“Có vẻ như Rikuto đã chọn cho mình cô gái mà cậu hướng đến....
Katrina vẫn bực bội chuyện Kerji đã phá vỡ hạnh phúc đã đến rất gần của cô....
Trái tim của Akairi tan nát vì Nora vẫn quyết tâm lừa dối cậu...
Nhưng tâm hồn trong sáng và trái tim thuần khiết của Katrina đã vực dậy cậu...”
----------------------------------------------
Mặt trời đang xuống dần phía chân mây xa xa. Đài phun nước đã tắt.
-”Cậu đi được chứ? Tớ sẽ nắm tay cậu...!”-Akairi giơ tay ra, mỉm cười và nói.
Katrina ngước nhìn cậu. Trước mắt cô là một chàng trai lãnh đạm, hiền lành đang nở nụ cười đôn hậu nhìn cô, ánh mắt đầy cổ vũ. Katrina đưa tay cho cậu. Akairi nắm lấy bàn tay Katrina và kéo cô lên.
-”Đứng được chứ....”-Akairi mỉm cười hỏi.
Katrina đứng được một lúc rồi loạng choạng ngã xuống. Akairi ôm chật lấy hai vai Katrina, lo lắng nhìn cô và nói:
-”Thôi, để tớ cõng cậu đi...!”-Akairi ngồi quỳ một chân xuống, quay lưng về phía Katrina, ra hiệu cho cô ôm lấy cổ cậu để cậu cõng đi.
Katrina có đôi chút ngại ngần, cô bối rối nhìn xung quanh. Không muốn để Akairi phải đợi lâu, Katrina đành ôm lấy vai cậu, để cậu cõng đi.
-”Muốn về chưa, để tớ đưa cậu về?”-Akairi hỏi Katrina.
-”Cậu về trước đi, tớ chưa về đâu....”-Mặt Katrina xịu hẳn xuống.
Akairi dừng lại, cậu bất ngờ khi thấy Katrina có vẻ không vui. Cậu nghĩ ngợi một lúc.
-”Sumi, cô có thể đi mua giúp tôi chút đồ ăn không.... Cậu muốn ăn gì không Katrina, kẹo bông nhé!”-Akairi nhìn Katrina mỉm cười nói.
-”Cậu phải về mà, Akairi?”-Katrina ngạc nhiên hỏi.
Sumi hiểu ý cậu chủ của mình, nên cũng không miễn cưỡng ép cậu phải về. Sumi mỉm cười rồi đi làm nhiệm vụ. Akairi đặt Katrina lên chiếc ghế gần đó.
-”Vậy tớ sẽ ở cùng cậu cho tới khi nào cậu muốn về nhé! Cậu đang buồn mà đúng không...?”-Akairi nhìn Katrina vẻ quan tâm.
Katrina đỏ mặt gật đầu. Ánh đỏ của hoàng hôn đang bao trùm lên toàn bộ cảnh vật. Akairi nghe thấy tiếng gọi, cậu thấy từ xa Kerji với Tanaka cùng một số vệ sĩ đang đi tìm Katrina, còn Katrina vẫn không biết gì.
-”Katrina...!”-Akairi vội vàng kéo tay Katrina.
-”Gì thế-....”
Akairi lấy tay ôm lấy vai Katrina, ấn cô dúi đầu vào ngực cậu. Đầu cậu cúi sát vai Katrina. Cậu vén tóc Katrina ra đằng sau làm cô bất giác đỏ mặt. Kerji và Tanaka vừa đi qua.
Đợi cho Kerji và Tanaka đi xa rồi, cậu mới buông Katrina ra. Tim Katrina đập nhanh, cô không biêta chuyện gì đang xảy ra nữa.
-”Cậu sẽ bị lôi về ngay nếu họ thấy cậu đó!”-Akairi chỉ tay về phía Tanaka và Kerji.
Katrina thở phào nhẹ nhõm. Đúng lúc đó Sumi mua đồ đã về. Cô đưa cho Katrina que kẹo bông, mỉm cười dịu dàng. Katrina hơi lúng túng đưa hai tay nhận lấy nó.
-”Cảm ơn ạ....”-Katrina nói. Sumi gật đầu mỉm cười.
Katrina thích thú nhìn ngắm que kẹo bông. Sumi mua khá nhiều. Katrina ăn kẹo như một đứa trẻ, tự nhiên và vô cùng đáng yêu. Akairi cầm que kẹo trong tay, que kẹo mềm xốp xinh xắn vẫn không quyến rũ bằng Katrina. Akairi đang nhìn cô đắm đuối, còn Sumi đang nhìn Akairi.
-”Cậu không ăn sao Akairi ?”-Katrina ngạc nhiên quay đầu lại hỏi.
Có miếng kẹo bông dính trên mũi Katrina làm Akairi bật cười. Trông nhỏ ngơ ngác nhìn Akairi với miếng kẹo bông trên mũi vừa đáng yêu vừa ngộ.
-”Cười gì thế....Akairi!?”-Katrina lúng túng hỏi.
Akairi vẫn che miệng nhìn cô và cười. Sumi thì quay mặt đi nơi khác làm Katrina càng thêm bối rối.
-”Đừng cười tớ nữa!!....”-Katrina đập kẹo bông vào mặt Akairi.
Katrina đưa ánh mắt hờn dỗi nhìn Akairi, trông cô đáng yêu không thể tả. Akairi đành lấy tay gạt kẹo bông trên mũi Katrina.
-”Chỉ là kẹo bông thôi mà.....! Cười này!!”-Katrina nhào tới xé kẹo bông dính lên mặt Akairi.
Hai người được buổi quậy phá. Katrina không chạy được, nhỏ đành ngồi im cho Akairi dính kẹo đầy má. Akairi chạy nhanh, cậu không để cho Katrina dính kẹo lên mặt cậu lần nào hết. Katrina toàn làm trượt thôi!
Sumi mỉm cười hạnh phúc khi thấy cậu chủ của mình vui như vậy. Akairi cười lớn chạy quanh chiếc ghế, còn Katrina thì giận dỗi vì không chạy được.
-”Không thấy sao chị Tanaka?!”-Kerji lo lắng hỏi.-”Nhỏ đi đâu được cơ chứ, nhỡ lại xảy ra chuyện....”
-”Rồi nhỏ sẽ tự về thôi, đừng lo lắng quá....mà cậu không tính thổ lộ với Kattha mà cứ lấn tới như vậy, nhỏ sẽ nghĩ là trêu đùa nhỏ đó....!-Tanaka đặt tay lên vai Kerji nói.
Kerji không nói gì. Cậu chỉ cúi đầu suy nghĩ. Có lẽ vì cô ấy thích Akairi, nên cậu không muốn thổ lộ để Katrina không phải khó khăn quyết định.
-”Nào, đừng dỗi, quay đây tớ lau cho nào.....!”-Akairi dỗ Katrina như một đứa trẻ, nhỏ hất hàm quay mặt đi.
-”Dỗi à!!”-Akairi cúi xuống bế Katrina lên tay. Katrina bối rối nhìn Akairi vùng vẫy.
Cuối cùng thì Katrina cũng đã phải Akairi. Akairi cười, một tay đỡ Katrina, một tay lau kẹo bông trên mặt cô. Katrina vòng tay bám lấy cổ Akairi.
-”Aaaa.....”-Katrina tuột tay, cô ngã ngửa xuống. Akairi bất ngờ cũng nhao xuống. Bấy giờ, Katrina đang nằm ngửa trên sàn cỏ, còn Akairi thì đè cô xuống.
Katrina nhìn lên. Hai người đang nhìn thẳng vào mắt nhau. Tim Katrina đập mạnh, nhưng không phải đập nhanh như những lúc đối mặt với người mình yêu. Nhịp tim như có gì thắt lại, đau đớn. Katrina thoáng nghĩ về quá khứ.
-”Tránh xa tôi ra!!”-Katrina lấy hai tay ôm cổ, vùng vẫy đạp mạnh chân Akairi rồi ngồi lùi lại.
Akairi ngạc nhiên đứng dậy. Trước mặt cậu là một Katrina đang sợ hãi ôm lấy cổ. Ánh mắt kinh hãi của Katrina đang nhìn cậu, có chút trách móc. Akairi đã hiểu, cậu đã để lại ấn tượng không tốt trong Katrina vì lần trước cậu đã bóp cổ cô.
-”Katrina, tớ không làm hại cậu đâu.”-Akairi lại gần nói.
Katrina dần thoát khỏi ấn tượng xấu đó. Cô bỏ tay mình ra khỏi cổ, buông thõng xuống.
-”Chuyện hôm đó....xin lỗi cậu.”-Akairi nói.-”Xin lỗi vì đã không tin cậu....”
Katrina chỉ quay mặt đi. Nhớ về chuyện hôm đó, cô lại có hơi chút thất vọng.
Hoàng hôn đã tắt. Mảnh trăng trên trời dần xuất hiện. Mọi thứ đang vội vã bước vào buổi tối.
-”Về nhé, Katrina!”-Akairi nhẹ nhàng nói.
Katrina gật đầu. Cô cố đứng dậy và vịn tay vào hàng rào để đi.
-”Katrina, để tớ giúp....!”-Akairi vội vàng đi theo.
-”Không, có xe đón ở kia rồi. Tạm biệt cậu.....”-Katrina không ngoảnh đầu lại, cô nói với Akairi.
-”Nhưng...”-Akairi lo lắng nói.
-”Hôm nay tớ vui lắm, cảm ơn cậu!”-Katrina mỉm cười ngoái lại nói. Nụ cười vẫn toả nắng mặc dù trời đã ngả về tối.
Akairi cười, thở dài nhẹ nhõm. Katrina tới gần chỗ xe của dinh thự Horltias đang đỗ.
-”Kattha, em đi đâu vậy?!..... Nhìn chân em kìa...Có sao không thế?!”-Tanaka hốt hoảng khi nhìn thấy chân Katrina, chân đang sưng đỏ nhưng đã dần đỡ. Kerji từ xa chạy lại.
-”Kattha!!....”-Kerji nói.
-”Ừ!”-Katrina mỉm cười.-”Xin lỗi vì đã về muộn, Kerji!”
Katrina được vệ sĩ mở cửa cho ngồi lên xe. Kerji bất ngờ trước câu nói của Katrina. Nhỏ chưa từng xin lỗi cậu mà không bị ép buộc trước kia. Cậu ngớ người đứng yên đó.
-”Không lên xe hả? Muốn đi bộ về sao?!”-Katrina mở cửa kính cửa xe và hỏi.
-”À, ừ!”-Kerji vội vàng lên xe. Cậu có chút vui mừng.
Katrina cũng vậy, hôm nay nhỏ rất vui. Sẽ vui hơn nếu cô không nhớ tới vết thương trong trái tim ngày Akairi bóp cổ cô. Katrina đặt tay lên ngực trái của mình. Cô nhận ra cái gì đó.
“Sao mình không có cảm giác hồi hộp lo lắng như mọi lần nhỉ? Không giống như mình thích Akairi chút nào...”-Katrina nhíu mày suy nghĩ rồi lắc đầu.-”Không không không không, mình thích cậu ấy mà....!”
----------------------------------------------
-”Vậy là chỉ còn một ngày và một buổi sáng nữa là sẽ tới cuộc chiến rồi ....”-Ông chủ Sanjou ngồi trên bàn làm việc của mình và nói.
Akairi vừa mới về. Cậu mở cửa bước vào phòng cha mình, trông cậu có vẻ hạnh phúc.
-”Thằng con trai ngu xuẩn, hôm nay nó lại trốn đi cùng con nhỏ Nora phải không?!”-Ông chủ Sanjou lườm Akairi rồi nhìn quản gia Sumi và hỏi.
Sumi lắc đầu. Ông chủ Sanjou có hơi bất ngờ. Akairi nhìn rất hạnh phúc, thế nên ông Sanjou nghĩ chỉ có thể là Nora...
-”Sao nào con trai? Con chuẩn bị sẵn sàng chưa?”-Ông chủ Sanjou ra hiệu cho Akairi tới ngồi cạnh ông.
-”Vâng, con muốn tấn công những gia tộc muốn tấn công Horltias!”-Akairi nói rõ ràng một cách đầy quyết tâm.
Ông Sanjou không hiểu có chuyện gì đang xảy ra. Nhưng rồi ông cũng mỉm cười, đưa cho Akairi bút lông và giấy.
-”Con hãy phân tích chiến lược hôm tới cho cha!”-Ông Sanjou nhìn con trai mình với anh mắt đầy kỳ vọng.
Akairi gật đầu. Cậu phân tích chiến lược của mình ra giấy cho cha nghe.
*Tại dinh thự Horltias:
Haru đang sắp xếp lại tập giấy trên tay. Tanaka từ lầu dưới đi lên, tay cầm một lá thư. Bì thư gần giống với thiệp hoàng kim lần trước. Cô đưa cho Kerji đang ngồi trên bàn làm việc.
-”Gửi tới Horltias này, Kerji!”-Tanaka đưa cho Kerji và nói.
Dưới sân tập, những người còn lại đang tập luyện. Katrina, Tsuke, Gin, Yunumi, Rikuto giống như những vị tướng đang hướng dẫn tập luyện cho người của Horltias. Có rất đông người vì Horltias được cống nạp thêm từ nhà Takahashi.
-”Chuẩn bị tập trung!”-Tanaka nói với Katrina qua thiết bị liên lạc gắn ở tai.
-”Vâng! Mọi người chuẩn bị tập trung nhé!!”-Katrina quay mặt ra và thông báo với tất cả mọi người.
Mọi người tập trung ở đại sảnh. Kerji ngồi trên chiếc ghế vàng nhung đỏ, đứng cạnh là Tanaka. Cậu ngồi với dáng vẻ hệt như một vị vua. Tay Kerji cầm lá thư vừa được gửi đến.
-”Lá thư viết về luật lệ của cuộc chiến. Như tất cả những cuộc tranh đấu khác, chúng ta cũng sẽ được chi phối bởi một trọng tài....”
Mọi người có vẻ bất ngờ. Gin vội vàng hỏi Kerji.
-”Là ai?!”
-”Một vị nữ pháp sư, tên Bernita....”-Kerji đọc trên lá thư cho Gin.
-”Là cô ta sao?!!”-Gin ngạc nhiên hỏi.-”Không phải mắt cô ta bị mù rồi mà.....”
-”Cậu biết cô ấy?!”-Kerji ngạc nhiên hỏi.
-”Cô ấy là hầu cận Hoàng Hậu trước kia......”-Gin nói nhỏ, cậu chống cằm suy nghĩ.
Mọi người đều im lặng đợi Kerji đọc nốt thể lệ của cuộc chiến. Kerji nhìn Gin một lúc, rồi cậu đọc tiếp lá thư.
-”Mọi người không được sử dụng vũ khí gây tiếng động...vì nó sẽ ảnh hưởng tới người dân.”
-”Nghĩa là chúng ta không được dùng bom và súng đạn ư?!”-Tsuke lo lắng hỏi.
-”Phải!”-Kerji gật đầu.-”Vì quốc gia này khá phức tạp....nhưng chúng ta vẫn có thể dùng dao, kiếm và cung tên, vấn đề là hơi mất thời gian.”
Tất cả đều đứng im, vẻ mặt nghiêm nghị, quyết tâm. Kerji gấp lá thư lại, bỏ vào bì thư rồi hỏi:
-”Tham gia cuộc chiến sinh tử này, nếu muốn sống thì tuyệt đối phải thắng. Mọi người có đồng ý không?!”-Kerji hỏi nghiêm túc, khuôn mặt đầy cương quyết.
-”Đồng ý!”-Tất cả đồng thanh trả lời.
Kerji mỉm cười tự hào. Tanaka gật đầu vẻ ưng thuận. Katrina và những vị tướng khác đều mỉm cười. Tham gia cuộc chiến này, kẻ thua sẽ chết, kẻ thắng còn sống. Thế nên phải có quyết tâm giành chiến thắng, thì họ mới có thể tồn tại trong khói lửa chiến tranh này.
Mọi người giải tán, họ đều đi sửa sang lại quân tư trang cho mình. Có vẻ vũ khí chuyên dụng của những người áo đen sẽ là dao ngắn, còn những vị tướng sẽ là vũ khí đặc trưng cho họ.
-”Kattha này....”-Tanaka gọi.
-”Gì thế chị?”-Katrina giạt mình quay lại. Cô đang hướng dẫn mọi người cách sử dụng những lưỡi dao ám khí.
-”Nói chuyện với chị một lúc nhé!”-Tanaka nháy mắt với Katrina.
Hai chị em kéo nhau ra ngồi trên chiếc xích đu ở mảnh vườn nhỏ sau dinh thự. Trời đã tối, đâu đây có ánh sáng lập loè của những con đom đóm. Bên ngoài trời khá lạnh, Katrina ôm lấy hai tay mình.
-”Kattha này, chị biết tình cảm của em giành cho cậu thiếu gia ở Ileiser....!”-Tanaka nhìn Katrina và nói.
Katrina giật mình. Mặt cô đỏ lên, nhưng rồi cô biết những gì Tanaka sắp nói, cô cúi đầu xuống một cách lặng lẽ, hai tay nắm chặt váy mình.
-”Em-người của Horltias, em có muốn Horltias thắng không?”-Tanaka với vẻ mặt buồn bã, cô hỏi Katrina.
-”Có!”-Katrina cúi đầu nói.
-”Vậy Akairi sẽ phải chết, Kattha à.....”-Tanaka đặt tay lên vai Katrina.
Đôi bờ vai của Katrina run run. Cô cố níu kéo nước mắt, không để nó chảy ra. Tanaka hiểu tình cảnh hiện giờ của Katrina, cô vén tóc Katrina rồi nói một cách nhắn nhủ:
-”Em có từng nghĩ, giá như em không thuộc về nơi đây không-.....”
-”Không!! Em là người của Horltias!”-Katrina vội vàng ngẩng đầu lên, nói với Tanaka với ánh mắt cương quyết.-”Em vẫn sẽ tham gia, dù sao đi nữa.....”
Giọng Katrina nhỏ dần. Tanaka nhẹ nhàng ôm lấy cô, xoa đầu cô, vuốt tóc cô như mọi lần Tanaka vẫn hay làm. Cô vỗ về Katrina hơn cả một người mẹ. Ngoài trời tuy gió lạnh, nhưng hơi ấm của hai người đã lan toả đến nhau.
-”Chị đã nói chuyện đó với Kattha chưa?”-Kerji hỏi Tanaka.
-”Rồi, không phải lo lắng nữa đâu....nhỏ sẽ biết cách giải thoát cho chính mình.”-Tanaka gật đầu nói.
Katrina ngồi trên giường trong phòng mình. Như mọi lần, cô mân mê chiếc quạt của mình, với những lưỡi dao vô cùng sắc nhọn. Vài ngày tới, chiếc quạt của cô sẽ phải vấy máu kẻ thù. Katrina và Akairi, ai sẽ phải ra đi trước vì sự hỗn loạn của giới Bóng Đêm này?!.....
-----/////Hết chap-19/////-----
Next: Chap-20