“Nhầm lẫn đáng yêu bị kéo dài tới tận ngày hôm sau và chắc nó sẽ ám ảnh Katrina mãi mãi...
Katrina được đưa đến dinh thự Ileiser để chính thức ra mắt ông Sanjou-cha của Akairi...
Trong lúc về, cô đã gặp Aiko-thiếu nữ xinh đẹp mong manh mà Katrina lúc nào cũng tưởng nhầm là Kerji thích cô ấy...
Hai anh chị già, bị bắt gặp cảnh tình tứ rồi nhé! Ai bảo thích đi phá hoại người ta cơ...”
----------------------------------------------
Katrina vừa về tới dinh thự, nhỏ quăng đôi giày ở đại sảnh rồi chân đất chạy lên lầu, thay vội quần áo và chải lại tóc. Nhỏ cười nham hiểm rồi đỏ mặt khi nghĩ tới hai anh chị kia sẽ phản ứng ra sao nếu về lại dinh thự này. Điều đó làm Katrina cảm thấy vui vui...
-”Chị nói sao?! Anh Haru và chị Tanaka...!”-Chika hét lớn. Nhỏ đang chơi trò đấu trí thông minh với Gin.
-”Ồ, vậy sao? Em nghĩ thế thì tốt quá. Không chừng năm nay có đám cưới...”-Inoue mừng rỡ ra mặt. Nhỏ rất vô tư và quan tâm tới người khác. Hạnh phúc của người khác cũng làm cho nhỏ cảm thấy mừng rỡ.
-”Ừm!”-Katrina mỉm cười gật đầu. Trông nhỏ tự mãn thấy ghét khi bắt được chuyện hai anh chị già bắt đầu hẹn hò.
Gin trông có vẻ căng thẳng. Cậu ta không biết mình nên đi nước nào tiếp theo. Kerji thì có vẻ không vui lắm, đúng hơn là tuyệt vọng, bất lực.
-”Thành công rồi sao? Hai người đáng ghét nó vừa thôi chứ?!”-Kerji rên rỉ.
-”Nói nhảm gì thế?”-Katrina hỏi.
-”Không có gì...”-Kerji gục đầu xuống bàn.
-”Ồ yeahhhhh!!! Đại thắng, Đại thắng rồi oh yeahhhh!!”-Gin đứng dậy la lớn làm cả phòng giật mình.
Chika bặm môi vì thua cuộc. Gin thì nhìn cô bé rồi cười khinh bỉ. Màn ăn mừng của Gin làm Kerji có cảm giác như mình bị chọc tức vậy, kiểu như là Haru đang ăn mừng chuyện anh tỏ tình thành công trước cậu...
-”Im ngay lập tức!”-Kerji vo tờ giấy rồi đáp vào người Gin.
-”Trông anh căng thẳng quá, anh Kerji?”-Inou lo lắng nhìn ông anh họ và hỏi.
Đúng là vừa căng thẳng, vừa bực tức. Kerji cầm chặt cái bút lông trong tay, xiết chặt, chặt tới mức gãy cả bút. Cậu không viết được gì, cũng không muốn đọc chút nào. Cậu sẽ đợi hai ông bà kia rồi hành một thể. Đúng lúc, xe của Haru và Tanaka về tới.
-”À à... Cặp đôi về tới rồi!”-Katrina nhìn ra cửa sổ và nói.
Tanaka và Haru bước vào phòng. Tất cả đều nhìn hai người rồi tủm tỉm cười. Tanaka nhăn nhó cười gượng, cô biết chuyện gì đã xảy ra, và biết con nhỏ nào đã khơi mào chuyện này. Riêng có Kerji trông có vẻ bực bội hơn tất cả. Cậu lườm Haru bằng tia mắt đầy sát khí. Haru hơi sợ, anh đứng nép vào tường.
-”Chị Tanaka~...”-Inoue mỉm cười thâm độc.
-”Chika sẽ chọn váy cưới cho chị mà, chị yên tâm!”-Chika chọc Tanaka.
-”Em sẽ chơi bản nhạc mừng hạnh phúc cho hai người mà...”-Katrina chỉ cây đàn piano ở phía bên kia căn phòng và nói.
-”Không...không!”-Tanaka xua tay và nói.-”Chị định bao giờ boss cưới rồi chị mới cưới...”
/Phụt/-Kerji bị Tanaka công kích ngay từ những phút đầu. Đến nước này rồi, Tanaka còn chọc ghẹo cậu như vậy, quả nhiên là tội đáng đánh, đáng chết... Kerji cố giữ bình tĩnh.
-”Vậy Kerji, bao giờ thì cậu làm đám cưới với Aiko?”-Katrina hỏi với vẻ ngây thơ.
Một lần nữa cậu bị công kích bởi Katrina. Cậu quỵ hẳn xuống sàn, ngước nhìn lên không nói gì được. Cậu lườm nguýt bà chị thích chơi “lầy” rồi lấy bình tĩnh đứng dậy.
-”Cậu đùa à? Sao lại là Aiko?!”-Kerji hỏi.
-”Thì ở bữa tiệc đó hai người hôn nhau mà...”-Katrina ngơ ngác hỏi.
Vậy là mọi chuyện đã bại lộ hết. Chuyện này Kerji tưởng như sẽ giấu kín được với mọi người, ai dè nhờ chuyện hai anh chị già yêu nhau mà cậu cũng bị bại lộ. Đấy có được gọi là nhầm lẫn không? Và cậu phải giải thích như thế nào với những ánh mắt tò mò nham hiểm đang nhìn chằm chằm vào cậu thế kia...
-”Ôi không Kerji-...!”-Tanaka ôm mặt tỏ vẻ thất vọng.
-”Không có nha bà già!!”-Kerju vội vàng biện minh.
-”Anh...anh định bắt cá hai tay?!”-Inoue run rẩy hỏi.
-”Không có nha Inoue!”-Kerji quay ra nhìn Inoue và nói.-”Các người có chọc thì chọc hai ông bà kia đi chứ!”
-”Sao lại bắt cá hai tay?”-Katrina ngơ ngác nhìn Kerji và hỏi.
Đến lúc đó, Kerji mới bình tĩnh lại. Cậu quay ra nhìn con nhỏ đang ngơ ngác. Mọi người đều im lặng, không biết giải thích sao cho vụ này, thế nên họ nhường quyền cho Kerji giải thích. Kerji suy nghĩ một lúc lâu, rồi cậu tiến lại gần Katrina, đưa tay lên chạm vào má cô, rồi cậu hơi đỏ mặt.
-”Thực ra, tớ-...”
-”Ohhh yeahhhh, lại thắng rồi, lại-...”-Gin tiếp tục đứng dậy và hô hào. Cậu sững người dừng lại khi thấy mọi người đang im lặng như nín thở chờ một điều gì đó xảy ra. Và vẻ trông đợi ấy đã đổi thành căm hận khi mọi người nhìn vào cậu.
-”Chết tiệt!”-Kerji cầm hộp mực đáp thẳng vào đầu Gin. Cậu ôm đầu gục mặt nằm xuống bàn.
-”Thực ra cái gì?”-Katrina hỏi.
-”Thực ra cậu là đồ ngốc...”-Kerji gục mặt xuống bàn, nói với giọng chán nản, nản lắm rồi...
-”Kệ tớ! Hứ!”-Katrina hất hàm quay mặt đi chỗ khác.
Kerji lấy lại động lực để tiếp tục công việc. Cậu nhờ giúp việc lấy cho cậu một cây bút và hộp mực khác. Còn ở chỗ Chika, Gin đang đau đớn xoa đầu rồi tiếp tục cái trò chơi làm cậu hò hét điên loạn ấy. Tanaka và Haru, hai người nhìn nhau rồi mỉm cười.
-”Tối nay mọi người chuẩn bị hành lý nhé!”-Kerji cầm sổ sách lên và nói.
-”Hành lý?!”-Tất cả ngạc nhiên hỏi.
-”Ra bãi biển...”-Kerji nói.-”Chúng ta sẽ tấn công một dinh thự ở giữa biển.”
-”Giữa biển?!”-Tất cả ngạc nhiên hỏi tiếp.
-”Trên đảo chứ đâu!!”-Kerji nói.
Màn đêm buông xuống. Tối nay sẽ là một buổi tối nghỉ ngơi cho mọi người, nếu như không có quân địch viếng thăm dinh thự. Katrina có vẻ hào hứng, nhỏ gấp gọn quần áo và đem những món đồ cần thiết đi theo. Kerji thì không vui lắm, cậu có vẻ hơi lo khi quyết định cho mọi người hành động ở giữa biển. Có vẻ đêm nay là một đêm yên bình...
Buổi sáng trời đẹp. Bãi biển lung linh với nắng nhẹ, cùng những lớp sóng xanh biếc vỗ rạt vào bờ. Những cây dừa ven đó khẽ đung đưa tàu lá chào mừng ngọn gió. Trước khung cảnh tuyệt đẹp đó là một khu nghỉ dưỡng sang trọng. Nhưng cả bãi biển và khu nghĩ dưỡng đều không có một bóng người.
-”Em đã bao toàn bộ nơi này rồi, mọi người sẽ không bị làm phiền đâu.”-Kerji đứng ở quầy bar và nói với Haru. Hai người đang bận bộ đồ đúng chất đi du lịch, chứ không phải là đi chiến đấu. Trời còn sáng mà, tối họ mới chiến đấu...
Tsuke đang chơi súng nước với Yunumi và Rikuto, ba người cười rôm rả chạy dọc bãi biển từ bên nọ sang bên kia. Có Chika đang ngồi thở dài.
-”Đành ngồi hít thở không khí trong lành vậy...”-Chika than thở, nhỏ không thể đi được vì phải ngồi xe lăn.
-”Muốn đi không, anh đỡ em đi!”-Rikuto nghe thấy lời than thở, cậu dừng chơi rồi lại gần Chika và hỏi.
-”Được chứ ạ?!”-Chika mỉm cười mừng rỡ.
Rikuto mỉm cười gật đầu. Cậu đỡ con nhỏ đứng dậy, gọi là nhỏ thôi nhưng chắc là nặng ký lắm đó! Rikuto đỡ tay trái, còn Yunumi đỡ tay phải, hai người họ giúp Chika đi dọc trên bãi biển, cảm nhận làn nước xanh mát lạnh ven bờ. Chika mỉm cười hạnh phúc và cảm động.
-”Khônggggg!!! Khônggggg!!! Cho em xuống đi aaaaa....”
Tiếng hét của Inoue xé vang trời. Nhỏ đang chơi tàu lượn bay với Tanaka, bay bên cạnh là tàu lượn của Gin. Mặt Inoue tái mét, nhỏ ôm chặt lấy Tanaka và run rẩy. Inoue nhìn xuống dưới. Một cảnh tượng kinh hoàng làm cô muốn truỵ tim ngay tại chỗ. Có lẽ em gái nhỏ nhất nhà Horltias sợ độ cao. Con bé nhắm mắt nhắm mũi run rẩy ôm chặt lấy Tanaka.
-”Sợ lắm hả? Vui mà Inoue...”-Gin an ủi tinh thần cô bé.
Cả đám ngước nhìn lên trời sau khi nghe thấy tiếng la hét thất thanh của Inoue. Tàu lượn do Tanaka điều khiển phóng nhanh trong không khí, bảo sao con bé không la hét cho được.
-”Con ngốc đó đâu rồi?!”-Kerji ngạc nhiên khi không thấy Katrina đâu.
-”Nhặt vỏ sò đằng kia kìa.”-Haru chỉ vào chỗ những cây dừa.
Katrina đang thơ thẩn ngồi đó nhặt vỏ sò và bỏ vào cái xô nhỏ. Nhỏ bận bộ đầm maxi với chiếc mũ cói cài hoa vành rộng. Thấy nhỏ có vẻ cô đơn, Kerji tiến lại gần nhỏ.
-”Chơi trò gì đi, Kattha!”-Kerji cười nham hiểm và nói.
-”Trò gì?”-Katrina ngơ ngác nhìn lên và hỏi.
Kerji cười nhếch mép chỉ lên trời. Katrina ngước lên và tái xanh mặt. Chẳng để Katrina trả lời, Kerji kéo luôn con nhỏ tới chỗ tàu lượn. Katrina sợ hãi không muốn lên tàu, cô bị Kerji nhấc bổng lên rồi vác trên vai, ấn dúi cô ngồi xuống và thắt dây an toàn.
-”Sẵn sàng chưa, anh Haru?”-Kerji cười nhìn Haru đang lắp dây an toàn ở chiếc tàu bên cạnh.-”Tốc độ max nhé!”
-”Eeeeee... Sao tớ lại phải đi?!?!”-Katrina nói lớn.
-”Sao cũng được, bay đây!”-Kerji cười nói.
-”Aaaaaaa....”
Bầu trời cao và xanh ấy được thêm một tiếng la thất thanh. Katrina sợ xanh mặt, chiếc tàu lượn thì càng ngày càng lên cao, lại còn bay với tốc độ max. Tàu của Kerji và Haru mới bay lên nhưng vượt qua hẳn Tanaka và Gin. Tanaka nhìn theo, cô muốn phục thù bọn họ.
-”Đừng...tha em đi chị Tanaka!”-Inoue nói.
-”Tha thế nào được!?”-Tanaka cười rồi tăng tốc độ. Lại có những tiếng la lớn.
Katrina không hét, nhưng nhỏ sợ đến mức không dám nhìn về phía trước. Nhỏ ôm mặt quay về phía sau. Phía sau thì lại là tàu của Haru.
-”Đừng quay thế, tớ không thấy phía trước!”-Kerji nói, cậu cố nhìn về phía trước nhưng bị Katrina chắn.
-”Tớ...sợ!”-Katrina che mặt lại và nói.
Tàu lượn bay của Haru và Tanaka vượt lên phía trước. Kerji bắt đầu cảm thấy bực với hai anh chị này. Cậu xem tình thế trên chiếc tàu của mình, quả nhiên là nếu cứ thế này thì không vượt lên trước được.
-”Sợ à, lại đây ôm nào!”-Kerji mỉm cười nói.
Cậu đưa một tay với lấy vai Katrina, kéo cô ôm lấy cậu từ đằng trước, rồi đứng dậy điểu khiển tăng tốc độ tàu lượn. Katrina sợ hãi ôm lấy Kerji thật chặt. Cuối cùng tàu của cậu boss cũng đã vượt lên trước. Kerji cười lớn sung sướng. Katrina nhìn Kẹi, chiếc rằn nanh nhọn của cậu trông lúc nào cũng thật dễ thương. Katrina thoáng đỏ mặt.
-”Chị chết rồi, Inoue...”-Katrina như muốn ngất xỉu ngay khi tàu lượn hạ cánh. Cô ôm miệng rồi chạy tới vòi nước gần đó.
-”Em ổn hơn chị đó chị Kattha.”-Inoue thở phào nhẹ nhõm rồi nói.
“Đồ đáng ghét Kerji!”-Katrina nghĩ thầm. Cô nhớ lại lúc Kerji cười trên chiếc tàu lượn, nụ cười ấy làm cô cảm thấy ...
-”Nghĩ cái gì vậy, có sao không?”-Kerji cốc đầu Katrina và hỏi, làm cảm xúc của cô đột ngột dừng lại.
-”Không...”-Katrina đỏ mặt quay đi và nói.
Mọi người thay đồ bơi rồi ùa ra bãi biển. Mấy thanh niên nhoi nhoi của dinh thự Horltias trang bị đồ lặn rồi ra mãi ngoài khơi nhảy xuống. Tanaka bận bộ bikini cut out táo bạo để khoe thân hình gợi cảm. Cô ngồi trên phi thuyền và nhìn xuống dưới.
-”Ơ đây không có người ngoài... Vậy là không có cơ hội khoe body rồi...”-Tanaka than thở.
-”Tanaka!”-Haru nhìn Tanaka và nói lớn. Tanaka cười trừ rồi né vào xó ngồi.
-”Nhỏ Kattha đâu rồi? Anh nhớ là nhỏ đâu có biết bơi?”-Haru nhìn xung quanh và hỏi.
-”Nhỏ đang bị ép chơi lướt ván kia kìa.”-Tanaka chỉ.
Có hai phi thuyền đang đi với tốc độ lớn trên mặt nước, kéo theo đằng sau là chiếc ván lướt có tay giữ. Katrina đang đứng trên đó mếu máo, còn người giữ tay cầm là Kerji. Chiếc ván lướt xé tung mặt biển, làm nước bắn lên tung toé.
-”Không ôm tớ là cậu ngã đó.”-Kerji nhếch mép cười.
-Sao cậu cứ ép tớ chơi mấy trò này vậy?”-Katrina mếu máo nói.
-”Đi biển thì phải chơi chứ?”-Kerji nói lớn.-”Muốn ngã hả, ôm tớ đi!”
-”Khôngg!”
Katrina cả gan không bám vào người Kerji. Nhỏ nhắm mắt giữ chặt cái tay cầm, mặc cho nước bắn lên. Bực mình với độ lì của nhỏ, Kerji gỡ tay Katrina ra rồi đạp nhỏ ngã xuống nước.
-”Này thì!”-Kerji cười lớn.
-”Aaa...”
Katrina rơi xuống nước. Nhỏ húp trọn khoảng độ vài cốc nước biển. Nhỏ vẫy vùng, liên tục là lớn là mình không biết bơi. Kerji mặc nhiên chơi lướt ván, kệ nhỏ đang la hét ở trên mặt biển...
-----/////Hết Chap-36/////-----
Next: Chap-37