hết những thành kiến bất bình ….thật lòng mà nói, Vệ tiên sinh nhà cô không đẹp trai bằng anh mình. Về phần Phương Y Chân….nhìn qua thật sự không giống một người ngoài năm mươi, chăm sóc vô cùng tốt, nhìn chỉ khoảng hơn ba mươi, dáng vẻ rất xinh đẹp ý vị, Trương Tư Ninh vẫn luôn cảm thấy mình xinh đẹp nhưng không thể phủ nhận bà thím này so với cô còn cao hơn một bậc, không phải đẹp hơn cô mà có một khí chất rất đặc biệt.

Xem qua ảnh chụp của hai người, rồi xem xét lại mối quan hệ giữa hai mẹ con này, Trương cô nương rất không có nguyên tắc nghĩ, quan hệ loạn luân bừa bãi này không phải không lý giải được.

Vệ tiên sinh dịu dàng trấn an bà xã, nhìn bé con mũm mĩm ở đầu bên kia điện thoại, nét mặt anh càng mềm mại hơn, anh nhẹ nhàng nói: “Ngày mai là tang lễ, người đông đúc, lúc đó em cẩn thận một chút, đừng mang con theo, nhớ dẫn nhiều người theo bên cạnh, trong khách sạn cũng để người lại canh chừng, đừng để thím Tào và mấy người bọn họ mang con ra ngoài, lát nữa em hãy dặn dò bọn họ chuyện này một chút.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.